Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Ba phút sau.

Diệp Oản Oản cầm thức ăn đã được hâm lại đi ra, sau đó đi tới trước mặt Tư Dạ Hàn, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh anh.

Bởi vì động tác bất ngờ của Diệp Oản Oản, ánh mắt của mọi người đều dồn hết lên người cô.

Một người đang báo cáo cũng ngừng giọng lại, lúng túng nhìn Hứa Dịch xin chỉ thị.

Hứa Dịch cũng cứng đờ người, không hiểu Diệp Oản Oản muốn làm gì.

Từ cuộc gọi lúc sáng của Diệp Oản Oản, anh ta đã thấy cô bắt đầu kì lạ rồi.

Diệp Oản Oản nhìn lướt qua mọi người: "Mọi người cứ tiếp tục đi."

Nói xong cô dùng muỗng múc một ít thức ăn đưa tới bên miệng Tư Dạ Hàn.

Tư Dạ Hàn ngẩn ra, con ngươi đen kịt mang theo tia nghi hoặc nhìn cô gái bên cạnh.

Diệp Oản Oản duy trì tư thế đó, nghiêm nghị nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn: "Trong vòng một tiếng anh chỉ nói có tám câu, tổng cộng bốn mươi bảy chữ, ăn một bữa cơm mà thôi, chắc sẽ không làm trễ nãi công việc của anh đâu nhỉ?"

Thấy Tư Dạ Hàn bất động, cô lại đưa muỗng tới gần miệng anh hơn một chút, như thể thách thức nếu anh dám không ăn thì thử xem.

Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn đang có tâm trạng không tốt kia, trầm mặc thật lâu, sau đó phối hợp há miệng.

Khuôn mặt khó coi của Diệp Oản Oản lúc này mới hòa hoãn hơn một ít.

Những người khác im lặng nhìn màn cẩu lương này...

Ách... Đúng là không làm trễ nãi công việc...

Nhưng vấn đề là họ bị màn ân ái này làm cho mù mắt rồi đó!

Ánh mắt của Tần Nhược Hi cũng hơi dao động, cô ta mở miệng: "Là tôi sơ sót, quên mất Tư tổng vẫn chưa ăn tối."

Lưu Ảnh hừ lạnh một tiếng, khinh thường nhìn cảnh tượng này. Chạy đến đây cố ý diễn cho ai xem? Muốn tuyên thệ chủ quyền sao? Nghe Tần Nhược Hi nói, đuôi mắt của Hứa Dịch hơi giật giật.

Lời này của Nhược Hi tiểu thư có ý nhận lỗi thuộc về mình.

Trên thực tế, ông chủ nhà anh ta là một người cuồng công việc, một khi làm việc thì không cho phép bất kì ai quấy rầy, cho dù là Nhược Hi tiểu thư cũng không thể.

Nhược Hi tiểu thư rất rõ cấm kị của ông chủ, cho nên cho dù biết cũng sẽ không lắm miệng.

Vừa rồi Diệp Oản Oản dám uy hiếp ông chủ ăn cơm trong hội nghị quan trọng, nhưng hình như ông chủ cũng không tức giận nhỉ?

"Khụ, mọi người tiếp tục đi!"

Thẳng đến lúc Hứa Dịch kêu tiếp tục, mọi người mới hồi phục lại tình thần, khôi phục tiết tấu tiếp tục báo cáo.

Chỉ là thỉnh thoảng sẽ không nhịn được nhìn trộm hai người.

Họ nghe đồn Cửu gia sủng vị kia tận trời, xem ra là thật rồi!

Ngay cả khi đụng phải điểm cấm kị vẫn không thấy boss tức giận nha!

Vốn dĩ họ luôn nghĩ boss với Tần tiểu thư mới là một đôi, nhưng hiện tại thấy màn này mới thấy đây mới là trạng thái yêu đương chứ?

Xem ra boss và Tần tiểu thư chỉ đơn thuần là quan hệ công việc mà thôi.

"Lần này cùng công ty Energy của nước B đàm phán vào ngày..." Tần Nhược Hi nói được nửa câu, thấy Diệp Oản Oản đút cho Tư Dạ Hàn rau cần thì theo bản năng ngăn lại: "Tư tổng không ăn rau cần."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện