Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Nghe Hứa Dịch báo cáo tình hình, các vị trưởng lão của Tư gia đều xạm mặt lại.

Vị trí chủ mẫu tương lai của Tư gia, hiện tại có biết bao nhiêu người dòm ngó? Vốn dĩ bên cạnh Tư Dạ Hàn không có bất kì cô gái nào, mọi người có thể bình an vô sự, ai ngờ Tư Dạ Hàn lại mang một cô gái xa lạ đến nhà cũ, phá vỡ mặt ngoài yên tĩnh này.

Ngại lực uy hiếp của Tư Dạ Hàn, tất cả mọi người đều không nói gì, nhưng không có nghĩa là họ không có thành kiến, mà mâu thuẫn và sự bất mãn lâu dần sẽ trở nên gay gắt.

Một trưởng lão ngồi trên sofa, cầm một ly trà bằng sứ, không nhanh không chậm mở miệng: "Dù sao vị tiểu thư kia cũng chỉ là người ngoài, quả thật không cần bị Tư gia chúng ta làm liên lụy. Cách làm của đặc trợ Hứa không có bất kì vấn đề gì, tôi cũng đồng ý với cách này."

Nói tới đây, ông ấy lãnh đạm nhìn về phía Diệp Oản Oản đang đứng trong góc: "Nếu đã như thế, hiện tại là cuộc họp cơ mật của Tư gia, xin vị tiểu thư này tránh mặt."

Diệp Oản Oản thản nhiên nhìn ông ấy.

Người trực thuộc chi chính trong nội bộ Tư gia đấu đá lẫn nhau rất quyết liệt, chia làm nhiều phía bất đồng, người vừa nói là một vị trưởng lão có uy vọng rất cao của Tư gia, có quan hệ mật thiết với Tần gia, kiếp trước cũng là một trong số những người quan trọng ủng hộ Tần Nhược Hi.

Vốn dĩ người có hi vọng trở thành chủ mẫu Tư gia cao nhất chính là Tần Nhược Hi. Vì muốn dựa vào Tần gia, những người này tốn không ít tiền bạc, cạnh tranh cực kì quyết liệt, lợi ích đã sớm không thể tách rời. Vào lúc này đột nhiên xuất hiện một người, chiếm lấy vị trí này, sao bọn họ có thể hài lòng cho được.

Cộng thêm bọn họ giỏi nhất chính là nhìn sắc mặt người khác, sợ rằng đã nhìn thấu sự bất mãn lão phu nhân đói với cô, muốn thừa dịp này diệt trừ cô.

Trong vòng vài ba lời, đã bác bỏ thân phận của cô.

Quả nhiên mặc dù nhíu mày, nhưng lão phu nhân cũng không nói gì.

Đi thì đi, mấy ngày nay phải thấp thỏm đề phòng, cô sớm đã mệt chết rồi, không có hứng thú đứng đây nghe họ thao thao bất tuyệt.

Nhưng mà...

Diệp Oản Oản lén nhìn Hứa Dịch một cái. Thời điểm này ở kiếp trước, bọn họ xuống tay với Hứa Dịch ngay tại đây, ụp cho Hứa Dịch cái mũ nội gian, biến anh ta thành kẻ thế mạng.

Cô có dự cảm, mặc dù vì cô nên sự việc sẽ có thay đổi, nhưng Tư gia chắc chắn vẫn sẽ điều tra kĩ thủ phạm. Sau khi kế hoạch thất bại, tám phần rằng những người đó sẽ kéo một người ra gánh tội.

Cho nên, chiều hướng phát triển có thể sẽ giống kiếp trước.

Thấy Diệp Oản Oản không có ý định đi, sắc mặt vị trưởng lão kia càng lạnh thêm vài phần: "Vị tiểu thư này còn có việc gì sao? Nếu không có việc gì, xin cô mau tời đi."

Tần Nhược Hi giải vây: "Chú Phùng, Diệp tiểu thư là bạn gái của A Cửu, cũng là chủ mẫu tương lai của Tư gia, không thể xem là người ngoài."

Tần Nhược Hi vừa dứt lời, ở cửa liền truyền tới một giọng cười ngang ngược: "A, chủ mẫu Tư gia? Thật là tức cười! Cô ta xứng sao?"

Trưởng lão nhìn cô ta: "Thấm Du, sao con lại tới đây?"

"Ba, con đến thăm bà nội, kết quả mới tới cửa đã nghe việc anh Cửu gặp nạn, còn cả việc người đàn bà này không biết xấu hổ bỏ anh Cửu, giữ mạng cho mình!" Phùng Thấm Du căm phẫn trả lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện