“Được! Nếu tiểu lẳng lơ nàng cầu gia, gia liền cắm thật mạnh vào hoahuyệt của nàng!” Anh lại ném Mỵ Mỵ lên chiếc giường lớn mềm mại, khôngkiên nhẫn cởi bỏ cái đai lưng buộc quần áo, hất làn váy của Mỵ Mỵ sangmột bên rồi vội vàng tiến vào.

“A… , thật sâu a, tiểu huyệt bịcắm hư mất…” Không chỉ có tiểu huyệt bị nhồi ngay lập tức, ngay cả t.ửƈυиɠ đáng thương kia cũng bị quy đầu nóng như lửa chui vào, mở ra mộtgóc hẹp. Tuy rằng cảm thấy trướng đau nhưng cảm giác tuyệt vời kia làmcô nhịn không được mà đỡ lấy bả vai của Thịnh.

“Lẳng lơ, nàngkhông phải là xử nữ!” Thịnh làm bộ dáng mình đang trong đêm động phònghoa chúc mà lại phát hiện ra thê tử của mình không phải xử nữ, bắt đầutrừng phạt bằng cách hung hăng ra vào tiểu huyệt kia.”Nói, nàng là ɖâʍphụ, gian phu là ai?”

“A… , a… , quá mạnh, gia, xin ngài làm nhẹthôi, tiểu nữ sai rồi, xin ngài làm nhẹ…” Quả thật là bị Phàm tra tấnhung hăng đâm chọc thật không hề nhẹ, Mỵ Mỵ chỉ có thể nửa thật nửa giảcầu xin tha thứ.

“Nói, gian phu là ai, gia muốn giết tên đó! Lạicó thể làm cho gia phải đội nón xanh!” Anh đang nghiện diễn như thế làmsao chịu làm nhẹ được, hơn nữa Thịnh biết rằng Mỵ Mỵ chẳng những có thểchịu được anh mạnh mẽ thao tiểu huyệt của cô mà tiểu huyệt Mỵ Mỵ còn rất thích bị đâm chọc một cách độc ác như vậy.

“Không thể nói, tiểu nữ không thể nói, xin ngài, gia, tiểu nữ cầu xin ngài, thả tiểu nữ ra, làm nhẹ lại đi…”

“Không nói! Không nói gia sẽ càng dùng sức !” Lúc rời khỏi thì rút hết cônthịt nóng như lửa ra, lúc tiến vào lại đâm toàn bộ như là muốn nhét haitúi tinh hoàn với âm mao vào tiểu huyệt co dãn đến vô hạn kia thậtnhanh.

“A… , tiểu nữ nói, là ca ca của tiểu nữ …, tiểu nữ và ba ca ca đã có tiếp xúc da thịt từ lâu rồi!”

“Tốt, nàng là tiểu lẳng lơ, lại có thể lσạи ɭυâи cùng các ca ca! Quả nhiên là ɖâʍ phụ! Ta thao chết tiểu tao huyệt của nàng, cho nàng ɖâʍ đãng như ýnguyện!” Không vì Mỵ Mỵ khai ra mà dừng lại động tác của mình, ngược lại động tác của anh càng thêm mạnh bạo.

“A… , vâng, tiểu nữ lẳnglơ, tiểu nữ và ca ca lσạи ɭυâи, tiểu huyệt của tiểu nữ cũng phải bị hung hăng cắm vào mới thoải mái, ưm a… , thật sướиɠ, tiểu huyệt của tiểu nữcũng bị côn thịt cắm đến lật ra!” Mỵ Mỵ đã thoải mái đến mức không khống chế nổi tiếng rêи rỉ của mình, nói càng phát ra những lời ɖâʍ đãng, hai chân lại vòng qua eo của Thịnh, hận không thể để côn thịt ở lại trongtiểu huyệt mãi mãi.

“ɖâʍ phụ, lẳng lơ, ta sẽ thao nàng! Dám câu dẫn ca ca của mình!”

“A… , được rồi, tiểu nữ là ɖâʍ phụ, tiểu nữ chính là lẳng lơ, hãy cắm tiểunữ đi, tiểu nữ muốn bị gia thao đến tiểu huyệt lật ra, bị đâm nát…Tiểunữ bị côn thịt của gia thao chết cũng cam nguyện, ưm…”

“Gọi ba, gọi lớn tiếng một chút, nàng càng kêu lớn, gia lại càng dùng sức thao nàng!”

“A… , gia, cầu ngài dùng sức cắm ɖâʍ huyệt của tiểu nữ đi, đâm mạnh huyệtɖâʍ của tiểu nữ đi, tiểu nữ sau này chính là người của gia, gia muốnthao tiểu nữ ra sao cũng được, tiểu nữ muốn bị gia thao chết ở trêиgiường, a ────” Cảm giác được sắp đạt cao trào, Mỵ Mỵ bị kɧօáϊ cảm quenthuộc thúc giục, càng thêm hăng say mà quát to. Cuối cùng sau khi Thịnhnghe được những ngôn từ phóng đãng và ɖâʍ mỹ của cô thì càng dùng sứcthao tao huyệt của cô khiến cô đạt được cao trào rất nhanh. Có lẽ là làm như vậy vừa yêu vừa kϊƈɦ thích, thân thể của Mỵ Mỵ chừng sau vài giâycứng lại liền bắt đầu kịch liệt run rẩy, vách thịt mềm mài bên trong hoa huyệt vừa điên cuồng cắn ʍút̼ côn thịt bảo bối vừa đưa nó đến cao trào. Cô hít từng ngụm khí, bù lại thời gian phổi vì dừng thở trong vài giâymà thiếu dưỡng khí. “A… , sướиɠ quá đi, tiểu tao huyệt cao trào, sướиɠquá…”

“Tiểu lẳng lơ, được gia cắm khiến nàng rất thích đúngkhông! Gia có lợi hại không? Có mạnh bạo không…” Thịnh thật tự hào vìbản thân nhanh như vậy đã có thể làm cho Mỵ Mỵ đạt cao trào, vừa địnhkhoe khoang vài câu đã bị tiếng đập cửa “thùng thùng” cắt đứt.

“Thịnh, mày nếu tiếp tục làm cho Mỵ Mỵ rêи rỉ lớn như vậy thì chúng ta sẽ đivào đấy!” Bị Thịnh năn nỉ nửa ngày, Phàm và Dịch mới đáp ứng đêm nay đểcho anh độc chiếm Mỵ Mỵ, nếu không buổi tối thứ sáu tốt đẹp như thế làmsao đến phiên một mình anh. Nhưng mà tiếng rêи rỉ dễ thương của Mỵ Mỵlại không ngừng truyền đến, kϊƈɦ thích bọn anh sắp không thể nhẫn nhịnđược nữa.

“Được! Bọn mày đừng vào!” Vội vàng che lại cái môi đang phát ra tiếng rêи rỉ của Mỵ Mỵ, anh sợ Phàm và Dịch lại đi vào làmphiền anh và Mỵ Mỵ yêu đương.

“Mỵ Mỵ, kêu nhỏ giọng một chútnào!” Tiếng bước chân ngoài cửa vừa đi xa, Thịnh vội vàng thương lượngvới Mỵ Mỵ. Anh có thể hiểu được, nếu như là mình nghe được tiếng rêи rỉmị hoặc của Mỵ Mỵ cũng sẽ nhịn không được cứng lên.

“Ưm…” Bàn tay nhỏ bé kháng nghị cấu, véo trêи eo của Thịnh, vừa rồi thoải mái như thế làm sao còn nhớ mà khống chế âm lượng chứ! “Nhờ em đó bà cô của anh à, tuần trước lúc đến phiên của anh đã bị hai người bọn họ chen vào rồi, anh thương lượng với bọn họ nửa ngày mới được đápứng tối nay được làm em một mình đó !” Thiếu chút nữa anh đã muốn quỳgối trêи giường, cầu xin Mỵ Mỵ chút nữa khi bị anh cắm thì kêu nhỏ mộtchút. “Em không phải nói rằng bị ba người bọn anh cắm thì chịu không nổi sao? Em đêm nay chưa muốn ngủ sao?”

“Hừ… , em sẽ cố…” Tuy rằngcùng ba người bọn anh cùng nhau làʍ ȶìиɦ thật sự là mệt chết đi, nhưngthực ra cũng rất thoải mái mà. Trời ơi, một người, hai người, vẫn là bangười tốt khiến cô quyết định lấy hay bỏ thật khó khăn quá!



“Được, Mỵ Mỵ ngoan!” Nhận được đáp án một nửa thì Thịnh cảm thấy tốt hơn, đãngăn được cái miệng nhỏ nhắn xúc động kêu to kia của Mỵ Mỵ, coi như tạmthời giải quyết được hai người đòi đi vào quấy nhiễu kia. Sau đó Thịnhlại tiếp tục dẫn Mỵ Mỵ vào màn diễn cố chấp giành lấy dân nữ kia.

Tới phần diễn kế tiếp, Mỵ Mỵ thành thành thật thật nói rằng cô bị ba ngườianh lấy đi trong trắng như thế nào, hơn nữa mỗi ngày ân ái cùng với baanh trai ra sao. Thịnh đồng ý Mỵ Mỵ không chỉ lấy Mỵ Mỵ làm vợ bé thứ 28 của anh, ngày khác còn muốn cùng ba anh trai của cô cùng nhau cắm vàotiểu tao huyệt.

Như vậy đến gần hai giờ chiến đấu, hai người đều ở trêи giường sức cùng lực kiệt, quần áo trêи người bị xé thành mấy miếng vải rách vứt bên kia giường.

“Thịnh, có phải anh để ý lần đầutiên của em không phải với anh không?” Vừa rồi khi sắm vai Thịnh có nóicô không phải là xử nữ, Mỵ Mỵ sợ là Thịnh thật sự để ý chuyện nên khihỏi anh có chút lo lắng. Đôi mắt to thường ngày linh động bây giờ lạiphủ lên một tầng hơi nước.”Em yêu các anh, nhưng chỉ có một mình em, emthật sự…”

“Mỵ Mỵ, anh chưa bao giờ để ý lần đầu tiên của em làcho ai !” Vừa rồi diễn rất nhập tâm nên anh hoàn toàn không nghĩ tới lời của mình có thể làm tổn thương tâm hồn yếu ớt của Mỵ Mỵ. Đương nhiên,“yếu ớt” cũng chỉ là anh cho rằng như vậy mà thôi. “Bất kể Mỵ Mỵ có rasao, anh đều yêu, vĩnh viễn đều yêu! Vừa rồi chỉ là diễn mà thôi, Mỵ Mỵđừng đau lòng, có được không?”

“Ừm!” Nhận được đáp áp, Mỵ Mỵ antâm chôn mặt vào trong ngực của Thịnh, lộ ra nụ cười giảo hoạt như hồly. Hì hì, cô đương nhiên biết Thịnh sẽ không để ý, nhưng mà cô muốn cho Thịnh biết được rằng trong lòng cô ba người bọn họ đều quan trọng nhưnhau, tuyệt đối không vì Phàm là người đàn ông đầu tiên của cô mà bấtcông!

“Mỵ Mỵ, cái kia… em hiện tại đã nghỉ đủ chưa?” Cái miệngnhỏ của Mỵ Mỵ cứ động chạm vào lồng ngực của anh, hương vị ngọt ngàocùng hơi thở đó như chạy trêи da dẻ của anh làm đầu ti trước ngực củaThịnh cứng ngắc.

“Xảy ra chuyện gì?” Tiểu hồ ly giảo hoạt khôngngẩng đầu nhưng lại biết rất rõ tại sao Thịnh lại hỏi như thế. Xem ralực hấp dẫn của cô đối với Thịnh rất lớn nha, chỉ mới thổi hơi vào đầuti của anh thôi mà anh đã hưng phấn đến dạng này rồi !

“Tiểu yêutinh! Đương nhiên là cần tiếp tục!” Cảm giác được trong lời nói của MỵMỵ mang theo ý cười, lập tức liền hiểu rằng tiểu hồ ly chưa ăn no nàyđang cố ý quyến rũ anh. Không hề chần chờ, Thịnh dùng cánh tay mở cáichân nhỏ của cô ra, côn thịt nửa mềm vì vừa bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ “bạch” một tiếng tiến vào tiểu huyệt đầy hoa dịch của Mỵ Mỵ! “A… , tiểu tao huyệtthật chặt, lại vừa cứng …”

Thế là, hai người thật sự làʍ ȶìиɦ đến sức cùng lực kiệt, đến lúc muốn dừng lại thì đã qua gần hai giờ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện