Hiện tại, ngày nào Hạ Yên cũng phải trốn trong nhà không dám ra ngoài. Vì cô, toàn bộ gia đình cũng phải mất mặt theo, nhưng cô bị oan thật mà, có nói với ai người ta cũng không tin.
“Tiểu Yên, mẹ biết con không phải người như vậy. Bây giờ con bình tĩnh lại nói với mẹ, có phải con đã đắc tội ai không, nếu không sao người ta lại chỉnh con đến mức đó.” Quách Lệ chỉ có một cô con gái này, tất nhiên là yêu thương vô cùng, lúc này bà chỉ muốn tìm ra hung phạm đứng đằng sau để rửa sạch oan khuất cho con gái.
“Con…” Hạ Yên nghĩ đi nghĩ lại, chuyện duy nhất mà mình đã làm gần đây khiến người ta thù hằn chính là chuyện về Tiêu Dĩ Thư. Cô đã tung tin đồn nhảm về Tiêu Dĩ Thư, nhưng chắc là chuyện này không có ai biết, dù là Châu Dĩ Tuyền cũng chỉ biết là cô thích Lê Cẩn thôi.
Chẳng lẽ là Châu gia? Cô vẫn còn nhớ rất rõ thái độ của Châu gia khi đuổi cô đi.
“Là Châu gia, nhất định là do Châu gia làm!” Hạ Yên ôm đầu hét toáng lên. “Con không làm gì Châu Dĩ Tuyền hết, chỉ nói dối cô ta mấy câu thôi, tại sao bọn họ lại phải ác độc với con như vậy!”
Đến giờ Quách Lệ vẫn chưa biết chuyện Hạ Yên và Châu Dĩ Tuyền xích mích với nhau. “Con nói cái gì, không phải con và Dĩ Tuyền là bạn tốt sao, sao nó lại muốn đối phó với con?”
“Nhất định là cô ta! Mấy hôm trước con ngả bài với cô ta, nói là con thích Lê Cẩn, sau đó bọn con cãi nhau!” Hạ Yên càng nghĩ càng cảm thấy mình đúng.
“Vậy mẹ báo cảnh sát được không?” Quách Lệ cảm thấy nên báo cảnh sát thì hơn, ít nhất cũng có thể biểu thị một thái độ, chứng tỏ Hạ Yên không chột dạ, nếu mà không tỏ vẻ điều gì, vậy thì chả còn hy vọng nào hết.
Cuối cùng cũng có báo cảnh sát. Tuy rằng đã mấy ngày trôi qua mà không có tiến triển gì, nhưng dẫu sao cũng có làm ra vẻ một chút. Thật ra thì chuyện này đâu có dễ điều tra, chính bản thân Hạ Yên cũng không nhớ rõ tình hình khi đó, hầu như không thể có lời khai nào được, hơn nữa những người mà Kiều Lạc tìm đến đều hành động rất sạch sẽ gọn gàng, căn bản không hề để lại dấu vết nào để mà điều tra.
Chuyện Hạ Yên báo cảnh sát cũng không tạo được nhiều tác dụng trên mạng. Tất cả mọi người đều cảm thấy là cô giấu đầu hở đuôi, bịt tay trộm chuông, dùng chuyện báo cảnh sát để dời lực chú ý của mọi người, đã điều tra một hồi lâu mà cũng không tra được gì, khẳng định chỉ là làm bộ làm tịch thôi.
Hạ Yên bị bức sắp phát điên lên, cô có làm gì cũng vô dụng, cuối cùng đến một ngày nọ cũng bùng nổ khi đọc một tin tức trên mạng.
Đó là một tin tức về Châu Dĩ Tuyền được đăng trên mạng. Hôm qua là sinh nhật của Châu Dĩ Tuyền, được tổ chức cực kỳ long trọng, rất nhiều minh tinh nổi tiếng trong giới giải trí đều được mời đến tham dự, bức ảnh chụp chung của Lê Cẩn và Châu Dĩ Tuyền cũng được đăng trong tin tức.
Hạ Yên cắn chặt móng tay nhìn chằm chằm vào bức ảnh của Châu Dĩ Tuyền. Hiện tại cô đã nhận định chính là Châu gia hại mình, thấy Châu Dĩ Tuyền hạnh phúc như vậy, tất cả mọi người đều chúc mừng cô, còn mình thì sao, tất cả mọi người đều lăng mạ, vốn dĩ mình mới là người được nâng niu nhất trong xã hội thượng lưu này mới đúng!
Hạ Yên bị sự ghen tỵ và thù hằn che mờ mắt, cô đăng nhập vào weibo trong tình trạng đầu óc mơ hồ.
Đã lâu cô không đăng gì lên weibo. Từ sau khi xảy ra chuyện kia, cô đã xóa luôn weibo của mình, chỉ sợ người ta chạy đến weibo của cô để xỉ vả mắng nhiếc.
Hôm nay vì lòng ghen ghét, cô đăng một lời nhắn trên weibo của Châu Dĩ Tuyền, đại ý chính là cô vốn dĩ không hề có người bạn trai nào hết, cô vẫn là xử nữ, vì có chút mâu thuẫn với Châu Dĩ Tuyền nên Châu gia sai người đối phó với cô, chỉnh cô, bây giờ cảnh sát đang điều tra, nhất định cô sẽ được trả lại công bằng.
Lần đầu tiên nhân vật nữ chính trong scandal bất chính kia chủ động công khai phát biểu trên mạng, weibo được truy cập rất nhiều lần. Tuy rằng có đông người mắng chửi, nhưng cũng có nhiều người bàn luận theo chiều hướng âm mưu, Châu gia có một chỗ dựa vô cùng vững chắc là Lê gia, nếu muốn làm chuyện này quả thực không cần tốn nhiều công sức, dù có xảy ra vấn đề gì cũng sẽ có người giải quyết tốt hậu quả.
Châu Dĩ Tuyền bị chọc tức. Rõ ràng Hạ Yên không có chứng cứ mà lại muốn vu oan cho cô, nhưng mà tức thì tức, Châu Dĩ Tuyền cũng không hề cãi vã hay đe dọa uy hiếp gì Hạ Yên, chỉ trả lời bằng một dòng tin ngắn gọn trên weibo, nói là: Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, cô sẽ phải trả một cái giá đắt cho việc nói năng không suy nghĩ!
Đây không phải do cô nghĩ ra được, mà là Lê Cẩn và Kiều Lạc dạy cô, bởi vì không bao lâu nữa tập đoàn Lê Thị sẽ bắt đầu tiến hành thu mua Nhuận Hoa, đây là một cái cớ rất tốt.
Lúc Kiều Lạc đọc được dòng tin trên weibo mà Hạ Yên viết, quả thực anh đã cười như điên như dại. Anh đi báo cho Lê Cẩn ngay lập tức, Lê Cẩn cũng rất bất ngờ. Anh đang muốn tìm một cái cớ để thu mua Nhuận Hoa, giờ thì hay rồi, tự mình dâng mình đến cửa.
Nếu như không có lý do gì mà đã ra tay với Nhuận Hoa, không biết chừng sẽ có người liên hệ chuyện của Hạ Yên với tập đoàn Lê Thị, đó sẽ là bất lợi cho danh dự của Lê Thị.
Hiện giờ thì dễ dàng hơn nhiều. Bởi vì câu phát ngôn của Hạ Yên, ở trong mắt người ngoài, Châu gia đã trở thành bên bị hại do chó dại đuổi cắn, dựa vào quan hệ của Châu gia và Lê gia, Lê Cẩn ra mặt giúp đỡ thì thực sự không thể thích hợp hơn được nữa.
Thật ra ngay từ đầu, Kiều Lạc muốn lợi dụng tin đồn trước đây trong công ty làm cái cớ để thu mua Nhuận Hoa, chính là tin đồn kết hôn của Lê Cẩn và Hạ Yên đó, ý của anh là thế này: Lê Cẩn và Hạ Yên vốn đang chuẩn bị làm đám cưới, thế nhưng Hạ gia đã lừa gạt Lê Cẩn, coi Lê Cẩn như thằng ngốc, cái loại mặt hàng rách nát thối rữa đó mà cũng đòi làm tổng tài phu nhân của tập đoàn Lê Thị, nếu mà kết hôn thật, Lê Cẩn sẽ bị cắm mấy cái sừng trên đầu đây!
Nhưng đề nghị đó bị Lê Cẩn bác bỏ ngay, vì Lê Cẩn và Tiêu Dĩ Thư đã đăng ký kết hôn từ lâu rồi, không lâu nữa sẽ tổ chức hôn lễ, cái cớ đó sẽ nhanh chóng bị vạch trần thôi, hơn nữa Lê Cẩn cũng không muốn lợi dụng đời sống tình cảm của mình để làm vũ khí, anh không muốn có một chút quan hệ nào với Hạ Yên.
Vì thế Kiều Lạc bị làm khó, anh không nghĩ ra cái cớ nào khác được. Đúng lúc này Hạ Yên tự xuất ra cái chiêu hồ đồ kia, câu “vu oan” của cô đã giúp Châu gia và Lê gia tìm được một cái cớ tuyệt vời:
Chúng tôi ra tay với Nhuận Hoa chính là vì một câu của cô. Cô tưởng chúng tôi là quả hồng nhu nhược, muốn bóp là bóp à!
Sau khi Hạ Tấn Bằng biết tin này, quả thực chỉ muốn mình chưa từng sinh ra đứa con gái này, hận không thể bóp chết cô. Nuôi cô suốt hai mươi sáu năm, kết quả là hãm hại cả nhà, Lê gia muốn đối phó với bọn họ thì phải làm sao!
Sự việc sau đó khiến Hạ Yên hối hận đến mức xanh cả ruột, chỉ vì một câu của mình, mà cô làm cho Hạ gia phải ngập trong tai ương.
Một tuần sau, đột nhiên Hạ Tấn Bằng bị cơ quan có liên quan đưa đi điều tra, nói ông ta phạm vào tội đút lót, toàn bộ Nhuận Hoa đều chấn động. Hạ Tấn Bằng chính là chủ tịch của Nhuận Hoa, ông ta mà xảy ra chuyện thì không phải chuyện đùa, giá cổ phiếu của Nhuận Hoa giảm liên tục, mức độ giảm qua mỗi một ngày đều khiến các cổ đông khác của Nhuận Hoa phải kinh hồn bạt vía.
Có người nói đây nhất định là sự trả thù của Châu gia, “lời tiên đoán” trên mạng trước đây của Châu Dĩ Tuyền đã bắt đầu thành hiện thực.
Có điều bất luận có phải là trả thù hay không, thì những chứng cứ phạm tội của Hạ Tấn Bằng đều không phải giả, tội kinh doanh phi pháp, tội giao dịch phi pháp, tội đút lót hối lộ, trốn thuế lậu thuế chẳng hạn. Bao nhiêu tội danh như thế cũng không phải do ai bịa đặt, có bằng chứng hẳn hoi, dù là ai cũng không bao che được.
Thật ra có rất nhiều công ty đều phạm phải những tội này, nhưng bình thường đều không có gì quá quan trọng, ví dụ như cái tội trốn thuế lậu thuế ấy, rất là phổ biến, với một công ty lớn như Nhuận Hoa thì thủ đoạn để giữ bí mật đều tương đối tốt, cho nên nhất định là đang có người chỉnh Hạ gia.
Người ta nghi ngờ Châu gia và Lê gia là nhiều nhất, nhưng lúc này Lê Cẩn chẳng sợ bị nói gì hết, dù sao sau này tất cả mọi người đều sẽ biết thôi. Hơn nữa anh cũng đâu có bịa đặt những chứng cứ phạm tội của Hạ Tấn Bằng, tất cả đều rất chân thật, anh chỉ là người nghĩ cách tìm ra rồi đệ trình cho cơ quan điều tra thôi.
Hơn nữa, anh thu mua Nhuận Hoa, nhất định sẽ làm cho Nhuận Hoa càng phát triển tốt hơn, có lợi đối với tất cả mọi người, có gì không tốt đâu.
Vào cuối tháng 8, vụ án của Hạ Tấn Bằng được phán quyết, ông ta phải ngồi tù 15 năm, cũng bị phạt 5 triệu, tịch thu tài sản 3 triệu.
Sau đó Lê Thị nhập cổ mạnh mẽ vào Nhuận Hoa, khi đó cổ phiếu của Nhuận Hoa đã ngã giá vô cùng thê thảm. Vì có nguồn tài chính dồi dào, cho nên Lê Thị thu mua vô cùng thuận lợi, chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn đã biến Nhuận Hoa trở thành một công ty con dưới trướng tập đoàn Lê Thị.
Còn về người phụ trách kế nhiệm của Nhuận Hoa, Lê Cẩn giao cho một chi khác của Hạ gia, trong vòng ngắn hạn anh không muốn tạo ra sự thay đổi quá lớn, bây giờ Nhuận Hoa chưa ổn định lắm, rất cần những nhân viên cũ nắm giữ.
Trên mạng thật sự là vô cùng náo nhiệt, mọi người đều bội phục Lê Cẩn sát đất, rất nhiều cô gái đều cực kỳ hâm mộ Châu Dĩ Tuyền.
“Nếu mình có một người anh trai như vậy thì tốt quá rồi, quá là hạnh phúc, quả thực y như công chúa vậy!”
“Nam thần, cầu mong được gả!”
“Holy shit, Nhuận Hoa là công ty lớn như thế, vậy mà nói mua là mua ngay, chỉ vì một câu vu oan nho nhỏ, xin hãy nhận lấy đầu gối của tôi!”
“Hãn! Xem như mình được mở mang kiến thức về sự tàn khốc đẹp trai điên cuồng của một tổng tài bá đạo, nào, chúng ta làm bạn bè đi!”
…
Còn những đánh giá về Hạ Yên ở trên mạng thì thấp hơn hẳn, làm ra loại chuyện xấu xa khiến cả nhà mất mặt thì cũng thôi đi, giờ còn đắc tội với người ta rồi hãm hại cả nhà, thật đúng là sao chổi!
Lúc này ngay cả Quách Lệ cũng không biết phải nói gì mới được. Bà không ngờ con gái mình lại quá khích như thế, nói như vậy ở trên mạng, nhất định Châu gia và Lê gia đều tức lắm, vị đại tôn phật như Lê gia thì làm sao bọn họ đắc tội được!
Đều tại mình không chú ý nhiều đến con gái, nên mới gặp phải chuyện này.
Bây giờ trần ai lạc định rồi, Quách Lệ cũng đành chịu. Có điều tuy rằng Hạ Tấn Bằng bị tịch thu tài sản, nhưng Quách Lệ vẫn có chút tiền riêng, bà quyết định đưa con gái ra ngoài ở. Từ lâu bà đã không còn tình cảm với Hạ Tấn Bằng, cũng chẳng muốn ở trong cái nhà này nữa, bà cũng có tiền riêng nên vẫn có thể sống tốt ở bên ngoài. Còn cái nhà khiến bà ghê tởm kia, cứ để lại cho hai mẹ con đáng ghê tởm kia đi, mặc cho bọn họ muốn lấy gì thì lấy!
Hừ, không phải các người muốn kế thừa tài sản của Hạ Tấn Bằng sao, cứ chờ là được, các người chờ đến 15 năm sau đi, trong tay Hạ Tấn Bằng vẫn còn cổ phiếu, nhưng vậy thì đã sao, vào lúc này Hạ Tấn Bằng sẽ không cho các người đâu, ông ta đâu có chết! Hơn nữa Nhuận Hoa hiện tại đã không còn là Nhuận Hoa trước kia nữa, các người cũng phải xem sắc mặt người ta mới ăn cơm được thôi!
Từ lúc Hạ Yên bị tung ảnh và clip lên mạng cho đến khi Nhuận Hoa bị thu mua, kỳ thật cũng không mất nhiều thời gian lắm. Tiêu Dĩ Thư xem toàn bộ quá trình, cảm thấy thật là kỳ diệu, sao đang từ một công ty lớn, đột nhiên đã biến thành công ty con của Lê Thị rồi? Lê Cẩn đúng là rất hung ác!
Thế nhưng chuyện này cũng không làm cậu để ý bao lâu, vì bây giờ đã bước vào tháng 9, chỉ còn một tháng nữa thôi là cậu và Lê Cẩn sẽ tổ chức hôn lễ, tuy rằng vẫn chưa công khai, nhưng đã ở trong giai đoạn sắp xếp bố trí, thiếp mời hay mọi thứ đều đang được chuẩn bị. Lê Cẩn quyết tâm muốn tổ chức một hôn lễ xa hoa long trọng phô trương không chút kiêng dè!
Cho nên gần đây tất cả tâm tư của Tiêu Dĩ Thư đều đặt vào chuyện này. Cậu vô cùng khẩn trương, giống như đang mắc phải chứng sợ hãi trước hôn nhân vậy, nhưng rõ ràng cậu đã đăng ký kết hôn cùng Lê Cẩn từ lâu rồi, hôn lễ chỉ là một hình thức thôi.
Trái lại, Lê Cẩn thì sung sướng hớn hở. Cuối cùng anh cũng có thể công khai với toàn thế giới thân phận đã kết hôn của mình, quả thực không thể tốt đẹp hơn được nữa!
Đương nhiên, nếu Tiểu Thư của anh có thể cho anh đụng chạm mấy cái thì tốt quá rồi, đã sắp hai tháng rồi anh chưa được ăn thịt đấy!
Lúc trước không phải đã nói chỉ một tháng thôi sao! Còn có thể tốt hơn được nữa không!
__Hết__
“Tiểu Yên, mẹ biết con không phải người như vậy. Bây giờ con bình tĩnh lại nói với mẹ, có phải con đã đắc tội ai không, nếu không sao người ta lại chỉnh con đến mức đó.” Quách Lệ chỉ có một cô con gái này, tất nhiên là yêu thương vô cùng, lúc này bà chỉ muốn tìm ra hung phạm đứng đằng sau để rửa sạch oan khuất cho con gái.
“Con…” Hạ Yên nghĩ đi nghĩ lại, chuyện duy nhất mà mình đã làm gần đây khiến người ta thù hằn chính là chuyện về Tiêu Dĩ Thư. Cô đã tung tin đồn nhảm về Tiêu Dĩ Thư, nhưng chắc là chuyện này không có ai biết, dù là Châu Dĩ Tuyền cũng chỉ biết là cô thích Lê Cẩn thôi.
Chẳng lẽ là Châu gia? Cô vẫn còn nhớ rất rõ thái độ của Châu gia khi đuổi cô đi.
“Là Châu gia, nhất định là do Châu gia làm!” Hạ Yên ôm đầu hét toáng lên. “Con không làm gì Châu Dĩ Tuyền hết, chỉ nói dối cô ta mấy câu thôi, tại sao bọn họ lại phải ác độc với con như vậy!”
Đến giờ Quách Lệ vẫn chưa biết chuyện Hạ Yên và Châu Dĩ Tuyền xích mích với nhau. “Con nói cái gì, không phải con và Dĩ Tuyền là bạn tốt sao, sao nó lại muốn đối phó với con?”
“Nhất định là cô ta! Mấy hôm trước con ngả bài với cô ta, nói là con thích Lê Cẩn, sau đó bọn con cãi nhau!” Hạ Yên càng nghĩ càng cảm thấy mình đúng.
“Vậy mẹ báo cảnh sát được không?” Quách Lệ cảm thấy nên báo cảnh sát thì hơn, ít nhất cũng có thể biểu thị một thái độ, chứng tỏ Hạ Yên không chột dạ, nếu mà không tỏ vẻ điều gì, vậy thì chả còn hy vọng nào hết.
Cuối cùng cũng có báo cảnh sát. Tuy rằng đã mấy ngày trôi qua mà không có tiến triển gì, nhưng dẫu sao cũng có làm ra vẻ một chút. Thật ra thì chuyện này đâu có dễ điều tra, chính bản thân Hạ Yên cũng không nhớ rõ tình hình khi đó, hầu như không thể có lời khai nào được, hơn nữa những người mà Kiều Lạc tìm đến đều hành động rất sạch sẽ gọn gàng, căn bản không hề để lại dấu vết nào để mà điều tra.
Chuyện Hạ Yên báo cảnh sát cũng không tạo được nhiều tác dụng trên mạng. Tất cả mọi người đều cảm thấy là cô giấu đầu hở đuôi, bịt tay trộm chuông, dùng chuyện báo cảnh sát để dời lực chú ý của mọi người, đã điều tra một hồi lâu mà cũng không tra được gì, khẳng định chỉ là làm bộ làm tịch thôi.
Hạ Yên bị bức sắp phát điên lên, cô có làm gì cũng vô dụng, cuối cùng đến một ngày nọ cũng bùng nổ khi đọc một tin tức trên mạng.
Đó là một tin tức về Châu Dĩ Tuyền được đăng trên mạng. Hôm qua là sinh nhật của Châu Dĩ Tuyền, được tổ chức cực kỳ long trọng, rất nhiều minh tinh nổi tiếng trong giới giải trí đều được mời đến tham dự, bức ảnh chụp chung của Lê Cẩn và Châu Dĩ Tuyền cũng được đăng trong tin tức.
Hạ Yên cắn chặt móng tay nhìn chằm chằm vào bức ảnh của Châu Dĩ Tuyền. Hiện tại cô đã nhận định chính là Châu gia hại mình, thấy Châu Dĩ Tuyền hạnh phúc như vậy, tất cả mọi người đều chúc mừng cô, còn mình thì sao, tất cả mọi người đều lăng mạ, vốn dĩ mình mới là người được nâng niu nhất trong xã hội thượng lưu này mới đúng!
Hạ Yên bị sự ghen tỵ và thù hằn che mờ mắt, cô đăng nhập vào weibo trong tình trạng đầu óc mơ hồ.
Đã lâu cô không đăng gì lên weibo. Từ sau khi xảy ra chuyện kia, cô đã xóa luôn weibo của mình, chỉ sợ người ta chạy đến weibo của cô để xỉ vả mắng nhiếc.
Hôm nay vì lòng ghen ghét, cô đăng một lời nhắn trên weibo của Châu Dĩ Tuyền, đại ý chính là cô vốn dĩ không hề có người bạn trai nào hết, cô vẫn là xử nữ, vì có chút mâu thuẫn với Châu Dĩ Tuyền nên Châu gia sai người đối phó với cô, chỉnh cô, bây giờ cảnh sát đang điều tra, nhất định cô sẽ được trả lại công bằng.
Lần đầu tiên nhân vật nữ chính trong scandal bất chính kia chủ động công khai phát biểu trên mạng, weibo được truy cập rất nhiều lần. Tuy rằng có đông người mắng chửi, nhưng cũng có nhiều người bàn luận theo chiều hướng âm mưu, Châu gia có một chỗ dựa vô cùng vững chắc là Lê gia, nếu muốn làm chuyện này quả thực không cần tốn nhiều công sức, dù có xảy ra vấn đề gì cũng sẽ có người giải quyết tốt hậu quả.
Châu Dĩ Tuyền bị chọc tức. Rõ ràng Hạ Yên không có chứng cứ mà lại muốn vu oan cho cô, nhưng mà tức thì tức, Châu Dĩ Tuyền cũng không hề cãi vã hay đe dọa uy hiếp gì Hạ Yên, chỉ trả lời bằng một dòng tin ngắn gọn trên weibo, nói là: Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, cô sẽ phải trả một cái giá đắt cho việc nói năng không suy nghĩ!
Đây không phải do cô nghĩ ra được, mà là Lê Cẩn và Kiều Lạc dạy cô, bởi vì không bao lâu nữa tập đoàn Lê Thị sẽ bắt đầu tiến hành thu mua Nhuận Hoa, đây là một cái cớ rất tốt.
Lúc Kiều Lạc đọc được dòng tin trên weibo mà Hạ Yên viết, quả thực anh đã cười như điên như dại. Anh đi báo cho Lê Cẩn ngay lập tức, Lê Cẩn cũng rất bất ngờ. Anh đang muốn tìm một cái cớ để thu mua Nhuận Hoa, giờ thì hay rồi, tự mình dâng mình đến cửa.
Nếu như không có lý do gì mà đã ra tay với Nhuận Hoa, không biết chừng sẽ có người liên hệ chuyện của Hạ Yên với tập đoàn Lê Thị, đó sẽ là bất lợi cho danh dự của Lê Thị.
Hiện giờ thì dễ dàng hơn nhiều. Bởi vì câu phát ngôn của Hạ Yên, ở trong mắt người ngoài, Châu gia đã trở thành bên bị hại do chó dại đuổi cắn, dựa vào quan hệ của Châu gia và Lê gia, Lê Cẩn ra mặt giúp đỡ thì thực sự không thể thích hợp hơn được nữa.
Thật ra ngay từ đầu, Kiều Lạc muốn lợi dụng tin đồn trước đây trong công ty làm cái cớ để thu mua Nhuận Hoa, chính là tin đồn kết hôn của Lê Cẩn và Hạ Yên đó, ý của anh là thế này: Lê Cẩn và Hạ Yên vốn đang chuẩn bị làm đám cưới, thế nhưng Hạ gia đã lừa gạt Lê Cẩn, coi Lê Cẩn như thằng ngốc, cái loại mặt hàng rách nát thối rữa đó mà cũng đòi làm tổng tài phu nhân của tập đoàn Lê Thị, nếu mà kết hôn thật, Lê Cẩn sẽ bị cắm mấy cái sừng trên đầu đây!
Nhưng đề nghị đó bị Lê Cẩn bác bỏ ngay, vì Lê Cẩn và Tiêu Dĩ Thư đã đăng ký kết hôn từ lâu rồi, không lâu nữa sẽ tổ chức hôn lễ, cái cớ đó sẽ nhanh chóng bị vạch trần thôi, hơn nữa Lê Cẩn cũng không muốn lợi dụng đời sống tình cảm của mình để làm vũ khí, anh không muốn có một chút quan hệ nào với Hạ Yên.
Vì thế Kiều Lạc bị làm khó, anh không nghĩ ra cái cớ nào khác được. Đúng lúc này Hạ Yên tự xuất ra cái chiêu hồ đồ kia, câu “vu oan” của cô đã giúp Châu gia và Lê gia tìm được một cái cớ tuyệt vời:
Chúng tôi ra tay với Nhuận Hoa chính là vì một câu của cô. Cô tưởng chúng tôi là quả hồng nhu nhược, muốn bóp là bóp à!
Sau khi Hạ Tấn Bằng biết tin này, quả thực chỉ muốn mình chưa từng sinh ra đứa con gái này, hận không thể bóp chết cô. Nuôi cô suốt hai mươi sáu năm, kết quả là hãm hại cả nhà, Lê gia muốn đối phó với bọn họ thì phải làm sao!
Sự việc sau đó khiến Hạ Yên hối hận đến mức xanh cả ruột, chỉ vì một câu của mình, mà cô làm cho Hạ gia phải ngập trong tai ương.
Một tuần sau, đột nhiên Hạ Tấn Bằng bị cơ quan có liên quan đưa đi điều tra, nói ông ta phạm vào tội đút lót, toàn bộ Nhuận Hoa đều chấn động. Hạ Tấn Bằng chính là chủ tịch của Nhuận Hoa, ông ta mà xảy ra chuyện thì không phải chuyện đùa, giá cổ phiếu của Nhuận Hoa giảm liên tục, mức độ giảm qua mỗi một ngày đều khiến các cổ đông khác của Nhuận Hoa phải kinh hồn bạt vía.
Có người nói đây nhất định là sự trả thù của Châu gia, “lời tiên đoán” trên mạng trước đây của Châu Dĩ Tuyền đã bắt đầu thành hiện thực.
Có điều bất luận có phải là trả thù hay không, thì những chứng cứ phạm tội của Hạ Tấn Bằng đều không phải giả, tội kinh doanh phi pháp, tội giao dịch phi pháp, tội đút lót hối lộ, trốn thuế lậu thuế chẳng hạn. Bao nhiêu tội danh như thế cũng không phải do ai bịa đặt, có bằng chứng hẳn hoi, dù là ai cũng không bao che được.
Thật ra có rất nhiều công ty đều phạm phải những tội này, nhưng bình thường đều không có gì quá quan trọng, ví dụ như cái tội trốn thuế lậu thuế ấy, rất là phổ biến, với một công ty lớn như Nhuận Hoa thì thủ đoạn để giữ bí mật đều tương đối tốt, cho nên nhất định là đang có người chỉnh Hạ gia.
Người ta nghi ngờ Châu gia và Lê gia là nhiều nhất, nhưng lúc này Lê Cẩn chẳng sợ bị nói gì hết, dù sao sau này tất cả mọi người đều sẽ biết thôi. Hơn nữa anh cũng đâu có bịa đặt những chứng cứ phạm tội của Hạ Tấn Bằng, tất cả đều rất chân thật, anh chỉ là người nghĩ cách tìm ra rồi đệ trình cho cơ quan điều tra thôi.
Hơn nữa, anh thu mua Nhuận Hoa, nhất định sẽ làm cho Nhuận Hoa càng phát triển tốt hơn, có lợi đối với tất cả mọi người, có gì không tốt đâu.
Vào cuối tháng 8, vụ án của Hạ Tấn Bằng được phán quyết, ông ta phải ngồi tù 15 năm, cũng bị phạt 5 triệu, tịch thu tài sản 3 triệu.
Sau đó Lê Thị nhập cổ mạnh mẽ vào Nhuận Hoa, khi đó cổ phiếu của Nhuận Hoa đã ngã giá vô cùng thê thảm. Vì có nguồn tài chính dồi dào, cho nên Lê Thị thu mua vô cùng thuận lợi, chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn đã biến Nhuận Hoa trở thành một công ty con dưới trướng tập đoàn Lê Thị.
Còn về người phụ trách kế nhiệm của Nhuận Hoa, Lê Cẩn giao cho một chi khác của Hạ gia, trong vòng ngắn hạn anh không muốn tạo ra sự thay đổi quá lớn, bây giờ Nhuận Hoa chưa ổn định lắm, rất cần những nhân viên cũ nắm giữ.
Trên mạng thật sự là vô cùng náo nhiệt, mọi người đều bội phục Lê Cẩn sát đất, rất nhiều cô gái đều cực kỳ hâm mộ Châu Dĩ Tuyền.
“Nếu mình có một người anh trai như vậy thì tốt quá rồi, quá là hạnh phúc, quả thực y như công chúa vậy!”
“Nam thần, cầu mong được gả!”
“Holy shit, Nhuận Hoa là công ty lớn như thế, vậy mà nói mua là mua ngay, chỉ vì một câu vu oan nho nhỏ, xin hãy nhận lấy đầu gối của tôi!”
“Hãn! Xem như mình được mở mang kiến thức về sự tàn khốc đẹp trai điên cuồng của một tổng tài bá đạo, nào, chúng ta làm bạn bè đi!”
…
Còn những đánh giá về Hạ Yên ở trên mạng thì thấp hơn hẳn, làm ra loại chuyện xấu xa khiến cả nhà mất mặt thì cũng thôi đi, giờ còn đắc tội với người ta rồi hãm hại cả nhà, thật đúng là sao chổi!
Lúc này ngay cả Quách Lệ cũng không biết phải nói gì mới được. Bà không ngờ con gái mình lại quá khích như thế, nói như vậy ở trên mạng, nhất định Châu gia và Lê gia đều tức lắm, vị đại tôn phật như Lê gia thì làm sao bọn họ đắc tội được!
Đều tại mình không chú ý nhiều đến con gái, nên mới gặp phải chuyện này.
Bây giờ trần ai lạc định rồi, Quách Lệ cũng đành chịu. Có điều tuy rằng Hạ Tấn Bằng bị tịch thu tài sản, nhưng Quách Lệ vẫn có chút tiền riêng, bà quyết định đưa con gái ra ngoài ở. Từ lâu bà đã không còn tình cảm với Hạ Tấn Bằng, cũng chẳng muốn ở trong cái nhà này nữa, bà cũng có tiền riêng nên vẫn có thể sống tốt ở bên ngoài. Còn cái nhà khiến bà ghê tởm kia, cứ để lại cho hai mẹ con đáng ghê tởm kia đi, mặc cho bọn họ muốn lấy gì thì lấy!
Hừ, không phải các người muốn kế thừa tài sản của Hạ Tấn Bằng sao, cứ chờ là được, các người chờ đến 15 năm sau đi, trong tay Hạ Tấn Bằng vẫn còn cổ phiếu, nhưng vậy thì đã sao, vào lúc này Hạ Tấn Bằng sẽ không cho các người đâu, ông ta đâu có chết! Hơn nữa Nhuận Hoa hiện tại đã không còn là Nhuận Hoa trước kia nữa, các người cũng phải xem sắc mặt người ta mới ăn cơm được thôi!
Từ lúc Hạ Yên bị tung ảnh và clip lên mạng cho đến khi Nhuận Hoa bị thu mua, kỳ thật cũng không mất nhiều thời gian lắm. Tiêu Dĩ Thư xem toàn bộ quá trình, cảm thấy thật là kỳ diệu, sao đang từ một công ty lớn, đột nhiên đã biến thành công ty con của Lê Thị rồi? Lê Cẩn đúng là rất hung ác!
Thế nhưng chuyện này cũng không làm cậu để ý bao lâu, vì bây giờ đã bước vào tháng 9, chỉ còn một tháng nữa thôi là cậu và Lê Cẩn sẽ tổ chức hôn lễ, tuy rằng vẫn chưa công khai, nhưng đã ở trong giai đoạn sắp xếp bố trí, thiếp mời hay mọi thứ đều đang được chuẩn bị. Lê Cẩn quyết tâm muốn tổ chức một hôn lễ xa hoa long trọng phô trương không chút kiêng dè!
Cho nên gần đây tất cả tâm tư của Tiêu Dĩ Thư đều đặt vào chuyện này. Cậu vô cùng khẩn trương, giống như đang mắc phải chứng sợ hãi trước hôn nhân vậy, nhưng rõ ràng cậu đã đăng ký kết hôn cùng Lê Cẩn từ lâu rồi, hôn lễ chỉ là một hình thức thôi.
Trái lại, Lê Cẩn thì sung sướng hớn hở. Cuối cùng anh cũng có thể công khai với toàn thế giới thân phận đã kết hôn của mình, quả thực không thể tốt đẹp hơn được nữa!
Đương nhiên, nếu Tiểu Thư của anh có thể cho anh đụng chạm mấy cái thì tốt quá rồi, đã sắp hai tháng rồi anh chưa được ăn thịt đấy!
Lúc trước không phải đã nói chỉ một tháng thôi sao! Còn có thể tốt hơn được nữa không!
__Hết__
Danh sách chương