Chân dừng lại để nhìn cô gái nhỏ kia. Lời nói của cô khác nào đang nói anh là người đầu tiên bước vào cuộc đời cô chứ? Nếu đúng là như vậy thì người như anh xứng sao? "Sao lại..."Người kia chỉ im lặng thật khiến cô không kiềm chế được muốn hỏi lí do vì sao nhưng vừa mở miệng thì đối phương đặt tay lên đầu của cô mà vỗ nhẹ vài cái. "...Im rồi!" Hành động đó khiến tim cô đập nhanh, trong lòng mấy chốc không biết phải làm sao nên chỉ có thể hoàn thành câu hỏi để chữa cháy cho tình huống.
"Chúng ta làm bạn đi. Sau này có gì thì cứ đến tìm tôi để tâm sự."K nhìn cô nói.
Y Nhiên nhìn anh với ánh mắt có khó hiểu. Làm bạn?
"Yên tâm đi! Tôi là người rất biết giữ bí mật!"
"Tôi hình như sắp trễ giờ rồi." Nhìn vào đồng hồ rồi lại nhìn vào mặt anh nói.
"..."
"Tôi là đang tâm sự!"
Như vừa có một đàn quạ bay ngang qua đầu. Cô gái này có hiểu cái gì là tâm sự mà anh vừa đề cập không?
"Đi đi." Anh hất tay ra hiệu cho cô đi trước. Thái Từ Khôn anh bây giờ lại phải có thêm trách nhiệm với một cô nhóc 19 tuổi. So với cậu nhóc 17 tuổi- Drop kia thì cô còn khó chăm hơn nhiều.
- -
"Thầy xem tập đề này có sai sót chỗ nào không?" Cô mở ba lô lấy ra tập đề mà nhiều ngày đã biên soạn đưa cho người trước mặt.
"Đúng là tuổi trẻ thì tài cao. Mấy năm nay đề thi mà em ra thật sự rất hay."Người kia cầm tập đề mà cô đưa cười nói. Đứa trẻ này thật sự rất có thực lực. Đề thi học sinh giỏi của cả nước đưa em ấy ra đề lại rất được lòng các bạn trẻ thí sinh. Vì tuổi tác giữa cô và thí sinh không mấy chênh lệch nên cô được xem là một hình mẫu cho cuộc thi học sinh giỏi cả nước.
"Nếu vậy thì em xin đi trước. Giáo sư trong trường nhờ em trông thi!" Cô nói rồi mang ba lô vào người.
"Được. Đi cẩn thận!"
Cúi đầu chào người kia rồi rời khỏi văn phòng giáo dục.
*Trụ sở KN*
"Sắp tới là giải đấu thiếu niên DINA và giải đấu KAT. Mục tiêu của chúng ta trước 3 năm của cuộc thi PCF bắt đầu đó chính là giành nhiều lợi thế trong vòng loại của cuộc thi mang tính toàn cầu này. Chỉ cần được thành tích cao trong cụm Châu Á thì chúng ta sẽ nhận được vé vào vòng loại thế giới." Lục Khiêm đứng trước mọi người dõng dạc truyền đạt ý chính của cuộc họp.
"Nói tóm lại, chúng ta nếu như đã ra trận thì chỉ có thắng không được thua. Mấy cậu nghe hiểu chứ?" K nhìn đám nhóc kia nghiêm túc nói. Thời gian của KN xuất hiện trên thế giới quá ít nên cần phải thu thập được nhiều thành tích thì mới có đủ tư cách tham gia PCF.
Đám người kia gương mặt có chút ủ rũ. Lão đại bọn họ hiếu thắng như thế thì càng tạo áp lực lớn với họ. Lục Khiêm nhìn ra gương mặt mấy đứa nhóc kia liền muốn đập chết tên hách dịch kia.
"Không phải ai cũng trâu bò như năm đó cậu ở đội Unbeaten."
*unbeaten: bất bại*
K không nói gì chỉ nhìn sang một chỗ khác. Lục Khiêm ra hiệu cho lũ trẻ ra ngoài rồi ngồi lên bàn họp nhìn con người kia.
"Mấy đứa trẻ này còn trong tuổi hoàn thiện cảm xúc. Cậu nói nặng lời như vậy sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của tụi nó."
"Tôi chính là muốn chúng nó biết cố gắng luyện tập."
"Có thể dùng giọng điệu khác mà? Cậu lúc nào cũng vậy, sự quan tâm không đồng nghĩa bằng những lời nặng nhẹ." Cái tên cứng đầu kia thật sự khiến cho anh hao tâm mỏi miệng. Cái tính khí xấu xa như vậy thảo nào không có người yêu.
Điện thoại đặt trên bàn rung lên. Hắn ta thuận tiện nhấn nghe đồng thời bật chế độ loa ngoài.
"Nếu không thắc mắc gì thì chúng ta bắt đầu tính thời gian làm bài."
Một giọng nữ phát ra khiến cho hắn cũng như Lục Khiêm có chút bất ngờ.
"Cậu có bạn gái? Là giáo viên sao?" Lục Khiêm hứng thú nhìn người kia hỏi han.
"Cút ra ngoài!"
"Cậu giỏi thật đó! Nhanh chóng báo tin cho ông nội biết mới được!" Lục Khiêm cười đắc ý rồi đi ra ngoài.
K nhìn cửa đóng lại rồi cầm điện thoại lên tắt chế độ loa ngoài.
"Là cô?"
-
Y Nhiên sau khi phát bài thi cho học viên thì ngồi xuống bàn để xem đề. Thấy điện thoại để màn hình sáng liền cầm nó đi ra ngoài hành lang.
"Gọi tôi có việc?"
"Là cô gọi tôi mới đúng."
"Tôi đang trông thi thì gọi cho anh thế nào?" Cô cau mày tỏ vẻ khó chịu. Cô bận rộn như thế thì sao có thời gian mà gọi cho anh chứ?
"Tôi cũng không rảnh để gọi cho cô."
"Vậy thì tôi cúp máy đây!"
"Khoan, cứ để máy như vậy. Tôi hứa sẽ không làm phiền!"
"Chúng ta làm bạn đi. Sau này có gì thì cứ đến tìm tôi để tâm sự."K nhìn cô nói.
Y Nhiên nhìn anh với ánh mắt có khó hiểu. Làm bạn?
"Yên tâm đi! Tôi là người rất biết giữ bí mật!"
"Tôi hình như sắp trễ giờ rồi." Nhìn vào đồng hồ rồi lại nhìn vào mặt anh nói.
"..."
"Tôi là đang tâm sự!"
Như vừa có một đàn quạ bay ngang qua đầu. Cô gái này có hiểu cái gì là tâm sự mà anh vừa đề cập không?
"Đi đi." Anh hất tay ra hiệu cho cô đi trước. Thái Từ Khôn anh bây giờ lại phải có thêm trách nhiệm với một cô nhóc 19 tuổi. So với cậu nhóc 17 tuổi- Drop kia thì cô còn khó chăm hơn nhiều.
- -
"Thầy xem tập đề này có sai sót chỗ nào không?" Cô mở ba lô lấy ra tập đề mà nhiều ngày đã biên soạn đưa cho người trước mặt.
"Đúng là tuổi trẻ thì tài cao. Mấy năm nay đề thi mà em ra thật sự rất hay."Người kia cầm tập đề mà cô đưa cười nói. Đứa trẻ này thật sự rất có thực lực. Đề thi học sinh giỏi của cả nước đưa em ấy ra đề lại rất được lòng các bạn trẻ thí sinh. Vì tuổi tác giữa cô và thí sinh không mấy chênh lệch nên cô được xem là một hình mẫu cho cuộc thi học sinh giỏi cả nước.
"Nếu vậy thì em xin đi trước. Giáo sư trong trường nhờ em trông thi!" Cô nói rồi mang ba lô vào người.
"Được. Đi cẩn thận!"
Cúi đầu chào người kia rồi rời khỏi văn phòng giáo dục.
*Trụ sở KN*
"Sắp tới là giải đấu thiếu niên DINA và giải đấu KAT. Mục tiêu của chúng ta trước 3 năm của cuộc thi PCF bắt đầu đó chính là giành nhiều lợi thế trong vòng loại của cuộc thi mang tính toàn cầu này. Chỉ cần được thành tích cao trong cụm Châu Á thì chúng ta sẽ nhận được vé vào vòng loại thế giới." Lục Khiêm đứng trước mọi người dõng dạc truyền đạt ý chính của cuộc họp.
"Nói tóm lại, chúng ta nếu như đã ra trận thì chỉ có thắng không được thua. Mấy cậu nghe hiểu chứ?" K nhìn đám nhóc kia nghiêm túc nói. Thời gian của KN xuất hiện trên thế giới quá ít nên cần phải thu thập được nhiều thành tích thì mới có đủ tư cách tham gia PCF.
Đám người kia gương mặt có chút ủ rũ. Lão đại bọn họ hiếu thắng như thế thì càng tạo áp lực lớn với họ. Lục Khiêm nhìn ra gương mặt mấy đứa nhóc kia liền muốn đập chết tên hách dịch kia.
"Không phải ai cũng trâu bò như năm đó cậu ở đội Unbeaten."
*unbeaten: bất bại*
K không nói gì chỉ nhìn sang một chỗ khác. Lục Khiêm ra hiệu cho lũ trẻ ra ngoài rồi ngồi lên bàn họp nhìn con người kia.
"Mấy đứa trẻ này còn trong tuổi hoàn thiện cảm xúc. Cậu nói nặng lời như vậy sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của tụi nó."
"Tôi chính là muốn chúng nó biết cố gắng luyện tập."
"Có thể dùng giọng điệu khác mà? Cậu lúc nào cũng vậy, sự quan tâm không đồng nghĩa bằng những lời nặng nhẹ." Cái tên cứng đầu kia thật sự khiến cho anh hao tâm mỏi miệng. Cái tính khí xấu xa như vậy thảo nào không có người yêu.
Điện thoại đặt trên bàn rung lên. Hắn ta thuận tiện nhấn nghe đồng thời bật chế độ loa ngoài.
"Nếu không thắc mắc gì thì chúng ta bắt đầu tính thời gian làm bài."
Một giọng nữ phát ra khiến cho hắn cũng như Lục Khiêm có chút bất ngờ.
"Cậu có bạn gái? Là giáo viên sao?" Lục Khiêm hứng thú nhìn người kia hỏi han.
"Cút ra ngoài!"
"Cậu giỏi thật đó! Nhanh chóng báo tin cho ông nội biết mới được!" Lục Khiêm cười đắc ý rồi đi ra ngoài.
K nhìn cửa đóng lại rồi cầm điện thoại lên tắt chế độ loa ngoài.
"Là cô?"
-
Y Nhiên sau khi phát bài thi cho học viên thì ngồi xuống bàn để xem đề. Thấy điện thoại để màn hình sáng liền cầm nó đi ra ngoài hành lang.
"Gọi tôi có việc?"
"Là cô gọi tôi mới đúng."
"Tôi đang trông thi thì gọi cho anh thế nào?" Cô cau mày tỏ vẻ khó chịu. Cô bận rộn như thế thì sao có thời gian mà gọi cho anh chứ?
"Tôi cũng không rảnh để gọi cho cô."
"Vậy thì tôi cúp máy đây!"
"Khoan, cứ để máy như vậy. Tôi hứa sẽ không làm phiền!"
Danh sách chương