Chuyện sau đó rất đơn giản.
Đối với Trần Bỉnh Sinh cùng Trương Chí Tân rất đơn giản, đơn giản chỉ là đổi vai cho nhau mà thôi.
Sau khi Trần Thương cường thế gia nhập, từ ban đầu là Trương Chí Tân cùng Trần Bỉnh Sinh hướng dẫn Trần Thương, biến thành một tiết học dùng camera điện thoại quay lại ca phẫu thuật.
Mấy ca phẫu thuật ruột thừa kết thúc.
Y tá phòng phẫu thuật bên cạnh tới thúc giục: "Bác sĩ Lưu, phẫu thuật ngoại khoa phòng bên cạnh sắp bắt đầu, ngươi mau đi qua gây tê."
Lưu Kiến vẫn chưa thỏa mãn, liếm đầu lưỡi: "Tiểu Trần, nhìn ngươi phẫu thuật là một loại hưởng thụ!"
"Sau này ngươi làm phẫu thuật thì nói trước với ta một tiếng, ta tới gây tê!"
Nói xong, chạy đi nhanh như chớp.
Lưu lại y tá vẻ mặt kinh ngạc, dù sao Lưu Kiện là gây tê sư đứng đầu, kỹ thuật thành thạo, hệ số an toàn cực cao, đại đa số bác sĩ làm phẫu thuật, đều hi vọng hắn tới làm gây tê sư.
Ngay cả chủ nhiệm làm phẫu thuật Lưu Kiện đều chọn lựa thật lâu.
Mà lần này... Lưu Kiện chủ động yêu cầu làm gây tê, đây là chuyện hiếm thấy cực kỳ.
Ngẩng đầu nhìn Trần Thương, trừ đẹp trai cũng không ưu điểm nào khác mà!
Mà lúc này.
Trương Chí Tân cùng Trần Bỉnh Sinh cũng ở đây, lầm bầm thảo luận đủ để hai người bọn họ nghe:
Lão Trần: "Thao tác tách rời ruột thừa vừa rồi rất tốt, nhưng ta có cái nghi vấn chính là vì sao..."
Lão Trương: "Ta cũng không hiểu! Ngươi hỏi tiểu Trần đi."
Lão Trần mặt đen lại: "Lần này đến ngươi, ngươi đi hỏi, ta vừa hỏi xong, hỏi tiếp lại lộ ra ta không đủ trí thông minh."
Lão Trương đỏ mặt, nhăn nhó ngượng ngùng: "Ta đã bị hắn phê bình nhiều lần, thật là quá mất mặt... Tốt xấu... Ta cũng là ông chủ của hắn mà?!"
Gương mặt già của lão Trần, đỏ lên: "Ta còn là người hướng dẫn hắn đây!"
...
...
Mấy người cùng nhau rời khỏi phòng phẫu thuật, trở lại phòng thay quần áo.
Trần Bỉnh Sinh duỗi lưng, nói: "Tiểu Trần, đưa áo blouse trắng của ngươi cho ta để ta đưa đi phòng bệnh, ngày mai thống nhất rửa đâu, ta sẽ không đi."
Trần Thương gật đầu: "Được rồi lão đại."
Trần Bỉnh Sinh nghe thấy một tiếng lão đại này, lập tức tất cả vẻ lo lắng đều biến mất, hít vào một hơi, cảm giác không khí mát mẻ hơn rất nhiều, thật sự sảng khoái.
Trương Chí Tân thấy điệu bộ này, lập tức không phục: "Tiểu Trần, thứ bảy nhớ kỹ đến nha, đến lúc đó ta để ngươi khâu, để ngươi động thủ, tự mình làm một ca phẫu thuật mắt hai mí!"
Trần Thương nghe xong, lập tức mắt sáng rực lên, hắn đã sớm muốn thử xem, thật là chuyện tốt!
Vội vàng nói: "Vâng! Không vấn đề, Ông chủ Trương!"
Trương Chí Tân hài lòng nhẹ gật đầu: "Ừm, nếu ngươi làm tốt, sau này ta sẽ cho ngươi tự mình làm."
Trần Thương nghe xong, lập tức đắc ý nở nụ cười, dù sao đây mới là lợi ích thực tế, một ca phẫu thuật mắt hai mí kiếm 1000 khối, không giống phẫu thuật ruột thừa vừa rồi, Trương Chí Tân là bác sĩ chủ quản, tới tay không đến một trăm khối.
Trần Thương: "Ông chủ Trương thoải mái!"
Lúc này đã chừng sáu giờ, Trần Thương còn không thể về nhà, được đi đuổi quá trình mắc bệnh ghi chép, xem thử người bệnh có chuyện gì hay không, sau đó mới tan tầm.
Đến văn phòng, lúc này hắn mới nhớ mình quên cầm UK, vội vàng chạy về chỗ tủ quần áo phòng thay đồ trong phòng phẫu thuật.
(DG: UK là một loại giống như USB, dùng để đăng nhập hệ thống mật mã trong bệnh viện)
Sốt ruột chạy xuống, tranh thủ thời gian cầm tới UK sau đó lên nhà cầu.
Trong nhà cầu, bỗng nhiên nghe thấy có giọng nói bên ngoài, nghe qua giọng nói cảm giác có chút quen thuộc, là ngoại khoa Trương Hữu Phúc cùng Trương Chí Tân.
Tò mò, thế là hắn vểnh tai nghe.
Trương Hữu Phúc từ phòng phẫu thuật đi ra, vừa vặn gặp Trương Chí Tân, sau khi nhìn thấy hắn, lập tức không nể mặt, hỏi: "Hôm nay xảy ra chuyện gì?"
Trương Chí Tân giả vờ như không hiểu gì, mờ mịt cười một tiếng: "Chủ nhiệm, có chuyện gì?"
Giọng nói của Trương Hữu Phúc hơi trầm thấp: "Không phải ta bảo ngươi nhường mấy ca phẫu thuật ruột thừa của mình cho Chu Hiểu Đông đi làm sao? Ngày mốt hắn còn có trận đấu, ngươi để hắn luyện nhiều một chút, nếu qua được lần này, Tiểu Chu trở thành biên chế, thân là một thành viên khoa chúng ta, ngươi phải giúp đỡ Tiểu Chu chứ!"
Trương Chí Tân cười xấu hổ: "Chủ nhiệm, ba ca phẫu thuật này tương đối đặc biệt, có quan hệ đến nằm viện, ta phải tự mình làm phẫu thuật."
Nghe xong lời này, Trương Hữu Phúc lập tức hừ lạnh: " Y tá phòng phẫu thuật vừa nói với ta, phẫu thuật vừa rồi rõ ràng là do Trần Thương phòng cấp cứu làm, còn có Trần Bỉnh Sinh cũng ở đó, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, đừng cả ngày gần gữi với Trần Bỉnh Sinh như vậy, ngươi là ngoại khoa, hắn là cấp cứu, ngươi phải hiểu vị trí của mình."
Trương Chí Tân liếc mắt một cái: "Khụ khụ, đều chung một bệnh viện nha, chúng ta và khoa cấp cứu cũng thường xuyên hợp tác phẫu thuật, lại nói, ta cùng lão Trần là bạn học cũ, vừa rồi chỉ là trùng hợp gặp nhau, cho nên mới làm chung."
Trương Hữu Phúc nghe xong không vui, nhịn không được thở dài: "Chí Tân a, giữa công và tư, ta đối với ngươi rất tốt phải không? Ngươi làm bác sĩ thẩm mỹ ở bên ngoài, chuyện này ta cũng không nói ngươi, thế nhưng công việc ở đơn vị ngươi phải tận tâm, với tư cách là một thành viên ngoại khoa chúng ta, dù sao cũng phải làm một ít điểm cống hiến cho phòng ban chứ?"
Trương Chí Tân nghe được câu này, trong lòng nhất thời cảm thấy khó chịu, cái này rõ ràng là dùng chuyện ta làm phẫu thuật chỉnh hình ở bên ngoài để uy hiếp.
Toàn bộ bệnh viện ai không làm chút chuyện ở bên ngoài? Trương Hữu Phúc ngươi là chủ nhiệm nhưng cả ngày còn đi ra ngoài làm phẫu thuật tư thì sao, cái này khác nhau ở chỗ nào? Nhưng, không có cách, trong thể chế chính là như vậy, người ta là chủ nhiệm, ngươi phải phối hợp với lãnh đạo làm tốt công việc, phục tùng lãnh đạo an bài, còn phải lý giải!
Trương Chí Tân nhẹ gật đầu: "Được chủ nhiệm, ta đã hiểu, sau này ta sẽ chú ý, trong nhà của ta còn có chuyện, liền đi trước."
Nói xong, Trương Chí Tân liền muốn rời đi.
Trương Hữu Phúc không nói lời nào, hừ lạnh một tiếng rời đi.
Lưu lại Trần Thương trong nhà cầu trầm mặc...
Phòng ban trong chọc chủ nhiệm, cũng không phải là một chuyện vui vẻ, chuyện làm khó dễ, Trần Thương đã thấy nhiều.
Lúc trước, khoa chỉnh hình có một bác sĩ, làm ở bệnh viện hơn hai mươi năm, trình độ rất không tệ, đặc biệt là phẫu thuật làm đặc biệt tốt, được rất nhiều người bệnh khen ngợi, lúc ấy lão chủ nhiệm về hưu, vị này bác sĩ này rất có hi vọng lên đài, thế nhưng bị một người khác chen chân lên.
Bác sĩ này tự nhiên là trong lòng bất mãn, thế nhưng có một bụng nước đắng cũng không cách nào nói ra.
Chủ nhiệm mới cùng bác sĩ không hợp, càng không quen nhìn đối phương làm phẫu thuật tốt hơn mình, dù sao trong một khoa, ngươi là tiểu bác sĩ nhưng lại lợi hại hơn chủ nhiệm, để người khác nói thế nào?
Thế là, dứt khoát phái bác sĩ đi phòng khám bệnh, lấy cớ là: "Kỹ năng của ngươi làm tốt như vậy, vẫn là cho người trẻ tuổi một chút cơ hội đi, tạm thời đến phòng khám bệnh ngồi một chút đi."
Một câu, đày bác sĩ này đến phòng khám bệnh, một lần này này chính là hai năm, hơn nữa phòng ban trong cũng không cho cơ hội phẫu thuật, đến mức trình độ dần dần kém dần, càng ngày càng tệ, cuối cùng từ chức rời bệnh viện.
Có đôi khi, bầu không khí trong phòng ban là như vậy...
Trừ phi ngươi thật sự có thân thế tốt hoặc là có vóc dáng mê người... Hay là ngươi có thật nhiều kiến thức vượt xa người ta, đến khi phẫu thuật này chỉ có ngươi biết, mà người khác làm không được.
Nếu như ngươi chỉ là hơi ưu tú một chút, thật không tính là cà rốt cải trắng gì, vẫn không thoát khỏi được kết quả bị người nắm.
Nghĩ đến Trương Chí Tân hôm nay trợ giúp mình như thế, Trần Thương cũng có chút cảm động.
Trong lòng cũng có thêm mấy phần dự định.
Đợi một thời gian nữa, nhất định sẽ báo đáp hắn!
- -----------------o0o------------------
DG: Chương cuối hôm nay. Các đạo hữu nhớ ủng hộ tử linh thạch nhiều nhiều nha <3.
Đối với Trần Bỉnh Sinh cùng Trương Chí Tân rất đơn giản, đơn giản chỉ là đổi vai cho nhau mà thôi.
Sau khi Trần Thương cường thế gia nhập, từ ban đầu là Trương Chí Tân cùng Trần Bỉnh Sinh hướng dẫn Trần Thương, biến thành một tiết học dùng camera điện thoại quay lại ca phẫu thuật.
Mấy ca phẫu thuật ruột thừa kết thúc.
Y tá phòng phẫu thuật bên cạnh tới thúc giục: "Bác sĩ Lưu, phẫu thuật ngoại khoa phòng bên cạnh sắp bắt đầu, ngươi mau đi qua gây tê."
Lưu Kiến vẫn chưa thỏa mãn, liếm đầu lưỡi: "Tiểu Trần, nhìn ngươi phẫu thuật là một loại hưởng thụ!"
"Sau này ngươi làm phẫu thuật thì nói trước với ta một tiếng, ta tới gây tê!"
Nói xong, chạy đi nhanh như chớp.
Lưu lại y tá vẻ mặt kinh ngạc, dù sao Lưu Kiện là gây tê sư đứng đầu, kỹ thuật thành thạo, hệ số an toàn cực cao, đại đa số bác sĩ làm phẫu thuật, đều hi vọng hắn tới làm gây tê sư.
Ngay cả chủ nhiệm làm phẫu thuật Lưu Kiện đều chọn lựa thật lâu.
Mà lần này... Lưu Kiện chủ động yêu cầu làm gây tê, đây là chuyện hiếm thấy cực kỳ.
Ngẩng đầu nhìn Trần Thương, trừ đẹp trai cũng không ưu điểm nào khác mà!
Mà lúc này.
Trương Chí Tân cùng Trần Bỉnh Sinh cũng ở đây, lầm bầm thảo luận đủ để hai người bọn họ nghe:
Lão Trần: "Thao tác tách rời ruột thừa vừa rồi rất tốt, nhưng ta có cái nghi vấn chính là vì sao..."
Lão Trương: "Ta cũng không hiểu! Ngươi hỏi tiểu Trần đi."
Lão Trần mặt đen lại: "Lần này đến ngươi, ngươi đi hỏi, ta vừa hỏi xong, hỏi tiếp lại lộ ra ta không đủ trí thông minh."
Lão Trương đỏ mặt, nhăn nhó ngượng ngùng: "Ta đã bị hắn phê bình nhiều lần, thật là quá mất mặt... Tốt xấu... Ta cũng là ông chủ của hắn mà?!"
Gương mặt già của lão Trần, đỏ lên: "Ta còn là người hướng dẫn hắn đây!"
...
...
Mấy người cùng nhau rời khỏi phòng phẫu thuật, trở lại phòng thay quần áo.
Trần Bỉnh Sinh duỗi lưng, nói: "Tiểu Trần, đưa áo blouse trắng của ngươi cho ta để ta đưa đi phòng bệnh, ngày mai thống nhất rửa đâu, ta sẽ không đi."
Trần Thương gật đầu: "Được rồi lão đại."
Trần Bỉnh Sinh nghe thấy một tiếng lão đại này, lập tức tất cả vẻ lo lắng đều biến mất, hít vào một hơi, cảm giác không khí mát mẻ hơn rất nhiều, thật sự sảng khoái.
Trương Chí Tân thấy điệu bộ này, lập tức không phục: "Tiểu Trần, thứ bảy nhớ kỹ đến nha, đến lúc đó ta để ngươi khâu, để ngươi động thủ, tự mình làm một ca phẫu thuật mắt hai mí!"
Trần Thương nghe xong, lập tức mắt sáng rực lên, hắn đã sớm muốn thử xem, thật là chuyện tốt!
Vội vàng nói: "Vâng! Không vấn đề, Ông chủ Trương!"
Trương Chí Tân hài lòng nhẹ gật đầu: "Ừm, nếu ngươi làm tốt, sau này ta sẽ cho ngươi tự mình làm."
Trần Thương nghe xong, lập tức đắc ý nở nụ cười, dù sao đây mới là lợi ích thực tế, một ca phẫu thuật mắt hai mí kiếm 1000 khối, không giống phẫu thuật ruột thừa vừa rồi, Trương Chí Tân là bác sĩ chủ quản, tới tay không đến một trăm khối.
Trần Thương: "Ông chủ Trương thoải mái!"
Lúc này đã chừng sáu giờ, Trần Thương còn không thể về nhà, được đi đuổi quá trình mắc bệnh ghi chép, xem thử người bệnh có chuyện gì hay không, sau đó mới tan tầm.
Đến văn phòng, lúc này hắn mới nhớ mình quên cầm UK, vội vàng chạy về chỗ tủ quần áo phòng thay đồ trong phòng phẫu thuật.
(DG: UK là một loại giống như USB, dùng để đăng nhập hệ thống mật mã trong bệnh viện)
Sốt ruột chạy xuống, tranh thủ thời gian cầm tới UK sau đó lên nhà cầu.
Trong nhà cầu, bỗng nhiên nghe thấy có giọng nói bên ngoài, nghe qua giọng nói cảm giác có chút quen thuộc, là ngoại khoa Trương Hữu Phúc cùng Trương Chí Tân.
Tò mò, thế là hắn vểnh tai nghe.
Trương Hữu Phúc từ phòng phẫu thuật đi ra, vừa vặn gặp Trương Chí Tân, sau khi nhìn thấy hắn, lập tức không nể mặt, hỏi: "Hôm nay xảy ra chuyện gì?"
Trương Chí Tân giả vờ như không hiểu gì, mờ mịt cười một tiếng: "Chủ nhiệm, có chuyện gì?"
Giọng nói của Trương Hữu Phúc hơi trầm thấp: "Không phải ta bảo ngươi nhường mấy ca phẫu thuật ruột thừa của mình cho Chu Hiểu Đông đi làm sao? Ngày mốt hắn còn có trận đấu, ngươi để hắn luyện nhiều một chút, nếu qua được lần này, Tiểu Chu trở thành biên chế, thân là một thành viên khoa chúng ta, ngươi phải giúp đỡ Tiểu Chu chứ!"
Trương Chí Tân cười xấu hổ: "Chủ nhiệm, ba ca phẫu thuật này tương đối đặc biệt, có quan hệ đến nằm viện, ta phải tự mình làm phẫu thuật."
Nghe xong lời này, Trương Hữu Phúc lập tức hừ lạnh: " Y tá phòng phẫu thuật vừa nói với ta, phẫu thuật vừa rồi rõ ràng là do Trần Thương phòng cấp cứu làm, còn có Trần Bỉnh Sinh cũng ở đó, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, đừng cả ngày gần gữi với Trần Bỉnh Sinh như vậy, ngươi là ngoại khoa, hắn là cấp cứu, ngươi phải hiểu vị trí của mình."
Trương Chí Tân liếc mắt một cái: "Khụ khụ, đều chung một bệnh viện nha, chúng ta và khoa cấp cứu cũng thường xuyên hợp tác phẫu thuật, lại nói, ta cùng lão Trần là bạn học cũ, vừa rồi chỉ là trùng hợp gặp nhau, cho nên mới làm chung."
Trương Hữu Phúc nghe xong không vui, nhịn không được thở dài: "Chí Tân a, giữa công và tư, ta đối với ngươi rất tốt phải không? Ngươi làm bác sĩ thẩm mỹ ở bên ngoài, chuyện này ta cũng không nói ngươi, thế nhưng công việc ở đơn vị ngươi phải tận tâm, với tư cách là một thành viên ngoại khoa chúng ta, dù sao cũng phải làm một ít điểm cống hiến cho phòng ban chứ?"
Trương Chí Tân nghe được câu này, trong lòng nhất thời cảm thấy khó chịu, cái này rõ ràng là dùng chuyện ta làm phẫu thuật chỉnh hình ở bên ngoài để uy hiếp.
Toàn bộ bệnh viện ai không làm chút chuyện ở bên ngoài? Trương Hữu Phúc ngươi là chủ nhiệm nhưng cả ngày còn đi ra ngoài làm phẫu thuật tư thì sao, cái này khác nhau ở chỗ nào? Nhưng, không có cách, trong thể chế chính là như vậy, người ta là chủ nhiệm, ngươi phải phối hợp với lãnh đạo làm tốt công việc, phục tùng lãnh đạo an bài, còn phải lý giải!
Trương Chí Tân nhẹ gật đầu: "Được chủ nhiệm, ta đã hiểu, sau này ta sẽ chú ý, trong nhà của ta còn có chuyện, liền đi trước."
Nói xong, Trương Chí Tân liền muốn rời đi.
Trương Hữu Phúc không nói lời nào, hừ lạnh một tiếng rời đi.
Lưu lại Trần Thương trong nhà cầu trầm mặc...
Phòng ban trong chọc chủ nhiệm, cũng không phải là một chuyện vui vẻ, chuyện làm khó dễ, Trần Thương đã thấy nhiều.
Lúc trước, khoa chỉnh hình có một bác sĩ, làm ở bệnh viện hơn hai mươi năm, trình độ rất không tệ, đặc biệt là phẫu thuật làm đặc biệt tốt, được rất nhiều người bệnh khen ngợi, lúc ấy lão chủ nhiệm về hưu, vị này bác sĩ này rất có hi vọng lên đài, thế nhưng bị một người khác chen chân lên.
Bác sĩ này tự nhiên là trong lòng bất mãn, thế nhưng có một bụng nước đắng cũng không cách nào nói ra.
Chủ nhiệm mới cùng bác sĩ không hợp, càng không quen nhìn đối phương làm phẫu thuật tốt hơn mình, dù sao trong một khoa, ngươi là tiểu bác sĩ nhưng lại lợi hại hơn chủ nhiệm, để người khác nói thế nào?
Thế là, dứt khoát phái bác sĩ đi phòng khám bệnh, lấy cớ là: "Kỹ năng của ngươi làm tốt như vậy, vẫn là cho người trẻ tuổi một chút cơ hội đi, tạm thời đến phòng khám bệnh ngồi một chút đi."
Một câu, đày bác sĩ này đến phòng khám bệnh, một lần này này chính là hai năm, hơn nữa phòng ban trong cũng không cho cơ hội phẫu thuật, đến mức trình độ dần dần kém dần, càng ngày càng tệ, cuối cùng từ chức rời bệnh viện.
Có đôi khi, bầu không khí trong phòng ban là như vậy...
Trừ phi ngươi thật sự có thân thế tốt hoặc là có vóc dáng mê người... Hay là ngươi có thật nhiều kiến thức vượt xa người ta, đến khi phẫu thuật này chỉ có ngươi biết, mà người khác làm không được.
Nếu như ngươi chỉ là hơi ưu tú một chút, thật không tính là cà rốt cải trắng gì, vẫn không thoát khỏi được kết quả bị người nắm.
Nghĩ đến Trương Chí Tân hôm nay trợ giúp mình như thế, Trần Thương cũng có chút cảm động.
Trong lòng cũng có thêm mấy phần dự định.
Đợi một thời gian nữa, nhất định sẽ báo đáp hắn!
- -----------------o0o------------------
DG: Chương cuối hôm nay. Các đạo hữu nhớ ủng hộ tử linh thạch nhiều nhiều nha <3.
Danh sách chương