Chuyển ngữ: Phong Lưu

Beta: BuBu

Vì hai gã đàn ông nọ vẫn còn lẩn trốn, vụ án bước vào giai đoạn thụ lý. Mạnh Uyển bị cảnh sát tạm giam, đợi cảnh sát bắt được tội phạm bỏ trốn sẽ lập tức chuyển giao cho toà án xét xử. Cho dù không bắt được hai tên tội phạm, sau ba mươi bảy ngày tạm giam hình sự, cô ta cũng phải thực hiện trình tự tố tụng tư pháp, có điều sau khi hầu toà, bằng chứng không quá đầy đủ mà thôi.

Nhưng cho dù bằng chứng có đầy đủ hay không, chính Mạnh Uyển đã thừa nhận hành vi phạm tội của mình, nhận mức phạt tù mười năm trở lên. Mạnh Uyển cũng không phải người không hiểu luật pháp, nhưng cô ta sai ở chỗ quá mức tin tưởng sự sắp xếp của Phương Tri Phi, cũng quá xem nhẹ Chu Doãn Thịnh.

Cô ta luôn cho rằng Chu Doãn Thịnh chỉ là một cậu ấm nhà giàu ngu xuẩn, giăng bừa một cái bẫy là có thể làm hắn ngã tan xương nát thịt, chưa từng ngờ rằng người thực sự ngã tan xương nát thịt lại chính là mình.

Mấy ngày nay, đêm nào cô ta cũng bị nữ tù cùng phòng giam đánh đập, khắp người không nơi nào lành lặn. Họ nhổ nước bọt lên người cô ta, liên tục chửi bới không ngừng nghỉ. Do ngoại hình cô ta xinh xắn nhất, sức khoẻ lại yếu nhất, cô ta trở thành công cụ cho những người này trút giận. Có lúc, họ còn lột sạch quần áo cô ta, bắt cô ta bò quanh phòng giam. Họ đối xử với cô ta như với một con chó, thậm chí còn đổ nước tiểu xuống sàn bắt cô ta liếm.

Mới vào được mấy ngày, Mạnh Uyển cũng đã sắp điên, huống gì cuộc sống ngục tù lâu dài về sau. Cô ta nhớ đến Mạnh Uyển đã từng gọn gàng, sáng sủa, tiền đồ thênh thang kia, lại nhìn chiếc áo tù nhơ nhuốc, xấu xí trên người, trong lòng trào dâng nỗi hối hận vô bờ. Khi cô ta sắp không gượng nổi nữa, Phương Tri Phi đến, nhìn cô ta bằng ánh mắt tràn đầy tình yêu và an ủi.

“Là anh làm liên luỵ em.” – Y thở dài thật dài.

Mạnh Uyển lặng thinh. Y tiếp tục nói – “Em yên tâm, anh sẽ mời đội ngũ luật sư tốt nhất đến biện hộ cho em.”

“Biện hộ như thế nào? Chứng cứ bên phía cảnh sát đã vô cùng xác thực, lúc ấy, vì muốn bao che cho anh, em đã chính miệng thừa nhận…”

Phương Tri Phi cắt ngang lời nói nhuốm vẻ căm hờn của cô ta – “Em còn nhớ em gái mình chứ? Nó vừa mới làm xong phẫu thuật ghép tuỷ, về sau còn cần cả khoản phí điều trị khổng lồ để vượt qua giai đoạn biến chứng nữa. Em ngoan một chút, anh sẽ chăm sóc em gái giúp em. Đợi khi nào em ra tù, mình sẽ kết hôn. Em yên tâm, anh sẽ luôn chờ em.”

Mạnh Uyển trợn tròn mắt nhìn y, mơ hồ hiểu ra hàm ý đe doạ đằng sau lời nói dịu dàng của y. Cô ta ngây ngẩn vài phút, sau đó bụm mặt, lặng lẽ rơi nước mắt. Đến tận lúc này, cô ta mới nhận ra tâm tư của Phương Tri Phi thâm trầm đến nhường nào. Ngay từ đầu, y đã không nhúng tay vào những việc này, chỉ là đúng lúc đưa ra đề nghị, đồng thời dẫn dắt cô ta hành động. Dẫu hiện tại cô ta có thay đổi khẩu cung, điều này cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến y khi không có chứng cứ.

Y đã sớm tính sẵn đường lui, đó chính là để mình gánh tội thay.

Đau đớn tột đỉnh, Mạnh Uyển oà khóc thành tiếng.

Phương Tri Phi đau lòng an ủi – “Uyển nhi đừng sợ, tất cả sẽ qua, tất cả sẽ ổn thôi. Đừng khóc, anh nhất định sẽ chờ em.”

“Cút đi! Anh cút đi cho tôi!” – Mạnh Uyển quát khàn cả giọng.

Phương Tri Phi thở dài rồi rời đi. Nhưng y biết, Mạnh Uyển có thể chịu đựng tất cả vì em gái mình. Chỉ cần em gái cô ta còn trong tay mình, cô ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngu xuẩn. Trên đường về nhà, y mở di động xem tin tức về Chu thị, lại bất ngờ trông thấy một chủ đề nóng. Người đăng kể lại vô cùng tỉ mỉ ân oán tình thù giữa Phương Côn Bằng và nhà họ Chu, còn kèm theo rất nhiều hình ảnh Phương Côn Bằng ngoại tình, đồng thời tung ra giấy khai sinh của mình và Chu Doãn Thịnh, trên đó đều có chữ ký của Phương Côn Bằng.

Cộng đồng mạng xôn xao, sau đó thi nhau chia sẻ, bày tỏ Phương Côn Bằng quả thực là kẻ cặn bã vô liêm sỉ nhất mà họ từng thấy. Con riêng lớn hơn con trong giá thú hẳn một tuổi, lấy tiền vợ đi nuôi bồ nhí. Hoá ra tiền sáng lập công ty của Phương Tri Phi đều đào từ nhà họ Chu. Cặp cha con này đúng là lập kỷ lục mới về mức độ kinh tởm của loài người!

Có cư dân mạng còn phân tích ra rằng Mạnh Uyển là bạn gái của Phương Tri Phi, có lẽ chuyện hãm hại Chu Doãn Thịnh căn bản là do Phương Tri Phi lên kế hoạch. Chu Doãn Thịnh ngồi tù, Chu thị rối loạn, y sẽ có thể đục nước béo cò. Trời đựu, ác vl.

Bình luận này vừa được đăng, ngay lập tức được cư dân mạng tôn sùng là chân tướng.

Phương Tri Phi hết sức tức giận, vừa xoá chủ đề vừa gọi điện thoại cho luật sư, nói muốn tố cáo kẻ phỉ báng, yêu cầu họ lập tức soạn thảo công văn rồi đăng tải công khai, thế mới khiến cho lời đồn lắng xuống. Nhưng hình tượng cá nhân của y tựu trung đã tan vỡ, từ một thanh niên anh tài trở thành một kẻ mưu mô, một đứa con ngoài giá thú.

Cũng may người chơi không để ý phẩm hạnh nhà phát hành như thế nào, chỉ để ý mức độ xuất sắc của trò chơi, cho nên khách hàng cũng không vì vậy mà tiêu giảm, trái lại còn càng ngày càng tăng.

Phương Tri Phi còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Phương Côn Bằng lại trở về với sắc mặt xám xịt. Ông ta là giảng viên môn Văn học cổ điển ở trường đại học, vẫn luôn nêu cao tinh thần học tập văn học đi đôi với rèn giũa đạo đức, còn từng cho ra đời cuốn sách nổi tiếng “Bí quyết sở hữu cốt cách và đạo đức của một người trí thức”.

Ông ta tự phô trương bản thân là một nhà văn học tài đức vẹn toàn, vẫn luôn được sinh viên và đồng nghiệp tôn sùng. Tin hot này vừa được đăng tải, hình tượng mà ông ta cẩn thận giữ gìn lập tức sụp đổ, đi đâu cũng bị người khác chỉ trỏ, phê bình. Sau khi kiểm tra tính xác thực của sự việc, ban lãnh đạo nhà trường đã ra lệnh đình chỉ ông ta, sau đó mở cuộc hội nghị cán bộ công chức, viên chức nhà trường để thảo luận về vấn đề có nên sa thải ông ta hay không.

Từ sau vụ hãm hại, nhà họ Chu vẫn luôn nhận được sự chú ý và cảm thông của nhân dân thành phố Tế Nam. Những người từng phê phán Chu Doãn Thịnh du thủ du thực, táng gia bại sản khi trước nay đều sửa lời, khen hắn hào phóng, sống thật, đặc biệt ngây thơ ngốc nghếch, tiếc nỗi bị ả goá phụ đen Mạnh Uyển chà đạp…

Chuyện Phương Côn Bằng ly hôn với bà Chu ngay tại thời điểm này vốn đã bị mọi người phê phán, nay còn lộ ra nội tình xấu xa như vậy, quả thực muốn người ta không mắng ông ta là súc vật cũng khó. Người như vậy mà vẫn có thể làm giảng viên đại học, đại học Tế Nam có còn cần thanh danh hay không? Vì thế, ban lãnh đạo nhà trường không cần ngẫm nghĩ chút nào, ngay ngày hôm đó liền yêu cầu Phương Côn Bằng làm thủ tục thôi việc. Phương Côn Bằng vừa bước vào nhà, nhà trường đã lập tức gọi điện đến, nói toàn thể ban cán bộ công nhân, viên chức nhà trường đã quyết định sa thải ông ta với số phiếu tán thành một trăm phần trăm, yêu cầu ông ta hôm sau đến trường làm thủ tục thôi việc.

Phương Côn Bằng thực sự rất yêu nghề giáo này. Ông ta ngồi khóc tu tu trong phòng khách, bà Phương ôm ông ta an ủi liên hồi.

Thấy nhà mình chìm trong không khí u ám, mịt mù, Phương Tri Phi cảm thấy rất khó chịu, không chào tiếng nào đã trực tiếp trở về phòng mình. Y điều khiển chuột, tìm kiếm tin tức liên quan đến Chu thị. Hôm nay, Chu thị sẽ triệu tập cuộc họp đại hội cổ đông, quyết định có giải thể công ty hay không. Chu thị là một trong những doanh nghiệp hàng đầu thành phố Tế Nam, truyền thông đương nhiên sẽ vô cùng chú ý đến vận mệnh của doanh nghiệp này.

Dân chơi chứng khoán đã bán tống bán tháo toàn bộ cổ phiếu, trừ phi có công ty nào sẵn sàng đầu tư một khoản vốn khổng lồ để cứu vãn, nếu không sẽ không thể nào xảy ra kỳ tích.

Chu Doãn Thịnh cùng bà Chu tay nắm tay đi vào phòng họp. Hai mẹ con mặc hai bộ comple trắng tương tự nhau, thần thái thản nhiên, đối lập hoàn toàn với những cổ đông mặt ủ mày chau khác.

“Cảm ơn mọi người đã ở lại với tôi đến giây phút cuối cùng.” – Chu Doãn Thịnh ngồi xuống vị trí chủ toạ, cười nói. Những người này thực ra không cao thượng như hắn nói, mà là khi họ hoàn hồn, muốn bán tháo cổ phiếu thì đã không còn ai dám nhận. Nay có ai không biết Chu thị chắc chắn sẽ sụp đổ, mua cổ phiếu của Chu thị chẳng khác nào mua một mớ giấy lộn.

“Tôi dám chắc sau năm năm nữa, mọi người nhất định sẽ cảm thấy may mắn vì quyết định hôm nay của mình. Hôm nay, tôi đến đây không phải để thảo luận vấn đề giải thể với mọi người, mà là về việc phát hành hai trò chơi mới.”

Nghe vậy, các cổ đông đều ngạc nhiên trợn tròn mắt. Chu thị đã đến tình trạng này rồi, lấy đâu ra tiền mà phát hành trò chơi mới? Tổng giám đốc Chu rốt cuộc đang mộng du hay đang mộng du?

Chu Doãn Thịnh giơ tay ngăn lại những âm thanh nghi ngờ của các cổ đông. Hắn cười nói – “Trước đó, tôi xin giới thiệu cho mọi người vị cổ đông mới của công ty chúng ta. Anh Dịch, mời anh vào.”

Dịch Tranh lạnh nhạt bước vào, ngồi xuống bên phải hắn, khẽ gật đầu với mọi người.

“Anh Dịch nắm giữ ba mươi sáu phần trăm cổ phần Chu thị, là đại cổ đông thứ hai của Chu thị. Trong thời khắc nguy nan này, tôi vô cùng biết ơn anh Dịch đã vươn tay cứu trợ Chu thị. Cảm ơn anh.” – Hắn đứng dậy, dang hai tay ra.

Nét mặt lạnh băng của Dịch Tranh nhanh chóng tan chảy, hắn cũng đứng lên theo, ôm chặt người thương vào lòng, còn hôn phớt qua vành tai hắn một cái.

Mây đen bao phủ trên đỉnh đầu các cổ đông lập tức tan biến, hoá thành nắng vàng vạn dặm. Có ai không biết kinh doanh cá độ là một trong những ngành nghề kiếm được nhiều tiền nhất. Tập đoàn Tài chính Dịch thị chẳng những có tiền, mà còn có thế, có hắn góp vốn, Chu thị muốn phá sản cũng khó. Thảo nào hai ngày trước, lúc đến công ty tuần tra, Tổng giám đốc Chu lại thẳng tay đến vậy, phê duyệt toàn bộ mấy trăm đơn từ chức mà không hề do dự, thì ra đã sớm tính cả rồi.

Các cổ đông vội vàng bày tỏ sự biết ơn đối với Dịch Tranh, phòng họp chìm trong bầu không khí hài hoà, vui vẻ.

Chu Doãn Thịnh giơ tay cắt ngang tiếng trò chuyện của mọi người. Hắn bật màn hình led sau lưng mình lên, đi thẳng vào vấn đề – “Trong thời gian phòng R&D chế tác Tranh Hùng Đất Quỷ, tôi cũng thử nghiệm chế tác trò chơi của riêng mình. Thực ra mà nói, tôi rất không hài lòng với kết quả chế tác của Tranh Hùng Đất Quỷ. Trong mắt tôi, nó chỉ có thể hình dung bằng hai chữ “sơ sài”.”

Các cổ đông trộm nhìn Tổng giám đốc Chu bằng ánh mắt kỳ dị. Tranh Hùng Đất Quỷ vừa ra mắt đã đạt được danh hiệu trò chơi chế tác hoàn mỹ nhất, số lượng người chơi mỗi ngày tăng vài triệu. Đến lúc trò chơi thu phí, mỗi năm chắc chắn có thể thu về mấy trăm triệu. Trò chơi như vậy mà còn chê sơ sài, Tổng giám đốc Chu đúng là bị cha con nhà họ Phương chọc điên, bắt đầu ăn nói lung tung luôn rồi.

Dịch Tranh lại rất thích dáng vẻ kiêu căng, ngạo mạn của người yêu. Hắn chống một tay lên má, nhìn người nọ một cách hứng thú.

Chu Doãn Thịnh cũng không nhiều lời, trực tiếp lắp đĩa, bắt đầu thuyết trình. Nhạc nền hùng tráng cùng cảnh tượng trời long đất lở bật tung như bom pháo, khiến những cổ đông ngồi đây giật nảy mình, mãi vẫn không hoàn hồn được. Đến khi Chu Doãn Thịnh thuyết trình xong, họ vẫn còn đắm chìm trong trò chơi này.

Đó nào phải trò chơi, rõ ràng là một thế giới chân thực! Đặt cạnh hai trò chơi này, Tranh Hùng Đất Quỷ quả nhiên chỉ có thể hình dung bằng hai chữ “sơ sài”.

“Bản quyền và quyền tác giả của hai trò chơi này đều nằm trong tay tôi, không có bất kỳ mâu thuẫn pháp luật nào. Giờ chúng ta cùng thảo luận vấn đề phát hành.” – Chu Doãn Thịnh còn chưa dứt lời, các cổ đông đã xôn xao thảo luận với trăm phần trăm sự nhiệt tình.

Phóng viên canh chừng trước cửa Chu thị hơn bốn tiếng đồng hồ. Đến khi trời sắp tối, mọi người đang chuẩn bị kết thúc công việc về nhà thì nhận được điện thoại của phòng PR Chu thị, nói Tổng giám đốc Chu muốn tuyên bố một tin tức quan trọng.

Chẳng lẽ là tuyên bố giải thể? Các phóng viên hăng tiết vịt, lập tức đăng tải trạng thái trên weibo và website chính thức, sau đó tiếp tục chờ đợi.

Phương Tri Phi ngả người ra lưng ghế, mỉm cười lướt xem trạng thái của những phóng viên này. Nhưng chẳng bao lâu sau, phóng viên một trang báo vô danh tiểu tốt nào đó liền đăng tải video lên weibo mình, lượt chia sẻ tăng đến hàng chục nghìn chỉ trong mấy phút.

Khuôn mặt diễm lệ của Chu Doãn Thịnh xuất hiện sau tầng tầng lớp lớp  micro, hắn tươi cười ôm eo người đàn ông cao lớn bên cạnh, nói – “Nếu mọi người đang chờ tin Chu thị phá sản, vậy thì tôi phải nói với mọi người rằng xin lỗi vì đã khiến mọi người thất vọng. Chu thị vừa nhận được sự ủng hộ đắc lực của Tập đoàn Tài chính Dịch thị, đã vượt qua cửa ải khó khăn này một cách thuận lợi. Ba ngày sau, chúng tôi sẽ phát hành hai trò chơi mới. Những thông tin chi tiết khác tạm thời chưa thể tiết lộ, nhưng tôi dám khẳng định về mặt chế tác, hai trò chơi này hơn xa Tranh Hùng Đất Quỷ, mọi người hãy chờ đón nhé. Theo ý kiến của tôi, Tranh Hùng mới chỉ là bán thành phẩm, vẫn còn rất nhiều sai sót, căn bản chưa đủ tiêu chuẩn để đưa ra thị trường. Hành động sính cái lợi trước mắt của người nào đó khiến tôi vô cùng khinh thường.”

Các phóng viên nhao nhao muốn đặt câu hỏi, nhưng đều bị vệ sĩ mà Dịch Tranh phái đến ngăn cản. Dịch Tranh che gương mặt người yêu vào vòng tay mình, vừa vỗ vai hắn trấn an vừa dẫn hắn phá vây. Sợ đèn flash quá chói mắt, hắn còn lấy một tay khác che khuất đôi mắt người yêu.

Không cần bất kỳ ngôn ngữ nào, chỉ từ hành động là có thể đoán ra tình cảm giữa hai người sâu đậm như thế nào.

Tin tức Tập đoàn Tài chính Dịch thị góp vốn vào Chu thị nhanh chóng xuất hiện trên các website tài chính và kinh tế lớn. Không khó để đoán ra rằng ngày mai, ngay khi thị trường chứng khoán vừa mở phiên giao dịch, giá cổ phiếu của Chu thị sẽ tăng một cách chóng mặt. Mức độ đánh giá của Dịch thị trong ba tập đoàn uy tín nhất nước Mỹ vẫn luôn là AAA, dân chơi chứng khoán xưa nay luôn tin tưởng vào phương hướng đầu tư của Tập đoàn Tài chính Dịch thị. Dịch thị đầu tư cổ phần vào Chu thị, thị trường vốn đầy rẫy nguy cơ của Chu thị tức thì an toàn hơn cả cho tiền vào két bảo hiểm.

Thấy tin này, Phương Tri Phi lập tức đập vỡ tách cà phê trong tay. Mất hơn nửa tiếng mới bình tĩnh trở lại, y đăng nhập vào máy chủ Đằng Đạt. Thấy số lượng người chơi Tranh Hùng Đất Quỷ vẫn liên tục tăng lên, y mới cảm thấy thoải mái hơn hẳn. Sản phẩm lỗi? Thế mà tên Chu Doãn Thịnh ngu xuẩn kia cũng dám nói! Qua sự chỉnh sửa và cải thiện của y, Tranh Hùng Đất Quỷ sẽ trở thành sản phẩm kinh điển không gì có thể vượt qua trong vòng năm mươi năm trở lại đây, sớm muộn gì thời gian cũng sẽ chứng minh tất cả.

Hôm sau, cổ phiếu Chu thị quả nhiên xanh sàn. Nếu ba ngày sau, cuộc họp báo ra mắt trò chơi mới được tổ chức thành công, giá cổ phiếu sẽ tiếp tục tăng trần. Những người từng điên cuồng bán tháo cổ phần Chu thị đều tiếc đứt ruột, đương nhiên cũng có những người chơi “bắt đáy” mừng như điên, nhảy nhót ngay giữa sàn chứng khoán.

Những cổ đông và công nhân viên rời khỏi Chu thị cũng ức đến nội thương, đều chờ xem trò chơi vượt cả Tranh Hùng Đất Quỷ rốt cuộc trông ra làm sao.

“Bọn họ không thể nào chế tạo ra trò chơi mới trong khoảng thời gian ngắn như vậy được. Cho dù có thể chế tạo ra, muốn vượt mặt Tranh Hùng cũng chỉ là ảo tưởng. Cho đến thời điểm hiện tại, đội ngũ chế tác của chúng tôi là đội ngũ hàng đầu Trung Quốc, anh ta chắc chắn không thể tìm ra nhân tài nào giỏi hơn chúng tôi.” – Phương Tri Phi nói như đinh đóng cột.

Tổng giám đốc Đằng Đạt nửa tin nửa ngờ. Ông ta nhìn y một cái, nghiêm túc hỏi – “Cậu nói thật cho tôi biết, Tranh Hùng thực sự không có vấn đề kỹ thuật nào chứ?”

“Ông còn không rõ năng lực của tôi hay sao? Chu Doãn Thịnh chẳng qua là cố tình chửi bới công ty chúng ta đấy thôi, không cần để ý đến anh ta.”

Ngay khi hai người đang thương thảo chiến lược đối phó, trưởng bộ phận kỹ thuật cuống quýt gõ cửa vào phòng, nói – “Nguy rồi, Tranh Hùng gặp sự cố ngắt kết nối hàng loạt, lượng khiếu nại đã vượt quá năm mươi nghìn người. Giám đốc Phương, anh mau lại xem xem thế nào.”

Phương Tri Phi lập tức bỏ tài liệu xuống, chạy đến bộ phận kỹ thuật. Tổng giám đốc Đằng Đạt nhét một viên thuốc trợ tim khẩn cấp vào miệng, đáy lòng bỗng nảy ra một linh cảm cực xấu.

Trên thực tế, Tranh Hùng không chỉ xảy ra sự cố ngắt kết nối, mà còn xuất hiện càng nhiều tình huống nghiêm trọng hơn. Có người chơi nói trang bị của mình không dùng được, có người nói skill mất hiệu lực, cho dù sử dụng đường truyền tốc độ 4Mbps, trò chơi vẫn lag đến phát điên, đến khi hết lag thì nhân vật của mình cũng đã chết, hơn nữa toàn bộ trang bị đều không cánh mà bay, quả thực chẳng khác nào bị ma ám.

Thông tin khiếu nại ồ ạt đổ về website chính thức của Đằng Đạt, có người chơi phẫn nộ còn trực tiếp đăng bài bóc phốt lên diễn đàn, mắng Tranh Hùng treo đầu dê bán thịt chó.

Rác rưởi! Thề đ*o bao giờ chơi nữa!

May mà chưa thu phí, không thì tao chắc chắn sẽ lật tung trụ sở Đằng Đạt!

Công ty nhỏ đúng là công ty nhỏ mà, chất lượng không hề đảm bảo.

Hôm bữa sếp Chu bảo Tranh Hùng là bán thành phẩm, tao còn mắng ổng vô liêm sỉ, cố tình bôi nhọ Đằng Đạt, giờ xem lại hoá ra là thật.

Đương nhiên là thật rồi. Đằng Đạt mua lại bản quyền Tranh Hùng từ chính tay Chu thị mà, trò chơi này đến cùng ra sao, người có quyền lên tiếng nhất đương nhiên là Chu thị.

Chuẩn rồi, dù gì Chu thị cũng là công ty lớn, trò chơi chưa đạt tiêu chuẩn thì chắc chắn sẽ không phát hành. Nhưng Đằng Đạt thì khác, khó khăn lắm mới mua được cái cây hái ra tiền này, chưa chịu trồng trọt gì đã vội lay cật lực, cuối cùng người bị tổn thất lại là các anh em game thủ! May mà sự cố xảy ra đúng giai đoạn chơi thử, chứ mà đúng vào lúc thu phí thì tao nhất định sẽ kiện Đằng Đạt tội lừa đảo.

Những bài viết như vậy tràn lan trên mạng. Tranh Hùng Đất Quỷ trước đó nhận được bao nhiêu lời khen thì nay phải chịu bấy nhiêu chửi bới. Số lượng người chơi bắt đầu giảm mạnh.

Hỏi thăm tình huống rõ ràng, ông tổng Đằng Đạt suýt nữa hôn mê ngay tại chỗ. Ông ta siết chặt cánh tay Phương Tri Phi, nghiến răng nói – “Công đoạn hậu kỳ là do đội ngũ của cậu và Mạnh Uyển phụ trách, có vấn đề gì các người cũng phải chịu trách nhiệm. Các người mau nghĩ cách cho tôi, nếu không tất cả mọi người đều chết chắc!”

Để sáng lập Đằng Đạt, hai người đã trút hết toàn bộ tài sản của mình vào, còn vay mượn một khoản nợ khổng lồ. Công ty có thể khởi bước hay không, tất cả đều dựa vào tình trạng phát hành của Tranh Hùng Đất Quỷ. Hiện nay, Tranh Hùng Đất Quỷ bị đánh giá quá thấp, sau khi giai đoạn chơi thử kết thúc, chắc chắn sẽ không kiếm được bao nhiêu tiền, hai người chỉ có nước mất cả chì lẫn chài.

Lần đầu tiên, Phương Tri Phi lộ rõ vẻ căng thẳng, khởi động với thiết bị đầu cuối máy chủ để dò tìm vấn đề.

Y kiểm tra vài lần, cuối cùng nhíu mày nói – “Mã nguồn trò chơi bị làm rối một cách ác ý, máy chủ cũng bị hacker tấn công. Không có gì, đều là vấn đề nhỏ, gỡ rối mã nguồn rồi cài đặt thêm vài hệ thống phòng ngự là xong.”

“Vậy các cậu mau sửa đi, khi nào xong thì đăng tin giải thích máy chủ bị hacker tấn công, cho người chơi biết không phải chất lượng trò chơi của chúng ta có vấn đề.” – Tổng giám đốc thở phào nhẹ nhõm.

Phương Tri Phi gật đầu đồng ý, thức suốt đêm để chỉ huy đội ngũ gỡ rối mã nguồn. Nhưng y hiển nhiên đã xem nhẹ tính nghiêm trọng của vấn đề, cho dù y chỉnh sửa thế nào, khi sao lưu vào ổ cứng, mã nguồn sẽ lại khôi phục về trạng thái trước đó.

Phương Tri Phi dùng mọi biện pháp mà vẫn không sửa được dù chỉ một kí tự. Điều này khiến y ý thức được rằng kỹ thuật của người làm rối mã nguồn hơn y rất nhiều.

Chiều hôm sau, y rốt cuộc bó tay. Y liên hệ với một người bạn bên Mỹ của mình, chi một số tiền lớn để thuê người nọ sửa mã nguồn. Phương Tri Phi quen người này qua Internet hồi còn du học ở Mỹ, toàn bộ kỹ thuật hack của y đều bắt nguồn từ người này. Anh ta là người sáng lập nên tổ chức hacker hàng đầu nước Mỹ. Trên đời này, không có hệ thống nào mà anh ta không thể đột nhập, bao gồm cả hệ thống quốc phòng của các quốc gia.

Nếu không phải hai người là chỗ quen biết, anh ta tuyệt đối sẽ không nhận vụ làm ăn cỏn con này.

“Ông yên tâm, người bạn này của tôi là một trong những hacker giỏi nhất thế giới. Có anh ấy ra tay, mọi chuyện tuyệt đối không thành vấn đề.” – Phương Tri Phi liên tục an ủi ông tổng già đang nôn nóng chờ đợi.

Y vừa dứt lời, bên kia liền kết nối với máy tính của y, đồng thời gửi cho y một đoạn audio.

“John, lần này không phải tôi không giúp cậu, kỹ thuật của người ra tay với cậu đã vượt ngưỡng thần sầu, tôi cũng không làm gì được. Cậu xem, anh ta còn cười nhạo tôi. John, tôi hy vọng anh hãy ngẫm kỹ xem mình rốt cuộc đã đắc tội với ai, sau đó gửi danh sách của họ cho tôi. Vị hacker này ngầu quá, tôi muốn kết bạn với anh ta!” – Đối phương sử dụng thiết bị thay đổi giọng nói để xử lý âm thanh của mình, hiển nhiên không muốn bại lộ thân phận.

Audio vừa kết thúc, lập tức lại có một video bật ra.

Trong video là hình ảnh màn hình máy tính, từng chuỗi mã nguồn trò chơi đã qua chỉnh sửa bỗng nhiên tụ thành hình lốc xoáy, liên tục di chuyển khắp màn hình. Vài giây sau, một nhóc con mặc tã lót ôm một khẩu súng nước bò ra từ trung tâm lốc xoáy, chĩa thẳng vào người đang ngồi đối diện màn hình, bi ba bi bô – “Không được nhúc nhích, ta là sứ giả công lý, mi đã bị bắt!”

Nhóc con mềm mềm múp múp, trông vô cùng đáng yêu. Thậm chí cuối video, Phương Tri Phi còn có thể nghe thấy tiếng cười biến điệu của người bạn kia.

Nhưng Phương Tri Phi thì không thể nào cười nổi. Không thể sửa đổi mã nguồn đồng nghĩa với việc họ phải lập trình lại hoàn toàn, còn phải nhúng tay vào trò chơi, tiến hành thử nghiệm, điều chỉnh… Cứ thế thì nói gì một tháng, cho dù tốn hơn nửa năm cũng không giải quyết được vấn đề. Nếu thực sự phải chờ đến lúc đó, đánh giá về Tranh Hùng Đất Quỷđã sớm tụt đáy, không thể gượng dậy nữa.

Bảy mươi lăm triệu mà chỉ mua về được thứ rác thải như vậy. Phương Tri Phi rõ ràng không có bệnh tim, nhưng cũng cảm thấy lồng ngực mình tức nhói. Mà ông tổng Đằng Đạt thì đã sớm trợn trắng mắt, hôn mê bất tỉnh.

Liên tưởng đến lời mắng Tranh Hùng Đất Quỷ là bán thành phẩm của Chu Doãn Thịnh, Phương Tri Phi hoàn toàn có lý do nghi ngờ hacker này là do đối phương tìm đến. Y không nuốt trôi được cơn tức này, về nhà bật laptop, thử hack vào hệ thống văn phòng Chu thị.

Nhưng vừa chạm vào lớp tường lửa thứ nhất, y đã bị đánh bật ra ngoài. Tên nhóc mặc tã lót xuất hiện trên màn hình, nâng súng nước bắn về phía y, miệng phát ra tiếng “biu biu biu”.

Phương Tri Phi càng không chịu thua, cố gắng tấn công tường lửa lần nữa. Tên nhóc nọ cất súng nước đi, đổi sang chiếc tên lửa dài gấp đôi người nó, sau đó bóp cò.

Một tiếng “đoàng” vang dội khiến Phương Tri Phi giật bắn cả mình.Hiệu ứng 3D của đối phương quá thật, màn hình hiện lên hình ảnh nứt vụn như vừa bị đạn tên lửa dội trúng, nhấp nháy hai cái rồi tắt ngóm.

Đ* mẹ! Phương Tri Phi quăng mạnh chuột ra ngoài, không thể không thừa nhận kỹ thuật hacker của mình còn không bằng một phần vạn đối phương.

Mười ngón tay y liên tục vò bứt tóc mình, vẻ mặt vừa đau đớn vừa dữ tợn. Trong cơn phiền muộn, y không hề hay biết camera máy tính mình chưa hề mất đi tác dụng, vẫn đang lặng lẽ ghi lại hình ảnh khốn đốn, chật vật của y.

Chu Doãn Thịnh nằm bò ra giường, vịn màn hình cười sằng sặc.

Dịch Tranh chỉ quấn một chiếc khăn tắm trên hông, bước đến bên giường phát nhẹ bờ mông cong tớn của người yêu, mắng khẽ một câu “nghịch ngợm”. Hiện nay, hắn đã cắm rễ ở nhà họ Chu, hơn nữa chiếm luôn nửa giường người yêu với lý do đàm đạo thâu đêm, ấy vậy mà bà Chu cũng không cảm thấy kỳ lạ chút nào.

“Mai là họp báo ra mắt trò chơi, em rất nóng lòng muốn xem biểu cảm của Phương Tri Phi. Một sản phẩm thấp kém như Tranh Hùng mà tên đó cũng dám đem ra bán, đúng là cười rụng răng.”

Một khi phát hành, hai trò chơi này chắc chắn sẽ bị mang ra so sánh với Tranh Hùng Đất Quỷ, ai hơn ai kém chỉ cần xem là biết.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện