Lý Bạch và Mạn Đình vẫn cầm xiên que chưa kịp cắn vào thì đã nhả ra lại. " Tên Châu thiếu gia này cũng khá đấy, con gái cầm điện thoại sao? ". Lý Bạch rót một ly bia, tùy tiện lên tiếng.

"Với lại còn gọi thẳng tên, thân thiết đến vậy luôn ". Tiêu Vĩ nói xong cả đám lại lắc đầu nguầy nguậy, Hứa Ninh cũng chỉ thất vọng nhấp một ngụm bia. "Ninh Ninh nói cho cậu biết, ngoan như cậu mà còn dám đi cảnh cáo dì hai với lại uống bia thì chuyện Châu Tinh Duật có người yếu cũng rất bình thường". Cố Mạn Đình chăm chú giải thích.

"Với lại Châu Tinh Duật chỉ được cái học giỏi,đẹp trai thôi, vào mấy ngày trước còn call video xem AV với tụi này, lâu lâu còn hút thuốc, cuộc đời cậu ta chỉ thiếu đánh nhau nữa thôi là được ví như Lý Bạch rồi đấy ".

"..." Hứa Ninh

"..." Lý Bạch

"..." Tiêu Vĩ

Hứa Ninh trầm tư suy nghĩ, còn Tiêu Vĩ và Lý Bạch vì Mạn Đình nói quá đúng mà im thin thít. Châu Tinh Duật xem AV, ông trời trêu ai vậy, bảo sao cậu ta thứ gì cũng nói được. Ăn uống xong thì Hứa Ninh đã say đến làm loạn nằm xuống ghế đá không chịu về. "Không muốn về, chúng ta uống tiếp ".

"Tôi...ừm...vì cậu ấy mà mệt mỏi ngày đêm để vào Thanh Hoa...ực...cuối cùng bỏ lại tôi mà có người yêu ".Giọng Hứa Ninh bé dần cuối cùng tắt lịm.

"Lý Bạch chẳng phải cậu từng thích tiểu ngốc sao? giao cho cậu đấy ". Tiêu Vĩ nói rồi kéo Mạn Đình rời đi, Lý Bạch tức đến mức chỉ có thể cười, lôi điện thoại ra chụp một bức rồi bế Hứa Ninh vào taxi. "Cũng không nặng lắm nhỉ? ".

Về đến nhà, Sa Chỉ Lôi ra mở cửa."Chào bác, Hứa Ninh uống say rồi cô chăm sóc giúp cháu".

Nói xong Lý Bạch bế Hứa Ninh đặt vào sofa ở phòng khách rồi mau chóng rời đi. "Con bé này ăn uống không biết trời đất ".Nói rồi bà lấy chăn đắp cho cô rồi đi về phòng.



Đến tận trưa hôm sau Hứa Ninh mới ngủ dậy, đầu tóc rối bời mơ ngủ. Vệ sinh cá nhân xong cô liền xuống bếp lục đồ ăn. Trên bàn chỉ còn màn thầu không nhân. Hứa Ninh cầm lên cắn một cái rồi quay qua lục sữa. "Mẹ à, sữa đâu màn thầu khô chết ".

Một phút sau cũng không ai đáp lại, Hứa Ninh chỉ đành khó khăn nhai hết cái màn thầu khô khốc cho đỡ đói. Vừa đi ra lại phòng khách thì cửa nhà đã bị đẩy ra. Một chàng trai cao ráo, tóc đỏ chói đi vào.

Mặt Hứa Ninh không thể nào khó hiểu hơn, nhìn bộ dạng của cô bây giờ, chỉ mặc mỗi chiếc áo hai dây và quần đùi, đầu thì chỉ vơ đại lên, tay thì cầm chiếc màn thầu cắn dở, bê bối, tùy tiện nhưng vẫn rất xinh đẹp.

không phải kiểu đáng yêu đầy sức sống, đáy mắt dường như trống rỗng. Đặc biệt là dáng người mảnh khảnh, khuôn ngực bây giờ đã là cup C.

"Chào em gái ".Cậu con trai đánh giá Hứa Ninh một lượt rồi mới lên tiếng chào hỏi. "Anh vào lộn nhà sao? ". Hứa Ninh mặt vẫn vậy lên tiếng hỏi. "Không nhầm, Điền Gia Hành từ giờ sẽ là anh trai con ". Sa Chỉ Lôi cùng một người đàn ông từ ngoài cửa đi vào.

Hứa Ninh cúi đầu chào hỏi xong thì điện thoại bên cạnh reo lên. Ngậm chiếc màn thầu vào miệng rồi với lấy điện thoại. "Hử ".

"Bỏ đồ ăn ra đi ". Mạn Đình kéo dài giọng qua điện thoại, cô chỉ đành bỏ miếng màn thầu xuống, cầm ly nước bên cạnh lên. "Có chuyện gì? ". Hứa Ninh lên tiếng.

"Tôi vừa thấy mẹ cậu đi cùng một người đàn ông ". Hứa Ninh nhìn lên người đàn ông đứng cạnh mẹ mình "Ừm " một tiếng.

"Còn có cả một chàng trai ". Cô lại tiếp tục đảo mắt qua Điền Gia Hành cũng tiếp tục "ừm" một tiếng tiện thể uống cạn ly nước "Là cha và anh trai của Điền Tư... ". *phụt " một tiếng, nước trong miệng Hứa Ninh bay tung tóe ra ngoài, ba người đứng ngay cửa liền nhìn cô chằm chằm.

"Cậu nói gì cơ? ". Hứa Ninh hốt hoảng hỏi lại lần nữa, Cố Mạn Đình khi này liền nói lớn qua điện thoại."Điền Quân Xuyên và Điền Gia Hành chính là cha và anh trai của hoa khôi ngày trước Điền Tư ".

"Hứa Ninh cư xử kiểu gì vậy, mau dọn dẹp hết đi ". Sa Chỉ Lôi tức giận, bực bội cất túi xách rồi cùng Điền Quân Xuyên đi vào nhà, Điền Gia Hành cũng không ngại, tự nhiên đi khắp nhà.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện