Đối với 5 lão tổ tiên Phạm gia, Ngô gia, Nguyễn gia, Trịnh gia và An gia mà nói, cuộc sống trường sinh bất tử thật đúng là nhàm chán. Mỗi ngày đều lặp đi lặp lại những việc như thế, ngay cả muốn sinh bệnh cũng không được, quả thật là không có gì thú vị.
Chính vì vậy, lão tổ tiên Phạm gia đã tìm kiếm cách giải trí mới, đó là đọc tiểu thuyết. Đừng hỏi tại sao ông không cùng mấy lão già khác chơi cờ, tỉ võ, ngâm thơ, bla bla..., bởi vì ông không có hứng thú. Chơi bất kỳ cái gì cũng xếp hạng nhất từ dưới đếm lên thì thử hỏi có ai còn hứng thú nổi không? Bất chấp việc bị phạt khi mang đồ của thế giới thực vào, lão tổ tiên Phạm gia bị nhốt suốt một năm. Kết quả là, vừa ra khỏi liền phát hiện 4 lão già còn lại đã sớm đọc hết mấy cuốn tiểu thuyết ông mang vào, họ còn đang bàn kế hoạch lấy thêm nữa chớ, thiệt tức chết ông.
Không gian cuối cùng không thể chịu nổi việc mấy lão già này cứ lén lén lút lút trốn ra ngoài mua tiểu thuyết, nên đã thay đổi một số quy tắc, chẳng hạn như cho phép lên mạng, lập nick ảo, nhưng tuyệt đối không được dùng phép thuật can thiệp vào thế giới thực, làm đảo lộn trật tự bên ngoài.
5 lão tổ tiên mừng rỡ vô cùng, vậy là họ sẽ được tận hưởng những thứ tân tiến, đầu tiên chính là máy tính, đừng hỏi tại sao lại có mạng để dùng, vì họ là thần tiên mà. Mạt thế trôi qua 100 năm, con người đã khôi phục lại, thậm chí phát triển hơn xưa. Nếu không có công lao của 5 gia tộc các ông, con người có lẽ sẽ mất nhiều thời gian hơn, có khi gặp kết quả xấu nhất: “Diệt vong”, rồi tự nhiên sẽ chôn vùi những vết tích còn sót lại, bắt đầu một sự sống mới.
Vậy mới nói con người thật may mắn khi chiến thắng Zombie, họ đã có sẵn trong đầu tri thức mấy ngàn năm, gây dựng lại chỉ là vấn đề thời gian.
Quay trở lại với việc giải trí của 5 lão tổ tiên, sau khi đọc qua số lượng tiểu thuyết không đếm xuể, 5 lão tổ tiên rút ra kết luận: trái tim mềm yếu của các ông không chịu nổi việc nam nữ chính bị ngược, mặc dù đa số truyện ngược đều rất hay. Các ông chỉ thích truyện sủng, sủng hợp lý, sủng không quá mức, nam nữ chính tài giỏi vừa phải. Thế là họ nhất trí đưa ra một phương án, đó là để mấy đứa cháu “xuyên sách”. Vâng, với lí do đầy chính đáng là giúp Uyển Lâm và Thiên Kỳ tìm kiếm “chân ái”, dù thay đổi không gian, thời gian, thân phận, tuổi tác vẫn tìm được nhau, thế mới gọi là “chân ái” chứ. Trên thực tế là các ông muốn thay đổi nội dung truyện, từ truyện có chút xíu ngược thành truyện sủng hoàn toàn, sẵn tiện giết thời gian luôn í mà.
Uyển Lâm rất không khách khí cự tuyệt, nói giỡn sao, đang yên đang lành thử thách làm quái gì. Sau khi thuyết phục rồi lại thuyết phục, cuối cùng Uyển Lâm cũng đồng ý, với điều kiện phải cho cô một kỹ năng đặc biệt ở mỗi thế giới, còn có những gì cô học được ở thế giới nào thì vẫn là của cô, không được xóa bỏ.
Được rồi, 5 lão tổ tông hớn hở, liên tục cam đoan, còn hứa chỉ cho cô xuyên vào truyện sủng, không ngược đông ngược tây gì nhiều, còn cho cô biết một phần nội dung truyện mà cô xuyên qua. Thiên Kỳ lúc nào cũng sẵn sàng, Uyển Lâm ở đâu anh sẽ ở đó, Hoài Nam, Như Ý, Richard và Quả Bóng Nhỏ thì tùy truyện đi, có thân phận thích hợp họ sẽ tham gia.
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là thu lại pháp thuật, dị năng cùng một phần ký ức của họ. Đồng thời Uyển Lâm phải tìm ra Thiên Kỳ, tức nam chính của mình, làm cho nữ chính không bị ngược.
Vậy là thế giới đầu tiên được mở ra, thế giới tu tiên, 5 lão tổ tông đã chọn một bộ truyện đủ sủng. Đáng tiếc họ đã bị Uyển Lâm lừa một phen, thực ra cô cũng có chút nhàm chán, muốn đồng ý với họ từ đầu, chỉ là trả giá một phen xem có được lợi ích lớn hơn không. Ai ngờ 5 lão tổ tông lại dễ dàng đồng ý đến thế, cho tới khi họ phát hiện sự thật, quá trình xuyên sách của Uyển Lâm liền trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Đợi khi Uyển Lâm đi rồi lão tổ tiên Phạm gia mới nhớ, hình như ông quên nói cho con bé biết rằng, mỗi thế giới Uyển Lâm sẽ nhiễm chút tật xấu nho nhỏ của nữ chính. Thôi kệ vậy, chắc con bé sẽ sớm nhận ra thôi.
Chính vì vậy, lão tổ tiên Phạm gia đã tìm kiếm cách giải trí mới, đó là đọc tiểu thuyết. Đừng hỏi tại sao ông không cùng mấy lão già khác chơi cờ, tỉ võ, ngâm thơ, bla bla..., bởi vì ông không có hứng thú. Chơi bất kỳ cái gì cũng xếp hạng nhất từ dưới đếm lên thì thử hỏi có ai còn hứng thú nổi không? Bất chấp việc bị phạt khi mang đồ của thế giới thực vào, lão tổ tiên Phạm gia bị nhốt suốt một năm. Kết quả là, vừa ra khỏi liền phát hiện 4 lão già còn lại đã sớm đọc hết mấy cuốn tiểu thuyết ông mang vào, họ còn đang bàn kế hoạch lấy thêm nữa chớ, thiệt tức chết ông.
Không gian cuối cùng không thể chịu nổi việc mấy lão già này cứ lén lén lút lút trốn ra ngoài mua tiểu thuyết, nên đã thay đổi một số quy tắc, chẳng hạn như cho phép lên mạng, lập nick ảo, nhưng tuyệt đối không được dùng phép thuật can thiệp vào thế giới thực, làm đảo lộn trật tự bên ngoài.
5 lão tổ tiên mừng rỡ vô cùng, vậy là họ sẽ được tận hưởng những thứ tân tiến, đầu tiên chính là máy tính, đừng hỏi tại sao lại có mạng để dùng, vì họ là thần tiên mà. Mạt thế trôi qua 100 năm, con người đã khôi phục lại, thậm chí phát triển hơn xưa. Nếu không có công lao của 5 gia tộc các ông, con người có lẽ sẽ mất nhiều thời gian hơn, có khi gặp kết quả xấu nhất: “Diệt vong”, rồi tự nhiên sẽ chôn vùi những vết tích còn sót lại, bắt đầu một sự sống mới.
Vậy mới nói con người thật may mắn khi chiến thắng Zombie, họ đã có sẵn trong đầu tri thức mấy ngàn năm, gây dựng lại chỉ là vấn đề thời gian.
Quay trở lại với việc giải trí của 5 lão tổ tiên, sau khi đọc qua số lượng tiểu thuyết không đếm xuể, 5 lão tổ tiên rút ra kết luận: trái tim mềm yếu của các ông không chịu nổi việc nam nữ chính bị ngược, mặc dù đa số truyện ngược đều rất hay. Các ông chỉ thích truyện sủng, sủng hợp lý, sủng không quá mức, nam nữ chính tài giỏi vừa phải. Thế là họ nhất trí đưa ra một phương án, đó là để mấy đứa cháu “xuyên sách”. Vâng, với lí do đầy chính đáng là giúp Uyển Lâm và Thiên Kỳ tìm kiếm “chân ái”, dù thay đổi không gian, thời gian, thân phận, tuổi tác vẫn tìm được nhau, thế mới gọi là “chân ái” chứ. Trên thực tế là các ông muốn thay đổi nội dung truyện, từ truyện có chút xíu ngược thành truyện sủng hoàn toàn, sẵn tiện giết thời gian luôn í mà.
Uyển Lâm rất không khách khí cự tuyệt, nói giỡn sao, đang yên đang lành thử thách làm quái gì. Sau khi thuyết phục rồi lại thuyết phục, cuối cùng Uyển Lâm cũng đồng ý, với điều kiện phải cho cô một kỹ năng đặc biệt ở mỗi thế giới, còn có những gì cô học được ở thế giới nào thì vẫn là của cô, không được xóa bỏ.
Được rồi, 5 lão tổ tông hớn hở, liên tục cam đoan, còn hứa chỉ cho cô xuyên vào truyện sủng, không ngược đông ngược tây gì nhiều, còn cho cô biết một phần nội dung truyện mà cô xuyên qua. Thiên Kỳ lúc nào cũng sẵn sàng, Uyển Lâm ở đâu anh sẽ ở đó, Hoài Nam, Như Ý, Richard và Quả Bóng Nhỏ thì tùy truyện đi, có thân phận thích hợp họ sẽ tham gia.
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là thu lại pháp thuật, dị năng cùng một phần ký ức của họ. Đồng thời Uyển Lâm phải tìm ra Thiên Kỳ, tức nam chính của mình, làm cho nữ chính không bị ngược.
Vậy là thế giới đầu tiên được mở ra, thế giới tu tiên, 5 lão tổ tông đã chọn một bộ truyện đủ sủng. Đáng tiếc họ đã bị Uyển Lâm lừa một phen, thực ra cô cũng có chút nhàm chán, muốn đồng ý với họ từ đầu, chỉ là trả giá một phen xem có được lợi ích lớn hơn không. Ai ngờ 5 lão tổ tông lại dễ dàng đồng ý đến thế, cho tới khi họ phát hiện sự thật, quá trình xuyên sách của Uyển Lâm liền trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Đợi khi Uyển Lâm đi rồi lão tổ tiên Phạm gia mới nhớ, hình như ông quên nói cho con bé biết rằng, mỗi thế giới Uyển Lâm sẽ nhiễm chút tật xấu nho nhỏ của nữ chính. Thôi kệ vậy, chắc con bé sẽ sớm nhận ra thôi.
Danh sách chương