EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
"Khụ khụ, trò Levins, hai trò đến sớm hơn dự định của ta." Dumbledore sau khi đi ra khỏi cửa đã trở lại bộ dạng râu tóc trắng xoá bình thường.

nhìn chằm chằm —– Ánh mắt của Harry và Ron tập trung lên bộ râu bạc vĩ đại của người trước mặt.

Râu có thể làm giả.....!
"Hai trò đến sớm như thế, không biết có ăn sáng chưa?" Dumbledore có chút không tự nhiên chuyển chủ đề.


nhìn chằm chằm —– Ánh mắt của Harry và Ron vẫn tập trung vào mái tóc bạc phơ của Dumbledore.

Tóc cũng có thể nhuộm....!
"Hai trò có muốn ăn sáng chút trước không? Ta có thể bảo Klee chuẩn bị" Dumbledore có cảm giác mình sắp bị nhìn trọc rồi.

nhìn chằm chằm —– Ánh mắt của Ron và Harry lướt xuống trường bào đầu ngôi sao.

Cái loại áo chùng này chỉ cần chuẩn bị tâm lý là có thể khoác vào....!
"Khụ khụ....." Dumbledore xấu hổ đi lại sofa, đũa phép gõ gõ bàn trà, trên bàn lập tức xuất hiện một ly mật ong trà.

nhìn chằm chằm —– Ánh mắt của Harry và Ron tập trung vào ly mật ong trà.

"...." Động tác chuẩn bị uống trà của Dumbledore cứng ngắc, sau khi xác định trong ly trà không có gì, mới uống một hớp hết phân nửa.

Ánh mắt của Harry và Ron dời đi, tuy rằng khí tin, nhưng người trước mặt quả thật là hiệu trưởng Dumbledore, ngoại trừ hiệu trưởng ra tuyệt đối không ai có thể mặt không đổi sắc mà uống hết thứ đồ uống khủng bố như thế, Chúa Tể Hắc Ám cũng không thể....!
"Khụ, hiệu trưởng Dumbledore, là phượng hoàng của thầy gửi thư cho con." Harry ho nhẹ tỏ vẻ là thầy mời tụi con đến.

"Ồ, có thể là già rồi, trí nhớ không tốt lắm." Dumbledore có nhớ mình sáng sớm bảo Fawkes đưa thư, sau đó nhìn mấy tấm hình kia một lát, bèn trở lại phòng ngủ mất, là bọn Harry dọa Dumbledore tỉnh, nên chưa kịp hoá trang đã đi ra "Khụ, nếu hai trò đã đến, thế chúng ta xuất phát luôn đi."
"Vâng." Thật ra Harry muốn nói có thể ăn sáng trước được không....!
—— Đức ——-
Nurmengard là ngục giam được xây dựng riêng cho Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất Grindelwald, sau khi Dumbledore đánh bại gã, Grindelwald liền rời Thánh Đồ đến....Đây là cách nói của chính quyền, Harry có khuynh hướng tin rằng đây là cái viện dưỡng lão Grindelwald tự xây cho mình hơn!.


ngôn tình ngược
Mới bước vào cửa Nurmengard, Nurmengard bên ngoài trông có chút âm trầm hoang vắng đột nhiên biến thành một trang viên phong cách châu Âu rất lớn.

Ánh mắt của Harry và Ron dừng lại trên người đàn ông mặc đồ quản gia đứng trước cửa mời họ vào "Hoan nghênh ba bị, chủ nhân đã chuẩn bị bữa sáng."
"...." Harry và Ron nhìn về phía Dumbledore, Dumbledore cũng hết hồn.

Đi vào phòng ăn, một người đàn ông trung niên tóc vàng ngồi trên ghế chủ vị, diện mạo xuất sắc không thua Chúa Tể Hắc Ám đời hai trước khi huỷ dung, nhưng mi lại nhăn chặt "Albus, cậu dùng cái hình dạng này đến gặp tớ hả?"
"..." Chắc chắn là lỗ tai cụ có vấn đề rồi, không sao lại nghe trong giọng nói của Grindelwald có chứa uỷ khuất chứ! "Grindelwald, hôm nay tôi mang học sinh theo nhờ cậu giúp đỡ."
"Albus, cậu vất vả rồi, ăn sáng trước nhé?" Grindelwald bảo quản gia bên cạnh chuẩn bị.

"...." Gellert hôm nay không ổn lắm, làm cho nhanh rồi về "Không, tôi chỉ đến mượn cậu một thứ, còn bữa sáng thì tôi vẫn thích tay nghề của gia tinh Hogwarts hơn."
"Albus, cậu thật sự không muốn ăn hả? Bữa sáng là do chính tay tớ làm đó, tớ nhớ ngày xưa cậu rất thích ăn bánh hạt dẻ mật ong." Grindelwald bày ra bộ dạng đau đớn.

"..." Dumbledore không dám nhìn mặt của Harry và Ron nữa.

"..." Ha hả, tuy biết hai người là vợ chồng già, nhưng thiết lập của Grindelwald hình như hơi sai đó! mắt của Harry và Ron vẫn là mắt cá chết như cũ.

"Albus, thật sự không muốn nếm thử sao? Grindelwald bưng dĩa của Dumbledore, đừng hỏi tại sao tôi lại biết, ngoại trừ cái này ra, mấy cái còn lại y chang như nhau.

"..." Dumbledore cứng ngắc ngồi xuống, nhìn Grindelwald ân cần rót nước đường lên bánh mật ong của cụ, sau đó cắt thành miếng nhỏ vừa miệng, lấy nĩa xắn vào đút cho cụ....này tuyệt đối không phải Gellert! Có phải cụ đến nhầm nơi rồi không!
kèn kẹt kèn kẹt Harry và Ron nhai đồ ăn trong miệng, tự nhiên muốn đi đốt nhà quá đi.


"Sao thế Albus?" Nụ cười của Grindelwald sáng đến mức không giống một ctha chút nào.

"....Mi là ai?" Đây tuyệt đối không phải Gellert! Sau sự kiện kia, gã chưa bao cười quái dị như thế với cụ cả!
"Albus, cậu sao thế?" Grindelwald buông nĩa "Tớ đương nhiên là Gellert."
"Nhưng mà..." Dumbledore nhíu mày, âm thầm siết chặt đũa phép.

"Tớ biết cậu cảm thấy tớ rất kì lạ, nhưng mà tớ đột nhiên phát hiện ra chúng ta quá ngốc, cậu từ bỏ khát vọng của mình để trở thành hiệu trưởng, còn tớ thì mang theo áy náy mà ở Nurmengard chờ cậu tha thứ, tớ không muốn chờ đợi nữa..." Grindelwald cầm ly rượu của mình lên.

"Cậu muốn mang Thánh Đồ trở lại?" Dumbledore nghiêm túc chất vấn.

"Không, tớ chỉ sợ hãi việc chờ đợi như thế, rời thứ mình chờ được lại là tin cậu ra đi." Hệt như ngày xưa....!
"..." Nĩa trong tay Harry trực tiếp xuyên qua dĩa, cắm vào mặt bàn, cái tay chuẩn bị rót sữa của Ron cũng không khống chế được mà đổ hết ra ngoài.

Cái con mẹ gì thế! Hình như mới phát hiện thứ gì đó không nên phát hiện!
HẾT CHƯƠNG 99.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện