Nhạc Yên nhi giật nảy người, cô còn tưởng rằng đó là ảo giác của mình, dụi dụi con mắt, mới phát hiện thật sự có một người đàn ông đang lơ lửng ngoài cửa sổ! Đây là tầng 16 đó! Cô nuốt nước miếng, lấy dũng khí đi về phía trước hai bước, đứng trước cửa sổ sát đất, lúc này cô mới nhìn rõ ràng người đàn ông kia không phải là treo lơ lửng giữa trời, trên không trung có một chiếc máy bay trực thăng đang thả thang dây xuống, người đó đang thoải mái đứng trên bậc thang, chỉ dùng một tay nắm dây thừng, dường như không hề sợ hãi việc lơ lửng giữa bầu trời.

Máy bay cách Nhạc Yên Nhi quá xa, cho nên vừa rồi cô không nghe thấy tiếng vang, hiện tại đứng ở phía trước cửa sổ, cô mới mơ hồ nghe được tiếng ầm ầm của cánh quạt máy bay.

Người kia mặc một bồ đồ tối màu, đeo mặt nạ nên không thể nhìn rõ mặt, chỉ có thể nhìn ra thân hình y vô cùng mảnh mai, đứng trên bậc thang dây càng có vẻ nhỏ bé.

Khoảng cách rất gần, Nhạc Yên Nhi mới thấy trên tay của người kia cầm một cái camera, đang chĩa về phía cô.

Người này là ai? Đứng bên ngoài đã bao lâu? Có mục đích gì? Những nghi vấn liên tiếp xuất hiện trong đầu Nhạc Yên Nhi, đang lúc thần kinh căng thẳng, người kia bỗng nhiên ngẩng đầu lên, trong bóng đêm dày đặc, ánh mắt y mang theo vẻ lạnh lẽo quỷ dị.

Cô không nhìn rõ lắm nhưng có thể cảm giác được mình đang bị nhìn chăm chú, tựa như sói hoang nhìn chằm chằm con mồi, lúc nào cũng sẵn sàng giết chết con mồi rồi ăn tươi nuốt sống.

Thấy cô nhìn mình, y không hề bối rối, thản nhiên cất camera, đưa ngón trỏ ra, chĩa thẳng về phía Nhạc Yên Nhi.

Khóa chặt mục tiêu, bắt lấy, tóm gọn trong tay.

Động tác này khiến Nhạc Yên Nhi hoảng hốt, trong lòng cô dâng lên một loại dự cảm xấu, vội vàng lui lại một bước, hai tay nắm lấy màn cửa, "Xoẹt" một tiếng kéo rèm, ngăn cách mình khỏi ánh mắt quỷ dị và nguy hiểm kia.

Người đó là ai? Trông có vẻ không giống phóng viên bình thường, tại sao phải quay mình? Y quay bao lâu rồi? Có quay được Dạ Đình Sâm không? Những câu hỏi liên tiếp xuất hiện trong tâm trí Nhạc Yên Nhi nhưng cô không thể có đáp án cho bất cứ câu hỏi nào, cô vô thức lấy điện thoại di động ra, định bấm số của Dạ Đình Sâm.

Thế nhưng vừa nghĩ tới cuộc cãi vã nảy lửa khi nãy, mình đã nói nhiều câu gây tổn thương đến vậy, cô không còn tâm trạng nào nữa, làm sao cũng không thể nhấn nút gọi.

Nhạc Yên Nhi hít sâu một hơi, để điện thoại di dộng xuống, lại đi đến trước cửa sổ sát đất, cô nhấc một góc rèm lên, nhìn ra ngoài nhưng người đàn ông kia đã biến mất.

Ngoài cửa sổ là bóng đêm vô tận, giống như tất cả những việc vừa phát sinh cũng chỉ là ảo giác.

Ngay lúc Nhạc Yên Nhi đang luống cuống, điện thoại bỗng nhiên báo có tin nhắn mới.

Có phải là Dạ Đình Sâm không? Nhạc Yên Nhi giật mình, vội vàng đi tới, cầm điện thoại di động lên nhưng hóa ra đó là tin nhắn của Anjoye.

"Em vừa nhận được tin tức mới nhất, người nhà họ Dạ bắt đầu ra tay rồi." Nhìn thấy mấy chữ "người nhà họ Dạ", Nhạc Yên Nhi hoảng hốt, vội vàng trả lời: "Em chắc chứ?" "Giờ chị tiện nghe điện thoại không? Tin nhắn nói không rõ được." "Được." Cú điện thoại của Anjoye đến ngay lập tức, Nhạc Yên Nhi còn chưa kịp mở miệng, anh ta đã vội nói:

- Chị, em được người của Dạ Đình Sâm nằm vùng ở nhà họ Dạ báo tin, người kia đã đến thành phố A từ sớm rồi, đang dùng hết mọi thủ đoạn để điều tra mối quan hệ vợ chồng của hai người, chị và Dạ Đình Sâm nhất định phải diễn vở kịch này cho hay vào, nếu không mọi chuyện sẽ đổ sông đổ bể đó.

Nhạc Yên nhi sửng sốt, cô lo lắng nói:
  • Nhanh thế à? Bọn họ sẽ điều tra bằng cách nào?
  • Cụ thể thì em cũng không biết, nhưng có thể xác định là để có được tin tức chính xác nhất từ
người thừa kế, nhà họ Dạ tuyệt đối sẽ không từ thủ đoạn, dùng hết các loại phương pháp để dò xét.

Nhạc Yên Nhi nghĩ đến người đàn ông kỳ quặc trên máy bay trực thăng khi nãy, còn chiếc camera trong tay y, cô cảm thấy hoảng sợ.

  • Hình như chị...

    chị đã thấy người họ phái tới...
  • Cái gì?!
Anjoye giật mình nói:

- Ở đâu? Làm sao chị biết là người của họ? Nhạc Yên Nhi tả qua về người khi nãy.

Giọng Anjoye trở nên nghiêm trọng hơn hẳn:

- Dựa theo sự miêu tả của chị, có khả năng đó thật sự là người của gia tộc phái đến, bất kể chi phí, bất luận phương pháp, đây đúng là phong cách nhà họ Dạ.

Em không ngờ bọn họ có lá gan lớn như vậy, theo tới cả hội quán Baker.

Vậy tối nay bọn họ điều tra được cái gì không?

- Chắc là không có...

Nhạc Yên Nhi không dám chắc lắm.

Thứ duy nhất người kia có khả năng quay được là nụ hôn giữa cô và Dạ Đình Sâm.

Nghĩ đến nụ hôn mãnh liệt lại nguy hiểm vừa rồi, ngón tay cô vô thức vuốt lên cánh môi, trên đó dường như còn lưu lại mùi máu tanh ngọt của Dạ Đình Sâm, nó khiến cô bất giác hoảng hốt.

Dạ Đình Sâm lúc thường là một người rất cảnh giác, chẳng lẽ hắn không hề nhận ra động tĩnh ngoài cửa sổ sao? Hay là cũng có đôi lúc hắn không thể kiềm chế được lòng mình?

- Sau này chị phải cẩn thận hơn, một khi người của gia tộc ra tay thì chẳng ai biết họ sẽ sử dụng thủ đoạn gì đâu.

- Được.

Nhạc Yên Nhi đồng ý, hỏi tiếp:

- Nhưng ai cũng sẽ tốn công tốn sức như người vừa rồi à? Cứ nghĩ đến cảnh ngày ngày, với thời gian không xác định, bị giám sát, loại cảm giác này cũng thật là đáng sợ, quả thực khó lòng phòng bị.

- Không đâu, nếu họ ồn ào như vậy Dạ Đình Sâm cũng sẽ ra tay thôi.

Căn cứ theo miêu tả của chị, em nghi ngờ người kia chính là cậu hai nhà họ Dạ, việc này rất giống phong cách của y.

  • Cậu hai nhà họ Dạ? Là em trai Dạ Đình Sâm?
  • Y không chỉ là em trai Dạ Đình Sâm mà còn là kẻ thù không đội trời chung của anh ấy.

    Đời
trước, nhà họ Dạ có hai anh em trai, ông cả là cha của Dạ Đình Sâm, ông hai là cha của cậu hai.

Tước vị Công tước của nhà họ Dạ được truyền đời, vì cha Dạ Đình Sâm mất sớm nên dựa theo luật pháp nước Anh, tước vị sẽ do ông hai kế thừa, chỉ sau khi ông ấy qua đời thì mới tới Dạ Đình Sâm, tuy vậy, người kế thừa tập đoàn lại là anh ấy.

Nhạc Yên Nhi nghe Anjoye nói xong thì nhíu mày:

- Cho nên dù Dạ Đình Sâm có quyền thừa kế tập đoàn nhưng hiện nay không được kế thừa tước vị, phải không?

- Đúng vậy, vì chuyện này nên nội bộ của LN đã xảy ra mâu thuẫn lớn, không ít cao tầng đã bắt đầu lén lút liên hệ với ông hai để đề nghị cho cậu hai thượng vị.

Lần này, việc phải tốn công tốn sức điều tra về xu hướng tính dục của Dạ Đình Sâm hẳn có liên quan tới bọn họ.

Nhạc Yên Nhi không ngờ cuộc sống có vẻ đáng mơ ước của Dạ Đình Sâm lại có nhiều nguy cơ phía sau như vậy.

- Cậu hai lại tự mình đến thành phố A cơ đấy.

Biết được tình thế như nước với lửa của Dạ Đình Sâm và cậu hai, Nhạc Yên Nhi cảm thấy vô cùng bàng hoàng.

- Chiêu này quá độc, bởi vì quan hệ khó nói của Dạ Đình Sâm và cậu hai, chắc chắn cậu ta sẽ không nương tay cho lần điều tra này đâu.

- Vậy...

nếu Dạ Đình Sâm bị điều tra ra là gay thì sao? Đây là vấn đề Nhạc Yên Nhi lo nhất, mặc dù cô đã hứa sẽ giúp Dạ Đình Sâm đối phó nhưng chuyện về sau không ai đoán được.

Quan hệ của Dạ Đình Sâm và Anjoye, lại thêm vừa được chứng kiến thủ đoạn đáng sợ của cậu hai nhà họ Dạ, cô đã không còn lòng tin như trước nữa rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện