"Không phải, nói chung là cậu đừng bắt chuyện với tôi". Châu Tinh Khải khó hiểu nhưng không so đo với cô nữa quay người rời đi.

...

Hôm qua ở nhà vệ sinh nữ.

"Hứa Ninh cậu có thể tránh xa Châu Tinh Duật ra được không? tôi thích cậu ấy từ hồi cấp 2 cậu hiểu chứ? ".Hứa Ninh mơ hồ nhìn Điền Tư, xem cô là tình địch sao? Nhưng mà người ta vừa đẹp lại giỏi,thật ngưỡng mộ.

...

"Đi nhanh lên ". Châu Tinh Duật đi một đoạn xa nhưng vẫn thấy Hứa Ninh đứng im không nhúc nhích liền quay đầu lại gọi, vậy mà cô vẫn chỉ từ tốn đi lại, lí do là cặp nặng quá.

Châu Tinh Duật định quay người bỏ đi nhưng cuối cùng vẫn quay lại."Cởi cặp ra ". Cô khó hiểu nhìn anh. "Mau lên". Hứa Ninh khó hiểu cởi cặp ra, Châu Tinh Duật đưa tay giật lấy rồi đi phía trước. "Cậu mang tạ đi học sao? ". Châu Tinh Duật phàn nàn.

"Châu Tinh Duật,cậu thấy nhan sắc của tôi có phải xấu không? ".Cô trả lời một câu không hề liên quan đến việc anh hỏi, vẻ mặt rất mong chờ. Rất xinh, chỉ là thiếu hơn Cố Mạn Đình và Điền Tư một chút.

"Rất xấu ". Châu Tinh Duật nghĩ một đằng trả lời một nẻo. Hứa Ninh nghe vậy mặt bành ra thở dài. Cứ như vậy một người trước một người sau đến trường. Vừa đến trường thì Điền Tư lại đúng lúc xuất hiện. Hứa Ninh ngay lập tức quay người,lấy lí do đi vệ sinh rẽ sang hướng khác. Châu Tinh Duật khó hiểu, nhà vệ sinh không phải hướng khác sao.

"Châu Tinh Duật, cặp ai đây? ". Điền Tư căng thẳng nhìn chiếc cặp màu xanh bơ trong tay Châu Tinh Duật, đây rõ ràng là cặp con gái, đúng là không muốn nghĩ đến.

Hứa Ninh chạy lên lớp mới nhận ra cặp mình vẫn trong tay anh. "Làm gì vội vàng thế kia, mà cặp cậu đâu? " Cố Mạn Đình nhìn bản thân trong gương mở lời hỏi. "Châu Tinh Duật cầm của tôi, với lại đang đi thì gặp Điền Tư,cậu nhớ hôm trong nhà vệ sinh cậu ta còn coi tôi làm tình địch".

Vừa nói xong hai người lúc nãy đã cũng nhau lên lớp, tay Châu Tinh Duật vẫn còn cầm cặp sách của cô. "Này Hứa Ninh, cậu có thể tránh xa Châu Tinh Duật ra được không, tôi làm sao... đã thích cậu ấy từ năm cấp 2 rồi". Cố Mạn Đình nhìn mình trong gương nhái lại mấy lời hôm bữa của Điền Tư.

"Cậu hôm nay lại có bệnh sao Cố Mạn Đình ". Châu Tinh Duật ném cặp qua cho Hứa Ninh tiện thể mắng một câu. "Cậu thì biết cái gì, Hứa Ninh nhà chúng ta sao lại bị coi là tình địch cơ chứ ". Thiếu niên khi này mới hiểu ra, Hứa Ninh muốn né xa anh là vì không muốn bị xem là tình địch à.

"Này Cố Mạn Đình đừng nói vậy ". Điền Tư đang trừng cô muốn khóc luôn rồi, nói thêm một câu Hứa Ninh chắc chắn sẽ bị ăn thịt luôn. Khi này Châu Tinh Duật ngồi xuống vừa hay cũng che được Hứa Ninh."Này Bách Thâm đến rồi " Dạ Tiêu Vĩ từ ngoài chạy vào mồ hôi nhễ nhại, thở gấp. Ngay lập tức học sinh liền ổn định vào chỗ.



"Tên này ma đuổi sao, mồ hôi dơ chết được ".Cố Mạn Đình nhăn nhó né xa Tiêu Vĩ. "Né cái gì, dơ chết cậu ". Vừa nói cậu ta vừa đưa cánh tay đầy mồ hôi ra trêu Mạn Đình.

"Lại giải đề sao? ". Châu Tinh Duật thắc mắc hỏi, thế quái nào mà mọi lúc đều thấy Hứa Ninh giải để với lại chỉ quanh quẩn mấy dạng như nhau, chẳng phải vừa nhìn là ra đáp án sao? "Ừm, nghe nói Châu thiếu gia đứng nhất lớp, cậu có thể chỉ bảo tôi vào được top 20 được không? "

Đáp lại cô là một nụ cười nhạt nhẽo sau đó anh lại tiếp tục xem những cuốn sách về khoa học kĩ thuật. "Này hai người đang nói chuyện riêng "

Bị Bách Thâm bắt rồi. Hứa Ninh và Châu Tinh Duật bị bắt đứng lên.

"Vào được lớp chọn đã không dễ dàng, muốn giữ lại thứ hạng lại càng khó khăn. Vậy mà đã đi học trễ, bây giờ trong tiết tôi còn nói chuyện không nghiêm túc, còn đứng đó sao, ra ngoài "

Châu Tinh Duật chẳng quan tâm, tùy tiện tay đút túi quần đi ra, chỉ có Hứa Ninh là lết mãi mới ra được đến ngoài cửa.

"Cậu nói xem, ưu tú như cậu ít ra phải được nhân nhượng chứ,lúc đó đến tôi cũng được ké tí hào quang ". Hứa Ninh mặt vẫn rất khó coi hai tay đan lại với nhau không buông.

"Vậy cậu nói xem nhà cậu chỉ có cậu là mang vinh dự về cho gia đình, thế sao mẹ cậu chỉ thuơng em trai cậu thôi? ". Châu Tinh Duật hỏi ngược lại.

"Còn không vì trọng nam khinh nữ sao? ".

"Bách Thâm dạy văn, bên xã hội nhưng thành tích của tôi là toán nghiêng về tự nhiên ". Hứa Ninh giờ mới hiểu ra, lí do cũng thật là.

"Ra đến đây còn nói được sao phải để các em viết bảng kiểm điểm 500 chữ đọc trước toàn trường mới chừa phải không? ". Bách Thâm vừa nói vừa đưa tay đẩy kính mắt, cảm giác như đều có thể nhìn thấu tất cả mọi thứ.

"Vậy đi, ra chơi hôm nay tốt nhất đừng ăn nữa, mỗi người viết cho tôi một cái bảng kiểm điểm, thứ hai tuần tới đứng trước toàn trường,giờ thì vào lớp ". Nói rồi chủ nhiệm Bách liền quay người rời đi.

"Châu Tinh Duật chúng ta không hợp mệnh đáng ra không nên ngồi với nhau ". Hứa Ninh thở dài một hơi rồi đi vào lớp. Thời buổi nào rồi còn mê tín, Châu thiếu gia thầm nghĩ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện