Thiện Đức chân quân thấy nàng khôi phục diện mạo, gật gật đầu: "Cũng không tệ lắm, cuối cùng là Trúc Cơ.
" Tuy rằng đồ đệ này luôn gây chuyện sinh sự cho hắn nhưng không thể không nói vô luận là tư chất vẫn là ngộ tính thì nàng đều làm hắn cực kỳ vừa lòng.
Lão nhân tới, Hàn Mục Vi cũng không dám lại bộc lộ tài năng của nàng-- trà suối lạnh Thanh Trúc, mà là đứng đắn mà rót cho hắn một ly trà xanh: "Sư phụ, ngài tới vừa lúc, đồ nhi có thứ tốt muốn hiếu kính ngài" Nàng hiến vật quý dường như lấy ra mấy cái hộp ngọc, phóng tới trước mặt Thiện Đức chân quân "Đều là ngài có thể dùng đuọc.
"
Ân cần như vậy, Thiện Đức chân quân mắt lé mà đánh giá tiểu hồ ly một phen, trực giác có âm mưu, hắn đã bị nghiệt đồ này hố không chỉ một lần: "Thứ gì?"
Cũng không nên nói cho hắn là Lôi Âm Ô Canh Trúc đi, đồ vật đó với người khác có lẽ là thần vật, nhưng với hắn thì chả khác gì cây cỏ dại.
Lôi linh căn tu sĩ chỉ cần không quá phế vật thì không để bụng tới nó, độ lôi kiếp cũng chỉ là da tróc thịt bong, nằm mười năm là xong, đương nhiên có cái ngự lôi trận tốt thì hình tượng sau khi độ kiếp sẽ tốt hơn nhiều, không đến mức mông tr@n trụi bị người xem.
"Ngài mở ra nhìn một cái chẳng phải sẽ biết" Hàn Mục Vi ngồi đối diện với Thiện Đức chân quân, đôi tay chống cằm, đầy mặt chờ mong mà thúc giục: "Mau, mau mở ra nhìn xem, ngài khẳng định thích" Đây chính là dùng để gán nợ, thu đồ vật của nàng thì một ngàn khối thượng phẩm linh thạch với năm trăm khối trung phẩm linh thạch coi như nàng liền có thể yên tâm thoải mái mà không cần trả.
Thiện Đức chân quân có lẽ do nàng liên tiếp thúc giục đương nhiên cũng có tâm ngứa khó nhịn, phải biết rằng tiểu đồ đệ kéo rút nhiều năm như vậy vẫn là lần đầu tích cực hiếu kính đồ vật cho hắn, hắn cũng khó tránh khỏi có một chút lão hoài an ủi: "Ta đây mở ra" Giải phong ấn trên hộp ngọc, mở cái nắp, thấy trong hộp nằm một bụi cỏ tím đến sắp đen, một đôi mắt nhỏ của hắn đều trừng lớn: "Tử Nguyên Thảo?"
"Đúng vậy" Hàn Mục Vi liền biết lão nhân sẽ thích: "Con cùng Tiểu Thiên Bồ đều chọn những thứ mọc tốt nhất mang về hiếu kính ngài" Tuy rằng tính tình của lão nhân không tốt nhưng trong mười năm nay hắn đối nàng thật là tận tâm tận lực, nếu không có hắn ở phía sau nhìn, nàng khẳng định không thể trưởng thành đến hôm nay như vậy.
"Cho nên trong tay con thực sự có Lôi Âm Ô Canh Trúc?" Tử Nguyên Thảo là vật cộng sinh của Lôi Âm Ô Canh Trúc, nhan sắc tốt như vậy, hẳn là lớn lên gần Lôi Âm Ô Canh Trúc, ngón tay vuốt hộp ngọc của Thiện Đức chân quân động động, mới vừa thu đồ vật của tiểu đồ đệ, này bắt người tay ngắn.
.
"Sư phụ" Hàn Mục Vi cũng đại khái có thể đoán ra ý đồ của lão nhân, vừa lúc nàng cũng có thể nhân cơ hội nói rõ ràng: "Con từ Chung Hiểu bí cảnh mang ra Lôi Âm Ô Canh Trúc là sống, hơn nữa nó đã khai thần trí.
.
"
"Khai thần trí?" Thiện Đức chân quân ngồi không yên, đôi tay chống ở trên bàn trúc nghiêng người về phía trước, nhìn chằm chằm tiểu đồ đệ: "Con nói thật?" Nếu Lôi Âm Ô Canh Trúc khai thần trí vậy sự tình liền dễ làm, tiểu đồ đệ đã có Thiên Bồ khẳng định là không thể lại khế ước thần mộc: "Con tính toán làm gì?"
"Bán.
.
bán.
.
" Lão nhân lúc kinh lúc rống làm Hàn Mục Vi bị hắn dọa hồ đồ, thiếu chút nữa liền bại lộ suy nghĩ trong lòng: "Không đúng không đúng, con đã đáp ứng Lôi Âm Ô Canh Trúc phải vì nó cung cấp một chỗ an bình để nó tu luyện hóa hình" Nói đến đây hai mắt nàng vừa chuyển, liền vẻ mặt cười hỏi: "Sư phụ, ngài nói sư thúc sẽ thưởng cho con cái gì đây? Tiểu Trúc Tử người ta nói mỗi hai trăm năm nó sẽ trợ một người độ kiếp.
"
Ý tứ này của tiểu đồ đệ đã thực sáng tỏ, Thiện Đức chân quân cũng không lo lắng, một mông ngồi trở lại trên ghế tre: "Khẳng định không thiếu, nếu hắn dám thiếu chúng ta liền đem Tiểu Trúc Tử trồng ở Tiêu Dao Phong.
"
Thật đúng như vậy, phỏng chừng sư đệ hắn đến lúc đó có thể đem Diễn Hành Điện đều dọn đến Tiêu Dao Phong của hắn, liếc mắt một cái không tồi mà canh giữ ở bên cạnh Lôi Âm Ô Canh Trúc.
Loại thần vật này bình thường đều sẽ trồng ở tông môn bí địa sau núi, do các lão tổ ẩn cư ở bí địa thay phiên bảo hộ, chờ ngày nào đó Lôi Âm Ô Canh Trúc hóa hình thì tồn tại của nó với tông môn mà nói tương đương với một Hợp Thể đại năng.
Hàn Mục Vi nghe vậy gật đầu, vẫn là sư phụ hiểu biết sư thúc: "Vậy được" Nàng cao hứng liền lập tức đem khối tích lôi thạch to bằng nắm tay móc ra tới đặt trên bàn: "Thiếu chút nữa quên cái này, hì hì.
.
"
"Hừ" Tiểu hồ ly, liền biết nàng tâm nhãn nhiều, Thiện Đức chân quân cũng không khách khí thu hồi đồ vật, liền đứng dậy: "Đã đã ra bí cảnh vậy điều tức củng cố tu vi đi, công pháp của Trúc Cơ kỳ nếu có chỗ không rõ thì trở về tông môn, ta lại chỉ cho con một lần.
"
"Đã biết sư phụ" Hàn Mục Vi đứng dậy đưa tiễn: "Chờ trở về tông môn mọi sự tình đều thỏa đáng, đệ tử liền chuẩn bị bế quan, thể ngộ hành trình bí cảnh lần này, củng cố tu vi.
"
"Con hiểu rõ là được" Thiện Đức chân quân lúc này tâm tình thực tốt, miễn cưỡng banh gương mặt, bối tay đi ra sương phòng của Hàn Mục Vi.
Hàn Mục Vi tiễn đi Thiện Đức chân quân liền an lòng, nói thật ra chuyện về Lôi Âm Ô Canh Trúc trong lòng nàng cũng bất an.
Hôm nay mới ra bí cảnh thì lại liên tiếp gặp mấy chuyện kia làm nàng mở rộng tầm mắt, còn có phía trước Tiểu Thiên Bồ nói bên ngoài Khải Vân Toa có vị cường đại chặn đường, này hết thảy đều rõ ràng mà nói cho nàng Lôi Âm Ô Canh Trúc rốt cuộc là cái tồn tại dạng gì: "Bồ Bồ, ngươi có thể trở về nói với Tiểu Trúc Tử là nó an tâm, Thiên Diễn Tông còn hộ được nó.
"
"Vi Vi Nhi, kỳ thật ngươi không cần lo lắng" Tiểu Thiên Bồ đứng ở trên bàn trúc: "Thiên Diễn Tông còn cường đại hơn so với ngươi tưởng tượng" Bí địa sau núi của tông môn có bao nhiêu lão quái ngàn năm nó đều không rõ ràng lắm, bởi vậy cũng biết những người đó có tu vi cao thâm khó đoán cỡ nào.
"Ta đã không lo lắng" Hàn Mục Vi nhảy lên giường ngồi xếp bằng: "Trời có sập xuống thì phía trên còn có người chống, ta chỉ cần an tâm tu luyện là được" Quy tắc của thế giới này do cường giả định đoạt, cũng sẽ không chú ý cái gì mà chúng sinh bình đẳng, hôm nay nàng là có tông môn đắc lực làm chỗ dựa, vậy nếu không có thì sao?
Sau khoang Khải Vân Toa, trong sương phòng của Phá Quân chân quân, Thiện Đức chân quân đem mọi chuyện bẩm báo, Thích Giáp đạo tôn cũng không chơi tiểu Xích Mộc Kiếm: "Sống?" Tiểu oa nhi của Hàn gia thế nhưng đem một gốc cây Lôi Âm Ô Canh Trúc sống còn khai thần trí mang ra bí cảnh, hắn không khỏi vui đến nở hoa: "Hai trăm năm trợ một người độ lôi kiếp, xem ra Tiểu Trúc Tử không muốn bị ép khế ước.
"
"Khi Hồng Mông sơ khai Lôi Âm Ô Canh Trúc đã diễn hóa mà sinh thần mộc" Mộc Nghiêu đã sớm đoán được trong Chung Hiểu bí cảnh có tránh lôi chi vật: "Nó đã khai thần trí, không có Đại La Kim Tiên tu vi thì ai lại dám mạnh mẽ khế ước nó?"
"Nó ở bí cảnh lâu rồi nên không biết Thương Uyên Giới chỉ là một cái tiểu thiên thế giới" Thiên Nhất đạo quân lắc đầu cười nói: "Việc này tông môn phải đưa tin cho chủ tông ở Thượng giới mới được.
"
"Đúng là phải đưa tin" Thích Giáp ngồi ở ghế bập bênh: "Chuyện này chờ về tông rồi nói sau.
"
Trên Tam Ngôn Phong Vị Hành đã sớm nhận được truyền âm của Mộc Nghiêu, bí cảnh lần này nói tóm lại tình huống cũng không tệ lắm, chẳng những tổn thương ít nhất trong ba tông sáu môn một chùa chiền, mà đệ tử trong tông còn mang về chi niềm vui ngoài ý muốn, càng làm kêu hắn ngốc lăng một hồi lâu, nụ cười trên còn ngừng không được.
Hai ngày này trừ bỏ bẻ đầu ngón tay tính nhật tử, hắn liền đang xem xét nhà kho của tông môn, Thích Giáp lão tổ đã phân phó khó không được bạc đãi Hàn gia cùng tiểu nữ oa Hàn gia.
Đây đều là vô nghĩa, tiểu nữ oa Hàn gia chính là sư điệt của hắn, sư huynh hắn còn tung tăng nhảy nhót, hắn nào có can đảm bạc đãi Tiêu Dao Phong?.