Cố Lưu Ly cả đêm bị người đàn ông tàn ác này hành cho ra bã, hết trên giường lại kéo cô xuống sàn rồi lại trong phòng tắm xong lại quay ra giường, đến cả vách tường cũng vươn lấy mùi hương của hai người, Cố Lưu Ly không ngờ khi nằm trong lòng anh cô lại trở nên phóng túng như vậy hoàn toàn không muốn né tránh anh.
Mộ Khiếu Thành cũng không hề có ý định thuơng lấy cô, mặc cho Cố Lưu Ly mệt bỏ hơi tai cầu xin cả đêm anh cũng không đành lòng dù là một chút.
Đến tận chín giờ sáng vẫn không thấy mẹ đến phòng mình Bối Bối tự thân tìm qua phòng mở cửa đã thấy Cố Lưu Ly quấn chặt chăn ngủ say trên giường, Bối Bối nghịch ngợm leo lên giường nhẹ nhàng dở tấm chăn ra rút đầu vào đó, Bối Bối nằm gọn trong chăn ôm lấy cơ thể trần như nhộng của Cố Lưu Ly, bàn tay nhỏ hư hỏng mân mê hai bầu ngực nhô cao, Bối Bối cảm thấy hứng thú với đầu ti của mẹ mình, lúc nhỏ con bé cũng luôn ngậm lấy nó mỗi ngày nhưng lại không hề biết đầu ti này còn có thể được xem là một thú vui, con bé quấy mãi mà Cố Lưu Ly vẫn không có chút phản ứng nào dường như ngủ đến mức trời có sập cũng không tỉnh.
“ Mẹ ơi...mau dậy đi, Bối Bối muốn đi siêu thị ạ...mẹ ơi, mẹ ơi...mẹ ơi “
“ ưm...sao vậy con gái, để mẹ ngủ thêm một lát được không “
“ Mẹ ơi, Bối Bối muốn đi siêu thị cùng bố và mẹ, mẹ mau dậy đi ạ...mẹ ơi, mẹ ơi “
Cố Lưu Ly cuối cùng cũng chịu mở mắt, gương mặt nhỏ bé đáng yêu hiện ra trước mắt khiến Cố Lưu Ly không hề có cảm giác mơ ngủ nữa, cô ôm lấy Bối Bối thật chặt hiện rõ sự biếng nhát như thể chỉ muốn ôm con gái nằm như vậy cả ngày nhưng lúc này Bối Bối lại giận dữ đẩy mẹ mình ra rồi bĩu môi phồng hai má lên như thể đang hờn dỗi khiến Cố Lưu Ly không nhịn được người.
Lúc này Mộ Khiếu Thành mở cửa đi vào đã nghe thấy tiếng cười khúc khích của Cố Lưu Ly cũng thấy Bối Bối đang nằm ngay bên cạnh, anh vui vẻ đi đến ngồi bên giường cảm thấy con gái có chút lạ anh lên tiếng.
“ Sao vậy, em làm Bối Bối giận rồi sao?, sao con gái lại như vậy? “
“ Bố ơi...mẹ không thương Bối Bối, con nói muốn cùng bố và mẹ đi siêu thị nhưng mẹ mãi không chịu dậy “
Bối Bối làm nũng với Mộ Khiếu Thành con bé bay phốc ra khỏi chăn nhảy vào lòng Mộ Khiếu Thành, vừa nói vừa chỉ tay vào Cố Lưu Ly, cô lại càng cảm thấy buồn cười không ngừng, Cố Lưu Ly còn có lúc chọc ghẹo con gái mình như vậy đúng cũng là lần đầu tiên.
“ Được rồi, mẹ xin lỗi Bối Bối mà, con muốn đi siêu thị sao, vậy chúng ta sẽ đi được không? “
Bối Bối bỗng cười rạng rỡ nắm lấy tay cô áp vào mặt mình.
“ Vậy bây giờ đi luôn nhé mẹ, bố ơi bố cũng đi cùng mẹ và Bối Bối nhé ạ “
“ Bố đương nhiên sẽ cùng đi rồi “
…
Như mong muốn của Bối Bối, Mộ Khiếu Thành cùng Cố Lưu Ly và Từ Chương dưa con bé dạo khắp siêu thị mua cũng không ít đồ nào là đồ chơi, quần áo, đồ ăn,...tất cả đều là mua cho con gái nhỏ này của hai người, Bối Bối ngồi bên trong xe đẩy một tay Mộ Khiếu Thành đẩy xe một tay nắm chặt lấy tay Cố Lưu Ly, hình ảnh hạnh phúc khiến người người xung quanh cũng hết phần ganh tị, đôi nam nữ quá xứng đôi cô con gái bé nhỏ lại quá đỗi đáng yêu.
“ Mẹ ơi, mua dâu tây đi mẹ, Bối Bối muốn ăn bánh dâu mẹ làm “
“ Được, mua dâu “
“ Mẹ ơi, còn phải mua sữa nữa ạ “
“ Có sữa “
“ Mẹ...kẹo socola nhé ạ “
“ Được, được, đều mua tất “
Bối Bối chỉ có nhiệm vụ nói những thứ mà con bé thích còn lại thì là Cố Lưu Ly và Mộ Khiếu Thành sẽ lo, ba người chỉ mới đi dạo một vài vòng mà xe đẩy đã chất đầy đồ ăn rồi, Bối Bối cũng sắp không còn chỗ ngồi nữa rồi. Con bé vô cùng vui vẻ không ngờ khi có thêm bố lại có thể hạnh phúc đến vậy hơn nữa Mộ Khiếu Thành còn là một người bố cưng chiều con gái vô điều kiện, anh cũng là lần đầu được làm bố cũng như bao người sẽ có nhiều bỡ ngỡ, anh chỉ biết dùng tất cả sự dịu dàng vốn có của mình dành trọn cho đứa con đầu lòng này, sủng nịnh hết mực.
Chỉ cần con gái vui vẻ anh nguyện dùng tất cả để đổi lấy nụ cười đáng yêu trên gương mặt nhỏ bé này.
Cố Lưu Ly cô vài năm trước còn nghĩ bản thân cả đời sẽ không bao giờ biết được cảm giác hạnh phúc thật sự là gì nhưng bây giờ nhìn xem niềm hạnh phúc cô đang có được cũng chính là điều mà biết bao người ngoài kia ao ước.
“ Con gái con còn muốn mua gì nữa không? “
“ Không ạ nếu còn mua nữa thì bố sẽ trở thành người nghèo mất thôi “
Cố Lưu Ly bất lực nhìn Mộ Khiếu Thành cười, con gái của hai người đúng là quá ngây thơ đi, hiểu chuyện khiến người ta buồn cười đã mua nhiều như vậy rồi còn sợ gì nữa chứ.
Mộ Khiếu Thành ẵm Bối Bối trên tay trong lúc đợi thanh toán, anh dường như không nỡ rời khỏi con bé chỉ cần có cơ hội anh sẽ luôn muốn ẵm chặt con gái vào lòng mình vì mỗi khi anh ẵm con bé sẽ có cảm giác như ẵm trọn sự ấm áp vào mình, hơi thở của Bối Bối khiến anh trở nên nhẹ nhõm cũng có thể giúp anh đánh tan mọi áp lực.
“ Bố ơi, bố đặt Bối Bối xuống đi ạ, bố còn ẵm nữa sẽ mỏi tay đấy ạ “
“ Không mỏi, bố ẵm con gái bố sao có thể mỏi tay được, Bối Bối ngoan đừng động”
Bối Bối núp mặt vào ngực anh cười hú hí, con bé cũng rất tinh nghịch tính cách rõ ràng là giống hệt với Cố Lưu Ly, Bối Bối chỉ có gương mặt là có nét giống Mộ Khiếu Thành còn về sở thích lẫn tính cách phần lớn là hưởng từ Cố Lưu Ly nhưng đó là lúc bình thường còn khi con bé biến đổi thì sẽ trở nên ngang tàn, hung bạo như Mộ Khiếu Thành nhưng bộ mặt khác này cũng chỉ có người ngoài mới biết được Bối Bối hoàn toàn không biết con bé còn có những lúc biến thành một con người khác, Cố Lưu Ly cũng không muốn nói điều này cho con gái biết vì Bối Bối vẫn còn quá nhỏ, cô sợ nếu con bé biết sự thật về bản thân mình quá sớm sẽ khến con gái tự dọa chính mình từ đó sẽ gây ra một nỗi ám ảnh tự thân, cô không muốn con gái đánh mất nụ cười vốn có.
***
Mộ Khiếu Thành cũng không hề có ý định thuơng lấy cô, mặc cho Cố Lưu Ly mệt bỏ hơi tai cầu xin cả đêm anh cũng không đành lòng dù là một chút.
Đến tận chín giờ sáng vẫn không thấy mẹ đến phòng mình Bối Bối tự thân tìm qua phòng mở cửa đã thấy Cố Lưu Ly quấn chặt chăn ngủ say trên giường, Bối Bối nghịch ngợm leo lên giường nhẹ nhàng dở tấm chăn ra rút đầu vào đó, Bối Bối nằm gọn trong chăn ôm lấy cơ thể trần như nhộng của Cố Lưu Ly, bàn tay nhỏ hư hỏng mân mê hai bầu ngực nhô cao, Bối Bối cảm thấy hứng thú với đầu ti của mẹ mình, lúc nhỏ con bé cũng luôn ngậm lấy nó mỗi ngày nhưng lại không hề biết đầu ti này còn có thể được xem là một thú vui, con bé quấy mãi mà Cố Lưu Ly vẫn không có chút phản ứng nào dường như ngủ đến mức trời có sập cũng không tỉnh.
“ Mẹ ơi...mau dậy đi, Bối Bối muốn đi siêu thị ạ...mẹ ơi, mẹ ơi...mẹ ơi “
“ ưm...sao vậy con gái, để mẹ ngủ thêm một lát được không “
“ Mẹ ơi, Bối Bối muốn đi siêu thị cùng bố và mẹ, mẹ mau dậy đi ạ...mẹ ơi, mẹ ơi “
Cố Lưu Ly cuối cùng cũng chịu mở mắt, gương mặt nhỏ bé đáng yêu hiện ra trước mắt khiến Cố Lưu Ly không hề có cảm giác mơ ngủ nữa, cô ôm lấy Bối Bối thật chặt hiện rõ sự biếng nhát như thể chỉ muốn ôm con gái nằm như vậy cả ngày nhưng lúc này Bối Bối lại giận dữ đẩy mẹ mình ra rồi bĩu môi phồng hai má lên như thể đang hờn dỗi khiến Cố Lưu Ly không nhịn được người.
Lúc này Mộ Khiếu Thành mở cửa đi vào đã nghe thấy tiếng cười khúc khích của Cố Lưu Ly cũng thấy Bối Bối đang nằm ngay bên cạnh, anh vui vẻ đi đến ngồi bên giường cảm thấy con gái có chút lạ anh lên tiếng.
“ Sao vậy, em làm Bối Bối giận rồi sao?, sao con gái lại như vậy? “
“ Bố ơi...mẹ không thương Bối Bối, con nói muốn cùng bố và mẹ đi siêu thị nhưng mẹ mãi không chịu dậy “
Bối Bối làm nũng với Mộ Khiếu Thành con bé bay phốc ra khỏi chăn nhảy vào lòng Mộ Khiếu Thành, vừa nói vừa chỉ tay vào Cố Lưu Ly, cô lại càng cảm thấy buồn cười không ngừng, Cố Lưu Ly còn có lúc chọc ghẹo con gái mình như vậy đúng cũng là lần đầu tiên.
“ Được rồi, mẹ xin lỗi Bối Bối mà, con muốn đi siêu thị sao, vậy chúng ta sẽ đi được không? “
Bối Bối bỗng cười rạng rỡ nắm lấy tay cô áp vào mặt mình.
“ Vậy bây giờ đi luôn nhé mẹ, bố ơi bố cũng đi cùng mẹ và Bối Bối nhé ạ “
“ Bố đương nhiên sẽ cùng đi rồi “
…
Như mong muốn của Bối Bối, Mộ Khiếu Thành cùng Cố Lưu Ly và Từ Chương dưa con bé dạo khắp siêu thị mua cũng không ít đồ nào là đồ chơi, quần áo, đồ ăn,...tất cả đều là mua cho con gái nhỏ này của hai người, Bối Bối ngồi bên trong xe đẩy một tay Mộ Khiếu Thành đẩy xe một tay nắm chặt lấy tay Cố Lưu Ly, hình ảnh hạnh phúc khiến người người xung quanh cũng hết phần ganh tị, đôi nam nữ quá xứng đôi cô con gái bé nhỏ lại quá đỗi đáng yêu.
“ Mẹ ơi, mua dâu tây đi mẹ, Bối Bối muốn ăn bánh dâu mẹ làm “
“ Được, mua dâu “
“ Mẹ ơi, còn phải mua sữa nữa ạ “
“ Có sữa “
“ Mẹ...kẹo socola nhé ạ “
“ Được, được, đều mua tất “
Bối Bối chỉ có nhiệm vụ nói những thứ mà con bé thích còn lại thì là Cố Lưu Ly và Mộ Khiếu Thành sẽ lo, ba người chỉ mới đi dạo một vài vòng mà xe đẩy đã chất đầy đồ ăn rồi, Bối Bối cũng sắp không còn chỗ ngồi nữa rồi. Con bé vô cùng vui vẻ không ngờ khi có thêm bố lại có thể hạnh phúc đến vậy hơn nữa Mộ Khiếu Thành còn là một người bố cưng chiều con gái vô điều kiện, anh cũng là lần đầu được làm bố cũng như bao người sẽ có nhiều bỡ ngỡ, anh chỉ biết dùng tất cả sự dịu dàng vốn có của mình dành trọn cho đứa con đầu lòng này, sủng nịnh hết mực.
Chỉ cần con gái vui vẻ anh nguyện dùng tất cả để đổi lấy nụ cười đáng yêu trên gương mặt nhỏ bé này.
Cố Lưu Ly cô vài năm trước còn nghĩ bản thân cả đời sẽ không bao giờ biết được cảm giác hạnh phúc thật sự là gì nhưng bây giờ nhìn xem niềm hạnh phúc cô đang có được cũng chính là điều mà biết bao người ngoài kia ao ước.
“ Con gái con còn muốn mua gì nữa không? “
“ Không ạ nếu còn mua nữa thì bố sẽ trở thành người nghèo mất thôi “
Cố Lưu Ly bất lực nhìn Mộ Khiếu Thành cười, con gái của hai người đúng là quá ngây thơ đi, hiểu chuyện khiến người ta buồn cười đã mua nhiều như vậy rồi còn sợ gì nữa chứ.
Mộ Khiếu Thành ẵm Bối Bối trên tay trong lúc đợi thanh toán, anh dường như không nỡ rời khỏi con bé chỉ cần có cơ hội anh sẽ luôn muốn ẵm chặt con gái vào lòng mình vì mỗi khi anh ẵm con bé sẽ có cảm giác như ẵm trọn sự ấm áp vào mình, hơi thở của Bối Bối khiến anh trở nên nhẹ nhõm cũng có thể giúp anh đánh tan mọi áp lực.
“ Bố ơi, bố đặt Bối Bối xuống đi ạ, bố còn ẵm nữa sẽ mỏi tay đấy ạ “
“ Không mỏi, bố ẵm con gái bố sao có thể mỏi tay được, Bối Bối ngoan đừng động”
Bối Bối núp mặt vào ngực anh cười hú hí, con bé cũng rất tinh nghịch tính cách rõ ràng là giống hệt với Cố Lưu Ly, Bối Bối chỉ có gương mặt là có nét giống Mộ Khiếu Thành còn về sở thích lẫn tính cách phần lớn là hưởng từ Cố Lưu Ly nhưng đó là lúc bình thường còn khi con bé biến đổi thì sẽ trở nên ngang tàn, hung bạo như Mộ Khiếu Thành nhưng bộ mặt khác này cũng chỉ có người ngoài mới biết được Bối Bối hoàn toàn không biết con bé còn có những lúc biến thành một con người khác, Cố Lưu Ly cũng không muốn nói điều này cho con gái biết vì Bối Bối vẫn còn quá nhỏ, cô sợ nếu con bé biết sự thật về bản thân mình quá sớm sẽ khến con gái tự dọa chính mình từ đó sẽ gây ra một nỗi ám ảnh tự thân, cô không muốn con gái đánh mất nụ cười vốn có.
***
Danh sách chương