Vòng đấu đơn kết thúc, Elmo Locke không hề bất ngờ giành được thắng lợi.
Mà trên chỗ ghế trọng tài, mọi người cũng ngừng nói chuyện.
Bởi vì không có điều gì cần phải tranh luận, nên phía trọng tài nhanh chóng công bố kết quả.
Elmo Locke trở thành người thắng cuối cùng.
Trong đó thượng tướng Torre cho kết quả cao nhất.
Điều này khiến mọi người có mặt đều nắm được manh mối.
E là thượng tướng Torre đã coi trọng Elmo Locke, chuyện này khiến các tuyển thủ khác ao ước vừa đố kỵ không thôi.
Còn Elmo Locke đứng chính giữa sân thi đấu, cơ giáp đã được thu hồi vào trong vòng tay, trên mặt gã là nụ cười ôn hòa, không hề bởi vì được thượng tướng Torre coi trọng mà lộ ra vẻ mừng rỡ.
Không kiêu ngạo còn rất phong độ, điều này khiến thượng tướng Torre càng thêm để ý gã hơn.
Trên tinh võng, bình luận về Elmo Locke phân thành hai cực, một vài người nói Elmo Locke là cặn bã, chân đạp hai thuyền.
Mà một vài người lại nói Elmo Locke không hề biết chuyện gì, tất cả đều chỉ mong muốn đơn phương của mình Iuga.
Tất nhiên còn có vài người mê mặt bày tỏ chỉ cần đẹp là được, bọn họ mới không thèm để ý chuyện tình cảm của Elmo Locke.
Hiển nhiên trên tinh võng xôn xao ồn ào, mà những người trong cuộc lại không hề để ý tới mấy chuyện này.
Elmo Locke rời khỏi sân đấu thì trực tiếp từ chối phỏng vấn của phóng viên.
Gã đi đến chỗ hẹn, chỉ thấy có mỗi Holewin và Cozzy, Elmo quay đầu nhìn xung quanh, xác nhận không hề thấy Lục Diêu, mới hỏi Holewin: "Lục Diêu đâu?"
Holewin đáp tay trái lên vai Elmo, lười biếng nói: "Cậu ấy nói thi đấu điều khiển cơ giáp không còn chuyện gì của mình nữa, nên thi đấu kết thúc đã rời đi ngay."
Sau đó hắn lại liếc nhìn vẻ mặt của Elmo, cười nhạo: "Sao nào, không nỡ à?"
"Tôi chỉ hỏi mà thôi." Elmo Locke thở dài một hơi, nói.
Lời gã vừa dứt, quang não trên tay rung lên.
Gã nhìn màn hình, mặt không chút thay đổi nhấn nút từ chối.
Holewin liếc nhìn màn hình, là Iuga yêu cầu trò chuyện.
Hắn cười nói: "Cậu cứ luôn từ chối điện thoại từ người yêu bé nhỏ của mình thế này, chẳng lẽ không sợ cậu ta kích động lại làm ra chuyện gì quá khích hả?"
Elmo Locke lạnh nhạt nói: "Cậu ta không có cơ hội này."
"Tôi chỉ nhắc nhở cậu thôi." Holewin nói.
Thi đấu đoàn đội là vào ngày hôm sau, đây cũng là ngày cuối cùng của giải đấu Sain.
Cho nên hôm nay người có mặt ở sân đấu rất đông.
Thực ra Lục Diêu không hề muốn đến sân đấu, bởi vì sau khi vòng đấu đầu tiên kết thúc, vòng thi đấu điều khiển cơ giáp đã không còn chuyện gì của y nữa rồi.
Nhưng bởi vì y là một thành viên của đoàn đại biểu, cho nên y không thể không đến hiện trường.
Trước khi thi đấu đoàn đội bắt đầu, tất cả tuyển thủ tham gia đều phải đến trung tâm sân đấu.
MC theo thứ tự giới thiệu từng tuyển thủ, khán giả cũng rất phối hợp, mặc kệ có biết hay không, đều vỗ tay hoan nghênh cả.
Là đội hạt giống, đoàn đại biểu học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang vẫn được xếp sau cùng, MC giới thiệu xong Elmo thì giới thiệu đến Holewin.
Mà trên ghế trọng tài, ngoại trừ Osiris vẫn bày vẻ mặt không chút cảm xúc, những người khác khi nghe MC giới thiệu đến Holewin, gọi hắn là: Holewin Kenneth, vẻ mặt đều khác nhau.
Khóe miệng thượng tướng Wilson giật giật: "Holewin Kenneth?" Ông quay đầu nhìn trung tướng Howson bên phải mình, nói: "Tôi không nghe lầm đó chứ?"
Trung tướng Howson cũng bày vẻ mặt bất đắc dĩ: "Anh không nghe lầm."
"Hơn nữa, cậu ấy còn dùng cái tên và thân phận này làm đến mức thượng tá..." Trung tướng Kewell xoa xoa huyệt thái dương, bổ sung.
"Chuyện này chẳng có gì kỳ lạ cả.
Có thể ngụy tạo thân phận mà không bị phát hiện, cũng chỉ được mấy người này thôi nhỉ." Thượng tướng Eric hiển nhiên khá bình tĩnh.
"Tổng thống quá nuông chiều cậu ấy rồi." Thượng tướng Torre nói.
Thượng tướng Wilson tán đồng gật đầu, "Nhưng mà, ngài tổng thống không có con trai, cũng chỉ có một người em trai là cậu ấy, cho nên nuông chiều là điều có thể hiểu."
Holewin Kenneth, tên thật phải gọi là Holewin Walson.
Là em trai ruột của Kevin Walson, tổng thống đương nhiệm của Liên Bang.
Nhưng lại nhỏ hơn Kevin Walson gần 40 tuổi.
Tổng thống Kevin không có con trai, có thể nói tổng thống coi Holewin như là con của mình mà nuôi dưỡng vậy.
Ở mấy chuyện không liên quan đến nguyên tắc, phải nói là cậu ta muốn gì được nấy.
Holewin tuy rất có cá tính, nhưng không phải là một người kiêu ngạo.
Hơn nữa, tổng thống Kevin bảo vệ Holewin rất tốt.
Vậy nên, ngoại trừ mấy người cấp cao trong quân chính có quan hệ mật thiết với tổng thống, rất ít người biết được tổng thống còn có một người em trai.
Dù cho biết được có người này, nhưng không hề có được thông tin rõ ràng về cậu ấy.
Dường như phát hiện được ánh mắt chú ý từ trên phía chỗ ngồi trọng tài, Holewin nhìn về phía bên đó, để lộ ra nụ cười vô tội.
Thi đấu đoàn đội chính thức bắt đầu.
Không có sự bất ngờ nào, bằng vào cấp bậc cơ giáp cao ấp và năng lực tác chiến đồng đội xuất sắc, đoàn đại biểu học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang liên tiếp nghiền ép những đoàn khác, giành được thắng lợi trận đấu.
Holewin xuống khỏi cơ giáp, xoa xoa cổ, nói với Elmo và Cozzy: "Thắng quá dễ dàng, thật là chẳng có chút cảm giác thành tựu nào cả."
Elmo và Cozzy không thèm để ý đến câu nói thiếu đánh này của Holewin.
Cozzy đột nhiên nói: "Tôi thấy chúng ta thắng trận đấu này dễ dàng như vậy, hơn 90% là công lao của đàn em Lục Diêu."
Tuy nói năng lực điều khiển cơ giáp của từng người bọn họ rất mạnh, phối hợp cũng rất thành công ăn ý.
Nhưng nếu chỉ có như vậy thôi, bọn họ cũng không thể thắng dễ dàng vậy được.
Mấy đoàn đại biểu khác, đặc biệt là thành viên đoàn học viện quân sự cao cấp chòm sao Ngự Phu, tuyển thủ điều khiển cơ giáp đều rất xuất sắc.
Nếu sử dụng cơ giáp cùng cấp bậc, bọn họ muốn thắng những người này còn phải phí thêm thời gian và sức lực.
Mà bởi vì ưu thế về cơ giáp, bọn họ vừa mới bắt đầu đã giải quyết xong hết những người này.
"Điều này tôi đồng ý." Holewin cười khẽ.
"Cơ giáp đàn em chế tạo cho tôi nhanh hơn cơ giáp ban đầu của tôi nhiều, điều này khiến tôi không muốn trả lại cơ giáp cho đàn em tí nào."
Elmo nghe xong lời nói của Holewin, ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Tuy rằng gã không thấy được bàn điều khiển trong cơ giáp của Holewin và Cozzy, nhưng nhìn từ tốc độ phản ứng lúc phối hợp tác chiến, bàn điều khiển cơ giáp của hai người họ chắc hẳn cũng dùng loại trí năng.
Cơ giáp của gã thiên về công lẫn thủ, đặc biệt là công kích.
Lực công kích cơ giáp của gã gần như có thể sánh ngang với cơ giáp cấp S.
Mà các phương diện khác lại giống với cơ giáp cấp A.
Cơ giáp của Holewin thiên về tốc độ, nếu như gã đoán không sai thì tốc độ cơ giáp của Holewin là tốc độ ánh sáng mà cơ giáp cấp S mới có.
Cơ giáp của Cozzy thiên về phòng ngự, tuy không hề dùng trong trận đấu, nhưng hôm qua lúc huấn luyện, cơ giáp Cozzy từng mở ra chức năng ảo ảnh, chỉ chớp mắt đã xuất hiện 6 chiếc cơ giáp giống hệt nhau, khiến người ta không phân rõ đâu là cơ giáp thật của Cozzy, đồng thời động tác và công kích của những cơ giáp này đều giống hệt nhau, càng khiến người ta sợ hãi hơn nữa là, công kích do mấy chiếc cơ giáp này đánh ra là thật sự tồn tại.
"Cơ giáp này hẳn phải trả lại cho đàn em Lục Diêu nhỉ?" Cozzy nói.
"Cậu liên hệ cậu ấy thử đi." Holewin nói.
"Tại sao lại là tôi?" Cozzy nhìn Holewin, "Tôi nhớ cậu và cậu ấy nói chuyện khá nhiều mà."
Holewin ai thán một tiếng, "Tôi cũng muốn lắm chứ, nhưng tôi đoán rằng nếu là tôi hay Elmo liên hệ với cậu ấy, vậy chắc chắn sẽ bị cậu ấy từ chối."
Holewin hiểu rõ, Lục Diêu tham gia giải đấu lần này hoàn toàn không phải vì tự nguyện.
Cho nên cậu ấy chỉ xem giải đấu như là một nhiệm vụ.
Lúc cậu ấy chế tạo xong cơ giáp và thắng được vòng đầu giải đấu, nhiệm vụ của cậu ấy đã hoàn thành.
Cậu ấy sẽ không quan tâm toàn bộ giải đấu, ngay cả việc cậu có mặt trong vòng đấu điều khiển cơ giáp cũng chỉ bởi vì cậu là thành viên trong đoàn đại biểu của trường, bắt buộc phải có mặt.
Bây giờ giải đấu kết thúc, Lục Diêu sẽ phân rõ giới hạn giữa cậu ấy và bọn họ.
"Được rồi." Cozzy nói.
Sau đó hắn gửi yêu cầu liên hệ quang não đến Lục Diêu.
Yêu cầu nhanh chóng được đồng ý.
"Có chuyện gì?" Bên trong quang não Cozzy truyền đến giọng nói của Lục Diêu.
"Đàn em Lục Diêu, giải đấu đã kết thúc, bọn tôi muốn trả lại cơ giáp cho cậu.
Bây giờ cậu đang ở đâu? Bọn tôi đưa qua cho cậu." Cozzy nói.
"Không cần đâu, dù sao mấy chiếc cơ giáp này cũng vô dụng với tôi, các anh cứ giữ lấy đi." Lục Diêu nói.
Lời y nói là sự thật, mấy chiếc cơ giáp này với y chỉ là hàng loại hai, để lại cũng không hề có giá trị gì.
"Chuyện này không tốt lắm nhỉ." Cozzy nói.
Cozzy đã sử dụng cơ giáp rồi, cho nên gã biết tuy mấy chiếc cơ giáp này chỉ có cấp A, nhưng so với cơ giáp cùng cấp thì chúng nó mạnh hơn nhiều.
Thậm chí, trong lúc chiến đấu gã còn cho rằng đây là cơ giáp cấp S.
Gã thậm chí không tin tưởng chiếc cơ giáp thế này chỉ là cấp A.
"Nếu mấy anh không cần thì cứ vứt đi." Lục Diêu nói xong lập tức cắt đứt trò chuyện.
Ba người nghe được lời này: "..."
Ba chiếc cơ giáp này đặt ở bất cứ đâu đều sẽ bị người tranh đoạt, Lục Diêu lại nói không cần thì cứ vứt đi?
"Tôi không nghe nhầm đó chứ?" Cozzy nhìn Holewin và Elmo, muốn xác nhận lại.
"Cậu không nghe nhầm." Holewin chậm rãi nở nụ cười.
Lục Diêu quả thực rất thú vị.
Elmo lại chỉ im lặng không nói, hai mắt rũ xuống, che giấu cảm xúc dưới đáy mắt.
...
Sau khi chào tạm biệt với hai người, Elmo một mình về văn phòng hội học sinh.
Gã ngồi phía sau bàn, tay đỡ trán.
"Lục Diêu..." Khóe miệng Elmo khẽ đọc lấy cái tên này, ánh mắt trở nên kiên định.
Tiếng rung động phá vỡ sự im lặng của văn phòng.
Elmo nhìn về phía quang não đang rung động, trên mặt lộ vẻ không vui.
Đầu ngón tay gã chạm vào nút từ chối, lúc định nhấn xuống, gã chợt nghĩ đến điều gì đó, đổi thành nhấn đồng ý.
"Cậu tìm tôi có chuyện gì?" Elmo nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo của Iuga, giọng điệu không còn sự dịu dàng như thường ngày.
"Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?" Iuga lúc này cũng đã trút bỏ đi vẻ mặt điềm đạm đáng yêu, gã biết vẻ mặt này đã không còn tác dụng gì với Elmo, dứt khoát từ bỏ ngụy trang, "Nhìn thấy chồng chưa cưới của anh có giá trị lợi dụng rồi nên muốn đá bay tôi đi hả?"
Elmo mỉm cười nói: "Thì sao chứ?"
Iuga nở nụ cười lạnh: "Anh cho rằng tôi không có phòng bị?".
Mà trên chỗ ghế trọng tài, mọi người cũng ngừng nói chuyện.
Bởi vì không có điều gì cần phải tranh luận, nên phía trọng tài nhanh chóng công bố kết quả.
Elmo Locke trở thành người thắng cuối cùng.
Trong đó thượng tướng Torre cho kết quả cao nhất.
Điều này khiến mọi người có mặt đều nắm được manh mối.
E là thượng tướng Torre đã coi trọng Elmo Locke, chuyện này khiến các tuyển thủ khác ao ước vừa đố kỵ không thôi.
Còn Elmo Locke đứng chính giữa sân thi đấu, cơ giáp đã được thu hồi vào trong vòng tay, trên mặt gã là nụ cười ôn hòa, không hề bởi vì được thượng tướng Torre coi trọng mà lộ ra vẻ mừng rỡ.
Không kiêu ngạo còn rất phong độ, điều này khiến thượng tướng Torre càng thêm để ý gã hơn.
Trên tinh võng, bình luận về Elmo Locke phân thành hai cực, một vài người nói Elmo Locke là cặn bã, chân đạp hai thuyền.
Mà một vài người lại nói Elmo Locke không hề biết chuyện gì, tất cả đều chỉ mong muốn đơn phương của mình Iuga.
Tất nhiên còn có vài người mê mặt bày tỏ chỉ cần đẹp là được, bọn họ mới không thèm để ý chuyện tình cảm của Elmo Locke.
Hiển nhiên trên tinh võng xôn xao ồn ào, mà những người trong cuộc lại không hề để ý tới mấy chuyện này.
Elmo Locke rời khỏi sân đấu thì trực tiếp từ chối phỏng vấn của phóng viên.
Gã đi đến chỗ hẹn, chỉ thấy có mỗi Holewin và Cozzy, Elmo quay đầu nhìn xung quanh, xác nhận không hề thấy Lục Diêu, mới hỏi Holewin: "Lục Diêu đâu?"
Holewin đáp tay trái lên vai Elmo, lười biếng nói: "Cậu ấy nói thi đấu điều khiển cơ giáp không còn chuyện gì của mình nữa, nên thi đấu kết thúc đã rời đi ngay."
Sau đó hắn lại liếc nhìn vẻ mặt của Elmo, cười nhạo: "Sao nào, không nỡ à?"
"Tôi chỉ hỏi mà thôi." Elmo Locke thở dài một hơi, nói.
Lời gã vừa dứt, quang não trên tay rung lên.
Gã nhìn màn hình, mặt không chút thay đổi nhấn nút từ chối.
Holewin liếc nhìn màn hình, là Iuga yêu cầu trò chuyện.
Hắn cười nói: "Cậu cứ luôn từ chối điện thoại từ người yêu bé nhỏ của mình thế này, chẳng lẽ không sợ cậu ta kích động lại làm ra chuyện gì quá khích hả?"
Elmo Locke lạnh nhạt nói: "Cậu ta không có cơ hội này."
"Tôi chỉ nhắc nhở cậu thôi." Holewin nói.
Thi đấu đoàn đội là vào ngày hôm sau, đây cũng là ngày cuối cùng của giải đấu Sain.
Cho nên hôm nay người có mặt ở sân đấu rất đông.
Thực ra Lục Diêu không hề muốn đến sân đấu, bởi vì sau khi vòng đấu đầu tiên kết thúc, vòng thi đấu điều khiển cơ giáp đã không còn chuyện gì của y nữa rồi.
Nhưng bởi vì y là một thành viên của đoàn đại biểu, cho nên y không thể không đến hiện trường.
Trước khi thi đấu đoàn đội bắt đầu, tất cả tuyển thủ tham gia đều phải đến trung tâm sân đấu.
MC theo thứ tự giới thiệu từng tuyển thủ, khán giả cũng rất phối hợp, mặc kệ có biết hay không, đều vỗ tay hoan nghênh cả.
Là đội hạt giống, đoàn đại biểu học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang vẫn được xếp sau cùng, MC giới thiệu xong Elmo thì giới thiệu đến Holewin.
Mà trên ghế trọng tài, ngoại trừ Osiris vẫn bày vẻ mặt không chút cảm xúc, những người khác khi nghe MC giới thiệu đến Holewin, gọi hắn là: Holewin Kenneth, vẻ mặt đều khác nhau.
Khóe miệng thượng tướng Wilson giật giật: "Holewin Kenneth?" Ông quay đầu nhìn trung tướng Howson bên phải mình, nói: "Tôi không nghe lầm đó chứ?"
Trung tướng Howson cũng bày vẻ mặt bất đắc dĩ: "Anh không nghe lầm."
"Hơn nữa, cậu ấy còn dùng cái tên và thân phận này làm đến mức thượng tá..." Trung tướng Kewell xoa xoa huyệt thái dương, bổ sung.
"Chuyện này chẳng có gì kỳ lạ cả.
Có thể ngụy tạo thân phận mà không bị phát hiện, cũng chỉ được mấy người này thôi nhỉ." Thượng tướng Eric hiển nhiên khá bình tĩnh.
"Tổng thống quá nuông chiều cậu ấy rồi." Thượng tướng Torre nói.
Thượng tướng Wilson tán đồng gật đầu, "Nhưng mà, ngài tổng thống không có con trai, cũng chỉ có một người em trai là cậu ấy, cho nên nuông chiều là điều có thể hiểu."
Holewin Kenneth, tên thật phải gọi là Holewin Walson.
Là em trai ruột của Kevin Walson, tổng thống đương nhiệm của Liên Bang.
Nhưng lại nhỏ hơn Kevin Walson gần 40 tuổi.
Tổng thống Kevin không có con trai, có thể nói tổng thống coi Holewin như là con của mình mà nuôi dưỡng vậy.
Ở mấy chuyện không liên quan đến nguyên tắc, phải nói là cậu ta muốn gì được nấy.
Holewin tuy rất có cá tính, nhưng không phải là một người kiêu ngạo.
Hơn nữa, tổng thống Kevin bảo vệ Holewin rất tốt.
Vậy nên, ngoại trừ mấy người cấp cao trong quân chính có quan hệ mật thiết với tổng thống, rất ít người biết được tổng thống còn có một người em trai.
Dù cho biết được có người này, nhưng không hề có được thông tin rõ ràng về cậu ấy.
Dường như phát hiện được ánh mắt chú ý từ trên phía chỗ ngồi trọng tài, Holewin nhìn về phía bên đó, để lộ ra nụ cười vô tội.
Thi đấu đoàn đội chính thức bắt đầu.
Không có sự bất ngờ nào, bằng vào cấp bậc cơ giáp cao ấp và năng lực tác chiến đồng đội xuất sắc, đoàn đại biểu học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang liên tiếp nghiền ép những đoàn khác, giành được thắng lợi trận đấu.
Holewin xuống khỏi cơ giáp, xoa xoa cổ, nói với Elmo và Cozzy: "Thắng quá dễ dàng, thật là chẳng có chút cảm giác thành tựu nào cả."
Elmo và Cozzy không thèm để ý đến câu nói thiếu đánh này của Holewin.
Cozzy đột nhiên nói: "Tôi thấy chúng ta thắng trận đấu này dễ dàng như vậy, hơn 90% là công lao của đàn em Lục Diêu."
Tuy nói năng lực điều khiển cơ giáp của từng người bọn họ rất mạnh, phối hợp cũng rất thành công ăn ý.
Nhưng nếu chỉ có như vậy thôi, bọn họ cũng không thể thắng dễ dàng vậy được.
Mấy đoàn đại biểu khác, đặc biệt là thành viên đoàn học viện quân sự cao cấp chòm sao Ngự Phu, tuyển thủ điều khiển cơ giáp đều rất xuất sắc.
Nếu sử dụng cơ giáp cùng cấp bậc, bọn họ muốn thắng những người này còn phải phí thêm thời gian và sức lực.
Mà bởi vì ưu thế về cơ giáp, bọn họ vừa mới bắt đầu đã giải quyết xong hết những người này.
"Điều này tôi đồng ý." Holewin cười khẽ.
"Cơ giáp đàn em chế tạo cho tôi nhanh hơn cơ giáp ban đầu của tôi nhiều, điều này khiến tôi không muốn trả lại cơ giáp cho đàn em tí nào."
Elmo nghe xong lời nói của Holewin, ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Tuy rằng gã không thấy được bàn điều khiển trong cơ giáp của Holewin và Cozzy, nhưng nhìn từ tốc độ phản ứng lúc phối hợp tác chiến, bàn điều khiển cơ giáp của hai người họ chắc hẳn cũng dùng loại trí năng.
Cơ giáp của gã thiên về công lẫn thủ, đặc biệt là công kích.
Lực công kích cơ giáp của gã gần như có thể sánh ngang với cơ giáp cấp S.
Mà các phương diện khác lại giống với cơ giáp cấp A.
Cơ giáp của Holewin thiên về tốc độ, nếu như gã đoán không sai thì tốc độ cơ giáp của Holewin là tốc độ ánh sáng mà cơ giáp cấp S mới có.
Cơ giáp của Cozzy thiên về phòng ngự, tuy không hề dùng trong trận đấu, nhưng hôm qua lúc huấn luyện, cơ giáp Cozzy từng mở ra chức năng ảo ảnh, chỉ chớp mắt đã xuất hiện 6 chiếc cơ giáp giống hệt nhau, khiến người ta không phân rõ đâu là cơ giáp thật của Cozzy, đồng thời động tác và công kích của những cơ giáp này đều giống hệt nhau, càng khiến người ta sợ hãi hơn nữa là, công kích do mấy chiếc cơ giáp này đánh ra là thật sự tồn tại.
"Cơ giáp này hẳn phải trả lại cho đàn em Lục Diêu nhỉ?" Cozzy nói.
"Cậu liên hệ cậu ấy thử đi." Holewin nói.
"Tại sao lại là tôi?" Cozzy nhìn Holewin, "Tôi nhớ cậu và cậu ấy nói chuyện khá nhiều mà."
Holewin ai thán một tiếng, "Tôi cũng muốn lắm chứ, nhưng tôi đoán rằng nếu là tôi hay Elmo liên hệ với cậu ấy, vậy chắc chắn sẽ bị cậu ấy từ chối."
Holewin hiểu rõ, Lục Diêu tham gia giải đấu lần này hoàn toàn không phải vì tự nguyện.
Cho nên cậu ấy chỉ xem giải đấu như là một nhiệm vụ.
Lúc cậu ấy chế tạo xong cơ giáp và thắng được vòng đầu giải đấu, nhiệm vụ của cậu ấy đã hoàn thành.
Cậu ấy sẽ không quan tâm toàn bộ giải đấu, ngay cả việc cậu có mặt trong vòng đấu điều khiển cơ giáp cũng chỉ bởi vì cậu là thành viên trong đoàn đại biểu của trường, bắt buộc phải có mặt.
Bây giờ giải đấu kết thúc, Lục Diêu sẽ phân rõ giới hạn giữa cậu ấy và bọn họ.
"Được rồi." Cozzy nói.
Sau đó hắn gửi yêu cầu liên hệ quang não đến Lục Diêu.
Yêu cầu nhanh chóng được đồng ý.
"Có chuyện gì?" Bên trong quang não Cozzy truyền đến giọng nói của Lục Diêu.
"Đàn em Lục Diêu, giải đấu đã kết thúc, bọn tôi muốn trả lại cơ giáp cho cậu.
Bây giờ cậu đang ở đâu? Bọn tôi đưa qua cho cậu." Cozzy nói.
"Không cần đâu, dù sao mấy chiếc cơ giáp này cũng vô dụng với tôi, các anh cứ giữ lấy đi." Lục Diêu nói.
Lời y nói là sự thật, mấy chiếc cơ giáp này với y chỉ là hàng loại hai, để lại cũng không hề có giá trị gì.
"Chuyện này không tốt lắm nhỉ." Cozzy nói.
Cozzy đã sử dụng cơ giáp rồi, cho nên gã biết tuy mấy chiếc cơ giáp này chỉ có cấp A, nhưng so với cơ giáp cùng cấp thì chúng nó mạnh hơn nhiều.
Thậm chí, trong lúc chiến đấu gã còn cho rằng đây là cơ giáp cấp S.
Gã thậm chí không tin tưởng chiếc cơ giáp thế này chỉ là cấp A.
"Nếu mấy anh không cần thì cứ vứt đi." Lục Diêu nói xong lập tức cắt đứt trò chuyện.
Ba người nghe được lời này: "..."
Ba chiếc cơ giáp này đặt ở bất cứ đâu đều sẽ bị người tranh đoạt, Lục Diêu lại nói không cần thì cứ vứt đi?
"Tôi không nghe nhầm đó chứ?" Cozzy nhìn Holewin và Elmo, muốn xác nhận lại.
"Cậu không nghe nhầm." Holewin chậm rãi nở nụ cười.
Lục Diêu quả thực rất thú vị.
Elmo lại chỉ im lặng không nói, hai mắt rũ xuống, che giấu cảm xúc dưới đáy mắt.
...
Sau khi chào tạm biệt với hai người, Elmo một mình về văn phòng hội học sinh.
Gã ngồi phía sau bàn, tay đỡ trán.
"Lục Diêu..." Khóe miệng Elmo khẽ đọc lấy cái tên này, ánh mắt trở nên kiên định.
Tiếng rung động phá vỡ sự im lặng của văn phòng.
Elmo nhìn về phía quang não đang rung động, trên mặt lộ vẻ không vui.
Đầu ngón tay gã chạm vào nút từ chối, lúc định nhấn xuống, gã chợt nghĩ đến điều gì đó, đổi thành nhấn đồng ý.
"Cậu tìm tôi có chuyện gì?" Elmo nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo của Iuga, giọng điệu không còn sự dịu dàng như thường ngày.
"Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?" Iuga lúc này cũng đã trút bỏ đi vẻ mặt điềm đạm đáng yêu, gã biết vẻ mặt này đã không còn tác dụng gì với Elmo, dứt khoát từ bỏ ngụy trang, "Nhìn thấy chồng chưa cưới của anh có giá trị lợi dụng rồi nên muốn đá bay tôi đi hả?"
Elmo mỉm cười nói: "Thì sao chứ?"
Iuga nở nụ cười lạnh: "Anh cho rằng tôi không có phòng bị?".
Danh sách chương