Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Diệp Oản Oản tiếp tục lướt xuống dưới, phát hiện Cung Húc còn vẽ cô!
Mẹ nó! Toang rồi!
Trái tim Diệp Oản Oản đập mạnh một nhịp, cơ hồ không dám lướt xuống nữa.
Cô chỉ dám hở mắt một chút, run rẩy chậm rãi lướt xuống dưới.
Sau khi thấy rõ tấm ảnh, Diệp Oản Oản lại cạn lời lần nữa.
Ha hả!
Cung Húc, tôi CMN em gái cậu!
Vẽ cô thành cái quỷ gì đây? Trừ màu sắc quần áo thì giống cô chỗ nào?
Diệp Oản Oản âm thầm phỉ nhổ trong lòng, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm, cũng may cậu ta là một kẻ không có năng khiếu vẽ.
Đúng là ngu mà...
Nếu sớm biết là Cung Húc, cô đã không rũ lòng tốt tặng mứt hoa quả gì đó rồi.
Hiện tại nháo lớn đến mức khiến tất cả mọi người đều lùng sục tìm cô, cô cũng không chắc lúc ấy có ai chú ý cô hay không. Xem ra khoảng thời gian này phải chú ý, hạn chế tối đa việc mặc đồ nữ ở bên ngoài, nhất là trong và gần chung cư.
Hôm sau, Diệp Oản Oản đổi thành đồ nam, vì an toàn nên cô đeo thêm khẩu trang, đến tiệm bánh ngọt Candy thám thính xem sao.
Tuy đời tư của Cung Húc vô cùng hỗn loạn, nhưng nhân khí lại cực cao, tai tiếng của tiểu vương tử này chỉ qua một đêm mà thôi, tiệm bánh ngọt Candy đã trở thành danh lam thắng cảnh, vô số fans đến đây chụp ảnh lưu niệm, hơn nữa còn có người qua đường muốn xem chuyện vui, cả con phố đều bị vây chặt như nêm.
Còn có phóng viên phỏng vấn nhân viên bán hàng tối qua.
Diệp Oản Oản đứng trong đám người, vểnh tai nghe.
Phóng viên: "Chào bạn, xin hỏi người tối qua tiếp tiểu tiên nữ mứt hoa quả là bạn sao?"
Nhân viên cửa hàng: "Đúng vậy, bởi vì lúc ấy chỉ còn ba hộp mứt hoa quả, vị tiểu thư kia muốn hết, nên tôi có chút ấn tượng. Hơn nữa cô ấy..."
Phóng viên: "Cô ấy thế nào?"
Nhân viên cửa hàng: "Cô ấy cực kì xinh đẹp!"
Phóng viên lập tức hưng phấn: "Thật vậy sao? Cực kì xinh đẹp?"
Nhân viên cửa hàng: "Đúng vậy, hơn nữa không chỉ xinh đẹp mà còn có khí chất! Tôi làm việc ở đây thỉnh thoảng sẽ gặp một vài ngôi sao, thậm chí đi đường cũng từng gặp, lúc ấy tôi còn tưởng cô ấy là đại minh tinh nào đó, nhưng mà nhìn mặt, có thể chắc chắn chưa từng thấy trên tivi, hẳn là không phải người trong giới giải trí!"
Phóng viên kích động hỏi: "Vậy bạn có thể miêu tả diện mạo của cô ấy được không?"
Nhân viên lộ vẻ khó xử, trả lời: "Việc này... xin lỗi, việc liên quan tới quyền riêng tư của khách hàng, tôi không thể trả lời được."
Phóng viên lại hỏi thêm vài câu nữa, đều bị nhân viên cửa hàng uyển chuyển từ chối.
Nghe đến đó, Diệp Oản Oản âm thầm thở phào một hơi.
May là cửa hàng này vẫn rất uy tín, nhưng cho dù nhân viên cửa hàng miêu tả, chỉ bằng miệng cũng không có khả năng tìm ra cô.
Diệp Oản Oản đứng đó trong chốc lát, sau đó trở về chung cư, hôm nay cô còn muốn tiếp tục bàn luận kịch bản với Lạc Thần.
Mới về nhà không lâu, tiếng gõ cửa vang lên.
Diệp Oản Oản còn tưởng Lạc Thần đến, không ngờ lại là Hàn Thiên Vũ.
"Thiên Vũ? Hôm nay sao anh lại rảnh rỗi đến đây, chụp quảng cáo xong rồi à?" Diệp Oản Oản mở cửa.
"Chụp xong rồi, đêm qua đã xuống máy bay." Hàn Thiên Vũ ôm tâm lý bát quái, mở miệng hỏi: "Đúng rồi, tai tiếng gần đây của Cung Húc cậu đã biết chưa?"
Diệp Oản Oản ho nhẹ: "Rồi, sao vậy?"
"Tuy chúng ta sống chung một chung cư, nhưng tôi không có ấn tượng với cô gái Cung Húc miêu tả."
Sắc mặt Diệp Oản Oản hơi đen, đương nhiên Hàn Thiên Vũ không có ấn tượng rồi, cô cực hiếm khi mặc trang phục nữ xuất hiện ở gần đây, ai ngờ mua đồ ngọt thôi cũng gặp loại chuyện này.
"Cậu ta miêu tả tôi như thế nào?" Diệp Oản Oản theo bản năng hỏi.