Sau khi kết thúc điện thoại, Phượng Tử Thịnh vội vã lên máy bay rời đi đến vọng sa đảo, sau
bốn giờ liên tiếp ngồi trên máy bay liền tới nơi, theo sau một cô gái
mặc áo blue xinh đẹp, quyến rủ.
Phượng Khuynh Ca vừa nhìn thấy Phương Tử Thịnh vô cùng vui sướng nhưng sự vui vẻ liền không duy trì được bao lâu khi vừa nhìn thấy người phía sau gương mặt liền trở nên ảm đạm.
Kỳ thực cô cũng không rõ tình cảm của mình dành cho anh trai là như thế nào nhưng cô biết một chuyện đó là nhìn thấy anh trai mình đi cùng người con gái khác chính là trong lòng cô vô cùng khó chịu.
“là tiểu Ca phải không? rất lâu rồi không gặp em”. Cô gái sờ sờ tai của mình, gương mặt tươi cười: "Chỉ chớp mắt đã lớn như vậy ."
"Chị San hô." cô nhớ rõ! Cô gái này là Lâm San Hô, là mối tình đầu tiên của anh trai. Lâm San Hô là thiên kim của một tập đoàn tài chính, ba ba lại là viện trưởng của một bệnh viện lớn, không chỉ xinh đẹp mà còn là người có năng lực.
Phượng Tử Thịnh vừa đi vào, Lâm San Hô liền theo phía sau. cả hai người bộ dáng mệt mỏi, xem ra vừa nghe được điện thoại của cô liền đến đây, ngay cả quần áo cũng chưa thay.
Mạnh Lâm Phong đang dùng bửa sáng vừa nhìn thấy Phượng Tử Thịnh cùng Lâm San Hô đến vội vàng đứng lên: “hai người sao lại cùng đến, không phải cải nhau chứ?”
Lâm San Hô hé miệng mỉm cười. Trên đường đến đây cô có nghe Phượng Tử Thịnh nói qua tình trạng của Mạnh Lâm Phong. Xem ra Mạnh Lâm Phong vẫn cứ nghĩ đến tình cảm của cô cùng Phượng Tử Thịnh chín năm trước.
_San Hô, làm phiền em!” Phượng Tử Thịnh thản nhiên nhìn Lâm San Hô nói.
"_Yên tâm đi! Lâm Phong cũng là bạn của em, em đương nhiên sẽ để ý”.Lâm San Hô lấy ra dụng cụ y tế của mình mang theo bắt đầu vì Mạnh Lâm Phong kiểm tra cơ thể.
_Mọi người làm gì vậy, ta không có bị bệnh mà”. Mạnh Lâm Phong khó chịu nói. thời điểm Lâm San Hô vì Mạnh Lâm Phong kiểm tra, Phượng Tử Thịnh lôi kéo Phương Khuynh Ca đi đến bên cạnh cửa sổ.
_ Tiểu ca. Mạnh Phong có làm gì em không”. Phượng Tử Thịnh trong mắt hiện lên thần sắc đau khổ
_" Làm ơn, Anh hai em gái anh đâu phải là người “người gặp người thích”, Mạnh Lâm Phong lại không thích em. bất quá tư tưởng của hắn hình như….có vấn đề ”. Phương Khuynh Ca nghĩ nghĩ nói:“lúc nảy, em về phòng kế bên ngủ, sau khi hắn tỉnh lại còn hỏi em ‘tiểu Ca, có muốn nói với anh trai em không, mà em không cần lo anh sẽ nói rõ với anh trai em”
_nói rõ? Không phải em nói Mạnh Lâm Phong trở về thời điểm trí nhớ 10 năm trước?” Phượng Tử Thịnh kỳ quái nói
_Đúng vậy, em cũng không rõ là chuyện gì xảy ra. Lúc vừa tỉnh nói em 15 tuổi, Phương Khuynh Ca nói: “bây giờ lại nói em 14 tuổi. thật kỳ quái” .
"Trí nhớ sụt giảm. Nếu tìm không thấy nguyên nhân, có hay không trí nhớ tiếp tụ sụt giảm? Phượng Tử Thịnh nhíu mày nói
Sau khi kiểm tra xong, Lâm San Hô đi đến, Phượng Tử Thịnh nghi hoặc nhìn cô.
_ Mọi chuyện có vẻ không ổn, em chưa từng gặp qua loại bệnh như vầy. chúng ta cần trở về, để em cùng những người khác kiểm tra cho chính xác hơn" Lâm San Hô nói
"Vậy giao Lâm Phong cho em."
"Chúng ta là quan hệ gì? sao anh lại khách khí với em chứ?” Lâm San Hô thâm ý nhìn Phượng Khuynh Ca liếc mắt một cái. Đến gần Phượng Tử Thịnh, hướng bên tai y phun ra một hơi:"Cám ơn anh đã nhiều ngày làm bạn cùng em, cho em cảm giác thời điểm trở về năm đó”
Phượng Tử Thịnh có chút xấu hỗ hơi đẩy ra Lâm San Hô. Lâm San Hô thời điểm nói ra câu đó không hiểu rõ ý của cô nhưng trước khi rời đi lại thâm ý nhìn Phương Khuynh Ca một cái.
_Hừ! thì ra anh nói đi công tác chính là đi tìm Chị San Hô”. Phương Khuynh Ca bĩu môi, không hờn giận nói: “cho dù anh cùng tỷ ấy đi chơi, em cũng không ngăn cản anh! Em ghét nhất chính là người khác lừa gạt em.”
"Tiểu ca, sự thật không phải như vậy, San Hô đang nói đùa!" Phượng Tử Thịnh biết được dụng ý của Lâm San Hô
Vài ngày trước thời điểm hắn uống say đã cùng Lâm San Hô nói rất nhiều thứ, chỉ còn kém một chút hắn lại đem Lâm San Hô trở thành Phương Khuynh Ca. đi công tác chỉ là cái cớ hắn đưa ra, chỉ có một mình hắn hiểu rõ ý nghĩ của mình.
Kết quả có thể nghĩ, ly khai Phượng Khuynh Ca, hắn càng thêm tưởng niệm cô. Thậm chí... Còn tại trong mộng cùng cô cái kia gì.
Tuy rằng tình cảm của hắn dành cho Phương Khuynh Ca là tình cảm anh em đơn thuần nhưng hắn không phải là một tên ngốc…không cần nghĩ cũng hiểu rõ nguyên nhân, hắn... thế nhưng lại yêu chính đứa em gái của mình!
Phượng Khuynh Ca vừa nhìn thấy Phương Tử Thịnh vô cùng vui sướng nhưng sự vui vẻ liền không duy trì được bao lâu khi vừa nhìn thấy người phía sau gương mặt liền trở nên ảm đạm.
Kỳ thực cô cũng không rõ tình cảm của mình dành cho anh trai là như thế nào nhưng cô biết một chuyện đó là nhìn thấy anh trai mình đi cùng người con gái khác chính là trong lòng cô vô cùng khó chịu.
“là tiểu Ca phải không? rất lâu rồi không gặp em”. Cô gái sờ sờ tai của mình, gương mặt tươi cười: "Chỉ chớp mắt đã lớn như vậy ."
"Chị San hô." cô nhớ rõ! Cô gái này là Lâm San Hô, là mối tình đầu tiên của anh trai. Lâm San Hô là thiên kim của một tập đoàn tài chính, ba ba lại là viện trưởng của một bệnh viện lớn, không chỉ xinh đẹp mà còn là người có năng lực.
Phượng Tử Thịnh vừa đi vào, Lâm San Hô liền theo phía sau. cả hai người bộ dáng mệt mỏi, xem ra vừa nghe được điện thoại của cô liền đến đây, ngay cả quần áo cũng chưa thay.
Mạnh Lâm Phong đang dùng bửa sáng vừa nhìn thấy Phượng Tử Thịnh cùng Lâm San Hô đến vội vàng đứng lên: “hai người sao lại cùng đến, không phải cải nhau chứ?”
Lâm San Hô hé miệng mỉm cười. Trên đường đến đây cô có nghe Phượng Tử Thịnh nói qua tình trạng của Mạnh Lâm Phong. Xem ra Mạnh Lâm Phong vẫn cứ nghĩ đến tình cảm của cô cùng Phượng Tử Thịnh chín năm trước.
_San Hô, làm phiền em!” Phượng Tử Thịnh thản nhiên nhìn Lâm San Hô nói.
"_Yên tâm đi! Lâm Phong cũng là bạn của em, em đương nhiên sẽ để ý”.Lâm San Hô lấy ra dụng cụ y tế của mình mang theo bắt đầu vì Mạnh Lâm Phong kiểm tra cơ thể.
_Mọi người làm gì vậy, ta không có bị bệnh mà”. Mạnh Lâm Phong khó chịu nói. thời điểm Lâm San Hô vì Mạnh Lâm Phong kiểm tra, Phượng Tử Thịnh lôi kéo Phương Khuynh Ca đi đến bên cạnh cửa sổ.
_ Tiểu ca. Mạnh Phong có làm gì em không”. Phượng Tử Thịnh trong mắt hiện lên thần sắc đau khổ
_" Làm ơn, Anh hai em gái anh đâu phải là người “người gặp người thích”, Mạnh Lâm Phong lại không thích em. bất quá tư tưởng của hắn hình như….có vấn đề ”. Phương Khuynh Ca nghĩ nghĩ nói:“lúc nảy, em về phòng kế bên ngủ, sau khi hắn tỉnh lại còn hỏi em ‘tiểu Ca, có muốn nói với anh trai em không, mà em không cần lo anh sẽ nói rõ với anh trai em”
_nói rõ? Không phải em nói Mạnh Lâm Phong trở về thời điểm trí nhớ 10 năm trước?” Phượng Tử Thịnh kỳ quái nói
_Đúng vậy, em cũng không rõ là chuyện gì xảy ra. Lúc vừa tỉnh nói em 15 tuổi, Phương Khuynh Ca nói: “bây giờ lại nói em 14 tuổi. thật kỳ quái” .
"Trí nhớ sụt giảm. Nếu tìm không thấy nguyên nhân, có hay không trí nhớ tiếp tụ sụt giảm? Phượng Tử Thịnh nhíu mày nói
Sau khi kiểm tra xong, Lâm San Hô đi đến, Phượng Tử Thịnh nghi hoặc nhìn cô.
_ Mọi chuyện có vẻ không ổn, em chưa từng gặp qua loại bệnh như vầy. chúng ta cần trở về, để em cùng những người khác kiểm tra cho chính xác hơn" Lâm San Hô nói
"Vậy giao Lâm Phong cho em."
"Chúng ta là quan hệ gì? sao anh lại khách khí với em chứ?” Lâm San Hô thâm ý nhìn Phượng Khuynh Ca liếc mắt một cái. Đến gần Phượng Tử Thịnh, hướng bên tai y phun ra một hơi:"Cám ơn anh đã nhiều ngày làm bạn cùng em, cho em cảm giác thời điểm trở về năm đó”
Phượng Tử Thịnh có chút xấu hỗ hơi đẩy ra Lâm San Hô. Lâm San Hô thời điểm nói ra câu đó không hiểu rõ ý của cô nhưng trước khi rời đi lại thâm ý nhìn Phương Khuynh Ca một cái.
_Hừ! thì ra anh nói đi công tác chính là đi tìm Chị San Hô”. Phương Khuynh Ca bĩu môi, không hờn giận nói: “cho dù anh cùng tỷ ấy đi chơi, em cũng không ngăn cản anh! Em ghét nhất chính là người khác lừa gạt em.”
"Tiểu ca, sự thật không phải như vậy, San Hô đang nói đùa!" Phượng Tử Thịnh biết được dụng ý của Lâm San Hô
Vài ngày trước thời điểm hắn uống say đã cùng Lâm San Hô nói rất nhiều thứ, chỉ còn kém một chút hắn lại đem Lâm San Hô trở thành Phương Khuynh Ca. đi công tác chỉ là cái cớ hắn đưa ra, chỉ có một mình hắn hiểu rõ ý nghĩ của mình.
Kết quả có thể nghĩ, ly khai Phượng Khuynh Ca, hắn càng thêm tưởng niệm cô. Thậm chí... Còn tại trong mộng cùng cô cái kia gì.
Tuy rằng tình cảm của hắn dành cho Phương Khuynh Ca là tình cảm anh em đơn thuần nhưng hắn không phải là một tên ngốc…không cần nghĩ cũng hiểu rõ nguyên nhân, hắn... thế nhưng lại yêu chính đứa em gái của mình!
Danh sách chương