Ánh sáng màu vàng nhạt chiếu qua cửa sổ thủy tinh làm căn phòng màutrắng trở nên ấm áp. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái đang say ngủ trêиgiường dường như được phủ thêm một màu vàng thanh khiết.
Dường như ngủ không yên, lông mi mỏng như cánh ve của cô nhẹ run rẩy, miệng nỉ non vài tiếng trong mơ không rõ ràng:
“Đừng mà, buông ra!”
Trong mơ, có một người đàn ông không ngừng hôn lên môi cô, nắm xoa lấy ngựccô, nửa người dưới lại cứng rắn ma sát với tiểu huyệt Mỵ Mỵ, chỉ thiếuchút nữa là tiến vào thân thể cô. Xúc cảm đó, hơi thở đó, cũng làm chocô cảm thấy thật quen thuộc, nhưng lại nhất thời không nghĩ ra là ai.
Cô muốn đẩy người đàn ông đang đè trêи người mình ra nhưng lại phát hiệnchút sức lực của mình không thể đối phó được với anh. Hành động của côlại giống như đang vuốt ve lồng ngực của anh, cảm giác được cơ thể căngchặt, tay nhỏ véo trộm một cái.
Nhưng mà, cảm giác bị trêu chọcthực thoải mái! Suy nghĩ như vậy, cô càng không có chút sức lực nào đểphản kháng, ngược lại giống như muốn tan chảy. Nửa thân dưới trống rỗngkhông kìm được chảy ra thật nhiều ɖâʍ thủy nóng hổi, nhưng cây gậy nóngnhư lửa kia không hề đi ra ngoài như dòng nước mà lại nhét nước vào cáimiệng nhỏ đang hé ra, khát vọng mà hút vào kia. Mỗi lần rút ra mật thủylại tràn lan như cỏ mọc sau mưa.
“A…, đừng đi, em muốn…”
Dù sao cũng là ở trong mơ, cô cũng không muốn bận tâm xem người đàn ôngđang đè trêи người mình là ai, khát vọng mãnh liệt bao trùm thân thểkhiến cô không biết xấu hổ mở miệng khẩn cầu.
“Muốn thì mở to mắt ra! Nhìn xem anh là ai?”
Giọng người đàn ông vốn dễ nghe bởi vì bị ɖu͙ƈ vọng khống chế mà trở nên trầm khàn và nhỏ, thổi bên tai mẫn cảm của cô mang theo sự tức giận.
Mở mắt ra? Cô lúc này không phải đang ở trong mộng hay sao ? Một lát nữa tỉnh lại không phải cũng quên đi hay sao? “Nhanh lên! Mở mắt ra! Chỉ cần mở mắt ra anh như thế nào cũng sẽ cho em!”
Thanh âm kia tiếp tục đâm vào trong tai Mỵ Mỵ, giống như con rắn muốn hấp dẫn Adam và Eva.
Lông mi dài của cô đều như cây quạt nhỏ nhẹ run lên, ánh mắt còn ngái ngủ cuối cùng cũng mở ra.
Đập vào trong mắt là cảnh thực, qua vài giây đại não mới tiếp thu, a, vậy mà lại không phải mơ sao?
“Anh Dịch ?”
“Mỵ Mỵ, em có muốn anh tiếp tục không?”
Thanh âm của người đàn ông không chỉ vì bị áp chế của ɖu͙ƈ vọng mà còn khẩntrương vì sợ bị cự tuyệt, sợ từ trong đôi môi đỏ kia nghe được thanh âmcự tuyệt mà anh sợ hãi.
Bị Dịch nhắc nhở như vậy, Mỵ Mỵ mới nhớtới tiểu huyệt của mình giờ phút này còn đang co rút vì ɖu͙ƈ vọng, hơnnữa, vốn kế hoạch của mình là câu dẫn anh Dịch, lúc này sao có thể không tiếp tục đây?
“Tiếp tục, em muốn anh tiếp tục…”
Hai chânthon dài chủ động quấn chặt lấy ʍôиɠ của người đàn ông, cong người lênđem bụng của mình dán lên cơ bụng của anh. Mỵ Mỵ không chút do dự muốnDịch tiếp tục, hơn nữa thân thể cô cũng khao khát muốn Dịch tiếp tụcđộng tác.
Bị cô gái mình thương yêu mời gọi như vậy, Dịch khônghề chần chừ, không chút lưu tình đâm vào hoa huyệt anh khát vọng nhiềunăm nhưng không thể tiến vào kia.
“A…”
Giống với tưởngtượng của anh, không, so với anh tưởng tượng còn tuyệt vời hơn. Đâychính là chốn thiên đường, xúc cảm mềm mại trơn nhẵn như lông ngỗng ngày đó, tầng tầng mị thịt bị kéo dài không có kẽ hở gắt gao ôm chặt lấyanh, cảm giác non mềm ấm áp khiến cho anh không thể lập tức rút ra màdừng lại ở đó hưởng thụ tiểu huyệt ôm chặt nơi đó của anh.
“A…”
Mặc dù biết bộ dạng côn thịt của Dịch thực đặc biệt, nhưng khi côn thịtnóng như lửa tiến vào hoa huyệt của mình thì quy đầu thật lớn kia đâm cô trướng đau. Sao lại có quy đầu đàn ông lớn như vậy, so với nắm đấm củamình không xê xích bao nhiêu ! Đối với quy đầu to lớn có thể tiến vàotrong hoa huyệt chỉ nhét vừa một ngón tay của cô kia, cô cảm thấy vừa kỳ lạ lại hưng phấn!
“Thật lớn…”
Chuyện ở trêи giường đượcthổi phồng “Thật lớn” này thì chỉ cần là đàn ông, không thể không vuivẻ. Điều này cho thấy năng lực của anh được ghi nhận! Người đàn ông lúcnày nghe vậy càng cố gắng, càng cẩn thận cày ruộng làm cỏ, muốn mỗi lầnđến đều được khen ngợi là “Thật mạnh”!
Nếu như là Thịnh, thậm chí là Phàm, nhất định sẽ có phần thắc mắc, lại càng muốn nhận được sựkhích lệ của Mỵ Mỵ. Nhưng Dịch luôn ít nói thì sẽ không lãng phí lời lẽmà bắt đầu thong thả đâm vào rút ra, muốn dùng hành động thực tế để cóđược càng nhiều khích lệ!
Nhưng mà, anh cũng không có vội vàngbắt đầu áp sát thật nhanh mà là áp dụng phương thức chín cạn một sâu,không nhanh không chậm xoay tròn nghiền nát, tìm kiếm nơi thiên đườngkia. Đâm rút như vậy, có thể làm cho anh cảm nhận được tiểu huyệt ôn nhu bao vây, tốn ít sức mà lại nhanh đạt cao trào.
Chỉ là tốc độ như vậy có thể làm khổ cô gái bị anh đặt dưới thân! Hoa huyệt bị côn thịtkhông nhanh không chậm kia tra tấn, giờ phút này không chỉ có cảm giáccăng đầy, hơn nữa phần lớn là cảm giác tịch mịch trống rỗng từ trong chỗ sâu kia của mật huyệt đến trái tim của cô sắp đem cô phá hủy !
“A… , nhanh nữa… , thật là khó chịu… , em muốn anh nhanh lên…”
Nhanh hơn nữa ? Điều này dễ thôi! Thân thể kia nghe lời đẩy nhanh tốc độ,nhưng mà, tốc độ tuy rằng nhanh hơn một chút, vẫn là vận động “tứ bìnhbát ổn” (Bốn bề yên tĩnh) trong tiểu huyệt Mỵ Mỵ đều đặn như cũ.
“Mạnh lên… , umm… , em muốn mạnh nữa, đâm em mạnh nữa lên…”
Bị Dịch không nhanh không chậm mài hết sự nhẫn nại, Mỵ Mỵ đưa tay bám chặt eo anh, nỗ lực hướng tiểu huyệt về phía anh dùng sức, khẩn thiết muốncảm nhận được kɧօáϊ cảm bị hung hăng đâm thủng.
” Vậy là muốn nhanh hay muốn mạnh?”
Hiển nhiên bởi vì khống chế được yết hầu, giờ phút này thể lực Dịch còn dưlại rất nhiều, trải qua nửa ngày vận động, lại không hề thở dốc một hơi! Nhưng mà, anh thực ra đã bị ɖu͙ƈ vọng điên cuồng kêu gào muốn phóng ra, nhịn đến mức đỏ bừng cả khuôn mặt, mồ hôi trêи người cũng không dừngchảy giọt xuống dưới.
“A… , chết tiệt, em vừa muốn mạnh vừa muốn nhanh…”
Thân thể Mỵ Mỵ đã sắp bị ɖu͙ƈ vọng làm cho nổ tung khiến cô kêu gào thành tiếng.
“Em chỉ có thể ngậm nó vào thôi!”
Bị sắp xếp lên giường với Mỵ Mỵ cuối cùng khiến Dịch rất khó chịu! Cho nên trừng phạt tốt nhất chính là khiến Mỵ Mỵ không dễ đạt cao trào. Bảntính con người chính là không dễ dàng lấy được thì càng muốn có được,anh muốn khiến Mỵ Mỵ khắc sâu lần đầu tiên của bọn họ, cũng là lần đầutiên của anh.
“Em như thế nào cũng được, xin anh, anh muốn gì cũng được…”
Không thể khống chế được khát vọng, nước mắt theo hốc mắt chảy xuống, cô vậy mà có thể khóc sướt mướt như vậy!
“Nói rõ ràng, cái gì cũng được là sao? Như thế nào cũng được đúng không?”
Năng lực khống chế của anh trong ba anh em là tốt nhất, đổi lại là Phàm hoặc là Thịnh, sau khi trải qua loại tra tấn buồn chán này thì đã sớm khôngnhịn được làm theo yêu cầu của Mỵ Mỵ.
“Em muốn, em muốn đại nhục bổng của anh, nhanh thao em mạnh lên! Mẹ nó chứ! Tiểu huyệt của em muốn anh mạnh lên”
Cô gần như là thét lên, Mỵ Mỵ giờ phút này nghĩ thầm muốn thuận theo bảnnăng của thân thể, không muốn đè xuống khát vọng của mình.
” Đồng ý với em thì dễ thôi! Nhưng mà em phải nhớ kỹ, nhớ kỹ lúc này, cả đời đều phải nhớ kỹ!”
Vô cùng ác độc đưa ra điều kiện như vậy, anh biết giờ phút này Mỵ Mỵ hẳn là rất khó cự tuyệt.
“Được, em đồng ý với anh! Em sẽ nhớ kỹ!”
Chỉ cần lập tức cho cô, cô như thế nào cũng đáp ứng.
Có được đáp án khiến Dịch hết sức hài lòng! Không thể là người đàn ông đầu tiên của Mỵ Mỵ nhưng là người lưu lại ấn tượng sâu đậm nhất cho cô ởtrêи giường thì dù thế nào đi nữa anh cũng là người đầu tiên! Nhữngchuyện quan trọng khác anh cũng không hiếm lạ mà đi tranh nhưng đối vớiMỵ Mỵ đã ham muốn từ lâu mà không thể độc chiếm, anh muốn tranh một cáiđịa vị đủ quan trọng thì mới bằng lòng!
Tác giả muốn nói: à, nênvứt cái phiếu đi thôi! Aha, về tìm kĩ lại thì phát hiện có viết nhầmchút đó nha! Bây giờ chắc là không còn đâu.
Dường như ngủ không yên, lông mi mỏng như cánh ve của cô nhẹ run rẩy, miệng nỉ non vài tiếng trong mơ không rõ ràng:
“Đừng mà, buông ra!”
Trong mơ, có một người đàn ông không ngừng hôn lên môi cô, nắm xoa lấy ngựccô, nửa người dưới lại cứng rắn ma sát với tiểu huyệt Mỵ Mỵ, chỉ thiếuchút nữa là tiến vào thân thể cô. Xúc cảm đó, hơi thở đó, cũng làm chocô cảm thấy thật quen thuộc, nhưng lại nhất thời không nghĩ ra là ai.
Cô muốn đẩy người đàn ông đang đè trêи người mình ra nhưng lại phát hiệnchút sức lực của mình không thể đối phó được với anh. Hành động của côlại giống như đang vuốt ve lồng ngực của anh, cảm giác được cơ thể căngchặt, tay nhỏ véo trộm một cái.
Nhưng mà, cảm giác bị trêu chọcthực thoải mái! Suy nghĩ như vậy, cô càng không có chút sức lực nào đểphản kháng, ngược lại giống như muốn tan chảy. Nửa thân dưới trống rỗngkhông kìm được chảy ra thật nhiều ɖâʍ thủy nóng hổi, nhưng cây gậy nóngnhư lửa kia không hề đi ra ngoài như dòng nước mà lại nhét nước vào cáimiệng nhỏ đang hé ra, khát vọng mà hút vào kia. Mỗi lần rút ra mật thủylại tràn lan như cỏ mọc sau mưa.
“A…, đừng đi, em muốn…”
Dù sao cũng là ở trong mơ, cô cũng không muốn bận tâm xem người đàn ôngđang đè trêи người mình là ai, khát vọng mãnh liệt bao trùm thân thểkhiến cô không biết xấu hổ mở miệng khẩn cầu.
“Muốn thì mở to mắt ra! Nhìn xem anh là ai?”
Giọng người đàn ông vốn dễ nghe bởi vì bị ɖu͙ƈ vọng khống chế mà trở nên trầm khàn và nhỏ, thổi bên tai mẫn cảm của cô mang theo sự tức giận.
Mở mắt ra? Cô lúc này không phải đang ở trong mộng hay sao ? Một lát nữa tỉnh lại không phải cũng quên đi hay sao? “Nhanh lên! Mở mắt ra! Chỉ cần mở mắt ra anh như thế nào cũng sẽ cho em!”
Thanh âm kia tiếp tục đâm vào trong tai Mỵ Mỵ, giống như con rắn muốn hấp dẫn Adam và Eva.
Lông mi dài của cô đều như cây quạt nhỏ nhẹ run lên, ánh mắt còn ngái ngủ cuối cùng cũng mở ra.
Đập vào trong mắt là cảnh thực, qua vài giây đại não mới tiếp thu, a, vậy mà lại không phải mơ sao?
“Anh Dịch ?”
“Mỵ Mỵ, em có muốn anh tiếp tục không?”
Thanh âm của người đàn ông không chỉ vì bị áp chế của ɖu͙ƈ vọng mà còn khẩntrương vì sợ bị cự tuyệt, sợ từ trong đôi môi đỏ kia nghe được thanh âmcự tuyệt mà anh sợ hãi.
Bị Dịch nhắc nhở như vậy, Mỵ Mỵ mới nhớtới tiểu huyệt của mình giờ phút này còn đang co rút vì ɖu͙ƈ vọng, hơnnữa, vốn kế hoạch của mình là câu dẫn anh Dịch, lúc này sao có thể không tiếp tục đây?
“Tiếp tục, em muốn anh tiếp tục…”
Hai chânthon dài chủ động quấn chặt lấy ʍôиɠ của người đàn ông, cong người lênđem bụng của mình dán lên cơ bụng của anh. Mỵ Mỵ không chút do dự muốnDịch tiếp tục, hơn nữa thân thể cô cũng khao khát muốn Dịch tiếp tụcđộng tác.
Bị cô gái mình thương yêu mời gọi như vậy, Dịch khônghề chần chừ, không chút lưu tình đâm vào hoa huyệt anh khát vọng nhiềunăm nhưng không thể tiến vào kia.
“A…”
Giống với tưởngtượng của anh, không, so với anh tưởng tượng còn tuyệt vời hơn. Đâychính là chốn thiên đường, xúc cảm mềm mại trơn nhẵn như lông ngỗng ngày đó, tầng tầng mị thịt bị kéo dài không có kẽ hở gắt gao ôm chặt lấyanh, cảm giác non mềm ấm áp khiến cho anh không thể lập tức rút ra màdừng lại ở đó hưởng thụ tiểu huyệt ôm chặt nơi đó của anh.
“A…”
Mặc dù biết bộ dạng côn thịt của Dịch thực đặc biệt, nhưng khi côn thịtnóng như lửa tiến vào hoa huyệt của mình thì quy đầu thật lớn kia đâm cô trướng đau. Sao lại có quy đầu đàn ông lớn như vậy, so với nắm đấm củamình không xê xích bao nhiêu ! Đối với quy đầu to lớn có thể tiến vàotrong hoa huyệt chỉ nhét vừa một ngón tay của cô kia, cô cảm thấy vừa kỳ lạ lại hưng phấn!
“Thật lớn…”
Chuyện ở trêи giường đượcthổi phồng “Thật lớn” này thì chỉ cần là đàn ông, không thể không vuivẻ. Điều này cho thấy năng lực của anh được ghi nhận! Người đàn ông lúcnày nghe vậy càng cố gắng, càng cẩn thận cày ruộng làm cỏ, muốn mỗi lầnđến đều được khen ngợi là “Thật mạnh”!
Nếu như là Thịnh, thậm chí là Phàm, nhất định sẽ có phần thắc mắc, lại càng muốn nhận được sựkhích lệ của Mỵ Mỵ. Nhưng Dịch luôn ít nói thì sẽ không lãng phí lời lẽmà bắt đầu thong thả đâm vào rút ra, muốn dùng hành động thực tế để cóđược càng nhiều khích lệ!
Nhưng mà, anh cũng không có vội vàngbắt đầu áp sát thật nhanh mà là áp dụng phương thức chín cạn một sâu,không nhanh không chậm xoay tròn nghiền nát, tìm kiếm nơi thiên đườngkia. Đâm rút như vậy, có thể làm cho anh cảm nhận được tiểu huyệt ôn nhu bao vây, tốn ít sức mà lại nhanh đạt cao trào.
Chỉ là tốc độ như vậy có thể làm khổ cô gái bị anh đặt dưới thân! Hoa huyệt bị côn thịtkhông nhanh không chậm kia tra tấn, giờ phút này không chỉ có cảm giáccăng đầy, hơn nữa phần lớn là cảm giác tịch mịch trống rỗng từ trong chỗ sâu kia của mật huyệt đến trái tim của cô sắp đem cô phá hủy !
“A… , nhanh nữa… , thật là khó chịu… , em muốn anh nhanh lên…”
Nhanh hơn nữa ? Điều này dễ thôi! Thân thể kia nghe lời đẩy nhanh tốc độ,nhưng mà, tốc độ tuy rằng nhanh hơn một chút, vẫn là vận động “tứ bìnhbát ổn” (Bốn bề yên tĩnh) trong tiểu huyệt Mỵ Mỵ đều đặn như cũ.
“Mạnh lên… , umm… , em muốn mạnh nữa, đâm em mạnh nữa lên…”
Bị Dịch không nhanh không chậm mài hết sự nhẫn nại, Mỵ Mỵ đưa tay bám chặt eo anh, nỗ lực hướng tiểu huyệt về phía anh dùng sức, khẩn thiết muốncảm nhận được kɧօáϊ cảm bị hung hăng đâm thủng.
” Vậy là muốn nhanh hay muốn mạnh?”
Hiển nhiên bởi vì khống chế được yết hầu, giờ phút này thể lực Dịch còn dưlại rất nhiều, trải qua nửa ngày vận động, lại không hề thở dốc một hơi! Nhưng mà, anh thực ra đã bị ɖu͙ƈ vọng điên cuồng kêu gào muốn phóng ra, nhịn đến mức đỏ bừng cả khuôn mặt, mồ hôi trêи người cũng không dừngchảy giọt xuống dưới.
“A… , chết tiệt, em vừa muốn mạnh vừa muốn nhanh…”
Thân thể Mỵ Mỵ đã sắp bị ɖu͙ƈ vọng làm cho nổ tung khiến cô kêu gào thành tiếng.
“Em chỉ có thể ngậm nó vào thôi!”
Bị sắp xếp lên giường với Mỵ Mỵ cuối cùng khiến Dịch rất khó chịu! Cho nên trừng phạt tốt nhất chính là khiến Mỵ Mỵ không dễ đạt cao trào. Bảntính con người chính là không dễ dàng lấy được thì càng muốn có được,anh muốn khiến Mỵ Mỵ khắc sâu lần đầu tiên của bọn họ, cũng là lần đầutiên của anh.
“Em như thế nào cũng được, xin anh, anh muốn gì cũng được…”
Không thể khống chế được khát vọng, nước mắt theo hốc mắt chảy xuống, cô vậy mà có thể khóc sướt mướt như vậy!
“Nói rõ ràng, cái gì cũng được là sao? Như thế nào cũng được đúng không?”
Năng lực khống chế của anh trong ba anh em là tốt nhất, đổi lại là Phàm hoặc là Thịnh, sau khi trải qua loại tra tấn buồn chán này thì đã sớm khôngnhịn được làm theo yêu cầu của Mỵ Mỵ.
“Em muốn, em muốn đại nhục bổng của anh, nhanh thao em mạnh lên! Mẹ nó chứ! Tiểu huyệt của em muốn anh mạnh lên”
Cô gần như là thét lên, Mỵ Mỵ giờ phút này nghĩ thầm muốn thuận theo bảnnăng của thân thể, không muốn đè xuống khát vọng của mình.
” Đồng ý với em thì dễ thôi! Nhưng mà em phải nhớ kỹ, nhớ kỹ lúc này, cả đời đều phải nhớ kỹ!”
Vô cùng ác độc đưa ra điều kiện như vậy, anh biết giờ phút này Mỵ Mỵ hẳn là rất khó cự tuyệt.
“Được, em đồng ý với anh! Em sẽ nhớ kỹ!”
Chỉ cần lập tức cho cô, cô như thế nào cũng đáp ứng.
Có được đáp án khiến Dịch hết sức hài lòng! Không thể là người đàn ông đầu tiên của Mỵ Mỵ nhưng là người lưu lại ấn tượng sâu đậm nhất cho cô ởtrêи giường thì dù thế nào đi nữa anh cũng là người đầu tiên! Nhữngchuyện quan trọng khác anh cũng không hiếm lạ mà đi tranh nhưng đối vớiMỵ Mỵ đã ham muốn từ lâu mà không thể độc chiếm, anh muốn tranh một cáiđịa vị đủ quan trọng thì mới bằng lòng!
Tác giả muốn nói: à, nênvứt cái phiếu đi thôi! Aha, về tìm kĩ lại thì phát hiện có viết nhầmchút đó nha! Bây giờ chắc là không còn đâu.
Danh sách chương