Một người đàn ông dáng vẻ to cao, khoảng hơn 40 tuổi, mặc quần áo quân đội, mày rậm, đôi mắt hẹp dài, khuôn mặt góc cạnh, toát lên khí chất quân nhân nghiêm nghị, nhưng Ngô lão gia biết, con người này mưu mô, gian xảo thế nào.
Hai gia đình Ngô - Bạch nhiều năm cạnh tranh, hôm nay Bạch Khởi tìm đến e rằng không phải chuyện tốt. Quả nhiên Bạch Khởi nhanh chóng nói ra mục đích của mình: “Ngô lão tiên sinh, hiện nay thành phố chúng ta đã bắt đầu xây dựng căn cứ. Tôi thay mặt quân đội đến đây mời tất cả mọi người gia nhập vào căn cứ chúng tôi, nhiều người nhiều sức, sẽ an toàn hơn.”
Thấy Ngô lão gia im lặng không lên tiếng, Bạch Khởi nói tiếp: “Hơn nữa chúng tôi có rất nhiều vũ khí tiên tiến, có đội ngũ nghiên cứu, tôi tin không lâu nữa chúng tôi sẽ tìm ra cách thức tiêu diệt Zombie nhanh chóng, ngăn ngừa những người khác bị lây nhiễm. Tất nhiên, chúng tôi sẽ đưa ra ưu đãi tốt nhất cho mọi người.”
Ngô lão gia lúc này mới bật cười, hỏi ngược lại: “Vũ khí tiên tiến. Vậy cho lão già tôi hỏi một câu, mấy người đã từng thử dùng những vũ khí tiên tiến mà mấy người có để tiêu diệt Zombies chưa?”
Bạch Khởi nghẹn họng. Quả thật họ đã từng dùng, nhưng lại không làm gì được chúng. Thậm chí, cho dù diệt được thì...
Bên ngoài vang lên âm thanh ồn ào, một người canh gác ngoài cổng dẫn theo một nhóm người vô cùng chật vật tiếng vào. Những người đó vô cùng lo lắng, báo cho mọi người một tin tức chấn động, thành phố A...toàn bộ bị diệt rồi, rất có thể đã không còn người sống sót. Hiện giờ cả thành phố toàn là Zombies, những bức tường phòng ngự từ lòng đất được kích hoạt, không cho bất luận kẻ nào ra vào. Cho dù còn người sống thì rất nhanh thôi, cũng sẽ làm mồi cho Zombies.
Hỏi rõ ra mới biết, thành phố A ngay từ khi mạt thế bắt đầu, vì ngăn chặn Zombie, những người đứng đầu nơi đó bật chế độ phòng ngự kiên cố mà họ xây dựng từ trước, dẫn dụ Zombies tập trung lại một chỗ, dùng những thiết bị tiên tiến nhất tiêu diệt toàn bộ, kết quả, Zombies chẳng những không chết mà còn mạnh thêm, tốc độ “săn” người không thể kiểm soát.
Kết quả là người Zombies càng lúc càng đông hơn, những người còn sống vốn muốn trốn ra khỏi thành phố cũng không cách nào thoát ra được. Tầng tầng lớp lớp tường bảo vệ con người giờ lại biến thành thứ chôn sống họ.
Nhóm người họ Ngô vừa đến chính là những người đi đến thành phố A tìm người thân, khi đến nơi thì không tìm được cách vào. Nghe ngóng khu vực xung quanh mới biết đầu đuôi câu chuyện. Nếu Zombies trong thành phố A thoát ra ngoài sẽ trở thành đại họa.
Một thành phố không còn người sống, Zombies sớm muộn cũng sẽ cắn nuốt lẫn nhau. Bọn chúng vốn dĩ đã mạnh hơn Zombies nơi khác, sau này sẽ càng mạnh hơn nữa, thoát ra chỉ là chuyện sớm muộn.
Thành phố A, nơi phát triển nhất, giàu có nhất, tập trung nhiều người tài giỏi nhất, khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất Địa Cầu, nay trở thành nơi diệt vong sớm nhất.
Lúc này đây, Bạch Khởi không còn dám khoe khoang về vũ khí tiên tiến của căn cứ nữa. Hóa ra quá tiên tiến lại chính là nguồn gốc gây họa, hắn ta còn có thể nói gì? Nhưng bằng mọi giá hắn phải thuyết phục gia tộc họ Ngô gia nhập căn cứ, không thể để họ ở bên ngoài tự cung tự cấp được.
An Diệu chần chừ, hỏi Bạch Khởi: “Chào ngài. Trong căn cứ ngài hiện giờ còn có những gia tộc khác không?”
Bạch Khởi: “Tất nhiên rồi, căn cứ chúng tôi là nơi an toàn nhất, đối xử công bằng nhất với tất cả mọi người. Hầu hết những gia tộc lớn ở thành phố Z đều tập trung tại đó, trừ Phạm gia không hiểu vì nguyên nhân gì mà gần như toàn gia tộc bị thiêu chết, còn lại đều có mặt.”
An Diệu: “Tôi là người họ An. Vậy không biết An gia trong căn cứ Z có bao nhiêu người?”
Bạch Khởi suy nghĩ một chút rồi nói: “Có khoảng 30 người, người đứng đầu An gia cũng có mặt.” Nhìn An Diệu, Bạch Khởi suy đoán đây có thể là con gái của gia chủ An gia nên mới nói thế, quả nhiên, nghe được tin ba mẹ ở căn cứ Z, An Diệu liền thở phào nhẹ nhõm.
Thời điểm mạt thế sắp bắt đầu, An Diệu nhận thấy tình hình có chút hỗn loạn nên đã gọi điện dặn dò ba mẹ, nếu có chuyện gì thì không cần đi tìm cô, cô sẽ tìm họ. Bằng không ba cô đã sớm đi tìm cô rồi. Nhà họ An có một bí mật, đó là thứ tổ tiên cô truyền lại, chỉ gia chủ mới biết, chính là mỗi người trong gia tộc đều có một hòn đá linh hồn, chỉ cần hòn đá đó không tắt, chứng tỏ người đó chưa chết.
An Diệu tin vào khả năng của ba mình, nên mới không vội về nhà ngay, hơn nữa có muốn gấp cũng không được, thực lực của cô mà liều lĩnh xông ra ngoài, gặp phải Zombie cấp 1 khó mà đối phó được, cô cần tăng thực lực mạnh hơn.
Bạch Khởi chờ Ngô lão gia lên tiếng, Ngô lão gia không trả lời ngay mà nói muốn suy nghĩ một chút, Bạch Khởi tỏ vẻ không đợi được đáp án sẽ không rời đi nên Ngô lão gia đành sắp xếp chỗ ở tạm cho họ, ngày mai sẽ đưa ra quyết định chính thức.
Sau khi đưa Bạch Khởi và những người hộ tống hắn theo, Ngô gia liền triệu tập cuộc họp toàn gia tộc, trong đó có cả nhóm Uyển Lâm. Vốn ban đầu cả nhóm định hôm nay sẽ xuất phát đến An gia, trước là để An Diệu biết tình hình trong gia tộc, sau là tìm số sách thuốc có sẵn trong nhà họ An. Nay An gia đã đến căn cứ Z, vậy thì rất có khả năng nhóm Uyển Lâm phải đến căn cứ Z một chuyến.
Nhà họ Ngô cũng đã tìm ra phương án, trước hết sẽ cử vài người đến căn cứ Z tìm hiểu tình hình thực tế rồi mới quyết định có gia nhập vào căn cứ đó hay không. Từ nhà họ Ngô đến căn cứ Z phải đi khoảng hơn 1 ngày đường, buổi sáng xuất phát sớm thì có thể đến đó vào chiều ngày hôm sau.
Vậy là Ngô gia chọn 5 người đi cùng nhóm Uyển Lâm đến căn cứ Z, trong đó có một dị năng giả hệ lôi, một người hệ không gian, một người hệ hỏa, một người cường hóa đôi mắt và em họ Thiên Kỳ - dị năng hệ thủy. Đây đều là do em trai Ngô lão gia cật lực yêu cầu, tự đề cử con gái mình, dù con gái ông ta không mạnh nhưng lần này rất cần một dị năng hệ thủy đi cùng.
Hai gia đình Ngô - Bạch nhiều năm cạnh tranh, hôm nay Bạch Khởi tìm đến e rằng không phải chuyện tốt. Quả nhiên Bạch Khởi nhanh chóng nói ra mục đích của mình: “Ngô lão tiên sinh, hiện nay thành phố chúng ta đã bắt đầu xây dựng căn cứ. Tôi thay mặt quân đội đến đây mời tất cả mọi người gia nhập vào căn cứ chúng tôi, nhiều người nhiều sức, sẽ an toàn hơn.”
Thấy Ngô lão gia im lặng không lên tiếng, Bạch Khởi nói tiếp: “Hơn nữa chúng tôi có rất nhiều vũ khí tiên tiến, có đội ngũ nghiên cứu, tôi tin không lâu nữa chúng tôi sẽ tìm ra cách thức tiêu diệt Zombie nhanh chóng, ngăn ngừa những người khác bị lây nhiễm. Tất nhiên, chúng tôi sẽ đưa ra ưu đãi tốt nhất cho mọi người.”
Ngô lão gia lúc này mới bật cười, hỏi ngược lại: “Vũ khí tiên tiến. Vậy cho lão già tôi hỏi một câu, mấy người đã từng thử dùng những vũ khí tiên tiến mà mấy người có để tiêu diệt Zombies chưa?”
Bạch Khởi nghẹn họng. Quả thật họ đã từng dùng, nhưng lại không làm gì được chúng. Thậm chí, cho dù diệt được thì...
Bên ngoài vang lên âm thanh ồn ào, một người canh gác ngoài cổng dẫn theo một nhóm người vô cùng chật vật tiếng vào. Những người đó vô cùng lo lắng, báo cho mọi người một tin tức chấn động, thành phố A...toàn bộ bị diệt rồi, rất có thể đã không còn người sống sót. Hiện giờ cả thành phố toàn là Zombies, những bức tường phòng ngự từ lòng đất được kích hoạt, không cho bất luận kẻ nào ra vào. Cho dù còn người sống thì rất nhanh thôi, cũng sẽ làm mồi cho Zombies.
Hỏi rõ ra mới biết, thành phố A ngay từ khi mạt thế bắt đầu, vì ngăn chặn Zombie, những người đứng đầu nơi đó bật chế độ phòng ngự kiên cố mà họ xây dựng từ trước, dẫn dụ Zombies tập trung lại một chỗ, dùng những thiết bị tiên tiến nhất tiêu diệt toàn bộ, kết quả, Zombies chẳng những không chết mà còn mạnh thêm, tốc độ “săn” người không thể kiểm soát.
Kết quả là người Zombies càng lúc càng đông hơn, những người còn sống vốn muốn trốn ra khỏi thành phố cũng không cách nào thoát ra được. Tầng tầng lớp lớp tường bảo vệ con người giờ lại biến thành thứ chôn sống họ.
Nhóm người họ Ngô vừa đến chính là những người đi đến thành phố A tìm người thân, khi đến nơi thì không tìm được cách vào. Nghe ngóng khu vực xung quanh mới biết đầu đuôi câu chuyện. Nếu Zombies trong thành phố A thoát ra ngoài sẽ trở thành đại họa.
Một thành phố không còn người sống, Zombies sớm muộn cũng sẽ cắn nuốt lẫn nhau. Bọn chúng vốn dĩ đã mạnh hơn Zombies nơi khác, sau này sẽ càng mạnh hơn nữa, thoát ra chỉ là chuyện sớm muộn.
Thành phố A, nơi phát triển nhất, giàu có nhất, tập trung nhiều người tài giỏi nhất, khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất Địa Cầu, nay trở thành nơi diệt vong sớm nhất.
Lúc này đây, Bạch Khởi không còn dám khoe khoang về vũ khí tiên tiến của căn cứ nữa. Hóa ra quá tiên tiến lại chính là nguồn gốc gây họa, hắn ta còn có thể nói gì? Nhưng bằng mọi giá hắn phải thuyết phục gia tộc họ Ngô gia nhập căn cứ, không thể để họ ở bên ngoài tự cung tự cấp được.
An Diệu chần chừ, hỏi Bạch Khởi: “Chào ngài. Trong căn cứ ngài hiện giờ còn có những gia tộc khác không?”
Bạch Khởi: “Tất nhiên rồi, căn cứ chúng tôi là nơi an toàn nhất, đối xử công bằng nhất với tất cả mọi người. Hầu hết những gia tộc lớn ở thành phố Z đều tập trung tại đó, trừ Phạm gia không hiểu vì nguyên nhân gì mà gần như toàn gia tộc bị thiêu chết, còn lại đều có mặt.”
An Diệu: “Tôi là người họ An. Vậy không biết An gia trong căn cứ Z có bao nhiêu người?”
Bạch Khởi suy nghĩ một chút rồi nói: “Có khoảng 30 người, người đứng đầu An gia cũng có mặt.” Nhìn An Diệu, Bạch Khởi suy đoán đây có thể là con gái của gia chủ An gia nên mới nói thế, quả nhiên, nghe được tin ba mẹ ở căn cứ Z, An Diệu liền thở phào nhẹ nhõm.
Thời điểm mạt thế sắp bắt đầu, An Diệu nhận thấy tình hình có chút hỗn loạn nên đã gọi điện dặn dò ba mẹ, nếu có chuyện gì thì không cần đi tìm cô, cô sẽ tìm họ. Bằng không ba cô đã sớm đi tìm cô rồi. Nhà họ An có một bí mật, đó là thứ tổ tiên cô truyền lại, chỉ gia chủ mới biết, chính là mỗi người trong gia tộc đều có một hòn đá linh hồn, chỉ cần hòn đá đó không tắt, chứng tỏ người đó chưa chết.
An Diệu tin vào khả năng của ba mình, nên mới không vội về nhà ngay, hơn nữa có muốn gấp cũng không được, thực lực của cô mà liều lĩnh xông ra ngoài, gặp phải Zombie cấp 1 khó mà đối phó được, cô cần tăng thực lực mạnh hơn.
Bạch Khởi chờ Ngô lão gia lên tiếng, Ngô lão gia không trả lời ngay mà nói muốn suy nghĩ một chút, Bạch Khởi tỏ vẻ không đợi được đáp án sẽ không rời đi nên Ngô lão gia đành sắp xếp chỗ ở tạm cho họ, ngày mai sẽ đưa ra quyết định chính thức.
Sau khi đưa Bạch Khởi và những người hộ tống hắn theo, Ngô gia liền triệu tập cuộc họp toàn gia tộc, trong đó có cả nhóm Uyển Lâm. Vốn ban đầu cả nhóm định hôm nay sẽ xuất phát đến An gia, trước là để An Diệu biết tình hình trong gia tộc, sau là tìm số sách thuốc có sẵn trong nhà họ An. Nay An gia đã đến căn cứ Z, vậy thì rất có khả năng nhóm Uyển Lâm phải đến căn cứ Z một chuyến.
Nhà họ Ngô cũng đã tìm ra phương án, trước hết sẽ cử vài người đến căn cứ Z tìm hiểu tình hình thực tế rồi mới quyết định có gia nhập vào căn cứ đó hay không. Từ nhà họ Ngô đến căn cứ Z phải đi khoảng hơn 1 ngày đường, buổi sáng xuất phát sớm thì có thể đến đó vào chiều ngày hôm sau.
Vậy là Ngô gia chọn 5 người đi cùng nhóm Uyển Lâm đến căn cứ Z, trong đó có một dị năng giả hệ lôi, một người hệ không gian, một người hệ hỏa, một người cường hóa đôi mắt và em họ Thiên Kỳ - dị năng hệ thủy. Đây đều là do em trai Ngô lão gia cật lực yêu cầu, tự đề cử con gái mình, dù con gái ông ta không mạnh nhưng lần này rất cần một dị năng hệ thủy đi cùng.
Danh sách chương