Tôi bắt đầu giải thích cho hắn hiểu, mặc dù nói là "giải thích" nhưng câu từ tôi nói ra chẳng giống, vì biết ngay cái tên "đầu óc đần độn" ấy có nói bao nhiêu thì hắn cũng không hiểu hết

- nãy giờ nói nhiều rồi, đã rõ chưa?

- miễn em không chấp nhận lời cầu hôn của cậu ấy là được rồi

Biết ngay mà, thế nào hắn cũng sẽ trả lời như thế. Phải thật bình tĩnh, nói chuyện với thể loại người này "không cần dùng não" - cứ nhớ như thế nhé Diệp Hạ!!!

- ngày mai là đám cưới của Khả Vy, có đi không?

- nếu em ghen, thì tốt nhất tôi nên ở nhà...

- này, ghen cái gì? không đi thì để chị đi! 

Hắn bất ngờ nắm chặt lấy tay tôi, kéo cả người tôi nằm ườn trên người hắn ở ghế sofa. Cái dây thần kinh "ngượng" của hắn hình như bị đứt mất rồi, việc gì thích là hắn làm, không quan tâm đến mọi người xung quanh

- buông ra, tới giờ đến trường rồi

- muốn tôi buông? được thôi, hôn tôi 1 cái!

- cái gì? cái tên biến thái này.... muốn chết hả?

- vậy thì không buông

Với tính cách của hắn, chắc chắn là hắn sẽ không buông mình ra thật! Thôi, lỡ rồi, đành làm liều vậy. Chỉ 1 cái thôi mà..... Tôi nhắm mắt hôn vào má hắn, tôi cảm nhận được nụ cười phát ra từ thanh quãng, đúng là cái đồ trơ trẽn mà! Dám nghĩ ra chiêu này để hại bà!

Thế là hắn buông tôi ra thật, biết giữ chữ tín đó chứ! Nhìn khuôn mặt có chút thõa mãn của hắn, chẳng ai còn hứng thú để làm việc nữa

- ngày kia, ba mẹ tôi sẽ về đây gặp em để bàn chuyện đại sự

Lại là chuyện gì nữa đây chứ? Sao cái tên này cứ mang đến cho người khác từ bất ngờ này đến bất ngờ khác vậy!

- là sao? có chuyện gì mà gặp?

- tôi nói em đang có thai, nó là cháu của họ... đương nhiên họ phải đến thăm em thôi

Quả là một tin động trời, ngay cả việc "quái đãng" này mà hắn còn dám làm thì huống hồ chi việc khác! tại sao hắn dám làm như vậy, chuyện này....

- nè, có thai cái gì chứ? bị ngáo à? 

- hay là mình biến nó thành sự thật?

Câu chữ hắn thốt ra sặc mùi biến thái. Không cho hắn ăn đập thì hắn không biết trời trăng gì

- em cứ ở nhà đi. Tôi nói người báo cho em nghĩ rồi, việc còn lại là "làm" cho giống

- có quyền gì mà dám đặt ra yêu cầu đó?

- ồ? quyền bạn trai hiện tại, chồng tương lai và cha của đứa nhỏ sắp tới!

Tôi cứng họng, không còn lời lẽ nào để nói nữa! Cơn tức vẫn chưa được nguôi ngoai, chẳng lẽ cuộc đời tôi cứ phải thua cái tên đáng ghét ấy hoài sao!!!

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hôn lễ của Khả Vy

Cha sứ đang đọc những câu nói để mở màn cho buổi tiệc, mời cô dâu bước lên khán đài. Đứng bên ngoài cánh cửa, Khả Vy không còn một chút hy vọng nào với cuộc đời sau này của mình. Cô giương mắt lên trông ngóng một thứ gì đó le lói....

Cuối cùng, Tôn Phong và tôi cũng đã đến bữa tiệc, may mà đến đúng giờ, do hắn cứ lãi nhãi bắt tôi phải diễn cho giống "phụ nữ đang mang thai" cho nên mới luống cuống như thế này

- a, Tôn Phong... em cứ nghĩ anh sẽ không đến...

- sao lại không?

- theo anh, em có nên....

- à Diệp Hạ, em nên đi đứng cẩn thận, kẻo ảnh hưởng đến đứa nhỏ

- "đứa nhỏ"? hai người...?

- đúng, tôi và cô ấy sắp chào đón thiên thần nhỏ, lúc nãy cô nói gì? tôi không nghe rõ?

- à, không... không có gì... chúc mừng hai người.....

Thật ra, vừa nãy, Khả Vy định nói với Tôn Phong "theo anh, em có nên tiếp tục cuộc hôn nhân không tình yêu này không? em cảm thấy nhớ anh nhiều lắm..." nhưng khi nghe Tôn Phong nói với tôi như thế, cô khựng lại, cất nó vào bên trong....

"Mời cô dâu tiến vào bên trong khán đài...." - tiếng của cha sứ cất lên, âm nhạc rình rang sập sình. Trước khi Khả Vy tiến vào trong, Tôn Phong có vịn vai cô lại và nói

- nhất định phải thật hạnh phúc!

Khả Vy chỉ mĩm cười, bấy nhiêu thôi cũng đủ làm cô hạnh phúc rồi!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện