Cuối cùng thì Takuto cũng đã có thể cử động lại bình thường sau 2 ngày. Không thể không nói nội việc cậu còn sống sau khi bị tiêm thuốc mê dành cho hổ quả là kinh ngạc nhưng việc cậu bình phục chỉ trong 2 ngày lại càng khiến người ta không biết phải nói gì.
Và mấy hôm nay như lời chuộc lỗi vì đã khiến Takuto mất đi cuộc tập huấn nên kawaii Imouto của cậu đã rất tận tình chăm sóc, điều này khiến cho bạn gái của cậu là Suzuno có chút bĩu môi chu mỏ không đành lòng nhưng khi nghe câu chuyện kể từ cô bé thì Suzuno cũng tỏ ra rất ủng hộ, nhưng đồng thời cũng lo lắng Takuto, nhất là khi biết thanh mai trúc mã của mình trong cơn phẫn nộ đã suýt đồ sát 2 mạng người. Nếu không phải là Takuto cố gắng cam đoan sẽ kiềm chế bản thân hơn thì cậu hẳn đã gặp rắc rối lớn với bố mẹ rồi.
Nhớ lại sự việc xảy ra ngày hôm đó, Takuto cảm thấy lạnh hết cả sống lưng, cậu và mọi người đang khiêu chiến một hệ thống tội phạm nguy hiểm sẵn sàng giết người để che dấu đầu mối. Cậu không biết rằng mình có thể đối đầu nó đến khi nào đây. Thế nhưng, vì đã thấy được những giọt nước mắt đau thương của em gái nên Takuto không thể rút lui được nữa mà quyết định sẽ dốc sức xông vào nơi nguy hiểm.
Nhìn vào cánh tay trái cậu, Takuto thở dài, tuy những thứ đang cư trú trong đó toàn là những thứ tồn tại nguy hiểm đến đáng sợ, nhưng nó là vốn liếng duy nhất mà Takuto có được để đối phó với hiểm nguy. Cậu không hề phủ nhận được công lao nó đóng góp trong sự kiện 3 ngày trước là rất lớn, không những giúp cậu tới được khu siêu thị mà còn nhiều lần ra tay đánh đuổi bọn chúng.
Tất nhiên sự giao thoa cảm xúc điên cuồng đó khiến Takuto có chút sợ hãi nhưng cái gì hẳn cũng có nguyên nhân của nó. Thế nên Takuto mấy ngày nay vẫn cố gắng hết sức để câu thông, thế nhưng, đáp lại cậu chỉ là sự im lặng, và điều này khiến cậu có chút lo lắng. Nếu nó điên cuồng phẫn nộ như lúc gặp cậu thì còn dễ hiểu nhưng đằng này….
- Anh có vẻ khá hơn nhiều rồi nhỉ
Riyumi xuất hiện, hôm nay theo như Kotori nói thì hôm nay cô bé tới để báo cáo kết quả điều tra cho cậu nghe.
- Ừ! Quá trình phục hồi rất tốt. Vậy phía em ra sao rồi, có kết quả gì mới không
Riyumi gật đầu, những người đó đã tỉnh và như lời hứa hôm trước cô bé đã đến đây đưa cho cậu và Kotori thông tin có được. Thế nhưng cô bé không vào chuyện ngay và đưa ra một cái túi.
- Đây là quà thăm bệnh đó, bánh này mua ở tiệm bánh nổi tiếng được đồn đãi gần đây, nó ngon lắm đó.
Nhìn vào chiếc hộp đựng và logo trên đó, Takuto ngay lập tức nhận ra đó là bánh của cửa hang mà Suzuno cùng Kotori đã nói tới trước đây rằng trong tuần lễ đầu tiên chỉ phục vụ những ai có thẻ mời mà thôi, và tình cờ rằng cậu là một trong những người đó.
- Cửa hàng này, ngon nhất là Zunda Mochi đó, nghe nói được làm theo công thức truyền thống nổi tiếng lâu đời ở vùng Tohoku đó. Cám ơn nhé Rii chan
Kotori cầm cái hộp ánh mắt tỏa sao, có vẻ như em ấy rất thích món quà này
- Mang ra cho anh một cái để xem thử tiệm này làm ngon thế nào mà có vẻ khoa trương ghê ta.
- Em biết rồi a. Anh muốn ăn thêm cũng không có đâu.
Nói xong cô bé lấy ra một cái cho Takuto và sau đó mang cái hộp đi cất, Riyumi cũng bắt đầu báo cáo về tin tức của mình
- Những người đó sau khi tỉnh đều bị chấn động tinh thần cực kỳ mãnh liệt, tất cả bọn họ đều run rẩy kêu những tiếng như “Quái vât… Ác Quỷ.” Với một cảm xúc sợ hãi tột độ, không biết kẻ nào có thể rat ay tới mức đó đây.
- Vậy là ác quỷ cuối cùng cũng bị ác quỷ trừng phạt a.
Takuto lên tiếng trong khi môi cậu nhếch lên, bây giờ cậu không có một chút thương hại gì gọi là có đối với bọn kia cả.
- Và người tỉnh táo nhất trong bọn đó thì khai rằng kẻ tấn công chỉ có một người, và đánh kinh ngạc hơn nữa là độ tuổi chỉ bằng anh thôi đó. Và người đó hỏi bọn chúng rất nhiều chuyện về cách thức hoạt động, cho nên em mới có suy đoán rằng, có thể ngay cả người bí ẩn trực tiếp ra tay đó trước khi tiếp xúc cũng không biết chút gì về bọn làm ăn phi pháp đó cả.
- Vậy thì lạ ghê nhỉ, không biết gì mà lại nhắm ngay bọn chúng mà cướp hay sao, vậy chỉ có một lý do duy nhất rằng anh ta nhận được chỉ thị từ ai đó. Nhưng liệu ai có thể ra một nhiệm vụ nguy hiểm như vậy mà không đưa chút thông tin cho cấp dưới thế nhỉ.
Riyumi suy nghĩ một chút sau đó đưa ra phán đoán của mình
- Trừ khi là người đó có sự tin tưởng tuyệt đối vào người thực hiện nhiệm vụ, mà Onii san thấy rồi đó, dựa trên những gì người đó làm hẳn không có gì khó hiểu cả.
Cả 3 người đều tán đồng ý kiến của Riyumi, đánh tan xác bọn xấu xa, cày tung cả khu rừng lên cuối cùng lại mang một đống con thú thoát khỏi mà vẫn không bị ai phát hiện trong quá trình hành động thì đúng là kẻ này không thể chỉ dùng từ xuất sắc để hình dung nữa rồi.
- Thế ngoài chuyện đó ra, em còn biết thêm gì khác không.
Riyumi lắc đầu, sau đó cô bé nói tiếp
- Không a, nhưng hiện tại là vậy, tương lai hẳn sẽ có những thông tin khác. Đến lúc đó anh sẽ đi chứ, nên cân nhắc thật kỹ, nó là quyết định lớn đấy
Takuto hất hất tay tỏ vẻ không quan tâm, u linh cậu còn dám chơi nữa chi là bọn này.
- Không có gì a, nếu em so sánh với kế hoạch điên khùng mà hai người Kazuma, Shouko đã tính làm từ năm cấp II thì cái này cũng chưa là gì cả.
- Xem ra hai anh chị đó cũng có chút quá khứ nhỉ, giống như Kotori chan vậy.
- Nhưng ít ra Shouko và Kazuma có thực lực đáng để anh tin tưởng rằng họ sẽ an toàn, nhưng con bé thì....
Nói tới đây Takuto im lặng, trong thâm tâm cậu vẫn còn có chút giận đối với việc em gái cậu không chịu kể cho cậu nghe mọi chuyện sớm hơn. Tuy hiểu con bé cảm thấy thế nào nhưng chấp nhận nó lại là chuyện hoàn toàn khác nhau.
- Onii san à.... Tuy em là con một nhưng em có thể hiểu được những gì anh cảm nhận, nhất là khi cậu ấy vào thời điểm này năm trước đã xin mọi người cái chức hội trưởng trong khi giàn dụa nước mắt đau khổ ra sao. Em biết rất rõ, thế nên anh đừng có quá khó khăn với cậu ấy nhé.
- Không được a.
Takuto lắc đầu từ chối
- Anh vẫn sẽ khó khăn với em ấy, nhưng chắc chắn anh sẽ làm điều đó sau khi em ấy đã có thể đối mặt trước mộ hội trưởng tiền nhiệm của bọn em với tâm trạng thanh thản. Còn trước mắt nhiệm vụ của anh chính là tư vấn cùng hộ tống em ấy làm cuộc viễn chinh giải phóng những con thú đang chịu thống khổ thôi nào.
- Mồ.... Đừng có giành chức tư vấn của em chứ Onii san
- Ha... ha.... Cho dù là Ryubi cũng vừa có Shokatsuryou Koumei lại vừa có Hoto Shigen mới làm nên nghiệp lớn a.
- Onii chan cũng kiêu ngạo ghê ta, so mình với hai quân sư Tam Quốc lừng danh luôn đó, cho dù là khi hồi lớp 8 anh....
- Kotori anh có cái này cho em nè
Lại một lần chặn họng em gái mình bá láp chuyện xưa tích cũ takuto quyết định hi sinh quăng mồi. Và quả nhiên cô bé nghiên đầu thắc mắc.
- Hàng hiếm lắm đấy nhé.
Nói rồi cậu mở hộc tủ của mình lấy ra một thứ đưa trước mắt hai cô bé và đúng như cậu đánh cược nó quả là có uy lực phi phàm
- Không thể nào a, thẻ mời giảm 90% duy nhất của tiệm bánh đó, chưa kể ai mang cái thẻ này sẽ được tận mắt chiêm ngưỡng quá trình làm Zunda Mochi truyền thống của chủ tiệm nữa, ở đâu mà anh có cái này vậy.
- Sugoi.... Onii chan... Nhưng sao anh không dẫn Suzuno chan đi cùng mà lại đưa nó cho em
- Không sao đâu, em cứ đi đi, anh với Suzuno ăn mấy cái bánh trong hộp là được rồi. Thế nên đừng đụng vào nhé
- Em biết rồi a. Cám ơn Onii chan
Đây không chỉ là sự đánh lạc hướng, mà còn là món quà động viên tinh thần của cậu dành cho con bé, mấy ngày nay vì sự kiện hôm đó mà tinh thần của Kotori không được tốt cho lắm nên cậu mới dùng cách này để con bé có dịp đi với bạn bè khiến cho tinh thần tốt hơn.
- Được rồi a... Để anh ăn thử một cái xem đặc sản Zunda Mochi có gì thú vị nào
Nói xong cậu mở chiếc hộp nhỏ ra và ăn thử
........
- Onii chan. Sao anh im lặng vậy
- Kotori.....
- Hả????? - Anh sẽ cho em thấy thế nào là Zunda Mochi truyền thống thật sự, thứ anh ăn này chỉ được 8 điểm trên 10 mà thôi
Sau câu nói đó là quá trình luyện tập làm bánh của Takuto Mizuhara.
PS: FUCK YEAH, cuối cùng cũng xong arc 1 sau gần 5 tháng trời. Thế nhưng vẫn còn tới hai nhân vật chủ chốt chưa giới thiệu được kĩ càng được đó chính là Nagi Komuro và bạn gái của cậu ta nữa, hi vọng arc 2 sẽ có không gian cho họ. Và thật sự lần viết lại này của mình đã dồn rất nhiều tâm huyết vào phần xây dựng tính cách cho các nhân vật chủ đạo. Thế nên có thể mình sẽ delay khá lâu và up một arc sau 3 tuần hoặc 1 tháng
Và mấy hôm nay như lời chuộc lỗi vì đã khiến Takuto mất đi cuộc tập huấn nên kawaii Imouto của cậu đã rất tận tình chăm sóc, điều này khiến cho bạn gái của cậu là Suzuno có chút bĩu môi chu mỏ không đành lòng nhưng khi nghe câu chuyện kể từ cô bé thì Suzuno cũng tỏ ra rất ủng hộ, nhưng đồng thời cũng lo lắng Takuto, nhất là khi biết thanh mai trúc mã của mình trong cơn phẫn nộ đã suýt đồ sát 2 mạng người. Nếu không phải là Takuto cố gắng cam đoan sẽ kiềm chế bản thân hơn thì cậu hẳn đã gặp rắc rối lớn với bố mẹ rồi.
Nhớ lại sự việc xảy ra ngày hôm đó, Takuto cảm thấy lạnh hết cả sống lưng, cậu và mọi người đang khiêu chiến một hệ thống tội phạm nguy hiểm sẵn sàng giết người để che dấu đầu mối. Cậu không biết rằng mình có thể đối đầu nó đến khi nào đây. Thế nhưng, vì đã thấy được những giọt nước mắt đau thương của em gái nên Takuto không thể rút lui được nữa mà quyết định sẽ dốc sức xông vào nơi nguy hiểm.
Nhìn vào cánh tay trái cậu, Takuto thở dài, tuy những thứ đang cư trú trong đó toàn là những thứ tồn tại nguy hiểm đến đáng sợ, nhưng nó là vốn liếng duy nhất mà Takuto có được để đối phó với hiểm nguy. Cậu không hề phủ nhận được công lao nó đóng góp trong sự kiện 3 ngày trước là rất lớn, không những giúp cậu tới được khu siêu thị mà còn nhiều lần ra tay đánh đuổi bọn chúng.
Tất nhiên sự giao thoa cảm xúc điên cuồng đó khiến Takuto có chút sợ hãi nhưng cái gì hẳn cũng có nguyên nhân của nó. Thế nên Takuto mấy ngày nay vẫn cố gắng hết sức để câu thông, thế nhưng, đáp lại cậu chỉ là sự im lặng, và điều này khiến cậu có chút lo lắng. Nếu nó điên cuồng phẫn nộ như lúc gặp cậu thì còn dễ hiểu nhưng đằng này….
- Anh có vẻ khá hơn nhiều rồi nhỉ
Riyumi xuất hiện, hôm nay theo như Kotori nói thì hôm nay cô bé tới để báo cáo kết quả điều tra cho cậu nghe.
- Ừ! Quá trình phục hồi rất tốt. Vậy phía em ra sao rồi, có kết quả gì mới không
Riyumi gật đầu, những người đó đã tỉnh và như lời hứa hôm trước cô bé đã đến đây đưa cho cậu và Kotori thông tin có được. Thế nhưng cô bé không vào chuyện ngay và đưa ra một cái túi.
- Đây là quà thăm bệnh đó, bánh này mua ở tiệm bánh nổi tiếng được đồn đãi gần đây, nó ngon lắm đó.
Nhìn vào chiếc hộp đựng và logo trên đó, Takuto ngay lập tức nhận ra đó là bánh của cửa hang mà Suzuno cùng Kotori đã nói tới trước đây rằng trong tuần lễ đầu tiên chỉ phục vụ những ai có thẻ mời mà thôi, và tình cờ rằng cậu là một trong những người đó.
- Cửa hàng này, ngon nhất là Zunda Mochi đó, nghe nói được làm theo công thức truyền thống nổi tiếng lâu đời ở vùng Tohoku đó. Cám ơn nhé Rii chan
Kotori cầm cái hộp ánh mắt tỏa sao, có vẻ như em ấy rất thích món quà này
- Mang ra cho anh một cái để xem thử tiệm này làm ngon thế nào mà có vẻ khoa trương ghê ta.
- Em biết rồi a. Anh muốn ăn thêm cũng không có đâu.
Nói xong cô bé lấy ra một cái cho Takuto và sau đó mang cái hộp đi cất, Riyumi cũng bắt đầu báo cáo về tin tức của mình
- Những người đó sau khi tỉnh đều bị chấn động tinh thần cực kỳ mãnh liệt, tất cả bọn họ đều run rẩy kêu những tiếng như “Quái vât… Ác Quỷ.” Với một cảm xúc sợ hãi tột độ, không biết kẻ nào có thể rat ay tới mức đó đây.
- Vậy là ác quỷ cuối cùng cũng bị ác quỷ trừng phạt a.
Takuto lên tiếng trong khi môi cậu nhếch lên, bây giờ cậu không có một chút thương hại gì gọi là có đối với bọn kia cả.
- Và người tỉnh táo nhất trong bọn đó thì khai rằng kẻ tấn công chỉ có một người, và đánh kinh ngạc hơn nữa là độ tuổi chỉ bằng anh thôi đó. Và người đó hỏi bọn chúng rất nhiều chuyện về cách thức hoạt động, cho nên em mới có suy đoán rằng, có thể ngay cả người bí ẩn trực tiếp ra tay đó trước khi tiếp xúc cũng không biết chút gì về bọn làm ăn phi pháp đó cả.
- Vậy thì lạ ghê nhỉ, không biết gì mà lại nhắm ngay bọn chúng mà cướp hay sao, vậy chỉ có một lý do duy nhất rằng anh ta nhận được chỉ thị từ ai đó. Nhưng liệu ai có thể ra một nhiệm vụ nguy hiểm như vậy mà không đưa chút thông tin cho cấp dưới thế nhỉ.
Riyumi suy nghĩ một chút sau đó đưa ra phán đoán của mình
- Trừ khi là người đó có sự tin tưởng tuyệt đối vào người thực hiện nhiệm vụ, mà Onii san thấy rồi đó, dựa trên những gì người đó làm hẳn không có gì khó hiểu cả.
Cả 3 người đều tán đồng ý kiến của Riyumi, đánh tan xác bọn xấu xa, cày tung cả khu rừng lên cuối cùng lại mang một đống con thú thoát khỏi mà vẫn không bị ai phát hiện trong quá trình hành động thì đúng là kẻ này không thể chỉ dùng từ xuất sắc để hình dung nữa rồi.
- Thế ngoài chuyện đó ra, em còn biết thêm gì khác không.
Riyumi lắc đầu, sau đó cô bé nói tiếp
- Không a, nhưng hiện tại là vậy, tương lai hẳn sẽ có những thông tin khác. Đến lúc đó anh sẽ đi chứ, nên cân nhắc thật kỹ, nó là quyết định lớn đấy
Takuto hất hất tay tỏ vẻ không quan tâm, u linh cậu còn dám chơi nữa chi là bọn này.
- Không có gì a, nếu em so sánh với kế hoạch điên khùng mà hai người Kazuma, Shouko đã tính làm từ năm cấp II thì cái này cũng chưa là gì cả.
- Xem ra hai anh chị đó cũng có chút quá khứ nhỉ, giống như Kotori chan vậy.
- Nhưng ít ra Shouko và Kazuma có thực lực đáng để anh tin tưởng rằng họ sẽ an toàn, nhưng con bé thì....
Nói tới đây Takuto im lặng, trong thâm tâm cậu vẫn còn có chút giận đối với việc em gái cậu không chịu kể cho cậu nghe mọi chuyện sớm hơn. Tuy hiểu con bé cảm thấy thế nào nhưng chấp nhận nó lại là chuyện hoàn toàn khác nhau.
- Onii san à.... Tuy em là con một nhưng em có thể hiểu được những gì anh cảm nhận, nhất là khi cậu ấy vào thời điểm này năm trước đã xin mọi người cái chức hội trưởng trong khi giàn dụa nước mắt đau khổ ra sao. Em biết rất rõ, thế nên anh đừng có quá khó khăn với cậu ấy nhé.
- Không được a.
Takuto lắc đầu từ chối
- Anh vẫn sẽ khó khăn với em ấy, nhưng chắc chắn anh sẽ làm điều đó sau khi em ấy đã có thể đối mặt trước mộ hội trưởng tiền nhiệm của bọn em với tâm trạng thanh thản. Còn trước mắt nhiệm vụ của anh chính là tư vấn cùng hộ tống em ấy làm cuộc viễn chinh giải phóng những con thú đang chịu thống khổ thôi nào.
- Mồ.... Đừng có giành chức tư vấn của em chứ Onii san
- Ha... ha.... Cho dù là Ryubi cũng vừa có Shokatsuryou Koumei lại vừa có Hoto Shigen mới làm nên nghiệp lớn a.
- Onii chan cũng kiêu ngạo ghê ta, so mình với hai quân sư Tam Quốc lừng danh luôn đó, cho dù là khi hồi lớp 8 anh....
- Kotori anh có cái này cho em nè
Lại một lần chặn họng em gái mình bá láp chuyện xưa tích cũ takuto quyết định hi sinh quăng mồi. Và quả nhiên cô bé nghiên đầu thắc mắc.
- Hàng hiếm lắm đấy nhé.
Nói rồi cậu mở hộc tủ của mình lấy ra một thứ đưa trước mắt hai cô bé và đúng như cậu đánh cược nó quả là có uy lực phi phàm
- Không thể nào a, thẻ mời giảm 90% duy nhất của tiệm bánh đó, chưa kể ai mang cái thẻ này sẽ được tận mắt chiêm ngưỡng quá trình làm Zunda Mochi truyền thống của chủ tiệm nữa, ở đâu mà anh có cái này vậy.
- Sugoi.... Onii chan... Nhưng sao anh không dẫn Suzuno chan đi cùng mà lại đưa nó cho em
- Không sao đâu, em cứ đi đi, anh với Suzuno ăn mấy cái bánh trong hộp là được rồi. Thế nên đừng đụng vào nhé
- Em biết rồi a. Cám ơn Onii chan
Đây không chỉ là sự đánh lạc hướng, mà còn là món quà động viên tinh thần của cậu dành cho con bé, mấy ngày nay vì sự kiện hôm đó mà tinh thần của Kotori không được tốt cho lắm nên cậu mới dùng cách này để con bé có dịp đi với bạn bè khiến cho tinh thần tốt hơn.
- Được rồi a... Để anh ăn thử một cái xem đặc sản Zunda Mochi có gì thú vị nào
Nói xong cậu mở chiếc hộp nhỏ ra và ăn thử
........
- Onii chan. Sao anh im lặng vậy
- Kotori.....
- Hả????? - Anh sẽ cho em thấy thế nào là Zunda Mochi truyền thống thật sự, thứ anh ăn này chỉ được 8 điểm trên 10 mà thôi
Sau câu nói đó là quá trình luyện tập làm bánh của Takuto Mizuhara.
PS: FUCK YEAH, cuối cùng cũng xong arc 1 sau gần 5 tháng trời. Thế nhưng vẫn còn tới hai nhân vật chủ chốt chưa giới thiệu được kĩ càng được đó chính là Nagi Komuro và bạn gái của cậu ta nữa, hi vọng arc 2 sẽ có không gian cho họ. Và thật sự lần viết lại này của mình đã dồn rất nhiều tâm huyết vào phần xây dựng tính cách cho các nhân vật chủ đạo. Thế nên có thể mình sẽ delay khá lâu và up một arc sau 3 tuần hoặc 1 tháng
Danh sách chương