Trình Ly đã được anh tuyển dụng khi anh trở lại trường cũ, không chỉ vì họ tốt nghiệp cùng trường mà còn bởi vì Trình Ly có trình độ chuyên môn giỏi và là học sinh xuất sắc nhất trong lớp đó.

Sau ba năm làm việc tại công ty, cô đã đạt được như kỳ vọng, từ một trợ lý kỹ sư ban đầu từng bước trở thành kỹ sư giám sát hiện tại.

Nhậm Khuông nhìn Trình Ly: "Thành thật mà nói, em luôn khiến anh ngạc nhiên.

Sau khi công ty thành lập, một nhóm người đã rời đi vì vấn đề tài chính.

Khi đó lòng người tan rã, anh nghĩ em sẽ không thể chịu nổi áp lực và rời đi với mọi người nhưng em không bao giờ phàn nàn, em kiên định và giỏi hơn bất kỳ ai."

Tim Trình Ly đập nhanh hơn khi nghe Nhậm Khuông nói.

"Mặc dù vẫn đang suy xét cho Đan Ni, nhưng anh đã quyết định rồi."

Nhậm Khuông mỉm cười với Trình Ly: "Sau khi Dư Thành rời đi, anh muốn em tiếp quản vị trí của anh ấy."

Đan Ni là một người sáng lập khác của công ty.

Kỹ sư trưởng.

Trình Ly hít một hơi thật sâu, mặc dù Phiếm Hải chỉ là một công ty mới thành lập được ba năm nhưng đã có thể được coi là một ngôi sao mới trong giới kinh doanh xe tự hành, đầy triển vọng.

Trình Ly nghĩ mình còn ít nhất vài năm nữa mới có thể tiến thêm một bước.

Nhưng bây giờ cơ hội đang ở ngay trước mặt cô.

Trình Ly không chút do dự nhẹ giọng nói: "Em sẽ không để cho anh thất vọng."



"Em chưa bao giờ làm anh thất vọng." Nhậm Khuông cười nói.

Hai người trò chuyện thêm mười phút nữa, Nhậm Khuông nói: "Sắp đến giờ tan làm rồi, anh sẽ không lãng phí thời gian hẹn hò của em."

Trình Ly đã sửng sốt.

"Hôm nay mặc đẹp thế này là đi chơi Thất Tịch cùng bạn trai sao?" Nhậm Khuông trêu ghẹo.

Hôm nay là lễ Thất Tịch truyền thống, các chương trình khuyến mãi được tung ra ở khắp các con phố, vì vậy Trình Ly không thể bỏ qua.

Trình Ly thường ăn mặc đơn giản và thoải mái nhưng hôm nay lại khác, cô mặc một chiếc váy màu xanh bạc hà, tông màu tươi tắn khiến làn da của cô trở nên trắng mịn hơn.

Huống hô cô còn là một người xinh đẹp nữa.

Khi Nhậm Khuông được giáo sư giới thiệu với Trình Ly, anh đã lẩm bẩm trong lòng, một cô gái xinh đẹp thế này có thể làm kỹ thuật không? Không nghĩ tới Trình Ly lại đánh mặt anh vì trông mặt mà bắt hình dong.

Trình Ly mỉm cười: "Anh đoán đúng rồi."

Nhậm Khuông vui vẻ nói: "Hứa Ký Hành thật là may mắn, đóa hoa của Phiếm Hải đã bị cậu ta bắt lấy. Nói tới câu ta thì anh cũng xem như bà mối của em đó. Khi nào em kết hôn thì anh phải ngồi ở bàn chính."

"Chắc chắn."

Bạn trai của Trình Ly tên Hứa Ký Hành, cũng là cựu sinh viên của Đại học J.



Hai người không biết nhau khi còn học đại học, lần đầu tiên tiếp xúc là củng tham gia dự án do Phiếm Hải tài trợ, Hứa Ký Hành làm người đảm nhiệm chính.

Vì vậy Nhậm Khuông nói mình là bà mối cũng không phải không có lý.

Trình Ly ra khỏi văn phòng của Nhậm Khuông và trở về chỗ ngồi của mình thì thấy ánh mắt chọc của mọi người.

Khi nhìn thấy bó hoa hồng khổng lồ trên bàn làm việc, cô lập tức hiểu ngay.

“Vẫn là Hứa tổng biết làm người ta vui vẻ.” Trợ lý Tả Thanh Thanh nhỏ giọng nói:

“Khi người giao hoa đi vào, cả văn phòng đều sôi trào.”

Trình Ly mỉm cười.

Cô đang định gửi cho Hứa Kỷ Hoành một tin nhắn wechat, không ngờ điện thoại di động bỗng reo lên.

Là Hứa Ký Hành gọi tới.

Cô đoán là đến đón cô đi ăn tối.

Giọng nói của Hứa Ký Hành vang lên ngay khi cô bắt máy: "Ly Ly, anh xin lỗi, anh đột nhiên nhận được một thông báo từ công ty, phải đến Hàng Châu công tác đột xuất."

Trình Ly không dự tính tới tình huống này, sững sờ trong chốc lát.

Thấy cô không đáp lại, Hứa Ký Hành cũng biết mình sai nên nhẹ giọng dỗ dành cô.

"Khi trở về anh nhất định sẽ bù cho em, em đừng giận anh, nếu không anh không yên tâm công tác."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện