Tôi chậm chạp theo sát sau lưng anh ta, vẫn duy trì khoảng cách không xa không gần, vừa vặn một thước.
Dáng người chàng trai này thật sự là tốt không thể phản đối, nhìn xem bả vai dày rộng kia, nhìn xem kia chiếc cổ khiêu gợi kia, nhìn xem đôi chân thon dài thẳng tắp kia...... Chậc chậc, tôi một bên run lên, một bên nuốt nước miếng.
Bỗng nhiên anh ta đứng lại, tôi dừng không kịp nên đập đầu vào lưng anh ta.
Tôi giận, dừng lại cũng không thông báo trước một tiếng! Nhưng tôi giận mà không dám nói gì, phẫn nộ vuốt bị cái mũi đụng đau.
Anh ta xoay người, cúi đầu nhìn chằm chằm mặt của tôi, ánh mắt khó dò thâm trầm, khóe miệng hiện lên một nụ cười quỷ dị, sau đó âm thanh trầm thấp nói: “Lại đây một chút.”
Để làm chi?! Tôi che hai tay đặt trước ngực ở cảnh giác nhìn anh ta.
Tôi lại ngửi được mùi vị âm mưu!
Diệp Tử Ninh nhìn tôi cái dạng này, hơi hơi nhíu mày, “Nhanh?” một tiếng, tôi lập tức thật chân chó không có cốt khí chạy đến bên cạnh anh ta.
Trong lòng yên lặng chảy hai hàng lệ, tôi nghĩ đi vào nơi này tôi đã có thể thoát ly khỏi anh tôi con hồ ly âm hiểm kia, không nghĩ tới núi cao còn có núi cao hơn, trước mắt Diệp Tử Ninh này xem ra tuyệt đối không dễ đối phó hơn anh tôi.
Anh ta lấy một tay khoát lên trên vai tôi, đem một nửa sức nặng của mình tì lên người tôi, thản nhiên nói: “Dìu tôi một chút, tôi có hơi nhức đầu.”
Tôi chợt nghe lời này, biểu tình trên mặt thực là kì lạ, cơ thể có chút rút gân, tinh tế nhớ lại sau đó lại có cảm tưởng muốn rơi nước mắt, đại BOSS, vừa rồi chảy máu mũi sao không thấy ngài nhức đầu, làm thế nào bây giờ mới đến cảm thấy nhức đầu? Diệp Tử Ninh ước chừng cao khoảng một thước tám, mà tôi bất quá mới một thước sáu ba, anh ta tì như vậy, tôi thiếu chút nữa ngã sấp xuống, tất cả mọi người chung quanh đều ngừng động tác trong tay, há to miệng nhìn chúng tôi.
Tôi cả người chấn động, lập tức nhận được ánh mắt ghen tị từ bốn phương tám hướng phóng tới, nháy mắt mặt của tôi biến dạng đỏ như mông khỉ......
Những người này là nữ bác sĩ, nữ y tá cùng nữ bệnh nhân, trong đó còn có một dì dọn vệ sinh hơn năm mươi hơn tuổi......
Thật đáng sợ >_
Có điều đi đến văn phòng anh ta, anh ta liền buông bả vai của tôi ra, động tác vô cùng sạch sẽ lưu loát, nào có chút bộ dáng suy yếu gì đâu!
Tôi lập tức tỉnh lại, kích động, run rẩy chỉ tay vào người, anh ta… anh ta ….anh ta vừa rồi làm như vậy tuyệt đối là cố ý! Anh ta là trả thù!
Lúc nãy tôi đem gót giầy phóng đến trên mặt anh ta, làm cho anh ta mất mặt, cho nên anh ta quyết định mượn tay người khác tới giết chết tôi, anh ta vừa rồi làm động tác ái muội như vậy rất dễ dàng đem tôi đặt lên một vị trí vô cùng nguy hiểm, làm cho tôi nháy mắt trở thành cái đinh trong mắt toàn bộ nữ bác sĩ, y tá, nữ bệnh nhân, nhóm dì vệ sinh, còn có con gián mẹ, muỗi mẹ, hết thảy động vật giống cái! Đến lúc đó anh ta không cần tự mình ra tay, cơ thể tôi đã có thể bị người ta tách rời, sau đó phơi thây dã ngoại, chiêu này cao tay, thật sự là cao tay!
Nghĩ vậy, rầm một tiếng, cõi lòng nát tan, sợ tới mức khó có thể hô hấp.
Diệp Tử Ninh từ sau khi vào văn phòng cũng không hề nhìn tôi, đi đến chỗ ngồi ngồi xuống, lấy ra một cái hòm thuốc rửa sạch miệng vết thương.”Còn ngây ngốc ở đó làm gì, muốn tôi mời cô sao?”
Tôi nắm chặt nắm tay, trong lòng nhớ kỹ Tam Tự kinh, mặt ngoài biểu hiện nhu thuận giống như một người vợ nhỏ, chậm chạm từng bước bước qua.
Anh ta nằm ở ghế, nhắm mắt lại.
Lương tâm vô cùng tội lỗi, tôi run rẩy lấy cồn cùng những thứ khác ra, cố gắng nhớ lại từng bước rửa sạch vết thương đã ở học trường, thật sự là sách ít đọc thì rất khó nhớ! Vì sao lúc trước tôi cúp tiết nhiều như vậy chứ?
Trên mũi anh ta có một vết thương nho nhỏ, nhưng không ảnh hưởng khuôn mặt đẹp trai của anh ta. Lông mi anh ta rất dài rất dày rất cong, như cánh bướm rung động, ở hai gò má có hai cái lúm đồng tiền, lại càng nổi bậc làn da anh ta trắng nõn, mềm mại giống như trẻ con, khi ngón tay tôi phất quá da anh ta, trái tim đập nhanh hơn một nhịp, giống như có một dòng điện từ đầu ngón tay chạy qua toàn thân.
Tôi tự nói với mình, bình tĩnh đi Tiêu Chu, phải chịu đựng, chịu đựng! Mày đừng để bị bề ngoài này lừa gạt, vị này trước mắt mày chính là một con lão yêu thâm sơn đó, anh ta tuyệt đối không phải là chén trà của mày đâu, anh ta là ly sữa bột Tam Lộc, uống vào chắc canh ta là bị sỏi thận mà chết......
Tôi trước tiên sử dụng cồn i-ốt tiêu độc, phải rửa sạch từ miệng vết thương ra bên ngoài, từng bước cẩn thận đổ cồn đồ vào miệng vết thương, anh ta kêu rên một tiếng mở to mắt.
Tôi cả người run lên, lúc này tôi đang ghé vào anh ta trước mặt, khoảng cách hai người không vượt qua mười li, bầu không khí vô cùng mờ ám, quỉ dị.
Anh ta bình tĩnh nhìn tôi vài giây, ánh mắt thâm thúy, nhìn mãi đến khi tôi miệng khô lưỡi khô, sắp vì chột dạ mà hôn mê, lúc này anh ta mới lại chậm rãi nhắm mắt lại, nói: “Cẩn thận một chút cho tôi.”
Lúc này tôi mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, cả người yếu xìu, cơ hồ đứng không vững, trong lòng còn đập bùm bùm giống như đánh trống, người này thật là đáng sợ, một ánh mắt là có thể dọa tôi thành cái dạng này, về sau tôi vẫn là tránh xa anh ta thì tốt hơn.
Con mẹ nó chứng cớ cái gì, tôi không làm, về sau tôi làm một y tá không lý tưởng, có thể tránh xa cái tên Diệp Tử Ninh xa được bao nhiêu thì xa, sau đó lăn lóc đủ 11 tháng sẽ từ chức tìm công việc khác, xem anh tôi có thể làm gì tôi bây giờ? Cùng lắm thì đòi tiền không có, muốn chết thì còn có một mạng, anh tôi muốn lấy thì lấy!
“Cô nói là cô đến đây phỏng vấn?” Anh ta bỗng nhiên mở miệng hỏi, âm thanh trầm ổn.
“Vâng.” Giọng tôi như tiếng ruồi bay.
“Cô tên là gì?”
“Tiêu Chu, chu trong chữ chu đức.” Vì tránh cho lại có người hỏi tôi có phải trư trong “Trư Bát Giới” hay không, bây giờ khi tôi giới thiệu mình đều phải chủ động giải thích. [Sun: Trong tiếng Trung Quốc, chữ ‘chu’ phát âm giống chữ ‘trư’, trư là heo ấy ^^]
“Có kinh nghiệm công tác trong bệnh viện không?” Anh ta dường như không lớn cảm thấy hứng thú với tên của tôi, trong lòng tôi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Cái này...... Này...... Không có...... nhưng tôi đã làm việc bán thời gian ở công ty nước ngoài, coi như là có một chút kinh nghiệm công tác.” MCDonald của nước ngoài cũng được tính chứ, phải không? Tôi ở trong lòng cân nhắc.
“Thế à? Cảm xúc như thế nào?”
“Tôi cảm thấy làm việc ở nước ngoài tốt hơn làm trong nước.”
“Nói như thế nào?” Anh ta dường như cảm thấy thật hứng thú.
“Công ty nước ngoài công việc tuy rằng áp lực lớn, cường độ lớn, nhưng người ta coi trọng năng lực của nhân viên, chú trọng hiệu suất công tác, đây là công bằng hơn, cho nên nếu so sánh tôi vẫn cảm thấy công ty nước ngoài tốt hơn một chút.”
Tôi làm việc bán thời gian ở một khách sạn trong nước, người ta ghét bỏ tôi không có bề ngoài, trên không có gương mặt thiên sứ thánh thiện, dưới không có dáng người khiêu gợi bốc lửa, nói như vậy sẽ ảnh hưởng kinh doanh của khách sạn, không chịu cho tôi một cơ hội, con bà nó, cho nên tôi một mạch đi tìm công ty nước ngoài làm việc bán thời gian.
Anh ta trầm mặc một hồi lâu: “Uhn, cô thì phải chú trọng năng lực công tác.”
Nghe lời này tôi không khỏi có chút lâng lâng, xem đi, tôi còn có năng lục công tác bên trong ah, có điều đang bay tới giữa không trung, tôi bỗng nhiên vừa nghĩ lại, không đúng, lời này sao nghe không được tự nhiên vậy?
Tôi từ giữa không trung thẳng tắp rớt xuống, lập tức ý thức được, anh ta trả lời như vậy kỳ thật là nói tôi không bề ngoại! Tôi hận, nhất thời nghiến răng kẽo kẹt.
Miệng vết thương anh ta không sâu, không cần dùng đến băng gạc, chỉ cần bôi chút thuốc đỏ là ổn rồi, có điều sau khi tôi bôi thuốc đỏ cho anh ta, nhìn đến cái muỗi hồng hồng kia, nhịn không được bật cười ra tiếng.
Ha ha, cái mũi anh ta vốn rất cao, hiện tại lại có một chấm hồng hồng trên đó, nhìn qua vô cùng giống chiếc mũi của chú hề, vô cùng buồn cười.
Anh ta mở choàng mắt, cầm lấy chiếc gương bên cạnh soi một chút, trong mắt hiện lên một chút lạnh lùng, tôi sợ tới mức tay run lên, vội vàng rút lui vài bước, đứng ở phạm vi an toàn.
“Có thật cô đã học qua y tá không?” Anh ta nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Tôi hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang nói: “Đó là đương nhiên, tôi chính là tốt nghiệp y tá chuyên nghiệp, đã lấy được bằng chứng nhận của quốc gia, của tỉnh cùng với trường học.”
Tôi rất kích động, đã quên trong tay tôi còn lọ thuốc đỏ chưa đóng nắp, vung tay lên, thuốc đỏ trong tay văng ra ngoài, hơn nữa vừa vặn văng tới rồi túi quần của Diệp Tử Ninh, tạo thành một vệt màu đỏ nhìn ghê người.
Oh~~my~~god!!!
“Được, tốt lắm!” Một giọng nói trầm thấp lạnh như băng, nghiến răng nghiến lợi tôi vang lên trước mặt tôi.
“Phó tổng tài...... Phó viện trưởng...... Thực xin lỗi...... Tôi không phải cố ý......” Tôi thấy khuôn mặt của Diệp Tử Ninh nhất thời phóng to lên, còn có vệt thuốc màu đỏ ở túi quần anh ta giống như con gái thời kì kinh nguyệt, tóc gáy tôi dựng thẳng.
Thần kinh báo nguy lập tức chuyển động —— lúc này không đi còn đợi khi nào?
Nói đi là đi, tôi xoay người chạy ra bên ngoài.
Tôi vội vả chạy trốn, căn bản không nhìn thấy dây cắm điện dưới chân, cho nên khi tôi tự nhận là có thể chạy trốn ra ngoài, não nhỏ lại không phát huy tác dụng cân bằng, bị vướng dây điện, thân mình uốn éo, sắp dâng nụ hôn đầu đời cho sàn nhà.
Ngay tại này thời khắc chỉ treo mành chuông, Diệp Tử Ninh chạy vội tới, từ sau lưng ôm lấy thắt lưng của tôi, có điều trọng tâm không vững, hai người ôm nhau ngã hướng về phía mặt bàn, ngực tôi đụng vào mặt bàn, oh my god, đau chết tôi!
Tôi gục ở trên bàn, cái chén trên mặt bàn bị tôi đánh bay ra ngoài, trong không trung vẽ một đường parabol hoàn mỹ, sau đó”Phanh” một tiếng, giống như sao chổi đụng Trái Đất, bay về hướng phía một cái ổ điện mặt đất, mà đồng thời lúc nãy, dòng nước trên mặt bàn cũng chảy xuống dưới, mắt thấy nước sẽ chảy xuống ổ điện. Tôi một tư thế ” Mò kim đáy biển “, với tay muốn đẩy ổ điện ra, đáng tiếc chậm một bước, toàn bộ nước đều đổ vào ổ điện, chỉ nghe ổ điện “Xoẹt xoẹt” vài tiếng, lập tức mấy tia lửa từ từ trong xoẹt ra, mà sau đó là toàn bộ lông tơ trên người tôi dựng lên, toàn thân tôi giật giật giống như đang bị động kinh.
“Hu hu hu hu hu hu......” Tôi điện giật! [Sún: potay.com =))]
Thì ra cảm giác điện giật là như thế...... Mất hồn...... Tôi hai mắt trắng dã nghĩ thầm.
Diệp Tử Ninh đang ôm lưng áo tôi của tôi cũng ngã nhào lên bàn, dường như trong giây phút ấy, toàn thân cũng giật giật giống tôi.
Ngay tại lúc tôi đã cho tôi chúng tôi chết chắc, có người có thể từ bên ngoài đi qua, nghe thấy âm thanh rầm rầm rung động bên trong, còn có tiếng kêu quỷ khóc thần sầu của tôi, gõ vài cái lên cửa không ai trả lời liền lập tức vọt vào, nhìn thấy cái dạng này của chúng tôi, tiếng thét chói tai vang lên bốn phía, cũng may trong đó có người bình tĩnh, lập tức đi cúp cầu dao điện.
Rốt cục...... cũng không giật nữa rồi.
Tôi đang nhìn thấy một vòng tròn đầy sao, đang nhìn thấy sao Kim bỗng ngẩng đầu liếc mắt nhìn ra cửa, nhìn một đám đông nghìn nghịt người đang dùng ánh mắt nhìn tư thế mờ ám “Lão hán đẩy xe ” của tôi cùng Diệp Tử Ninh, miệng đều giương thành hình chữ “O”.
Tôi rất muốn đứng lên, có điều là cảm giác ngứa mũi, tai đột nhiên nghe Diệp Tử Ninh nói “Cô đổ máu”, tay tôi lăng lăng sờ soạng cái mũi một phen, nhìn thấy trên tay đầy máu, ánh mắt nhất thời hóa thành mắt gà chọi, anh anh dũng dũng hôn mê! >”
P/S của Sun: hai người đều bị điện giật đúng nghĩa đen ^__^
Dáng người chàng trai này thật sự là tốt không thể phản đối, nhìn xem bả vai dày rộng kia, nhìn xem kia chiếc cổ khiêu gợi kia, nhìn xem đôi chân thon dài thẳng tắp kia...... Chậc chậc, tôi một bên run lên, một bên nuốt nước miếng.
Bỗng nhiên anh ta đứng lại, tôi dừng không kịp nên đập đầu vào lưng anh ta.
Tôi giận, dừng lại cũng không thông báo trước một tiếng! Nhưng tôi giận mà không dám nói gì, phẫn nộ vuốt bị cái mũi đụng đau.
Anh ta xoay người, cúi đầu nhìn chằm chằm mặt của tôi, ánh mắt khó dò thâm trầm, khóe miệng hiện lên một nụ cười quỷ dị, sau đó âm thanh trầm thấp nói: “Lại đây một chút.”
Để làm chi?! Tôi che hai tay đặt trước ngực ở cảnh giác nhìn anh ta.
Tôi lại ngửi được mùi vị âm mưu!
Diệp Tử Ninh nhìn tôi cái dạng này, hơi hơi nhíu mày, “Nhanh?” một tiếng, tôi lập tức thật chân chó không có cốt khí chạy đến bên cạnh anh ta.
Trong lòng yên lặng chảy hai hàng lệ, tôi nghĩ đi vào nơi này tôi đã có thể thoát ly khỏi anh tôi con hồ ly âm hiểm kia, không nghĩ tới núi cao còn có núi cao hơn, trước mắt Diệp Tử Ninh này xem ra tuyệt đối không dễ đối phó hơn anh tôi.
Anh ta lấy một tay khoát lên trên vai tôi, đem một nửa sức nặng của mình tì lên người tôi, thản nhiên nói: “Dìu tôi một chút, tôi có hơi nhức đầu.”
Tôi chợt nghe lời này, biểu tình trên mặt thực là kì lạ, cơ thể có chút rút gân, tinh tế nhớ lại sau đó lại có cảm tưởng muốn rơi nước mắt, đại BOSS, vừa rồi chảy máu mũi sao không thấy ngài nhức đầu, làm thế nào bây giờ mới đến cảm thấy nhức đầu? Diệp Tử Ninh ước chừng cao khoảng một thước tám, mà tôi bất quá mới một thước sáu ba, anh ta tì như vậy, tôi thiếu chút nữa ngã sấp xuống, tất cả mọi người chung quanh đều ngừng động tác trong tay, há to miệng nhìn chúng tôi.
Tôi cả người chấn động, lập tức nhận được ánh mắt ghen tị từ bốn phương tám hướng phóng tới, nháy mắt mặt của tôi biến dạng đỏ như mông khỉ......
Những người này là nữ bác sĩ, nữ y tá cùng nữ bệnh nhân, trong đó còn có một dì dọn vệ sinh hơn năm mươi hơn tuổi......
Thật đáng sợ >_
Có điều đi đến văn phòng anh ta, anh ta liền buông bả vai của tôi ra, động tác vô cùng sạch sẽ lưu loát, nào có chút bộ dáng suy yếu gì đâu!
Tôi lập tức tỉnh lại, kích động, run rẩy chỉ tay vào người, anh ta… anh ta ….anh ta vừa rồi làm như vậy tuyệt đối là cố ý! Anh ta là trả thù!
Lúc nãy tôi đem gót giầy phóng đến trên mặt anh ta, làm cho anh ta mất mặt, cho nên anh ta quyết định mượn tay người khác tới giết chết tôi, anh ta vừa rồi làm động tác ái muội như vậy rất dễ dàng đem tôi đặt lên một vị trí vô cùng nguy hiểm, làm cho tôi nháy mắt trở thành cái đinh trong mắt toàn bộ nữ bác sĩ, y tá, nữ bệnh nhân, nhóm dì vệ sinh, còn có con gián mẹ, muỗi mẹ, hết thảy động vật giống cái! Đến lúc đó anh ta không cần tự mình ra tay, cơ thể tôi đã có thể bị người ta tách rời, sau đó phơi thây dã ngoại, chiêu này cao tay, thật sự là cao tay!
Nghĩ vậy, rầm một tiếng, cõi lòng nát tan, sợ tới mức khó có thể hô hấp.
Diệp Tử Ninh từ sau khi vào văn phòng cũng không hề nhìn tôi, đi đến chỗ ngồi ngồi xuống, lấy ra một cái hòm thuốc rửa sạch miệng vết thương.”Còn ngây ngốc ở đó làm gì, muốn tôi mời cô sao?”
Tôi nắm chặt nắm tay, trong lòng nhớ kỹ Tam Tự kinh, mặt ngoài biểu hiện nhu thuận giống như một người vợ nhỏ, chậm chạm từng bước bước qua.
Anh ta nằm ở ghế, nhắm mắt lại.
Lương tâm vô cùng tội lỗi, tôi run rẩy lấy cồn cùng những thứ khác ra, cố gắng nhớ lại từng bước rửa sạch vết thương đã ở học trường, thật sự là sách ít đọc thì rất khó nhớ! Vì sao lúc trước tôi cúp tiết nhiều như vậy chứ?
Trên mũi anh ta có một vết thương nho nhỏ, nhưng không ảnh hưởng khuôn mặt đẹp trai của anh ta. Lông mi anh ta rất dài rất dày rất cong, như cánh bướm rung động, ở hai gò má có hai cái lúm đồng tiền, lại càng nổi bậc làn da anh ta trắng nõn, mềm mại giống như trẻ con, khi ngón tay tôi phất quá da anh ta, trái tim đập nhanh hơn một nhịp, giống như có một dòng điện từ đầu ngón tay chạy qua toàn thân.
Tôi tự nói với mình, bình tĩnh đi Tiêu Chu, phải chịu đựng, chịu đựng! Mày đừng để bị bề ngoài này lừa gạt, vị này trước mắt mày chính là một con lão yêu thâm sơn đó, anh ta tuyệt đối không phải là chén trà của mày đâu, anh ta là ly sữa bột Tam Lộc, uống vào chắc canh ta là bị sỏi thận mà chết......
Tôi trước tiên sử dụng cồn i-ốt tiêu độc, phải rửa sạch từ miệng vết thương ra bên ngoài, từng bước cẩn thận đổ cồn đồ vào miệng vết thương, anh ta kêu rên một tiếng mở to mắt.
Tôi cả người run lên, lúc này tôi đang ghé vào anh ta trước mặt, khoảng cách hai người không vượt qua mười li, bầu không khí vô cùng mờ ám, quỉ dị.
Anh ta bình tĩnh nhìn tôi vài giây, ánh mắt thâm thúy, nhìn mãi đến khi tôi miệng khô lưỡi khô, sắp vì chột dạ mà hôn mê, lúc này anh ta mới lại chậm rãi nhắm mắt lại, nói: “Cẩn thận một chút cho tôi.”
Lúc này tôi mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, cả người yếu xìu, cơ hồ đứng không vững, trong lòng còn đập bùm bùm giống như đánh trống, người này thật là đáng sợ, một ánh mắt là có thể dọa tôi thành cái dạng này, về sau tôi vẫn là tránh xa anh ta thì tốt hơn.
Con mẹ nó chứng cớ cái gì, tôi không làm, về sau tôi làm một y tá không lý tưởng, có thể tránh xa cái tên Diệp Tử Ninh xa được bao nhiêu thì xa, sau đó lăn lóc đủ 11 tháng sẽ từ chức tìm công việc khác, xem anh tôi có thể làm gì tôi bây giờ? Cùng lắm thì đòi tiền không có, muốn chết thì còn có một mạng, anh tôi muốn lấy thì lấy!
“Cô nói là cô đến đây phỏng vấn?” Anh ta bỗng nhiên mở miệng hỏi, âm thanh trầm ổn.
“Vâng.” Giọng tôi như tiếng ruồi bay.
“Cô tên là gì?”
“Tiêu Chu, chu trong chữ chu đức.” Vì tránh cho lại có người hỏi tôi có phải trư trong “Trư Bát Giới” hay không, bây giờ khi tôi giới thiệu mình đều phải chủ động giải thích. [Sun: Trong tiếng Trung Quốc, chữ ‘chu’ phát âm giống chữ ‘trư’, trư là heo ấy ^^]
“Có kinh nghiệm công tác trong bệnh viện không?” Anh ta dường như không lớn cảm thấy hứng thú với tên của tôi, trong lòng tôi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Cái này...... Này...... Không có...... nhưng tôi đã làm việc bán thời gian ở công ty nước ngoài, coi như là có một chút kinh nghiệm công tác.” MCDonald của nước ngoài cũng được tính chứ, phải không? Tôi ở trong lòng cân nhắc.
“Thế à? Cảm xúc như thế nào?”
“Tôi cảm thấy làm việc ở nước ngoài tốt hơn làm trong nước.”
“Nói như thế nào?” Anh ta dường như cảm thấy thật hứng thú.
“Công ty nước ngoài công việc tuy rằng áp lực lớn, cường độ lớn, nhưng người ta coi trọng năng lực của nhân viên, chú trọng hiệu suất công tác, đây là công bằng hơn, cho nên nếu so sánh tôi vẫn cảm thấy công ty nước ngoài tốt hơn một chút.”
Tôi làm việc bán thời gian ở một khách sạn trong nước, người ta ghét bỏ tôi không có bề ngoài, trên không có gương mặt thiên sứ thánh thiện, dưới không có dáng người khiêu gợi bốc lửa, nói như vậy sẽ ảnh hưởng kinh doanh của khách sạn, không chịu cho tôi một cơ hội, con bà nó, cho nên tôi một mạch đi tìm công ty nước ngoài làm việc bán thời gian.
Anh ta trầm mặc một hồi lâu: “Uhn, cô thì phải chú trọng năng lực công tác.”
Nghe lời này tôi không khỏi có chút lâng lâng, xem đi, tôi còn có năng lục công tác bên trong ah, có điều đang bay tới giữa không trung, tôi bỗng nhiên vừa nghĩ lại, không đúng, lời này sao nghe không được tự nhiên vậy?
Tôi từ giữa không trung thẳng tắp rớt xuống, lập tức ý thức được, anh ta trả lời như vậy kỳ thật là nói tôi không bề ngoại! Tôi hận, nhất thời nghiến răng kẽo kẹt.
Miệng vết thương anh ta không sâu, không cần dùng đến băng gạc, chỉ cần bôi chút thuốc đỏ là ổn rồi, có điều sau khi tôi bôi thuốc đỏ cho anh ta, nhìn đến cái muỗi hồng hồng kia, nhịn không được bật cười ra tiếng.
Ha ha, cái mũi anh ta vốn rất cao, hiện tại lại có một chấm hồng hồng trên đó, nhìn qua vô cùng giống chiếc mũi của chú hề, vô cùng buồn cười.
Anh ta mở choàng mắt, cầm lấy chiếc gương bên cạnh soi một chút, trong mắt hiện lên một chút lạnh lùng, tôi sợ tới mức tay run lên, vội vàng rút lui vài bước, đứng ở phạm vi an toàn.
“Có thật cô đã học qua y tá không?” Anh ta nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Tôi hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang nói: “Đó là đương nhiên, tôi chính là tốt nghiệp y tá chuyên nghiệp, đã lấy được bằng chứng nhận của quốc gia, của tỉnh cùng với trường học.”
Tôi rất kích động, đã quên trong tay tôi còn lọ thuốc đỏ chưa đóng nắp, vung tay lên, thuốc đỏ trong tay văng ra ngoài, hơn nữa vừa vặn văng tới rồi túi quần của Diệp Tử Ninh, tạo thành một vệt màu đỏ nhìn ghê người.
Oh~~my~~god!!!
“Được, tốt lắm!” Một giọng nói trầm thấp lạnh như băng, nghiến răng nghiến lợi tôi vang lên trước mặt tôi.
“Phó tổng tài...... Phó viện trưởng...... Thực xin lỗi...... Tôi không phải cố ý......” Tôi thấy khuôn mặt của Diệp Tử Ninh nhất thời phóng to lên, còn có vệt thuốc màu đỏ ở túi quần anh ta giống như con gái thời kì kinh nguyệt, tóc gáy tôi dựng thẳng.
Thần kinh báo nguy lập tức chuyển động —— lúc này không đi còn đợi khi nào?
Nói đi là đi, tôi xoay người chạy ra bên ngoài.
Tôi vội vả chạy trốn, căn bản không nhìn thấy dây cắm điện dưới chân, cho nên khi tôi tự nhận là có thể chạy trốn ra ngoài, não nhỏ lại không phát huy tác dụng cân bằng, bị vướng dây điện, thân mình uốn éo, sắp dâng nụ hôn đầu đời cho sàn nhà.
Ngay tại này thời khắc chỉ treo mành chuông, Diệp Tử Ninh chạy vội tới, từ sau lưng ôm lấy thắt lưng của tôi, có điều trọng tâm không vững, hai người ôm nhau ngã hướng về phía mặt bàn, ngực tôi đụng vào mặt bàn, oh my god, đau chết tôi!
Tôi gục ở trên bàn, cái chén trên mặt bàn bị tôi đánh bay ra ngoài, trong không trung vẽ một đường parabol hoàn mỹ, sau đó”Phanh” một tiếng, giống như sao chổi đụng Trái Đất, bay về hướng phía một cái ổ điện mặt đất, mà đồng thời lúc nãy, dòng nước trên mặt bàn cũng chảy xuống dưới, mắt thấy nước sẽ chảy xuống ổ điện. Tôi một tư thế ” Mò kim đáy biển “, với tay muốn đẩy ổ điện ra, đáng tiếc chậm một bước, toàn bộ nước đều đổ vào ổ điện, chỉ nghe ổ điện “Xoẹt xoẹt” vài tiếng, lập tức mấy tia lửa từ từ trong xoẹt ra, mà sau đó là toàn bộ lông tơ trên người tôi dựng lên, toàn thân tôi giật giật giống như đang bị động kinh.
“Hu hu hu hu hu hu......” Tôi điện giật! [Sún: potay.com =))]
Thì ra cảm giác điện giật là như thế...... Mất hồn...... Tôi hai mắt trắng dã nghĩ thầm.
Diệp Tử Ninh đang ôm lưng áo tôi của tôi cũng ngã nhào lên bàn, dường như trong giây phút ấy, toàn thân cũng giật giật giống tôi.
Ngay tại lúc tôi đã cho tôi chúng tôi chết chắc, có người có thể từ bên ngoài đi qua, nghe thấy âm thanh rầm rầm rung động bên trong, còn có tiếng kêu quỷ khóc thần sầu của tôi, gõ vài cái lên cửa không ai trả lời liền lập tức vọt vào, nhìn thấy cái dạng này của chúng tôi, tiếng thét chói tai vang lên bốn phía, cũng may trong đó có người bình tĩnh, lập tức đi cúp cầu dao điện.
Rốt cục...... cũng không giật nữa rồi.
Tôi đang nhìn thấy một vòng tròn đầy sao, đang nhìn thấy sao Kim bỗng ngẩng đầu liếc mắt nhìn ra cửa, nhìn một đám đông nghìn nghịt người đang dùng ánh mắt nhìn tư thế mờ ám “Lão hán đẩy xe ” của tôi cùng Diệp Tử Ninh, miệng đều giương thành hình chữ “O”.
Tôi rất muốn đứng lên, có điều là cảm giác ngứa mũi, tai đột nhiên nghe Diệp Tử Ninh nói “Cô đổ máu”, tay tôi lăng lăng sờ soạng cái mũi một phen, nhìn thấy trên tay đầy máu, ánh mắt nhất thời hóa thành mắt gà chọi, anh anh dũng dũng hôn mê! >”
P/S của Sun: hai người đều bị điện giật đúng nghĩa đen ^__^
Danh sách chương