Trưởng Tôn Tử Quân bị người đẩy xuống thung lũng, vì vách núi chót vót, hắn không tìm được điểm dừng chân, trực tiếp rơi xuống hơn trăm trượng, mới miễn cưỡng dừng lại ở vị trí gần chân núi.

Rơi xuống thế này, Trưởng Tôn Tử Quân tự nhiên lòng như lửa đốt, nhanh chóng bò lên trên núi. Mặc dù không biết rốt cuộc là cái gì đẩy hắn, nhưng nếu vật kia có thể lẻn vào giữa bọn họ xuống tay với hắn, vậy tình cảnh của Dịch Hi Thần liền nguy hiểm!

Nhưng mà Thiên Tru sơn này cực kỳ cheo leo, vách núi lại cực kỳ chót vót, ở quỷ giới không thể ngự kiếm, hắn muốn trở lại đỉnh núi không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Hắn cấp tốc leo lên một trận, đã cách xa mặt đất, nhưng phía trên mây mù vòng quanh, lại không thấy rõ đỉnh núi ở nơi nào, theo thời gian hắn rơi xuống để tính, sợ là cần thời gian một nén nhang mới có thể leo lên.

Hắn ngã xuống, theo lý thuyết, Dịch Hi Thần cũng có thể cùng nhảy xuống mới phải, nhưng mà Dịch Hi Thần lại không có, điều này làm cho Trưởng Tôn Tử Quân cảm thấy kỳ quái. Có thể khẳng định là, Dịch Hi Thần bị thứ gì đó quấn lấy, cho nên mới không lập tức theo tới. Là thứ đã đẩy hắn xuống núi quấn lấy Dịch Hi Thần sao? Trưởng Tôn Tử Quân chỉ hận mình không biết súc địa thuật, không thể lập tức bò đến đỉnh.

Hắn một đường bò lên phía trên, đã ngại tốc độ quá chậm, lại còn không ngừng có ác sát quấy rầy hắn. Nơi này ác sát giết không chết, sau khi xé nát thì chẳng bao lâu liền một lần nữa tập hợp lại thành một đám tiếp tục tiến hành công kích với hắn. Hắn muốn triệu thiên hỏa đốt sạch đám ác sát đó, nhưng mà quỷ giới không phải đại lục tu chân, là một khu vực độc lập với thiên địa, nơi này thậm chí ngay cả thiên hỏa cũng không có cách nào triệu tới.

Bất đắc dĩ, Trưởng Tôn Tử Quân chỉ có thể tiếp tục vừa chiến vừa đi.

Khi hắn rốt cuộc bò đến giữa sườn núi, đột nhiên, một cái truyền tống trận mở ra ở bên chân hắn.

Trưởng Tôn Tử Quân gần như là trong nháy mắt nhận ra được không khí bốn phía biến hóa, vội vã nhảy một cái né tránh, tránh khỏi cái truyền tống trận đột nhiên xuất hiện kia.

Nhưng mà hắn còn chưa kịp vui mừng, lại một cái truyền tống trận mở ra ở chỗ hắn, hắn lại lập tức nhảy một cái, nhảy lên một ngọn ngọn núi nhỏ.

Cái truyền tống trận thứ ba sinh ra, hắn lại một lần nữa đúng lúc tránh thoát.

Truyền tống trận muốn đưa người rời khỏi khu vực trước mặt, tất cần phải thay đổi khí lưu, bởi vậy trước khi truyền tống trận sinh ra, cho dù không có biến hóa mãnh liệt lắm, hắn cũng luôn có thể sớm phát hiện, vẫn luôn tránh đi. Nhưng mà tập kích đặc thù như vậy cũng ảnh hưởng tới hắn, hắn ngừng leo về phía trước.

Trưởng Tôn Tử Quân cảnh giác đánh giá bốn phía, hết sức chăm chú, chỉ lo vừa mới hơi mất tập trung liền bị truyền tống trận đột nhiên xuất hiện cuốn vào.

Những truyền tống trận đó tuyệt đối không phải đột nhiên xuất hiện. Lúc trước Tiêu Khôi muốn mang Dịch Hi Thần đi, gã điều khiển lượng lớn quỷ mị tiến vào truyền tống trận vốn có, lại đẩy Dịch Hi Thần đến vị trí truyền tống trận mới sinh ra, mới khiến truyền tống trận đột nhiên không kịp chuẩn bị đem Dịch Hi Thần cuốn vào. Có thể thấy được có lẽ Tiêu Khôi có một ít thủ đoạn khống chế truyền tống trận quỷ giới, nhưng cũng vô cùng có hạn, chỉ có thể dựa theo quy củ biến hóa truyền tống trận vốn có đồng thời lợi dụng. Mà bây giờ, những truyền tống trận đó lại là bỗng dưng sinh ra, có thể thấy được có một người có lực khống chế đối với quỷ giới vượt xa Tiêu Khôi đang không ngừng tạo ra truyền tống trận, muốn mang hắn đi!

“Tiêu Ly Quân.” Trưởng Tôn Tử Quân rút kiếm ra khỏi vỏ, “Còn không lộ diện sao?”

Một lát sau, trong một vòng xoáy màu đen ở nơi nào đó hắc quang lấp loé, một bóng người màu đen từ giữa đi ra —— chính là Tiêu Ly Quân!

Từ biệt tại Hư Vô giới, bây giờ lần thứ hai gặp lại, thời gian dù chưa qua bao lâu, tâm tình lại rất khác biệt. Khi đó Trưởng Tôn Tử Quân không biết thân phận của Tiêu Ly Quân, Tiêu Ly Quân cũng chưa từng hại người, còn cùng bọn họ làm bạn thông qua thí luyện ở biển Hư Vô, từng có thể được gọi một tiếng đồng bạn, bây giờ gặp lại, đã là kẻ địch.

Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Đến tột cùng ngươi muốn làm gì?”

Tiêu Ly Quân lại nói: “Ta không muốn thương tổn ngươi, đi ra ngoài đi.”

Lại một cái truyền tống trận tạo ra bên chân Trưởng Tôn Tử Quân, quá mức đột ngột, Trưởng Tôn Tử Quân suýt chút nữa bị cuốn vào trong đó, hơi có chút chật vật lăn khỏi chỗ đứng mới miễn cưỡng né qua.

“Tại sao không đi?” Tiêu Ly Quân nhàn nhạt hỏi. Giống như từ khi sinh ra y đã không có cảm xúc gì, bất luận làm cái gì cũng là bộ dạng đương nhiên, tựa như người kỳ quái không chịu đi chính là Trưởng Tôn Tử Quân.

Trưởng Tôn Tử Quân thấy y nói không thông, đơn giản cũng không nhiều lời, cầm Thương Vân bảo kiếm trong tay, mấy đường kiếm quang trong nháy mắt liền chém tới Tiêu Ly Quân!

Tiêu Ly Quân càng không tránh né, ánh kiếm rơi xuống trên người Tiêu Ly Quân, y lại không chút tổn thương!

Trưởng Tôn Tử Quân không khỏi ngạc nhiên. Đoạn đường tới đây, hắn gặp phải không ít hung thi quỷ tu, nhưng chưa bao giờ gặp ai có thể miễn dịch kiếm khí của hắn. Kỳ thực lúc ở biển Hư Vô hắn đã từng gặp qua, bất kể là lôi đình gió bão hay là ác sát đều không hề có tác dụng với Tiêu Ly Quân. Hư Vô tông chủ Nguyên Thần Độ Nhân từng nói, Tiêu Ly Quân tu thiên chính quỷ đạo, y không có cách nào thi thuật giết người, lại hóa ra, người khác cũng không cách nào tổn thương tới y!

Đối thủ như vậy Trưởng Tôn Tử Quân vẫn là lần đầu tiên gặp phải, trước đây dù là kẻ địch mạnh hơn, chỉ cần hắn có thể trở nên càng mạnh, liền nhất định có thể đánh bại. Nhưng một đối thủ căn bản không thể đánh nhau, lại phải làm thế nào đối phó?! Trưởng Tôn Tử Quân nhất thời liền đau đầu.

Một cái lại một cái truyền tống trận mới mở ra dưới chân Trưởng Tôn Tử Quân, chỗ Trưởng Tôn Tử Quân có thể đứng yên càng ngày càng ít, bất đắc dĩ né tránh xung quanh, vô cùng chật vật. Tiêu Ly Quân chung quy vẫn là vương của quỷ giới, y vừa ra tay, Trưởng Tôn Tử Quân mới biết, hóa ra trò xiếc lúc trước mà Tống Nguyện và Tiêu Khôi chơi bất quá chỉ là trò đùa thôi.

Nhưng mà Tiêu Ly Quân cũng không có ý đồ muốn công kích Trưởng Tôn Tử Quân, y chỉ không ngừng nỗ lực đưa Trưởng Tôn Tử Quân ra khỏi quỷ giới.

Kẻ địch gần trong gang tấc, lại đánh không được, còn không thể không né, cảm giác này thực sự làm người ta khó chịu.

Không thể nào, coi như là quỷ vương, Tiêu Ly Quân cũng thuộc về cửu thiên giới này, ngay cả Vô Tương Thiên Ma hắn cũng giết được, Tiêu Ly Quân nhất định cũng có nhược điểm! Hoặc là phương pháp đánh bại y! Nhưng phương pháp kia đến tột cùng là cái gì?!

Trưởng Tôn Tử Quân không ngừng né tránh, không ngừng khởi xướng tấn công vô dụng với Tiêu Ly Quân, nỗ lực tìm ra nhược điểm của y, nhưng mặc kệ hắn làm thế nào, Tiêu Ly Quân giống như đám mây ở quỷ giới, kiếm của hắn chỉ có thể xuyên thấu đám mây, nhưng không cách nào giết chết đám mây.

“Tại sao ngươi muốn ta đi ra ngoài?!” Truyền tống trận bốn phía càng ngày càng nhiều, còn tiếp tục như vậy, hắn gần như không còn chỗ đặt chân. Hắn chỉ có thể nỗ lực nói chuyện với Tiêu Ly Quân, làm chậm tốc độ bày trận của y, để có thể tìm tới điểm đột phá.

Tiêu Ly Quân bình tĩnh nói: “Ta muốn Kim Phượng Hỏa châu trong cơ thể Dịch Hi Thần.”

Kim Phượng Hỏa châu? Chắc chắn đó chính là pháp bảo mà Nguyên Thần Độ Nhân nói, giấu ở trong cơ thể Dịch Hi Thần, hơn mười năm trước che chở hồn phách của Dịch Hi Thần trong thiên hỏa, nhưng cũng làm hại linh căn của Dịch Hi Thần gặp phải phong ấn. Nhưng đó rốt cuộc là thứ gì?

Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Ngươi muốn vật kia làm cái gì?!”

Tiêu Ly Quân nói: “Tự nhiên là muốn dùng.” Đáp án này nói cũng như chưa nói.

Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Kim Phượng Hỏa châu giấu hồn phách của Dịch Hi Thần, ngươi lấy không được!”

Tiêu Ly Quân dừng một chút, nói: “Ta sẽ giúp hắn luyện thể.”

Ngày ấy trong rừng ma khí ở biển Hư Vô, đại khái là Tiêu Ly Quân dùng thứ gì đó, muốn xé lồng ngực Dịch Hi Thần lấy đi Kim Phượng Hỏa châu, sau đó bị Phì Tức hóa thành hình người ngăn lại, y liền bỏ qua. Xem ra khi đó y đã phát hiện Kim Phượng Hỏa châu mang theo hồn phách Dịch Hi Thần, y lấy đi cũng không dùng được, cho nên mới tạm thời từ bỏ. Nhưng mà bây giờ phong ấn đã mở ra, xem ra Tiêu Ly Quân còn chưa biết. Y chỉ muốn trước hết đuổi Trưởng Tôn Tử Quân ra khỏi quỷ giới, y đã khống chế Dịch Hi Thần, từ từ cũng có biện pháp đem hồn phách của Dịch Hi Thần tách ra khỏi Kim Phượng Hỏa châu.

“Ta bất luận ngươi muốn vật kia làm cái gì, nhưng đó đã là thứ của Hi Thần, nếu ngươi lấy đi, hắn sẽ khó giữ được tính mạng. Hạt châu kia, tuyệt đối không thể cho ngươi!”

Tiêu Ly Quân nói: “Phải không.” Y vẫn là giọng điệu bình bình đạm đạm như vậy, tựa như sống chết của người khác đều không có quan hệ gì với y. Mà y làm Quỷ Vương, tự nhiên cũng đã nhìn quen sống chết.

Trưởng Tôn Tử Quân nhìn chuẩn một kẽ hở, đột nhiên từ trong truyền tống trận liên miên chạy đi, nhảy lên phía trên núi đá!

Hắn không thể làm gì Tiêu Ly Quân, vậy liền đơn giản mặc kệ y, trước tiên gặp Dịch Hi Thần rồi lại nói!

Nhưng mà Tiêu Ly Quân kia há sẽ thả hắn đi dễ dàng như vậy, lập tức đuổi theo, trên núi đá hắn muốn đặt chân phía trước liền bày ra một cái truyền tống trận.

Con đường phía trước của Trưởng Tôn Tử Quân bị chặn, bất đắc dĩ dừng bước lại. Tiêu Ly Quân hiển nhiên vẫn còn có chút kiêng kỵ hắn, bởi vậy mới muốn trước tiên đưa hắn đi, tiện xuống tay với Dịch Hi Thần.

Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Dù ta rời khỏi nơi này, cũng nhất định sẽ quay lại, ngươi đừng tốn sức vô ích.”

Tiêu Ly Quân ngẩn người, giống như lúc trước chưa bao giờ cân nhắc qua vấn đề này, truyền tống trận thế mà lại chưa mở ra cái mới. Quả thật, hôm nay y có thể đưa Trưởng Tôn Tử Quân ra khỏi quỷ giới, nhưng không cách nào đóng cửa quỷ giới không cho Trưởng Tôn Tử Quân đi vào. Mà Dịch Hi Thần nếu như phải luyện thể, sợ là nhất thời nửa khắc y vẫn chưa thể xuống tay với Dịch Hi Thần.

Trưởng Tôn Tử Quân phi thân vượt qua truyền tống trận kia, vội vã nhảy tới trên núi.

Nhưng mà hắc quang lóe lên, Tiêu Ly Quân lại trực tiếp chắn trước mặt hắn.

Mặt Tiêu Ly Quân không chút thay đổi nói: “Ngươi đây cũng là tội gì, ta vốn không muốn giết ngươi.”

Trưởng Tôn Tử Quân lần nữa rút kiếm đâm về phía y, Tiêu Ly Quân nghiêng người tránh, kiếm khí sắc bén kia vẫn không thể làm Tiêu Ly Quân bị thương mảy may. Quả thật, Tiêu Ly Quân không muốn giết hắn, nhưng lại muốn giết Dịch Hi Thần. Như vậy, hắn cũng không thể bỏ qua Tiêu Ly Quân.

Con đường phía trước lại bị ngăn trở, Trưởng Tôn Tử Quân đơn giản đánh về phía Tiêu Ly Quân, muốn trước tiên bắt lấy y, trong cơ thể hắn có huyết mạch Thiên Ma, nếu hắn có thể giết Vô Tương Thiên Ma, có lẽ hắn cũng có thể dùng biện pháp giống vậy đối phó Tiêu Ly Quân!

Nhưng ngay lúc hắn tới gần, quanh thân Tiêu Ly Quân sáng lên hắc quang, một vòng xoáy đột ngột hiện ra cuốn hắn vào trong đó, hắn không thể né đi, lập tức bị không khí lưu chuyển hút vào!

Hết chương 87
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện