Nhưng mặc kệ Andrea đối với cậu cười gằn đắc ý thế nào Kỷ Dụ lại cũng chưa lần nào đáp trả hắn, cậu vẫn điềm nhiên như không biết mọi chuyện đang diễn ra xung quanh, bày ra thái độ khiến người khó chịu đó im lặng cúi đầu nhìn chằm chằm vào ngón tay mình. Ở phía trong đầu ngón trỏ bên tay trái có một vết thương còn mới, tuy không còn chảy máu nữa nhưng bởi vì vết rách không ngọt nên vẫn có thể nhìn thấy được thịt hồng bên trong. Hình dạng của nó còn rất xấu xí, ở trên làn da trắng của cậu thật sự là không hợp. Ai biết Kỷ Dụ lại nhìn nó rất ưng mắt, cứ mân mê không ngừng. Trong đầu cậu còn không quên nhớ đến cảm giác bị ai đó gặm mút nơi này, trái tim toàn là cảm giác thỏa mãn không thôi.

Đừng hỏi tại sao cậu lại không băng bó cho nó. Một vết thương nhỏ xíu lại còn có nước bọt của người kia chăm sóc qua, chẳng mấy chóc nó sẽ lành lại ngay thôi. Bịt quá kín cũng không phải là tốt đối với những vết thương hở.

Dù sao cũng chẳng ai quan tâm cậu có một vết thương như vậy chứ chưa nói bởi vì vị trí của nó mà chắc có ai nhìn thấy được.

Trong lúc Kỷ Dụ đang mơ màng thì những người bên ngoài cổng biệt thự đã hoàn thành một cuộc xác nhận tư cách đến đây hôm nay rồi. Sau khi mười người đều đã có bằng chứng chứng minh bản thân thì chẳng cần phải hỏi tới Kỷ Dụ người ta vẫn biết ai đang thừa ra ở đây.

"Cậu là ai? Tại sao lại đến đây trong khi không được tuyển? Cậu có ý đồ gì?"

Người Kỷ Dụ cho rằng đối phương giống một Omega đanh đá lại kiêu ngạo, Enea lập tức thể hiện đầy đủ bản tính tiểu thiếu gia của mình. Đối phương giống như Andrea, chỉ thiếu nước chống nạnh chỉ vào mũi Kỷ Dụ chất vấn, tiến hành nghiêm hình bức cung tra khảo phạm nhân. Nhưng bất kể là mang thái độ gì cũng không có ai đứng về phía cậu lúc này. Họ đều đưa mắt nhìn Kỷ Dụ, phần thì khó chịu giống Andrea hay Enea, lớp thì ngờ vực hoài nghi khó hiểu đủ cả.

"Sao cậu không nói?"



Enea có lẽ đã quen kiêu căng thành thói, thấy Kỷ Dụ im lặng giả chết thì muốn tiến lên đẩy vai cậu. Hành vi bất lịch sự như vậy khiến Kỷ Dụ bất đắc dĩ vô cùng lại thản nhiên đem tay cậu ta hất ta một cách dứt khoác, một chút đều không có sợ hãi khi bị vạch trần thân phận không rõ ràng. Enea đối với sự phản kháng của cậu thật sự là không ngờ tới, kết quả bị cậu đẩy đến có chút lảo đảo lùi ra sau. Nhưng chẳng đợi cậu ta kịp phát tác tính tình Kỷ Dụ đã lên tiếng trước, giọng điệu mỉa mai khiến cậu chàng nghiến răng: "Một chàng trai bộ dạng đẹp mắt như cậu sao hành vi lại giống mấy tên đầu đường xó chợ vậy, hở ra là động tay động chân?"

Không biết có phải thật bị cậu nói chúng điểm đau hay không mà mặt Enea đỏ rần lên, trừng trừng nhìn cậu như muốn ăn thịt người vậy. Mà quả thật, Enea ở nhà đều không thiếu bị nói là quá đanh đá chợ búa, ra ngoài sẽ không ai thích. Nhưng đó cũng chỉ là lời nói trêu ghẹo của người trong nhà, lúc nói ra còn mang theo sủng nịnh cưng chiều dù cậu ta vẫn không thích bị đánh giá như vậy. Hiện tại bị người ngoài nói ra như vậy lại thành sỉ nhục, cậu ta không giận mới là lạ. Chỉ là nếu xét về phần miệng lưỡi thì cậu ta còn không bằng Andrea chứ chưa nói là Kỷ Dụ.

Kết quả cậu ta nghẹn đỏ mặt một hồi vẫn không biết làm sao phản bác lại lời nói của Kỷ Dụ. Ai biết Kỷ Dụ nhìn cậu ta như vậy lại cảm thấy đối phương thuận mắt hơn. Ít nhất theo cảm nhận của cậu đối phương là một người có giáo dưỡng, tuy có hơi kiệt ngạo bất tuân nhưng không đến mức xấu. Nhất thời cái nhìn của Kỷ Dụ đối với Enea cũng tốt hơn.

Andrea đứng bên cạnh vốn đang đợi Kỷ Dụ ăn quả đắng nhìn thấy kết quả này thì đương nhiên là không vui được, trong lòng còn không quên mắng Enea phế vật. Nhưng chưa đợi hắn lại đích thân đi châm ngòi thổi gió gì Kỷ Dụ đã giành trước nói: "Tôi có được tuyển hay không không phải các cậu nói là được. Đây cũng không phải nhà của các cậu mà dựa vào vài lời đó mà tôi phải rời đi hay không được đến. Đều là người có ăn có học có xuất thân đàng hoàng, sao không đợi người có quyền lên tiếng ở đây phán định mà đã vội vàng bày ra cử chỉ không đẹp cho người khác thấy chứ?"

Cậu lời lẽ đanh thép, câu câu lại chọc vào điểm để ý của đám người khiến cho không gian nhất thời không có một chút tiếng động. Mặc cho sự tự tin của Kỷ Dụ vẫn là khiến một vài người bất an hay không vui thì ai nấy vẫn là trầm mặt không lên tiếng, giống như thật sự tiếp thu cách nói của Kỷ Dụ.

Đúng lúc này bóng dáng Matteo còn kịp thời xuất hiện trong khuôn viên biệt thự. Đám người lập tức chuyển sự chú ý lên người ông. Nhưng khi mọi người đều đang chờ đợi ông bày tỏ thái độ thì Matteo đi ra lại vẫn giống như mọi khi chỉ kêu mọi người đi vào thôi chứ không hề nói gì cả.

Thấy ông như vậy rốt cuộc đã có người không nhịn được nữa lên tiếng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện