EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Trong lúc hai người Grindelwald Dumbledore ngọt ngấy, Moni Draco tình chàng ý thiếp, Hermione và Ron quẳng cơm chó, tình cảm của nam chính với chồng của y không có chút tiến triển nào...được rồi, trên đó chỉ là tác giả động kinh thôi, vào truyện
........................( -)ノ)-)........................!
Harry bị một đám người trêu ghẹo đến mức mặt mày đỏ bừng, hoang mang rối loạn bỏ chạy, mấy chàng trai đằng sau thiện ý cười to.

Buổi chiều là tiết bay, Sirius rất muốn mua cho Harry một cán chổi, Tia Chớp không đến, nhưng ít nhất cũng phải được một cây Nimbus 2000 chứ! Nhưng mà Harry kiên định từ chối, lý do như sau "Có là Tia Chớp cũng không nhanh bằng hai cái cánh của con!"
Cho nên Sirius cầm thư đặt hàng chổi đi tìm Remus cầu an ủi, mà Harry vẫn xài cây chổi nên vứt đi từ đời kiếp nào của trường, mấy đứa nhỏ nhà có điều kiện khác đã sớm tự mang chổi theo và đang bay vài vòng trên trời rồi.


"Harry, cậu không bay hả?" Hermione nhìn cây chổi cũ kỹ trong tay, theo như cô nói là, mặc dù đã trở thành phù thuỷ nhưng cô vẫn không muốn cưỡi chổi bay vòng vòng như cũ, cho nên Hermione đang ngồi trên chổi cách mặt đất không bao nhiêu.

"Ở trên loạn quá, không muốn bay." Nội dung tiết hôm nay là kỹ xảo bay, phu nhân Hooch mang theo vài cây chổi không nhạy về trường lại rồi.

Hermione nhìn đám người bắt đầu đùa giỡn trên đầu, còn như vậy nữa cô thật sự sẽ chẳng bất ngờ đâu nếu họ trình diễn cái màn tiết bay nào cũng xảy ra ---- đại chiến Gryffindor Slytherin "Được rồi, cậu chú ý đừng làm mình bị thương."
Xét thấy đám trên kia mà đánh nhau chắc chắn sẽ dùng đến thần chú, mấy người bay tương đối thấp thể nào cũng bị thương, trong đó Neville xui xẻo bị nhiều nhất, bởi thế nên Neville không cần ai dạy cũng học được cách né tránh tấn công ở độ cao thấp.

Hermione vừa mới rời khỏi "khu vực nguy hiểm" không lâu, mấy người kia đã bắt đầu đánh nhau, nhìn mấy thần chú khiêu vũ loạn trên không trung lâu lâu còn ngộ thương người khác, Harry ngáp ngáp, cầm chổi chạy đến dưới một cây cột.

Nhìn phu nhân Hooch sau khi trở về đã tức giận dạy dỗ cái đám bay không lo bay mà đi phóng thần chú, sau đó hung hăng trừ mỗi nhà mười lăm điểm, tức giận tuyên bớ tan học.

Harry trả chổi về, lôi mấy tờ tuyên truyền ra khỏi túi áo, tuy rằng Sirius chưa từng hạn chế tiền tiêu vặt của y, nhưng y thật sự cần nghĩ cách kiếm tiền.

Mấy tờ này cũng không đến từ cửa hàng chính quy trong hẻm xéo, mà là từ chợ đen Knockturn, nội dung trên đó cũng không phải mấy chuyện an toàn như nấu độc dược vinh quang, mà là mấy công việc phi pháp như bắt Manticore.

Nghía qua một lần, tuy rằng đa số y đều làm được, nhưng mà...quay đầu nhìn rừng Cấm, Harry thở dài, cho dù từng bị mấy tộc đàn kia không do dự tạo phản sau khi vũ xà trỗi dậy, nhưng Harry thật sự không có cách làm thịt đám kia để đổi Galleons.


Ngoài cái này ra còn vài công việc ngắn hạn, nhưng y không thể xin nghỉ ở Hogwarts rồi chạy đến Albania hộ tống một đội buôn lậu tìm rồng lửa Kumara hoang lột da nó xong cướp trứng của nó được.

Cất mấy tờ kinh khủng khiếp không được cho người ta thấy kia lại, nhiều đơn như thế sao không có cái nào là thu mua thảo dược vậy hả? Tài liệu griffin cũng được, dù sao nhổ răng lấy máu riết quen rồi.

Đau lòng cho túi tiền của mình, vừa quay đầu đã đụng phải một bức tường màu đen, nhìn thấy cái màu này là Harry đã biết ngay tối nay mình có chuyện để làm.

"Gryffindor trừ một điểm vì đụng trúng giáo sư!" Snape hừ lạnh, sau đó ngừng một chốc "Tám giờ cấm túc."
Y đã biết, Harry nhún nhẹ vai, lúc Snape đi ngang qua y hắn còn đặc biệt híp mắt, vừa rồi....dao động cảm xúc biến mất, Snape quy đầu nhìn, Harry đang nói chuyện vui vẻ với vài Gryffindor, ít nhất thì nó có vẻ như vậy.

———————— ( ^v^) ————————
Dưới ánh mắt đồng tình của mọi người, Harry ăn xong miếng cuối cùng, ợ một cái, đứng dậy đến hầm, không biết lần này giáo sư lại thiếu cái gì, dùng hết mớ tài liệu khổng lồ mình cống hiến rồi sao? Sờ sờ quai hàm, chỉ cần không hải răng là được.

Nhưng mà lần này Harry đoán sai rồi, Snape lần này không muốn y cống hiến tài liệu, mà thật sự chuẩn bị một thùng sên muốn y lao động thật.

Nhìn thấy thùng sên kia, Harry hơi không phản ứng kịp "Giáo sư, này là...."
"Mắt của trò bị lông chim che rồi sao? Rất rõ ràng, đây là nội dung tối nay của trò." Đối mặt với gương mặt khinh bỉ của Snape, Harry chỉ chớp mắt, từ năm nhất đến giờ lâu lắm rồi y không thật sự lao động, hiện tại nhìn thấy sên mới nhớ ra lao động không phải là nhổ răng lấy máu.

Cảm nhận được cạn lời và bừng tỉnh từ bên kia khế ước, Snape xác nhận giao động cảm xúc của Potter khi sáng không phải hắn đoán nhầm, cho nên nói dao động cảm xúc của Potter mỗi khi gặp được hắn thì sẽ rõ ràng hơn?

Xét thấy không thể hỏi trực tiếp Harry được, Snape quyết định tiếp tục quan sát, đương nhiên cái phương pháp ngẫu nhiên đến gặp là không thể, nhưng lúc đến đại sảnh đường ăn hoàn toàn không có vấn đề.

Mấy ngày tiếp theo, Snape phát hiện chỉ cần hắn đến đại sảnh đường ăn, bực bội truyền đến từ Potter khi nói chuyện với mấy người khác sẽ rất rõ ràng, nếu hắn ăn ở hầm, thì cảm xúc của y cứ như mặt hồ tĩnh lặng.

Snape cảm thấy Grindelwald sẽ hiểu rõ vấn đề này hơn, hắn chưa có quên câu nói lần trước Grindelwald nói trên bàn dài.

"Cho nên, ông biết lý do?" Snape từ chối dĩa bánh Grindelwald đưa qua kia, cái đó rõ ràng là khẩu vị của Dumbledore.

"Thật ra Harry Potter trong mắt ta bây giờ, việc cần làm nhất bây giờ không phải là tu bổ linh hồn, mà là gặp bác sĩ tâm lý của muggle." Grindelwald tiếc nuối cất dĩa bánh, đây là Al ép gã ăn.

"Bác sĩ tâm lý?" Hắn không cảm thấy Potter kia có bệnh tâm lý.

"Thật ra tôi càng tò mò vì sao mấy người bạn kia của Harry Potter không nhìn ra cậu ta đang đóng vai Cậu Bé Vàng hơn?" Snape nhíu mày, hoàn toàn không hiểu mấy lời này "Nói thế này, cậu cảm thấy một đứa nhỏ trước mười một tuổi chịu ngược đãi ở nhà dì, không có ai chỉ dạy vẫn có thể trở thành thủ lĩnh dẫn dắt một nhóm người trong nhiều năm như thế dưới truy nã của sinh vật huyền bí cũng như toàn bộ thế phép thuật, người đó sẽ là người hành xử lỗ mãng, có tính cách rộng rãi tốt bụng và đầu gỗ sao?" Grindelwald gian nan nuốt miếng bánh xuống "Tôi biết chút chút về Cậu Bé Vàng đời trước, tôi rất tò mò, tại sao trưởng thành dưới loại tình huống này Cậu Bé Vàng vẫn chưa biến thành Chúa Tể Hắc Ám, y vì sao vẫn cố gắng vì thế giới phép thuật như thế?"
HẾT CHƯƠNG 210.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện