..-o0o..-
Buổi sáng ngày hôm sau.
Sau một đêm dài nghỉ ngơi, xuân đức một lần nữa tỉnh lại, lần này hắn tỉnh lại thì vẫn thấy bản thân đang nằm trên giường, ở trong căn phòng giống như ngày hôm qua, lúc này hắn cũng đã xác định được bản thân cũng không phải nằm mơ mà là sự thật, tất cả những gì xảy ra ngày hôm qua cũng không phải ảo giác, hắn lúc này cũng dần chấp nhận việc này.
Chấp nhận việc hắn không hiểu sao lại xuất hiện ở một cái thế giới xa lạ, ở trong một cái thân xác xa lạ, trong linh hồn của hắn lại có một thứ gì đó gọi là “hệ thống phụ trợ” và có lẽ còn có một thứ gì đó được cái hệ thống gì đó gọi là chủ nhân. mọi thứ nghe có vẻ hoang đường nhưng tất cả đều đang diễn ra.
….
Từ từ ngồi dậy, khẽ vận động, hắn cảm thấy thân thể so với ngày hôm qua thì tốt hơn rất nhiều, không còn cái cảm giác xơ cứng cũng như đau đớn nữa. tiếp đó hắn bước xuống giường , đẩy cửa đi ra bên ngoài.
Hắn vừa đẩy cửa đi ra bên ngoài thì đạp vào mắt hắn chính là một hàng dài tỳ nữ, nhìn sơ qua thì có đến hai mươi người những người này thấy hắn đi ra bên ngoài thì không khỏi ngạc nhiên, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ cùng kinh ngạc.
Có điều xuân đức lúc này cũng không có chú ý đến biểu tình của như tỳ nữ này mà là chú ý cảnh sắc bốn phía xung quanh, hắn phát hiện ra, nơi hắn đang ở lại được xây dựng ở bên trên một cái hồ rộng lớn, trên hồ đầy nở đầy liên hoa, còn có chim hạc, sương trắng mờ ảo nhìn rất giống một nơi thế ngoại đào nguyên.
Nhưng điều khiến hắn chú ý không phải mấy thứ này mà là giữa nơi hắn ở cùng với đầu bên kia không có đường đi thông, từ nơi hắn ở lại có một cái cầu nhưng chỉ dài đến nữa hồ mà thôi.
Hắn suy đoán nếu không có cầu để đi lại thì làm sao có thể đi qua đầu bên kia, chẳng lẽ lại dùng thuyền đi qua. nhưng đúng vào lúc này hắn nhìn thấy nữ tử ngày hôm qua xuất hiện, nàng ta đứng ở bờ hồ bên kia lăng không mà lên, bay qua bên này.
Xuân đức nhìn thấy cảnh này thì tí nữa trừng mắt ra bên ngoài, hắn không dám tin vào mắt mình nữa, người mà lại có thể bay cái này có chút ngoài sức chịu đựng có hắn nhưng hắn biết đây cũng không phải là giả, bởi vì theo sau nữ tử kia còn có hai nam một nữ, bọn họ cũng có thể phi hành như nữ tử kia.
Hai nam tử theo sau nữ tử kia tuy tuổi tác bất đồng nhưng nhìn chung đều rất anh tuấn, về phần thiếu nữ thì xinh đẹp vô cùng, khuôn mặt hoàn mỹ, thân hình cân đối, ánh mắt có màu lam nhạt nhìn rất hút hồn.
Xuân đức nhìn thấy thiếu nữ này thì không khỏi cảm khái một tiếng trong lòng. nhìn thấy bốn người tới gần thì hắn cũng không có đi lên chào hỏi mà cứ lặng yên đứng nơi đó mà nhìn. không thân , không quen, nói thực hắn lúc này rất muốn quay vào trong phòng đóng cửa lại.
Nhìn thấy nữ nhân kia cùng với hai nam một nữ kia tới gần thì mấy chục tỳ nữ đồng thời cúi đầu cung kính hô:
“ xin chào phu nhân, đại công tử, nhị tiểu thư, tứ công tử.”
Nữ tử kia khẽ gật đầu sau đó nhìn đám nữ tỳ phất tay khẽ nói:
“ các ngươi lui xuống đi.”
Chúng nữ tỳ nghe vậy thì khẽ “vâng” một tiếng sau đó lần lượt rời đi.
Sau khi chúng nữ tỳ rời đi thì nữ tử kia lúc này mới quay qua nhìn xuân đức, trong ánh mắt nàng không khỏi toát ra sự yêu thương, nàng khẽ nói:
“ tam nhi.”
Giọng nói của nàng ôn nhu vô cùng nghe giống thanh tuyền rót vào tai, xuân đức đang đứng yên nghe được thanh âm này thì cả người khẽ giật mình, hắn biết người nữ tử trước mắt đang gọi mình nhưng hắn thật sự không phải nhi tử của nàng ta. đối diện với ánh mắt kia của nữ tử hắn không khỏi cảm thấy chột dạ, hắn thoáng quay đầu nhìn qua nơi khác.
Nhìn thấy hắn như vậy thì nữ tử kia trong mắt lại xuất hiện lệ quang, thoáng cái hai hàng nước mắt lại lăn dài trên má nàng, từng giọt nước mắt như chân châu rơi xuống sàn nhà bên dưới.
Xuân đức giống như cảm ứng được gì, hắn quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy nữ tử kia đang khóc thì hắn không biết làm sao cả, hắn rất muốn nói “ta không phải nhi tử của ngươi” nhưng làm sao cũng không thể nói được.
Đúng lúc này, thiếu nữ xinh đẹp đang đứng ở phía sau nữ tử tiến đến trước mặt xuân đức, nàng dùng hai tay nâng má xuân đức, khiến cho hắn không thể không đối mắt với nàng. thiếu nữ nhìn thấy ánh mắt trốn tránh của xuân đức thì không khỏi nhíu lại đôi mi thanh tú hỏi:
“ đệ có biết ta là ai không?”
Xuân đức ánh mắt có chút u buồn, hắn nhẹ lắc đầu tỏ vẻ không biết. thiếu nữ thấy hắn vậy thì an ủi nói:
“ không cần buồn, có lẽ do mới tỉnh dậy nên đệ còn chưa thể nhớ ra, đợi sau này đệ sẽ nhớ lại thôi. được rồi, nếu như đệ không nhớ thì để tỷ giới thiệu cho đệ.”
Tiếp đó nàng chỉ nữ tử xinh đẹp đang khóc kia nói:
“ đây là mẫu thân chúng ta, đệ nhanh gọi mẫu thân đi.”
Xuân đức nhìn qua người nữ tử kia, nhìn thấy trong mắt nàng ta sự mong đợi thì hắn khẽ nói:
“ mẫu thân.”
Thanh âm của hắn hơi khàn khàn, rất khó nghe , giống như người lâu ngày chưa uống nước, có điều nữ tử kia nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, nàng tiến lên ôm chầm lấy xuân đức vào trong lòng, vừa khóc vừa khẽ nói:
“ tam nhi… tam nhi của ta.”
Xuân đức theo bản năng muốn đẩy nữ tử này ra nhưng suy nghĩ một chút hắn liền thôi. hắn để mặc cho nữ tử kia ôm lấy hắn.
Sau một lúc thì nữ tử kia mới buông hắn ra, nàng nhìn hắn mỉm cười, ôn nhu nói:
“ tam nhi lúc này con gọi gì ta nghe chưa rõ, con gọi lại lần nữa cho ta nghe nào.”
Xuân đức nghe vậy thì trong lòng cười khổ không thôi, có điều hắn vẫn là nói:
“ mẫu thân”
Nữ tử kia nghe vậy thì vui vẻ, nàng khẽ hôn lên trán hắn một cái nói:
“ tốt lắm , tam nhi ngoan của ta. gọi tiếp một lần nữa nào.”
Thiếu nữ ở bên cạnh nghe vậy thì nói:
“ mâu thân, người cũng không nên như vậy à, đừng có dọa tam đệ.”
Tiếp đó nàng liền đến bên cạnh xuân đức, nắm lấy tay hắn mỉm cười:
“ nhanh gọi một tiếng lam vũ tỷ tỷ nghe nào.”
Không biết nói gì hơn, xuân đức nhẹ gật đầu nói:
“ lam vũ tỷ tỷ.”
Thiếu nữ kia nghe thế thì cười hì hì nói:
“ ngoan lắm, hì hì, được rồi để tỷ giới thiệu vợi đệ, đây là đại ca trương anh, còn đây là lão tứ trương thiên.”
Vừa nói nàng vừa chỉ tay về phía hai người nam tử đang đứng cách đó không xa, xuân đức ánh mắt đảo qua hai người, nhìn thấy hai người đang mỉm cười nhìn hắn thì hắn cũng nở một nụ cười yếu ớt đáp lại.
Tiếp đó mọi người đi vào bên trong nói chuyện nhưng sau một lúc thì vị nghĩa mẫu kia của hắn có việc gấp phải đi nên chỉ còn mấy huynh đệ tỷ muội ở lại cùng nhau nói chuyện.
Trong quá trình nói chuyện ,hắn nghe được ba người kia kể về những chuyện xảy ra lúc trước, rồi rất nhiều thứ khác. sau khi nghe xong thì rốt cuộc hắn cũng biết thân phận hiện tại của bản thân, nơi hắn đang sinh sống.
Bây giờ thân phân của hắn là tam thiếu gia của trương gia tên trương đức, về phần trương gia theo lời kể của ba người thì cũng là một gia tộc rất lớn tại thiên ma đế quốc, nghe nói là một trong năm đại gia tộc lớn nhất nơi đây. còn đại lục nơi hắn đang sinh sống gọi là ma long đại lục, sở dĩ có tên gọi như vậy thì đại lục này có rất nhiều rồng, có điều những thứ này hắn chỉ là nghe kể không biết thật không.
Ở đây võ lực làm chủ nghe nói là vậy, thấy ai cũng học võ,tu đạo thuật ,trả ai đi học văn hóa mà người ta vẫn biết chữ rõ tài, trong gia tộc thì phụ thân hắn hiện làm gia chủ, ba đứa huynh đệ tỷ muội của hắn đều là thiên tài trong thiên tài.
Về phần chủ nhân lúc trước của cái thân xác này, nghe nói ngày nhỏ cũng là kỳ tài hiếm thấy, nhưng mà sau một lần bị bắt cóc được gia tộc cứu về về sau đó trở nên ngu đần, cả ngày cứ ngẩn người ra. không lâu sau đó thì hắn liền hôn mê đi qua, một lần hôn mê này dài tới mấy chục năm.
…..
Xuân đức cùng với mọi người nói chuyện với nhau rất lâu, rất lâu, cũng phải được mấy canh giờ cũng nên, cuộc trò chuyện chỉ kết thúc khi hai người lam vũ cùng trương anh phải rời đi. hai người kia rời đi không bao lâu thì trương thiên cũng rời đi.
Trương thiên đi rồi, hắn cũng đi ra khép lại của phòng nhưng ngay khi hăn vừa khép lại của phòng thì hắn chợt thấy một cái đầu rắn từ trong áo hằn thò ra bên ngoài.
Trong khoảnh khắc hắn nhìn thấy con rắn kia thì cả người hắn cứng ra, một cảm sợ lạnh lẽo chạy dọc từ sống lưng lên đến đầu nhưng con rắn kia chỉ thò đầu ra nhìn một cái sau đó lại rụt lại, tiếp đo liền quỷ dị biến mất.
Ngay lúc hắn còn chưa hiểu vì sao trên người mình lại có một con rắn thì thanh âm của hệ thống phụ trợ lần nữa xuất hiện trong đầu hắn.
“ hệ thống phụ trợ bắt đầu khởi động.
Khởi tạo dữ liệu kí chủ ...1%...3%...99%
Khởi tạo dữ liệu đồng hành...1%...3%...99%
….
Hệ thống phụ trợ khởi tạo hoàn tất.”
“ thông tin dữ liệu của kí chủ:
Tổng quan:
Str"lực lượng":+10
Agi"nhanh nhẹn":+5
Int"trí tuệ":+15”
“ thông tin dữ liệu bạn đồng hành
Bạn đồng hành:
Tiểu xà cấp 5
Str+2100
Agi+800
Int+250
Năng lực: phóng độc”
“ hệ thống phụ trợ đã khởi tạo toàn bộ, kí chủ có thể tiến vào bên trong không gian hệ thống”
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Buổi sáng ngày hôm sau.
Sau một đêm dài nghỉ ngơi, xuân đức một lần nữa tỉnh lại, lần này hắn tỉnh lại thì vẫn thấy bản thân đang nằm trên giường, ở trong căn phòng giống như ngày hôm qua, lúc này hắn cũng đã xác định được bản thân cũng không phải nằm mơ mà là sự thật, tất cả những gì xảy ra ngày hôm qua cũng không phải ảo giác, hắn lúc này cũng dần chấp nhận việc này.
Chấp nhận việc hắn không hiểu sao lại xuất hiện ở một cái thế giới xa lạ, ở trong một cái thân xác xa lạ, trong linh hồn của hắn lại có một thứ gì đó gọi là “hệ thống phụ trợ” và có lẽ còn có một thứ gì đó được cái hệ thống gì đó gọi là chủ nhân. mọi thứ nghe có vẻ hoang đường nhưng tất cả đều đang diễn ra.
….
Từ từ ngồi dậy, khẽ vận động, hắn cảm thấy thân thể so với ngày hôm qua thì tốt hơn rất nhiều, không còn cái cảm giác xơ cứng cũng như đau đớn nữa. tiếp đó hắn bước xuống giường , đẩy cửa đi ra bên ngoài.
Hắn vừa đẩy cửa đi ra bên ngoài thì đạp vào mắt hắn chính là một hàng dài tỳ nữ, nhìn sơ qua thì có đến hai mươi người những người này thấy hắn đi ra bên ngoài thì không khỏi ngạc nhiên, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ cùng kinh ngạc.
Có điều xuân đức lúc này cũng không có chú ý đến biểu tình của như tỳ nữ này mà là chú ý cảnh sắc bốn phía xung quanh, hắn phát hiện ra, nơi hắn đang ở lại được xây dựng ở bên trên một cái hồ rộng lớn, trên hồ đầy nở đầy liên hoa, còn có chim hạc, sương trắng mờ ảo nhìn rất giống một nơi thế ngoại đào nguyên.
Nhưng điều khiến hắn chú ý không phải mấy thứ này mà là giữa nơi hắn ở cùng với đầu bên kia không có đường đi thông, từ nơi hắn ở lại có một cái cầu nhưng chỉ dài đến nữa hồ mà thôi.
Hắn suy đoán nếu không có cầu để đi lại thì làm sao có thể đi qua đầu bên kia, chẳng lẽ lại dùng thuyền đi qua. nhưng đúng vào lúc này hắn nhìn thấy nữ tử ngày hôm qua xuất hiện, nàng ta đứng ở bờ hồ bên kia lăng không mà lên, bay qua bên này.
Xuân đức nhìn thấy cảnh này thì tí nữa trừng mắt ra bên ngoài, hắn không dám tin vào mắt mình nữa, người mà lại có thể bay cái này có chút ngoài sức chịu đựng có hắn nhưng hắn biết đây cũng không phải là giả, bởi vì theo sau nữ tử kia còn có hai nam một nữ, bọn họ cũng có thể phi hành như nữ tử kia.
Hai nam tử theo sau nữ tử kia tuy tuổi tác bất đồng nhưng nhìn chung đều rất anh tuấn, về phần thiếu nữ thì xinh đẹp vô cùng, khuôn mặt hoàn mỹ, thân hình cân đối, ánh mắt có màu lam nhạt nhìn rất hút hồn.
Xuân đức nhìn thấy thiếu nữ này thì không khỏi cảm khái một tiếng trong lòng. nhìn thấy bốn người tới gần thì hắn cũng không có đi lên chào hỏi mà cứ lặng yên đứng nơi đó mà nhìn. không thân , không quen, nói thực hắn lúc này rất muốn quay vào trong phòng đóng cửa lại.
Nhìn thấy nữ nhân kia cùng với hai nam một nữ kia tới gần thì mấy chục tỳ nữ đồng thời cúi đầu cung kính hô:
“ xin chào phu nhân, đại công tử, nhị tiểu thư, tứ công tử.”
Nữ tử kia khẽ gật đầu sau đó nhìn đám nữ tỳ phất tay khẽ nói:
“ các ngươi lui xuống đi.”
Chúng nữ tỳ nghe vậy thì khẽ “vâng” một tiếng sau đó lần lượt rời đi.
Sau khi chúng nữ tỳ rời đi thì nữ tử kia lúc này mới quay qua nhìn xuân đức, trong ánh mắt nàng không khỏi toát ra sự yêu thương, nàng khẽ nói:
“ tam nhi.”
Giọng nói của nàng ôn nhu vô cùng nghe giống thanh tuyền rót vào tai, xuân đức đang đứng yên nghe được thanh âm này thì cả người khẽ giật mình, hắn biết người nữ tử trước mắt đang gọi mình nhưng hắn thật sự không phải nhi tử của nàng ta. đối diện với ánh mắt kia của nữ tử hắn không khỏi cảm thấy chột dạ, hắn thoáng quay đầu nhìn qua nơi khác.
Nhìn thấy hắn như vậy thì nữ tử kia trong mắt lại xuất hiện lệ quang, thoáng cái hai hàng nước mắt lại lăn dài trên má nàng, từng giọt nước mắt như chân châu rơi xuống sàn nhà bên dưới.
Xuân đức giống như cảm ứng được gì, hắn quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy nữ tử kia đang khóc thì hắn không biết làm sao cả, hắn rất muốn nói “ta không phải nhi tử của ngươi” nhưng làm sao cũng không thể nói được.
Đúng lúc này, thiếu nữ xinh đẹp đang đứng ở phía sau nữ tử tiến đến trước mặt xuân đức, nàng dùng hai tay nâng má xuân đức, khiến cho hắn không thể không đối mắt với nàng. thiếu nữ nhìn thấy ánh mắt trốn tránh của xuân đức thì không khỏi nhíu lại đôi mi thanh tú hỏi:
“ đệ có biết ta là ai không?”
Xuân đức ánh mắt có chút u buồn, hắn nhẹ lắc đầu tỏ vẻ không biết. thiếu nữ thấy hắn vậy thì an ủi nói:
“ không cần buồn, có lẽ do mới tỉnh dậy nên đệ còn chưa thể nhớ ra, đợi sau này đệ sẽ nhớ lại thôi. được rồi, nếu như đệ không nhớ thì để tỷ giới thiệu cho đệ.”
Tiếp đó nàng chỉ nữ tử xinh đẹp đang khóc kia nói:
“ đây là mẫu thân chúng ta, đệ nhanh gọi mẫu thân đi.”
Xuân đức nhìn qua người nữ tử kia, nhìn thấy trong mắt nàng ta sự mong đợi thì hắn khẽ nói:
“ mẫu thân.”
Thanh âm của hắn hơi khàn khàn, rất khó nghe , giống như người lâu ngày chưa uống nước, có điều nữ tử kia nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, nàng tiến lên ôm chầm lấy xuân đức vào trong lòng, vừa khóc vừa khẽ nói:
“ tam nhi… tam nhi của ta.”
Xuân đức theo bản năng muốn đẩy nữ tử này ra nhưng suy nghĩ một chút hắn liền thôi. hắn để mặc cho nữ tử kia ôm lấy hắn.
Sau một lúc thì nữ tử kia mới buông hắn ra, nàng nhìn hắn mỉm cười, ôn nhu nói:
“ tam nhi lúc này con gọi gì ta nghe chưa rõ, con gọi lại lần nữa cho ta nghe nào.”
Xuân đức nghe vậy thì trong lòng cười khổ không thôi, có điều hắn vẫn là nói:
“ mẫu thân”
Nữ tử kia nghe vậy thì vui vẻ, nàng khẽ hôn lên trán hắn một cái nói:
“ tốt lắm , tam nhi ngoan của ta. gọi tiếp một lần nữa nào.”
Thiếu nữ ở bên cạnh nghe vậy thì nói:
“ mâu thân, người cũng không nên như vậy à, đừng có dọa tam đệ.”
Tiếp đó nàng liền đến bên cạnh xuân đức, nắm lấy tay hắn mỉm cười:
“ nhanh gọi một tiếng lam vũ tỷ tỷ nghe nào.”
Không biết nói gì hơn, xuân đức nhẹ gật đầu nói:
“ lam vũ tỷ tỷ.”
Thiếu nữ kia nghe thế thì cười hì hì nói:
“ ngoan lắm, hì hì, được rồi để tỷ giới thiệu vợi đệ, đây là đại ca trương anh, còn đây là lão tứ trương thiên.”
Vừa nói nàng vừa chỉ tay về phía hai người nam tử đang đứng cách đó không xa, xuân đức ánh mắt đảo qua hai người, nhìn thấy hai người đang mỉm cười nhìn hắn thì hắn cũng nở một nụ cười yếu ớt đáp lại.
Tiếp đó mọi người đi vào bên trong nói chuyện nhưng sau một lúc thì vị nghĩa mẫu kia của hắn có việc gấp phải đi nên chỉ còn mấy huynh đệ tỷ muội ở lại cùng nhau nói chuyện.
Trong quá trình nói chuyện ,hắn nghe được ba người kia kể về những chuyện xảy ra lúc trước, rồi rất nhiều thứ khác. sau khi nghe xong thì rốt cuộc hắn cũng biết thân phận hiện tại của bản thân, nơi hắn đang sinh sống.
Bây giờ thân phân của hắn là tam thiếu gia của trương gia tên trương đức, về phần trương gia theo lời kể của ba người thì cũng là một gia tộc rất lớn tại thiên ma đế quốc, nghe nói là một trong năm đại gia tộc lớn nhất nơi đây. còn đại lục nơi hắn đang sinh sống gọi là ma long đại lục, sở dĩ có tên gọi như vậy thì đại lục này có rất nhiều rồng, có điều những thứ này hắn chỉ là nghe kể không biết thật không.
Ở đây võ lực làm chủ nghe nói là vậy, thấy ai cũng học võ,tu đạo thuật ,trả ai đi học văn hóa mà người ta vẫn biết chữ rõ tài, trong gia tộc thì phụ thân hắn hiện làm gia chủ, ba đứa huynh đệ tỷ muội của hắn đều là thiên tài trong thiên tài.
Về phần chủ nhân lúc trước của cái thân xác này, nghe nói ngày nhỏ cũng là kỳ tài hiếm thấy, nhưng mà sau một lần bị bắt cóc được gia tộc cứu về về sau đó trở nên ngu đần, cả ngày cứ ngẩn người ra. không lâu sau đó thì hắn liền hôn mê đi qua, một lần hôn mê này dài tới mấy chục năm.
…..
Xuân đức cùng với mọi người nói chuyện với nhau rất lâu, rất lâu, cũng phải được mấy canh giờ cũng nên, cuộc trò chuyện chỉ kết thúc khi hai người lam vũ cùng trương anh phải rời đi. hai người kia rời đi không bao lâu thì trương thiên cũng rời đi.
Trương thiên đi rồi, hắn cũng đi ra khép lại của phòng nhưng ngay khi hăn vừa khép lại của phòng thì hắn chợt thấy một cái đầu rắn từ trong áo hằn thò ra bên ngoài.
Trong khoảnh khắc hắn nhìn thấy con rắn kia thì cả người hắn cứng ra, một cảm sợ lạnh lẽo chạy dọc từ sống lưng lên đến đầu nhưng con rắn kia chỉ thò đầu ra nhìn một cái sau đó lại rụt lại, tiếp đo liền quỷ dị biến mất.
Ngay lúc hắn còn chưa hiểu vì sao trên người mình lại có một con rắn thì thanh âm của hệ thống phụ trợ lần nữa xuất hiện trong đầu hắn.
“ hệ thống phụ trợ bắt đầu khởi động.
Khởi tạo dữ liệu kí chủ ...1%...3%...99%
Khởi tạo dữ liệu đồng hành...1%...3%...99%
….
Hệ thống phụ trợ khởi tạo hoàn tất.”
“ thông tin dữ liệu của kí chủ:
Tổng quan:
Str"lực lượng":+10
Agi"nhanh nhẹn":+5
Int"trí tuệ":+15”
“ thông tin dữ liệu bạn đồng hành
Bạn đồng hành:
Tiểu xà cấp 5
Str+2100
Agi+800
Int+250
Năng lực: phóng độc”
“ hệ thống phụ trợ đã khởi tạo toàn bộ, kí chủ có thể tiến vào bên trong không gian hệ thống”
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Danh sách chương