10 Năm sau.
Ở một tiểu viện tại Linh lung các.
Lam Tịch nằm trên nhuyễn tháp, vẫn là thân huyết y rực rỡ, trên tay cầm ngọc phiến – một trong hai pháp khi của cô tên Ngọc Tình phe phẩy.
( Cái còn lại là một thanh trường kiếm mỏng tên Huyết Sương)
10 năm nay cuộc sống của cô đúng là không gì nhàn hạ bằng.
Thân là chủ nhân của hai cái " tập đoàn" lớn nhất ma đạo, mỗi ngày chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng.
Có tứ đại hộ pháp thuộc tính trung khuyển rất dễ thương đó là: A Nhất, A Nhị, A Tam, A Tứ ( Tui thừa nhận khả năng đặt tên kém của mình -_-)
Lại được đồ đệ siêu cấp soái ca hầu hạ, đúng là thật đáng sống.
Đây có lẽ là thế giới thoải mái nhất của cô. Còn có một nhan sắc kinh diễm nhân gian nữa chứ! Mặc dù những thân xác trước không phải là xấu, nhưng nếu muốn so với Lam Tịch nguyên chủ này chẳng khác gì vịt bầu và thiên nga. Ai mà chẳng thích mình đẹp, cô cũng không ngoại lệ.
Lúc này,một đôi bàn tay vòng đến trước mặt cô, giọng nói trầm ấm vang lên:
- Đoán xem ta là ai nào? Lam Tịch mỉm cười yêu mị:
- Với cái tu vi Kim đan kì của ngươi mà cũng muốn giấu khí tức với ta sao?
Cố Thừa Diện cười rộ, vòng tới trước mặt cô, mười năm qua đi, tiểu tử năm nào đã trở nên anh tuấn tiêu sái, khí chất bất phàm, từng ngũ quan tinh xảo, chỉ hợp với hai từ soái ca. Hắn thân vận một hắc y, tóc dài búi gọn sau gáy, đôi mắt sáng ngời nhìn Lam Tịch.
- Sư phụ,ta lần nay đi lịch luyện hai tháng, sư phụ không nhớ người đồ nhi này sao?
- Ngày nào ngươi cũng dùng kính lập thể nói chuyện với ta, có gì mà nhớ với nhung?
- Nhưng mà ta rất nhớ ngươi, sư phụ ~~~- Cố Thừa Diễn nói liền ôm cứng lấy eo Lam Tịch mà cọ cọ. Bộ dáng với chó con không khác là bao.
Lam Tịch tỏ vẻ có đồ đệ dính người thật không dễ gì ¥_¥
- Sư phụ, ta có mang về một kẻ, nàng ta rất đặc biệt.
- Đặc biệt?
- Phải, nàng ta có khả năng tinh lọc linh khí sao cho tinh khiết nhất, thật thần kì đúng không? Ta bắt nàng ta về cho ngươi tu luyện sớm ngày đột phá Đại thừa kì đó.
Khóe miệng Lam Tịch giật giật. Đệch! Đệch! Đệch! Tinh lọc linh khí? Đó chẳng phải bàn tay vàng của nữ chính- Liễu Minh Yên sao?
Cớ gì nàng ta lại rơi vào tay Cố Thừa Diễn?
Nếu cô nhớ không nhầm lúc này Liễu Minh Yên phải có tu vi Xuất khiếu kì, đối với nam chính đại nhân một cái búng tay là chết.
Tại sao lại cam tâm để bị giải về Linh lung các?
Âm mưu nàng ta là gì?
Trong lúc Lam Tịch còn đang mê man với các câu hỏi, Cố Thừa Diễn đã cho người lôi Liễu Minh Yên vào.
Một thân hình mảnh mai khoác bạch y, chẳng khác gì tiên tử chín tầng mây rớt xuống. Khác với vẻ kiều diễm mê người của Lam Tịch, vẻ đẹp của nữ tử là thanh khiết như ngọc nữ, dù có nằm lăn lốc dưới sàn cũng thật cao lãnh.
- Ngươi tên gì?
- Lâm Lam. – Nữ tử khẽ nói, giọng nói nhẹ nhàng mà tinh khiết. ( Đây phải chăng là thiết lập của nữ chính truyền kì?)
Lam Tịch nhếch mép, quả nhiên muốn giả dạng người khác xâm nhập vào đây. Nhưng mà cô nương ngốc nghếch à, cái bàn tay vàng mà cô nghĩ chỉ là bí mật của cô ấy, ta đây cũng biết nha. Cộng với khí chất bất phàm tỏa ra thì... nữ chính 100%.
[ Độ hảo cảm nam chính dành cho nữ chính là 30, Tiểu Tịch Tịch, cẩn thận nha]
Lam Tịch giật mình,nhướng mày nhìn Liễu Minh Yên dưới sàn. Lẽ nào nàng ta vào đây để công lược lại Cố Thừa Diễn?
Hê, nam nhân vào tay ta, đừng hòng cướp!!!
- Nếu như là ngươi mang về cho ta, thì đành vậy, mang con bé xinh xắn này vào hậu viện.
Ngay lập tức có người tiến vào lôi Liễu Minh Yên đi.
Cố Thừa Diễn thấy vẻ khoái chí trên mặt Lam Tịch không khỏi cười sủng nịch.
Mỗi ngày làm nàng vui cười như vậy là sứ mạng của hắn.
Theo như đúng kì hạn, thì bấy giờ Cố Thừa Diễn phải có tu vi Hợp Thể kỳ. Haha, 10 năm từ Luyện khí lên Hợp Thể sao, chỉ có nam chính mới làm được! Nhưng 10 năm nay Lam Tịch luôn nuôi nhốt nam chính đại nhân ở Ma giới, mọi cơ duyên nên gặp của nam chính cũng bị chặt đứt.
Nhưng dù sao tự mình tu luyện 10 năm đạt Kim đan có lẽ cũng chỉ có mình nam chính mới làm được thôi.
Đến cả cao thủ như Lam Tịch nguyên chủ tu luyện 28 năm mới đạt Kim đan. Người thường có khi mất cả trăm nam cũng kết đan được.
Hầy, cũng không thể đem số liệu bình thường so với thứ sinh vật mang hào quang nam chính (-3-)/.
Những ngày này ngoài việc ăn sung ở sướng, Lam Tịch còn phải thường xuyên đến hậu viện xem xét Liễu Minh Yên. Trong kịch bản vốn không có cảnh nàng ta bị bắt tới Linh Lung các, nhưng dù sao Lam Tịch cũng đã nhiễu loạn kịch bản đến lộn tùng phèo rồi, giờ chỉ không biết âm mưu của nữ chính thôi.
Nhưng Liễu Minh Yên vẫn luôn xử sự bình thường, mỗi ngày không ngủ cũng ngồi xếp bằng trong hậu viện tu luyện.
Nè nè, cô đang bị bắt đó nữ chính, có cần tự nhiên như ở nhà vậy không hả!
Haiz, mệt mỏi với nữ chính quá, cầu nghỉ ngơi, zzzzzzzzz!
Ở một tiểu viện tại Linh lung các.
Lam Tịch nằm trên nhuyễn tháp, vẫn là thân huyết y rực rỡ, trên tay cầm ngọc phiến – một trong hai pháp khi của cô tên Ngọc Tình phe phẩy.
( Cái còn lại là một thanh trường kiếm mỏng tên Huyết Sương)
10 năm nay cuộc sống của cô đúng là không gì nhàn hạ bằng.
Thân là chủ nhân của hai cái " tập đoàn" lớn nhất ma đạo, mỗi ngày chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng.
Có tứ đại hộ pháp thuộc tính trung khuyển rất dễ thương đó là: A Nhất, A Nhị, A Tam, A Tứ ( Tui thừa nhận khả năng đặt tên kém của mình -_-)
Lại được đồ đệ siêu cấp soái ca hầu hạ, đúng là thật đáng sống.
Đây có lẽ là thế giới thoải mái nhất của cô. Còn có một nhan sắc kinh diễm nhân gian nữa chứ! Mặc dù những thân xác trước không phải là xấu, nhưng nếu muốn so với Lam Tịch nguyên chủ này chẳng khác gì vịt bầu và thiên nga. Ai mà chẳng thích mình đẹp, cô cũng không ngoại lệ.
Lúc này,một đôi bàn tay vòng đến trước mặt cô, giọng nói trầm ấm vang lên:
- Đoán xem ta là ai nào? Lam Tịch mỉm cười yêu mị:
- Với cái tu vi Kim đan kì của ngươi mà cũng muốn giấu khí tức với ta sao?
Cố Thừa Diện cười rộ, vòng tới trước mặt cô, mười năm qua đi, tiểu tử năm nào đã trở nên anh tuấn tiêu sái, khí chất bất phàm, từng ngũ quan tinh xảo, chỉ hợp với hai từ soái ca. Hắn thân vận một hắc y, tóc dài búi gọn sau gáy, đôi mắt sáng ngời nhìn Lam Tịch.
- Sư phụ,ta lần nay đi lịch luyện hai tháng, sư phụ không nhớ người đồ nhi này sao?
- Ngày nào ngươi cũng dùng kính lập thể nói chuyện với ta, có gì mà nhớ với nhung?
- Nhưng mà ta rất nhớ ngươi, sư phụ ~~~- Cố Thừa Diễn nói liền ôm cứng lấy eo Lam Tịch mà cọ cọ. Bộ dáng với chó con không khác là bao.
Lam Tịch tỏ vẻ có đồ đệ dính người thật không dễ gì ¥_¥
- Sư phụ, ta có mang về một kẻ, nàng ta rất đặc biệt.
- Đặc biệt?
- Phải, nàng ta có khả năng tinh lọc linh khí sao cho tinh khiết nhất, thật thần kì đúng không? Ta bắt nàng ta về cho ngươi tu luyện sớm ngày đột phá Đại thừa kì đó.
Khóe miệng Lam Tịch giật giật. Đệch! Đệch! Đệch! Tinh lọc linh khí? Đó chẳng phải bàn tay vàng của nữ chính- Liễu Minh Yên sao?
Cớ gì nàng ta lại rơi vào tay Cố Thừa Diễn?
Nếu cô nhớ không nhầm lúc này Liễu Minh Yên phải có tu vi Xuất khiếu kì, đối với nam chính đại nhân một cái búng tay là chết.
Tại sao lại cam tâm để bị giải về Linh lung các?
Âm mưu nàng ta là gì?
Trong lúc Lam Tịch còn đang mê man với các câu hỏi, Cố Thừa Diễn đã cho người lôi Liễu Minh Yên vào.
Một thân hình mảnh mai khoác bạch y, chẳng khác gì tiên tử chín tầng mây rớt xuống. Khác với vẻ kiều diễm mê người của Lam Tịch, vẻ đẹp của nữ tử là thanh khiết như ngọc nữ, dù có nằm lăn lốc dưới sàn cũng thật cao lãnh.
- Ngươi tên gì?
- Lâm Lam. – Nữ tử khẽ nói, giọng nói nhẹ nhàng mà tinh khiết. ( Đây phải chăng là thiết lập của nữ chính truyền kì?)
Lam Tịch nhếch mép, quả nhiên muốn giả dạng người khác xâm nhập vào đây. Nhưng mà cô nương ngốc nghếch à, cái bàn tay vàng mà cô nghĩ chỉ là bí mật của cô ấy, ta đây cũng biết nha. Cộng với khí chất bất phàm tỏa ra thì... nữ chính 100%.
[ Độ hảo cảm nam chính dành cho nữ chính là 30, Tiểu Tịch Tịch, cẩn thận nha]
Lam Tịch giật mình,nhướng mày nhìn Liễu Minh Yên dưới sàn. Lẽ nào nàng ta vào đây để công lược lại Cố Thừa Diễn?
Hê, nam nhân vào tay ta, đừng hòng cướp!!!
- Nếu như là ngươi mang về cho ta, thì đành vậy, mang con bé xinh xắn này vào hậu viện.
Ngay lập tức có người tiến vào lôi Liễu Minh Yên đi.
Cố Thừa Diễn thấy vẻ khoái chí trên mặt Lam Tịch không khỏi cười sủng nịch.
Mỗi ngày làm nàng vui cười như vậy là sứ mạng của hắn.
Theo như đúng kì hạn, thì bấy giờ Cố Thừa Diễn phải có tu vi Hợp Thể kỳ. Haha, 10 năm từ Luyện khí lên Hợp Thể sao, chỉ có nam chính mới làm được! Nhưng 10 năm nay Lam Tịch luôn nuôi nhốt nam chính đại nhân ở Ma giới, mọi cơ duyên nên gặp của nam chính cũng bị chặt đứt.
Nhưng dù sao tự mình tu luyện 10 năm đạt Kim đan có lẽ cũng chỉ có mình nam chính mới làm được thôi.
Đến cả cao thủ như Lam Tịch nguyên chủ tu luyện 28 năm mới đạt Kim đan. Người thường có khi mất cả trăm nam cũng kết đan được.
Hầy, cũng không thể đem số liệu bình thường so với thứ sinh vật mang hào quang nam chính (-3-)/.
Những ngày này ngoài việc ăn sung ở sướng, Lam Tịch còn phải thường xuyên đến hậu viện xem xét Liễu Minh Yên. Trong kịch bản vốn không có cảnh nàng ta bị bắt tới Linh Lung các, nhưng dù sao Lam Tịch cũng đã nhiễu loạn kịch bản đến lộn tùng phèo rồi, giờ chỉ không biết âm mưu của nữ chính thôi.
Nhưng Liễu Minh Yên vẫn luôn xử sự bình thường, mỗi ngày không ngủ cũng ngồi xếp bằng trong hậu viện tu luyện.
Nè nè, cô đang bị bắt đó nữ chính, có cần tự nhiên như ở nhà vậy không hả!
Haiz, mệt mỏi với nữ chính quá, cầu nghỉ ngơi, zzzzzzzzz!
Danh sách chương