Ánh đèn mờ ảo xung quanh cứ thế làm hoa mắt người đàn ông cố đắm mình trong chất cồn làm cho đầu óc mất tỉnh táo. Chẳng biết đâu là thật đâu là giả, kể cả cô gái ngồi kế bên.

Tư Hạ quay sang nhìn anh:

- Về được chưa? - Cô nói chuyện được? Đúng là say có thể tưởng tượng ra nhiều thứ.

Anh cười trong vô thức, tiếp tục rót rượu và uống.

- Cô biết hôm nay tôi gặp chuyện gì không? Người nuôi tôi là người giết chết cả gia đình tôi. Tôi nên làm gì bây giờ? Suốt bao năm qua tôi đã đi phục tùng cho kẻ như vậy.

Cô dường như cảm nhận được sự đau khổ trong từng lời nói của anh, mặc dù chưa rõ chuyện gì nhưng có thể thấy người này đã phải sống mệt mỏi như thế nào.

- Ngày mai anh tỉnh táo rồi giải quyết, mau về thôi. Anh say quá rồi.

Chí Thần bất chợt nắm tay cô ghì lại:

- Tư Hạ, tôi nhớ em.

Tự dưng hai khoé mắt cô cay cay, cách anh làm hay đối xử với cô đều có vẻ không đúng. Sau từng ấy thời gian xuất hiện rồi biến mất, bây giờ anh lại nói nhớ cô, thật nực cười. Rốt cuộc anh muốn dày vò tình cảm của cô ra sao mới chịu đây.

Tư Hạ dìu anh ra xe, Tiểu Kiệt đã chờ sẵn ở bên ngoài. Trên con đường ngập tràn hoa xuân, nỗi suy tư dài đến vô tận. Cô nhẹ nhàng quay sang nhìn người đàn ông đang say, cô rõ ràng không chấp nhận anh vậy mà lại đem hình ảnh của anh in sâu trong tâm trí.

Tiểu Kiệt cùng cô đỡ anh lên phòng tại biệt thư riêng. Cậu cũng vội vàng quay về vì có việc phải xử lý, thật ra cậu gấp rút muốn tìm hiểu chuyện của Chí Thần sau khi nghe Tư Hạ kể lại.

Những chuyện vui buồn trong quá khứ cứ thể ẩn hiện ngày càng mãnh liệt hơn trong suy nghĩ, hai mắt anh nhắm lại không kìm được những giọt nước mắt kéo dài. Chưa bao giờ anh thấy bản thân có nhiều cảm xúc như vậy.

Tư Hạ lấy tay lau nước mắt trên mặt anh, lòng cô từ giận chuyển sang thương. Phải chịu đựng đến chừng nào, đau khổ biết mấy mà người như anh mới dám bật khóc.

Chưa đầy năm giây, cơ thể cô đã bị anh kéo ngả xuống giường. Hành vi của người bình thường được điều khiển bởi lí trí và tình cảm, nhưng hiện tại anh không kiểm soát được vì lượng cồn trong máu làm anh rơi vào trạng thái sẽ làm những hành động thiếu suy nghĩ.

Chí Thần cúi xuống, trao nụ hôn sâu mạnh bạo lên môi cô. Anh ngấu nghiến, mút mạnh hai cánh môi như muốn thưởng thức trọn vẹn một cách kịch liệt. Đầu lưỡi nhanh chóng tiến vào bên trong tìm bạn đồng hành trong không gian ấm nóng đầy mật ngọt. Tim cô thổn thức, không từ chối lời mời gọi của anh mà hợp tác tích cực. Nụ hôn dần dần đi đến mang tai, anh dùng lưỡi kích thích từng khu vực nhạy cảm của cô, mỗi nơi đều để lại dấu vết. Cảm giác rùng mình, cả cơ thể đang nóng lên, hai tay cô nắm chặt ga giường.

Tay anh không chịu ở yên mà luồng thẳng vào trong áo, từng cái chạm vào da thịt làm cô mê muội. Chiếc áo thun nhanh chóng cũng bị anh cởi bỏ cùng lúc với mình. Đôi gò bồng căng tròn lộ ra trước mắt, làn da trắng hồng tự nhiên tuyệt đẹp, anh nuốt nước bọt cố kìm lại, để mọi thứ thật nhẹ nhàng nhưng có vẻ không được rồi, con quái thú trong anh trỗi dậy, vồ lấy cô như chưa từng. Hai tay anh liên tục xoa nắn bầu ngực qua lớp áo lót, môi chạm môi hôn nồng nhiệt. Anh luồng tay ra sau kéo chiếc váy vướng víu của cô xuống, cả cơ thể hiện ra trước mắt, bộ nội y ren màu đen còn lại trên người cô làm anh tăng thêm phần kích thích. Anh kéo nụ hôn từ cổ đi ngang qua ngực, từ từ xuống bụng. Tư Hạ cảm thấy có điều không ổn, vội kéo anh lên:

- Không được.

Anh như bỏ ngoài tai lời nói của cô, mà còn đẩy nhanh tiến độ hơn. Anh để tay tự do hoạt động, chạm vào nơi bí ẩn nhất trên thân thể cô, những ngón tay linh hoạt hành động như bản năng của nó. Chơi đùa bên ngoài chưa đủ, anh thẳng tay xé chiếc quần còn sót lại, mạnh dạn đâm thẳng vào trong. Tư Hạ cắn môi cố không phát ra thứ âm thanh gợi dục. Chiếc áo lót mau chóng bị anh kéo xuống, để lộ nụ hoa hồng hào quyến rũ, anh đưa môi đến gần, mê đắm mút lấy cho đến khi sưng tấy mới thôi. Trong phút chốc cơ thể không một mảnh vải che thân của người con gái trước mặt cuốn sâu vào ánh mắt anh. Không muốn bỏ qua bất cứ vị trí nào, anh thả nụ hôn ướt át ở nơi sâu thẩm, ngại ngùng bên trong cô. Tư Hạ khó lòng kiểm soát được mà vô tình kêu rên thành tiếng, nắm lấy tóc anh như lời cầu xin, cô thật sự chịu hết nổi rồi.

Tất cả chỉ là khởi đầu cho con quái vật ngủ đông ở bên trong. Anh vội cởi bỏ chiếc quần đang mặc, thứ gì đó to lớn, gân guốc hiện ra sững sờ trước mắt cô. Bừng tỉnh trong cơn u mê vừa qua, Tư Hạ nhanh chóng ngồi bật dậy, không được để anh tiến lại gần. Đây là lần đầu, cô không muốn thấy anh trong trạng thái nửa tỉnh nửa say như vậy. Nhưng Chí Thần nào chịu dừng lại, anh như con hổ đói khát sẵn sàng ăn thịt cô ngay lập tức.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện