Nam Cung Diệc Phi thực sự sợ Đông Phương Hạ sẽ làm bừa ở văn phòng, cậu ấm này, không ra bài theo bình thường.

Lúc nghiêm túc, thâm trầm, lạnh nhạt, lạnh lùng! Lúc hưng phấn, hi hi ha ha, bất cần đời, lưu manh! Ai biết lúc nào anh ta bình thường.


      Nếu đã muốn nói chuyện nghiêm túc, Đông Phương Hạ cũng không cười đùa, ra ý bảo Nam Cung Diệc Phi tìm chỗ ngồi, rồi mới nói: “Vừa nãy tôi nghĩ, cảm thấy vẫn nên làm theo suy nghĩ của tôi! Diệc Phi, phiền cô giúp An Nhiên làm thủ tục thôi học! Tôi không muốn để cậu ta ở lại đây! Ở đây không phát triển được tiềm năng của cậu ta! Cậu ta mới mười tám tuổi, mọi thứ vẫn kịp!”  
      Nam Cung Diệc Phi nghe xong, liền nghi hoặc, không hiểu nhìn Đông Phương Hạ!  
      Đông Phương Hạ nhìn ánh mắt của Diệc Phi, trầm ngâm nói: “An Nhiên cậu ta rất thông minh, tự học chương trình phần mềm cũng có thể trở thành một hacker giỏi, lại có thể tra được hồ sơ của cô ở Trung Nam Hải! Thêm nữa, theo như tôi quan sát, cậu ta cũng có tư chất ở các mặt khác! Vì thế, tôi muốn đào tạo cậu ta, để cậu ta trở thành hacker đỉnh nhất thế giới và anh hùng bàn phím siêu cấp của giới tài chính! Tôi còn muốn cho cậu ta học võ, trở thành một sát thủ vừa ra tay là có thể dồn kẻ địch vào chỗ chết, không đến nỗi bị một vài tên nhãi nhép hãm hại! Bây giờ, nơi có thể đáp ứng ba điều kiện này, tôi nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có nhà họ Bek!”  
      Nam Cung Diệc Phi không ngờ Đông Phương Hạ sẽ đào tạo một người như vậy, suy nghĩ một hồi rồi nói: “Được, tôi sẽ mau chóng làm thủ tục, như vậy còn có thể hoàn lại ít học phí cho An Nhiên! Tôi đã xem qua hồ sơ của cậu ta, cậu ta là trẻ mồ côi, có thể trả lại ít nào thì hay ít đó!”  
      “Cảm ơn cô, Diệc Phi!”  
      Ngày mai, lại phải tiếp tục hăng hái chiến đấu! Nhà họ Tư Mã không hành động một ngày, trong lòng Đông Phương Hạ không yên tâm, ai biết nhà họ Tư Mã đang ủ mưu gì! Nhưng điều khiến Đông Phương Hạ không ngờ là, quyết định đào tạo An Nhiên của anh, lại cứu được cả một trăm mấy chục nghìn anh em của Lang Quân, khiến Lang Quân thực hiện một nhiệm vụ bất khả thi, không những vậy, còn khiến tập đoàn Thiên Lang hiện tại vẫn chưa thành lập lại dẫn đầu các công ty lớn khác trong giới tài chính quốc tế, đương nhiên, đây cũng là chuyện sau này!  
      Chỉ cần là làm chuyện nghiêm túc, Nam Cung Diệc Phi đều ủng hộ Đông Phương Hạ vô điều kiện! Nếu Đông Phương Hạ cả ngày không làm gì, Nam Cung Diệc Phi cũng hết cách! Thấy chồng tương lai của mình nỗ lực như vậy, cô cũng có suy nghĩ khác!  

      “Đông Phương Hạ, tôi cảm thấy anh không coi tôi là vợ chưa cưới của anh!”  
      “Tôi có sao?”  
      “Có, anh về nước đã hai mươi này rồi nhỉ! Tuy mới được biết anh là Đông Phương Hạ mấy ngày, nhưng tôi không phải đã nói, cả đời này tôi là người của anh, chết là người của anh… Mấy ngày nay chắc anh rất bận, nhưng bất kể bận thế nào, anh cũng giả bộ vô cùng mạnh mẽ kiên cường trước mặt tôi, anh cho tôi niềm vui của anh, lại chịu đựng vất vả mệt mỏi một mình! Nếu tôi đoán không nhầm, hôm nay anh cũng có việc bận, nhưng nghĩ đến tôi ở đây, anh bỏ lại công việc khác, đến đây với tôi, đúng không?”  
      Nam Cung Diệc Phi này thật thông minh, lại nhận ra những điều này từ Đông Phương Hạ, không hổ là cháu gái của thủ tướng.

      Nhưng cô đoán không sai, ở tập đoàn Thiên Lang, đám Phạm Bân bận tối mặt, phía Lang Quân, mấy người Hồ Ngạn Hạo, Dạ Ảnh, Dạ Phong, Hoàng Vỹ Kỳ cũng rất bận rộn, Huyết Lang Đông Phương Hạ này nên ở cùng các anh em! Nhưng Nam Cung Diệc Phi, anh lại không thể không quan tâm, Đông Phương Hạ hôm nay, khổ vì mình không biết thuật phân thân!  
      “Diệc Phi, người đàn ông của cô không yếu đuối như vậy! Tuy mệt một chút, nhưng vẫn cố gắng được! Tôi không nói cho cô chuyện phiền lòng và lo lắng của tôi, là không muốn để cô và người trong nhà lo lắng, hiểu không!”  
      “Tôi hiểu suy nghĩ của anh, không để dì và mọi người lo lắng, là đúng đắn, nhưng tôi là vợ chưa cưới của anh, vợ tương lai của anh! Sao anh có thể không cho tôi chia sẻ với anh”.


      Đông Phương Hạ dùng ánh mắt ra ý bảo Nam Cung Diệc Phi đừng kích động, nói nhỏ nhẹ nói: “Diệc Phi, con đường mà tôi đi bây giờ rất nguy hiểm, nếu cô thực sự nghĩ cho tôi, thì đừng để tôi phân tâm vì cô và mọi người! Khi tôi không ở bên cạnh mọi người, thì phải tự chăm sóc bản thân thật tốt, ăn no, mặc ấm! Đây chính là sự quan tâm lớn nhất với tôi”.

      Nam Cung Diệc Phi nhìn ánh mắt tự tin của Đông Phương Hạ, cắn môi nói: “Được, tôi hứa với anh, sẽ chăm sóc bản thân thật tốt, tôi cũng sẽ chăm sóc dì và mọi người! Nhưng anh phải hứa với tôi, phải cẩn thận! Tuy tôi không biết mấy người Lăng Vy nghĩ thế nào, nhưng tôi sẽ đợi anh!”  
      Đông Phương Hạ cười gật đầu! Đột nhiên, hình như anh nhớ ra, tươi cười nói: “Diệc Phi, thực ra, tôi đã từng gặp Lăng Vy, chính là ngày tôi từ châu Úc trở về, chúng tôi ngồi cùng một chuyến bay, cô ấy ở ngay bên cạnh tôi! Sau đó…”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện