Người dịch: A4L ~

Thang Nhàn vẫn cứ nhắc nhở Yến Thập Tam, nói:" Ngươi tốt nhất là đừng nên chủ quan. Mẫn Ưng không phải là người tốt đâu, loại chuyện này, hắn mặc dù không đích thân ra tay, nhưng biểu tỷ của hắn, là đại trưởng lão Triều Tịch Thánh Địa thì lại khác, nếu như ngươi vừa rời Vãn Vân Tông, mà bọn hắn lại muốn thủ tiêu ngươi, thì chuyện đó dễ như trở bàn tay!"

-"Yên tâm, chuyện này ta hiểu mà!" Yến Thập Tam hai mắt trưng trọng, nói:"Ta chỉ sợ hắn không động thủ thôi, nếu hắn dám ra tay, thì ta sẽ cho hắn vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian này! Cho dù hắn có là trưởng lão Vãn Vân Tông cũng thế!"

Yến Thập Tam nói lời này nghe nhất nhẹ nhàng, nhưng Thang Nhàn thì lại khác, hắn cảm thấy trong lời nói của Yến Thập Tam tỏa ra sát khí bức người, hắn không thể không phục thủ đoạn của Yến Thập Tam, Từ Minh, Cổ Tâm Minh, đều là vì đụng chạm vào Yến Thập Tam mà mất mạng! Yến Thập Tam dám nói như vậy, đủ đã nói lên hắn đã nắm chắc mười phần! Hiện tại Thang Nhàn đã tin tưởng Yến Thập Tam một cách mù quáng, đối với hắn mà nói, thì Yến Thập Tam không có chuyện gì mà không thể xử lý được.

-"Vãn Vân Tông chúng ta lần này đúng là phát đạt." Thang Nhàn liền đổi chủ đề ngay, không khỏi hưng phấn mà nói:"Chúng ta đã đạt được tám thất bảo tàng, kinh người vô cùng, đáng tiếc, ta không có cơ hội nhìn thấy bảo vật, nhưng bù lại, ta đã từng thấy những bảo vật còn kinh người hơn thế. Tông chủ, tam đại nguyên lão cùng với chư vị trưởng lão đều rất hưng phấn, khen ngươi không dứt, đều nói không nhờ các ngươi, thì chúng ta sẽ không lấy được nhiều bảo tàng!"

Yến Thập Tam cười cười, không để trong lòng, mục đích của hắn chính là Ưng Nhãn Cổ Bí, bảo tàng đối với hắn không quan trọng, huống chi, bảo tàng Đại Vũ Môn khiến nhiều người chú ý quá, nếu như một mình hắn mà ăn hết bảo tàng này, tuyệt đối hắn sẽ bị người đời truy sát, chết không có chỗ chôn.

Vãn Vân Tông lớn như thế, mà ăn tám thất bảo tàng còn không dễ gì, huống chi một mình hắn ăn!

Qua được mấy ngày, bắt đầu có môn phái ly khai khỏi Vãn Vân Tông, bởi vì những môn phái này, đã có được bảo tàng mình cần rồi, cho nên bọn hắn không cần phải tiếp tục ở lại Vãn Vân Tông.

Các môn phái rời đi ngày càng nhiều, chỉ mất vài ngày, các môn phái trong di tích đều rời khỏi, đa số các đại môn phái này vội vã trở về là vì sợ có người ngoài dòm ngó, sẽ gây bất lợi đến mình.

Vãn Vân Tông cũng bắt đầu rút khỏi di tích, dù sao thì Vãn Vân Tông cũng là chủ nhà, hơn nữa di tích lại nằm bên trong Vãn Vân Tông, cho nên, Vãn Vân Tông là môn phái cuối cùng rút khỏi di tích.

Rời khỏi di tích được mấy ngày, bỗng nhiên trên trời Vãn Vân Tông xuất hiện kiếp vân hồi tụ, vừa thô vừa to như một ngọn núi Lôi Trì từ trên trời rơi xuống vậy, điên cuồng công kích một ngọn núi Vãn Vân Tông, trong khoảng thời gian ngắn, chỗ đó biến thành một mảnh lôi trạch.

Xảy ra biến hóa như thế, Yến Thập Tam đang tu luyện trong phòng cũng bị kinh động, vội vàng chạy đến xem, chứng kiến lôi kiếp như thế, Yến Thập Tam biết rõ có người đang độ kiếp trong Vãn Vân Tông.

Chuyện này khiến Yến Thập Tam không khỏi giật mình, lôi kiếp cường đại như thế này, chỉ sợ ít nhất lôi kiếp phải là Đại Thần Thông. Chuyện này khiến Yến Thập Tam không khỏi kì quái, là ai đang độ kiếp tại Vãn Vân Tông, chẳng lẽ là một trong bảy vị đại trưởng lão.

Bên trong Vãn Vân Tông, chỉ sợ cũng chỉ có bảy vị đại trưởng lão mới đang ở Thông Thiên Cảnh Đỉnh Phong, chuẩn bị bước vào Chưởng Môn Tông Chủ, Thánh Chủ Hoàng Chủ Cảnh!

Cuối cùng, từng tiếng rít gào lên, kiếm thông cửu thiên, lôi kiếp tan biến, kiếp vân biến mất, bầu trời Vãn Vân Tông sáng sủa trở lại.

Nhìn thấy tình huống như thế, Yến Thập Tam đã biết đối phương đã độ kiếp thành công. Tuy Yến Thập Tam không biết ai là người độ kiếp, nhưng hắn biết, Vãn Vân Tông từ nay sẽ xuất hiện thêm một vị cường giả. Cứ tiếp tục như thế, thì Vãn Vân Tông cũng sẽ có người lên vị trí tông chủ!

Ngày hôm sau, Thang Nhàn chạy đến báo cho Yến Thập Tam biết Chu Ngân Tuyết độ kiếp thành công, các cao tầng Vãn Vân Tông đại hỉ, chuyện này đối với Vãn Vân Tông mà nói thì đây đúng là song hỷ lâm môn!

Nghe Thang Nhàn nói như thế, Yến Thập Tam không khỏi léo lưỡi, đệ nhất thiên tài Vãn Vân Tông, đúng là không phải danh bất hư truyền, xét tuổi của Chu Ngân Tuyết, thì cùng lắm hơn hắn không bao nhiêu, thế mà đã độ lôi kiếp cấp bậc Đại Thần Thông, đây đúng là nghịch thiên mà, gọi là yêu nghiệt cũng không quá đáng!

Loại yêu nghiệt tu đạo với tốc độ như thế, chỉ sợ kiếm hết Đông cương này cũng không có mấy người, một môn phái có một yêu nghiệt như thế, thì môn phái đó phải may mắn dữ lắm, nhưng cũng bất hạnh không kém.

May là bởi vì môn phái có một tồn tại dạng yêu nghiệt như vậy, tương lai Vãn Vân Tông tất sẽ có Nhân Hoàng Thiên Tôn, bất hạnh ở chỗ, có một yêu nghiệt như Chu Ngân Tuyết, thì đúng là một đả kích đối với bất kì đệ tử nào trong Vãn Vân Tông mà, gì mà thiên tài này nọ, đứng trước mặt Chu Ngân Tuyết, thì cũng không khác gì cặn bã cả, so với Chu Ngân Tuyết, thì tất cả đều phải ảm đạm, thất sắc cả.

Tiên Thiên Mệnh Hồn Cửu Phẩm Tiên Liên, Nhân Hoàng Huyết Thống, nghĩ đến thế, Yến Thập Tam không khỏi thở dài một tiếng, đây không phải là thứ mà bất kì ai cũng có thể so sánh được, có Tiên Thiên Mệnh Hồn, đã là ưu thế hơn người lắm rồi!

Hôm nay, Lục Vô Ông triệu kiến Yến Thập Tam. Trên bảo diện, ba đại nguyên lão cùng bảy vị đại trưởng lão đều có mặt, Lục Vô Ông vẫn bộ dáng ốm yếu ngồi bên trên chủ tỏa. Ngoài ra, Chu Ngân Tuyết cũng có mặt ở đây.

Mặc dù Chu Ngân Tuyết là đệ tử đời thứ ba, nhưng bất quá, đạo hạnh nàng không thua bất kì một đại trưởng lão nào ở đây, đặc biệt là nàng vừa mới độ kiếp thành công, càng làm cho các trưởng lão có mặt tại đây chịu áp lực rất lớn, bị một vãn bối đuổi kịp và vượt qua mình, bất luận là vị trưởng lão nào cũng không khỏi chịu áp lực. Mặc dù nàng là đệ tử đời thứ ba, nhưng Vãn Vân Tông đã xem nàng như người kế thừa trong tương lai, cho nên mỗi khi cao tầng có họp hội nghị gì, đều có mặt Chu Ngân Tuyết cả.

-"Hảo tiểu tử, lúc này ngươi có điều kiện gì, có thể suy nghĩ rồi nói ra?" Yến Thập Tam vừa tới, Lục Vô Ông lộ dáng tươi cười nói. 

Không còn nghi ngờ gì nữa, Lục Vô Ông hiện tại có tâm tình rất tốt, không tốt sao được, lúc này, người được lợi nhất chính là Vãn Vân Tông bọn họ, nhận được tám thất bảo tàng, khiến cho bất kì một môn phái nào cũng phải đố kị!

Thực ra, không chỉ một mình Lục Vô Ông có tâm tình tốt, mà ba vị đại nguyên lão cùng bảy đại trưởng lão có mặt tại đây cũng thế, đương nhiên là ngoại trừ Mẫn Ưng ra rồi! Tất cả bọn họ đều có tâm tình rất tốt, đều cao hứng cả. Bọn họ chính là cao tầng Vãn Vân Tông, Vãn Vân Tông có được bảo tàng như thế, thì đương nhiên, bọn hắn cũng có chia được một ít chỗ tốt!

Yến Thập Tam không khỏi nở nụ cười, mấy ngày qua, hắn đều tập trung tu luyện Ưng Nhãn Cổ Bí, căn bản cũng chưa hề nghĩ đến mình cần gì.

Lục Vô Ông từ từ nói:"Lúc này, Vãn Vân Tông chúng ta có được nhiều chỗ tốt từ bảo tàng, tổ hàm Vãn Vân Tông chúng ta càng trở nên phong phú! Được lợi không chỉ là những người ở thế hệ này, mà tương lai, hậu nhân chúng ta cũng được lợi ích không nhỏ! Vãn Vân Tông chúng ta lúc này, có thể nói là thu hoạch rất lớn, xét công lao, Yến Thập Tam ngươi là người đi đầu, không gì phải bàn cãi!"

Lục Vô Ông trịnh trọng nói rõ, hoàn toàn khẳng định công lao Yến Thập Tam, ba vị đại nguyên lão cùng trưởng lão cũng hoàn toàn khẳng định công lao của Yến Thập Tam.

Nếu như không phải do Yến Thập Tam xoay chuyển tình thế, thì Vãn Vân Tông bọn họ cũng không có khả năng có được tám thất bảo tàng!

-"Đệ tử có được công lao như vậy, cũng là nhờ có tông chủ tín nhiệm, nếu không có tông chủ tín nhiệm, thì đệ tử cũng không có khả năng đánh cược như thế!" Yến Thập Tam bình tĩnh nói. Hắn cũng không nhận ngay những lời nịnh nọt của Lục Vô Ông, lời hắn nói là sự thật, lúc đánh cược, có rất nhiều người bên trong Vãn Vân Tông phản đối, phản đối kịch liệt nhất chính là Mẫn Ưng! Đem hai phòng đang có ra đánh cược, lỡ như Yến Thập Tam thua, thì Vãn Vân Tông mất trắng!

Cuối cùng Lục Vô Ông không màn dị nghị, đem tất cả đánh cược lên người Yến Thập Tam! Bằng không thì Vãn Vân Tông không có khả năng có được tám thất bảo tàng.

-"Tông chủ có mắt nhìn người tốt thật, lão hủ đây cảm thấy không bằng!" Đến Triệu lão cũng không khỏi than nhẹ.

Một ít trưởng lão có mặt tại đây cũng không khỏi xấu hổ, lúc ấy, số trưởng lão phản đối cũng không phải một người, dù sao thì tiền đặt cược này quá lớn, khó ai mà chấp nhận được. Nếu không phải tông chủ dẹp bỏ dị nghị, thì chỉ sợ, Yến Thập Tam không có cơ hội để đánh cược.

Lúc đó, Lục Vô Ông gần như đem vị trí tông chủ của mình ra để làm uy tính rồi, nếu như Yến Thập Tam thua, vị trí tông chủ của hắn sẽ nguy hiểm!

Nhưng cuối cùng, kết quả chứng minh Lục Vô Ông đúng, khiến cho không ít cao tầng trong Vãn Vân Tông xấu hổ, nhưng quả thật nhãn lực bọn hắn không bằng tông chủ.

Lục Vô Ông cười cười, không thèm để ý nói:"May nhờ nhãn lực ta tốt, nếu như không phải có tiểu tử này có nghề, thì chỉ sợ uổng công ta rồi. Hảo tiểu tử, lúc này ngươi có điều kiện gì, cứ việc nói ra, chỉ cần ngươi đưa ra điều kiện, thì tông môn sẽ tận lực đáp ứng ngươi!"

Lần này, Yến Thập Tam lập công lao quá lớn, bất luận là lấy bất kì thứ gì bên trong tám thất bảo tàng đều phải khiến người khác khiếp sợ, đặc biệt là ba thất bảo tàng mà Yến Thập Tam đã chọn, càng kinh thiên hơn, cái này, chỉ sợ Lục Vô Ông cùng tam đại nguyên lão mà để lộ ra, thì bất kì ai thấy được bảo tàng như thế, cũng phải tức giận!

Yến Thập Tam không khỏi cười cười, nói:"Chẳng lẽ tiểu tử nói muốn làm tông chủ, thì tông môn cũng đáp ứng sao?!"

-"Cuồng đồ, ngươi đây là đại nghịch bất đạo!" Mẫn Ưng lập tức quát mắng, trách móc!

Lục Vô Ông không cho Mẫn Ưng nói tiếp, hắn nói:"Hảo tiểu tử, quả nhiên có can đảm, chuyện như thế mà ngươi cũng dám nói ra. Bất quá, công lao của ngươi, hoàn toàn có thể ngồi vào vị trí này, nhưng Vãn Vân Tông là đại môn phái, vị trí tông chủ này, không phải xét công lao không, mà còn cần phải có thực lực, bằng không, thì không có cách nào kiểm soát được môn phái!"

-"Đệ tử chỉ nói giỡn mà thôi, nói thật thì đối với vị trí tông chủ này, đệ tử không có hứng thú!" Yến Thập Tam bình tĩnh nói. Hắn hoàn toàn không muốn lên làm tông chủ, vừa rồi chẳng qua là hắn nói đùa mà thôi.

-"Tiểu tử ngươi đúng là gan lớn thật, lời nói như thế cũng dám nói đùa." Diệp lão ngồi một bên vừa cười vừa nói. Hắn đối với Yến Thập Tam càng có thêm hảo cảm.

Ở đây, không ít trưởng lão không khỏi nở nụ cười, Yến Thập Tam mấy lần làm nhiều chuyện kinh thiên, đem đến Vãn Vân Tông lần lượt những kinh hỉ, cho nên, rất nhiều trưởng lão đối với Yến Thập Tam rất có hảo cảm.

Bất quá, Mẫn Ưng là người không thể cao hứng nhất, Yến Thập Tam quật khởi, đối với hắn mà nói rất bất lợi, khiến trong lòng hắn không cảm thấy thoải mái, hắn một mực đặt kỳ vọng vào đồ đệ Dương Bảo Sinh của hắn có thể được bồi dưỡng trọng điểm, nhưng hiện tại đùng một cái lồi ra một Yến Thập Tam, cứ thế mà đoạt đi cơ hội của đồ đệ hắn!

-"Nói đi, ngươi có yêu cầu gì?" Lục Vô Ông nói.

-"Ta..." Nói thật, Yến Thập Tam còn chưa nghĩ đến chuyện này, hắn đúng thật là không muốn gì cả, mấy ngày nay, hắn một mực đều tập trung tu luyện Ưng Nhãn Cổ Bí, không có nghĩ đến chuyện này.

-"Tông chủ nếu không ngại, thì ta sẽ thay hắn nói điều kiện." Yến Thập Tam còn chưa nói thì Chu Ngân Tuyết cất tiếng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện