Edit: Khuynh Khuynh

____________________________________

Đoạn kích tình vài ngày đó, Phượng Khuynh Ca cũng không nhớ mình làm như thế nào để vượt qua. Cô chỉ thấy thân cùng tâm chiếm được thoả mãn vô cùng, hận không thể vĩnh viễn tầm luân bên trong cảm giác này. Người đàn ông yêu cô nhất cùng người đàn ông yêu cô nhất đồng thời có được cô, làm cho cô cảm thấy đây là toàn bộ thế giới.

Khi bọn họ tỉnh táo lại, mới biết được mình đã ngủ trong không gian gần hai ngày. Sau khi tỉnh, tất cả mọi người đều có biến hoá.

"Đây là ma khí?" Lam Kiếm Tà là người luyện võ, hắn là người đầu tiên phát hiện ra trong thân thể có một cỗ khí, cỗ khí đó làm cho hắn phi thường thoải mái.

Phượng Tử Thịnh cười một tiếng: "Đây chỉ là mới bắt đầu! Sau này mọi người sẽ phát hiện khi cùng Tiểu Ca luyện công sẽ phát sinh rất nhiều chuyện thần kỳ."

Trên giường lớn, Phượng Khuynh Ca nằm trong lòng Bạch Dật Thuỷ, bên trái là Phượng Tử Thịnh, sau khi anh nói chuyện, Phượng Khuynh Ca mới nhớ tới những chuyện trong lúc anh hôn mê.

Cô xoay người lại, giở trò vuốt ve trên người anh. Phượng Tử Thịnh bắt lấy đôi tay hạnh kiểm xấu của cô, nói: "Còn muốn."

Phượng Khuynh Ca tức giận nói: "Anh còn được không?"

"Tiểu Ca, em đang hoài nghi năng lực của anh hai sao?" Phượng Tử Thịnh nhíu mày, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên nụ cười lưu manh: "Muốn thử xem hay không?"

Phượng Khuynh Ca đẩy móng vuốt của anh ra: "Em thừa nhận là anh lợi hại rồi, bây giờ em đang mệt sắp chết! Nhưng mà anh hai, da của anh hình như trở nên mịn non hơn thì phải?"

Phượng Khuynh Ca đánh giá toàn thân cao thấp của Phượng Tử Thịnh, quả nhiên có nhiều chỗ không giống như người thường lúc trước. Ví dụ như ánh mắt của anh ngày càng trở nên thâm sâu, dáng người săn chắc, cơ thể cường tráng. Nguyên bản vẻ ngoài của anh cùng mấy giờ đàn ông khác không hơn nhau là mấy, nhưng hiện tại rõ ràng đã trội hơn vài lần.

"Anh đã tiến vào ma công tầng thứ ba." Phượng Tử Thịnh thở dài: "Anh cảm thấy ngủ thật lâu, luôn có người dạy anh luyện công. Hắn nói thời điểm anh cùng em sung sướng tích luỹ được rất nhiều ma khí, nhưng vẫn không biết phải vận dụng như thế nào, hiện tại vừa vặn hấp thu vào hoàn toàn."

"Thật lợi hại, ma công của em mới đến tầng thứ năm, anh nhanh như vậy liền lên tầng thứ ba?" Phượng Khuynh Ca tán thưởng nói.

"Tiểu Ca Nhi, anh cũng muốn, anh muốn nhanh chóng tấn chức." Lam Kiếm Tà ghen tỵ nhào qua, đem Phượng Khuynh Ca đặt ở dưới thân.

"Buông! Chúng ta đã ở trong không gian ngây người lâu lắm, cũng nên ra ngoài rồi." Phượng Khuynh Ca bất đắc dĩ nói: "Em cũng không muốn mọi người cho rằng chúng ta mất tích đâu."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện