Bữa cơm này các cô ăn thật sự no đến thở không được rồi, các bác nhà bếp bới cho mỗi người một núi cơm, thêm mấy núi nhỏ tau thịt cá các loại. 

Ba cô gái nhỏ ăn đến mặt mày từ vui vẻ đến nhăn nhó cả lên. 

Ai nha, thật là no. 

Sau khi ăn xong, ba cô đi dạo một vòng để tiêu cơm ở đây được hai ngày mọi người ai ai cũng biết đến sự hiện diện của ba cô nên không còn nháo nhào như ngày đầu nữa, điều này cũng khiến cho cả ba thở phào nhẹ nhõm. 

Y Nhi vừa đi mắt vừa nhìn khắp nơi tìm kiếm một bóng hình nào đó. 

Ha, xam ra ông trời cũng không phụ lòng người nha, khi các cô đi đến sân tập bắn liền thấy người đang tìm. 

Nói đúng nhất các cô là do anh dạy súng cũng đã sờ cũng đã cầm, cũng đã lấp nhưng mà bắn bằng đạn thật thì ha ha ha trong chương trình không có a, cho nên từ đầu đến cuối các cô xem nó như cục sắt vô dụng, có khi còn xem nó là cái gói ôm ôm ngủ khi mà được nghỉ giải lao nha. 

Nhưng. 

Hôm nay thì không phải vậy, ngày hôm nay các cô tận mắt chứng khiến cái gối ôm kia thể hiện thật sự công năng của nó nha. 

Ha, các anh súng ơi phải phục thù cho bọn em đi a, thật bẻ mặt mà. 

Bọn họ không thể đến gần nơi luyện tập nếu không được cho phép, cho nên chỉ có thể đứng nhìn từ xa, gốc độ trên cao nhìn xuống như vậy Y Nhi cũng khá hài lòng vì có thể nhìn rõ người đang làm gì. 

Anh đang dạy cho các binh sĩ kỹ thuật bắn súng, giọng của anh rất lớn, lại hùng hồn đệ kinh người. 

Nhìn anh ngày hôm nay cô mới biết trước đây dạy các cô anh mới có bao nhiêu nương tay, giọng nói lúc đó cũng giảm âm thanh rất nhiều dù là chỉ cần anh phát uy một chút thôi mọi người trong lớp cũng sợ đến trắng bệch nhưng đối với hình tượng lúc này quả thật không là cây đinh gì nha. 

_ Y Nhi, thầy phó doanh vẫn soái như ngày nào nga. Không không, còn soái hơn cả khi dạy chúng ta. 

Tĩnh Diên đứng bên cạnh quan sát vốn là cô ngây thơ nhất trong ba người, nhưng mà lúc này lại không tự giác mà lại ánh mắt có chút tìm kiếm một hình bóng nào đó. 

Đáng tiếc.... Hắn... Không có ở đây. 

Trong lòng Diên Tĩnh lộp bộp hai tiếng. 

A cô đây là ăn quá nhiều cơm đồn lên não phải không. 

Chỉ riêng Hà Ân thì không có chút mới mẻ nào, cô chỉ là quan sát thôi trong đầu không hề suy nghĩ gì cả. 

_ Đúng là rất soái a. 

Y Nhi bất giác mở miệng, đây là tiếng lòng của cô được xuất ra ngoài miệng. 

Y Nhi mê man nhìn người yêu đến trời đất không là gì nữa, trong mắt cô chỉ có một mình hình bóng của anh mà thôi. 

Cách anh cầm súng, cách anh vừa hướng súng vừa nói, cách anh lăn lộn cùng khẩu súng tất cả đều thật đẹp. 

Giờ phút này Y Nhi mới nhận ra một chân lý cô đã từng nghe, bây giờ thì thấy nó đúng nhất không thể bàn cãi gì nữa. 

" Một người khi đã yêu thì trong mắt họ người họ yêu là đẹp nhất ". 

Hùm, câu này đúng 100% đối với Y Nhi ngay bây giờ. 

Trong lúc Y Nhi đang bay lơ lững thì tay mình bị người kế bên lay lay làm tĩnh. 

_ Y Nhi, thầy phó doanh kêu cậu.

Hà Ân vẫn cứ lay lay cánh tay của Y Nhi. 

_ A... Xuống đó được chứ? 

Y Nhi nhìn qua hai người bạn của mình, cả ba đều nhìn nhau không biết phải ứng phó ra sao. 

Chỗ người ta đang tập luyện đến phá làm gì cơ chứ. 

Dường như đợi người quá lâu, chỉ 1 phút sau anh đã đứng trước mặt Y Nhi rồi. 

_ Có muốn bắn thử hay không? 

Ngô Thần phát hiện ra ba cô từ lúc đầu chỉ là anh nghĩ các cô sẽ đi một nước luôn, trong lúc giảng thì thấy ba cô đứng lại nhìn xuống đây vì có người yêu đang chiêm ngưỡng nên anh đã cố tỏ ra oai hơn ngày thường. 

Nào ngờ là cô bị anh làm cho mê mẫn đến vậy. Ha Ha trong lòng Ngô Thần vui đến không tả nổi. 

Người yêu say mê mình, hỏi rằng ai chẳng vui. 

_ Dạ có. 

_ Dạ có.

_ Không không. 

Đương nhiên hai câu trả lời trên là của hai cô bạn tốt, còn câu từ chối chắc chắn là của Y Nhi rồi. 

Ai, thật là cô không biết trong đầu anh có cái gì giờ phút này cô lại thật lực muốn bổ đầu anh ra xem xem có phải bắn riết đạn nằm trong não luôn rồi hay không. 

Ai lại đi kêu người yêu mình bắn một phát như vậy chứ. 

Không lẽ quân nhân ai cũng như vậy sao, ai cũng bảo người yêu cầm sung bắn một phát hở. 

Còn hai cô nàng kia lại cô cùng hưng phấn nha, hồi đó tập với súng cũng chỉ chơi nó là một cục sắt vô dụng, hôm nay được bắn thật liền rất muốn biết cảm giác ra sao cho nên là hai người đứng hai bên gật liên tục cứ như là ha ha ha mấy bé cúng bông trên xe hơi ý. 

Được rồi đa số thắng tiểu số, dù là lòng không muốn nhưng hai người kia hào hứng đến thế cô không thể nào từ chối được. 

Anh đưa tay đến nắm lấy tay cô dắt cô đi đến sân bắn. 

Mọi người đều ồ lên một tiếng, quả thật hôm nay một người sẽ được khai nhãn nha họ chưa thấy nữ bắn súng bao giờ, lại còn là chị dâu tương lai, lại còn là hai mỹ nữ nữa nha. 

Oa, hôm nay cứt chó ở đâu mà đạp được nhiều quá vậy cơ chứ. 

_ Thả lỏng cứ như lúc anh dạy em. 

Giọng của anh trầm ấm, lại mang chút ra lệnh nhưng mà nó mang theo sự ôn như trong này. 

Ở ngoài cả đám nổi hết da gà rồi, Thủ trưởng mà có lúc ôn nhu vậy sao. Trời ơi, mùa đông sao tới mau như vậy cơ chứ a. 

Vốn là các cô đã có kỹ thuật cơ bản rồi nhưng mà chỉ là tạo dáng chứ không có tiếp xúc thật như hôm nay, cho nên lòng của Y Nhi khá là khẩn trương. 

_ nhắm vào hồng tâm, ngừng thở tập trung. 

Anh rất quy củ, lại chuẩn mực một người thầy không có bất kì hành động nào cả, chỉ đứng kế bên chỉ thị mà thôi. 

Y Nhi nhắm tới hồng tâm, ngón tay đưa lên cò súng bóp. 

Đùng. 

Tất cả đều im lặng nhìn về phia đạn. 

Người đi đếm điểm chạy đến mím môi mắt trợn lên kinh ngạc một cái sau đó chạy trở lại nói nhỏ với thủ trưởng. 

_ Sao... Em được mấy điểm? 

Y Nhi lòng không khỏi khẩn trương, mày mắt đều nhướng lên hết chờ đợi kết quả. 

_ Không tệ... Được rồi Diên Tĩnh đến lượt em. 

Anh cong môi nghe kết quả sau đó lại nhìn cô gái nhỏ đang khẩn trương vô cùng, nhưng anh lại không nói kế quả quay sang đưa súng cho Tĩnh Diên. 

_ Bao nhiêu điểm, Thần anh nói mau. 

Cô không thể đợi được nữa, không lẽ kết quả tệ đến vậy sao chứ. Cô nhìn anh vẻ mặt nôn nóng không thôi thấy anh không phản ứng cô liền muốn quay sang nhìn bia đạn, ha, nó đã bị thay mất rồi. 

Y Nhi một lòng nặng nề rời khỏi vị trí bắn nhường cho Diên Tĩnh. 

Anh cũng thực hiện y như chỉ dẫn Y Nhi. 

Diên Tĩnh về phần này lại khá tự tin nha, cô trong lòng có hưng phấn với súng đạn nha. 

Đùng. 

_ A. 

Tiếng súng vừa vang lên thì kế đó là tiếng lên của người nào đó, tiếng la này làm cho mọi người hoản hốt nhất là Diên Tĩnh. 

Không phải chứ, cô không lẽ gây án mạng sao? Không thể nào, rõ ràng cô nhắm bia kia mà lúc bắn chỗ đó cũng đâu có người vì sao lại có tiếng la như vậy chứ. 

_ Cậu bị sao vậy? 

Ngô Thần nhìn phía tay trái một thân hình đang đi tới. 

_ Tui vừa bị viên đạn tình yêu bắn trúng rồi. 

Diên Tĩnh nhìn về hướng phát ra âm thanh kia. Mặt cô không khỏi đỏ lên. 

Cái gì chứ cái người này thật không biết liêm sỉ là gì mà. 

___________________

Các tình yêu đoán xem. 

_ Y Nhi bắn được mấy điểm? 

_ Ai là người nói bị bắn đạn tình yêu? 

Cmt dự đoán đi a......
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện