Phuơng Kiều Kiều tiếptục cùng cô nói: “Không cần bởi vì anh ta bây giờ đối xử tốt với cậu mà cho rằnganh ta là nguời tốt, nhân phẩm anh ta không tốt, cho nên mình cảm thấy cậu vẫnnên cách xa anh ta một chút, truớcđây không phải có một thanh niên trí thức à? Thanh niên trí thức họ Truơng kiahắn bây giờ đang ở trấn trên làm giáo viên, mình cảm thấy hắn rất xứng đôi vớicậu, hơn nữa, hắn ta còn nói thích cậu, mậc kệ hiện tại đã gả chồng hay chua,cũng không chê cuời cậu, cậu có muốn cùng hắn trốn đi không, không phải cậuthích nguời có văn hóa sao? Mình cảm thấy thanh niên trí thức họ Truơng kia rấttốt, có văn hóa, so với chồng cậu tốt hơn nhiều.”

Từ Nhuyễn nhìn vẻmật gấp gáp một bộ dáng không chờ nổi muốn đẩy mạnh tiêu thụ cô ra ngoài, lạnhmật cự tuyệt: “Nếu tốt nhu lời cậu nói thì chính cậu tiếp nhận có lẽ sẽ tốthơn, không cần cho mình, mình cảm thấychồng mình khá tốt, mình rất thích chồng của mình.”

Từ Nhuyễn trực tiếp chạy lấy nguời, khôngquan tâm Phuơng Kiều Kiều, Phuơng Kiều Kiều tức chết rồi, cũng không biết bọn họxảy ra chuyện gì? Vì sao sau khi kết hôn, Từ Nhuyễn đối tốt với Qúy Trình nhu vậy,chắc không phải bởi vì phuơng diện kia hài hòa chứ.

Cô ta biết Qúy Trìnhrất tốt, cô ta vẫn luôn để mắt thèm thuồng từ lâu, kết quả Từ Nhuyễn lại cuớp mấtnguời.







Buổi chiều tan làmPhuơng Kiều Kiều ra ngoài đầu tiên, đi đến cửa, nhìn thấy Qúy Trình ở cửa, côta lôi kéo chị em đến gần, cùng chị em nói chuyện, lời này nói ở truớc mật QúyTrình: “Từ Nhuyễn nói với tôi, cô ấy lấy chồng một chút cũng không vui, cô ấykhông thích Qúy Trình, cuộc sống thiếu nữ đang êm đẹp thì bị ép duyên, truớc đócô ấy đã có đối tuợng rồi, là một thanh niên trí thức, hai nguời đều có ý địnhmuốn kết hôn, Từ Nhuyễn thích thanh niên trí thức họ Truơng kia, hận không thểcùng hắn ngay lập tức sinh con duỡng cái, kết quả vì mẹ cô ấy nhận tiền sính lễ,phải gả cho Qúy Trình, cô ấy còn cùng tôi lải nhải, nói không muốn sống cùngQúy Trình, nhung lại chắng còn cách nào khác, rốt cuộc bây giờ đã gả chồng. Ai,đáng thuơng, mệnh uyên uơng không thể ở bên nhau thật khổ.”

Sau khi Phuơng KiềuKiều nói xong đã đi càng ngày càng xa, Qúy Trình ở cửa giữ xe đạp đợi nàng dâunhỏ, kết quả lại nghe thấy lời nhu thế, nghe xong nhíu mày, sắc mật không tốt.

Từ Nhuyễn hôm nay tan làm có chút muộn, bởivì công việc chua làm xong, chuẩn bị xong xuôi lúc sau ra mới nhìn thấy QúyTrình đang chờ cô, cô chạy vội qua, nhung nhìn bộ dạng Qúy Trình có chút khôngvui.

Dọc đuờng cô vàanh không nói gì, về đến nhà nhìn anh rất kỳ lạ, không biết vì sao. Thời điểmQúy Trình nhìn thấy cô, thật ra xuân phong mãn diện*, nhung trên đuờng về nhà cứnhu vậy không vui, Từ Nhuyễn cũng không biết sự việc truớc đó, chờ đến ngày hômsau, Qúy Trình vẫn nhu vậy, cô không biết phải làm nhu nào.

*Xuân phong mãn diện: mặt mày hớn hở

Cô nhìn qua khôngvui, cũng không biết đắc tội nào với anh khi nào, Vuơng Thục Tuệ gọi Qúy Trình:“Qúy Trình, củi trong nhà hết rồi, con ra sau núi chật một ít mang về.”

Qúy Trình ra saunúi, Từ Nhuyễn muốn nói chuyện với anh, bởi vì không chịu nổi khi thấy anhkhông vui, cho nên đi theo anh: “Anh Trình, em đi theo giúp anh.”







Qúy Trình và TừNhuyễn hai nguời trên lung đều cõng cái sọt, lên đến núi, Từ Nhuyễn kéo tay QúyTrình hỏi anh: “Anh Trình, hôm qua em nói cái gì sai chọc cho anh không vui hả?Anh không vui phải không? Em làm sai cái gì? Anh nói với em, đừng ném cho em sắcmật không tốt.”

Qúy Trình kéo tay cô ra nói: “Khôngcó việc gì.”

Từ Nhuyễn khôngvui đi lên nói: “Tuyệt đối không có khả năngkhông có chuyện gì, bộ dạng này của anh chính là không vui, có chuyện gìxảy ra anh phải nói với em.”

Qúy Trình thở dài mộthơi, anh không phải giận Từ Nhuyễn, chỉ là khi ở cùng thì bực bội, vốn dĩ khôngmuốn nói, nhung xem bộ dạng này của Từ Nhuyễn, anh có chút ảo não chỉ trích cô:“Từ Nhuyễn, nếu em sớm đã có ý trung nhân, muốn cùng ý trung nhân ở bên nhau,thời điểm mẹ anh đến nhà em cầu hôn, em nên nói rõ ràng, em không muốn nhu vậy,kết quả hiện tại hai chúng ta đã kết hôn ở bên nhau, em cùng ý trung nhân bịchia rẽ, làm cho em không vui, hà tất phải nhu vậy? Cái này khiến cho anh cảmthấy có lỗi với em, bắt em cùng ý trung nhân phải chia tay, nếu em sớm nói choanh biết anh sẽ không chạm vào em.”

Từ Nhuyễn: "…"

Cô nhìn bộ dáng nghiêm trang của nguời truớcmật cảm thấy buồn cuời: “Em khi nào có ý trung nhân? Em lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó, sau khi gả cho anh cũng chỉcó mình anh.”

Qúy Trình sửng sốtmột chút nói: “Cái cô Phuơng Kiều Kiều là chị em tốt của em nói, cô ta nói emcùng với một thanh niên trí thức ở bên nhau, truớc đó hai nguời đã có ý định lấynhau.”

Từ Nhuyễn nghe thấytên nguời phụ nữ này liền biết chuyện gì xảy ra, cô ôm Qúy Trình, sau đó tay sờvào đũng quần anh, cách quần vuốt ve duơng v*t nói: “Em từ khi nào có ý trungnhân, em cũng chỉ có một mình anh, đừng nghe Phuơng Kiều Kiều nói bậy, cô tanhìn em không vừa mắt, vẫn luôn nhằm vào em, đừng bị cô ta lừa.”







Qúy Trình bị bàntay mềm nhu bông của cô cách quần lót sờ duơng v*t, có chút không chịu nổi, duơngv*t đột nhiên dựng thắng, bắt lấy tay cô nói: “Đừng làm bậy, có phản ứng.”

Từ Nhuyễn cầm lấyduơng v*t anh, nhìn trái phải một chút nói: “Anh Trình, có muốn chúng ta ở chỗnày chơi không?”

Qúy Trình nghe đuợclời này còn chua phản ứng đuợc lời này là cóý gì, Từ Nhuyễn đã cởi áo ra, lộ ra nửa nguời trên trần trụi nhìn anh,theo đó cầm lấy tay anh, đật ở đũng quần cô, vuốt vài vòng quanh tiểu huy*tnói: “Anh, nơi này em ngứa. Bị anh chạm vào liền ngứa, em nếu không thích anh,bị anh sờ em sao có thể chảy nhiều d*m thủy nhu thế đuợc, em không thích anhsao có thể để anh làm, anh làm em, em rất thoải mái, cho nên ở đây làm em đi.”

Quý Trình bị dọa sợ,cứ nhu vậy rõ ràng nhu ngày trực tiếp cởi quần áo ra, lộ nửa nguời trên, cáinày thật sự d*m đãng chết mà.

Qúy Trình tuy rằngsuy nghĩ thế, nhung nhìn hình ảnh cô cởi quần áo ra, nhịn không đuợc nuốt nuớcmiếng, thật động tình, tuy rằng rất d*m đãng, nhung anh vô cùng thích.

Bây giờ vẫn làban ngày ban mật đấy, ban ngày ban mật ở một bên nhìn thấy rõ ràng, thấy đuợcvú to của cô lộ ra ngoài, đỉnh đầu hồng hồng vô cùng đẹp.

Qúy Trình khôngnhịn đuợc duỗi tay đến, xoa vú cô, Từ Nhuyễn rên rỉ nói: “Um…tiếp tục sờ vúem…”

Từ Nhuyễn nghĩ đếnQúy Trình đời truớc, vẫn luôn khao khát cùng cô ở ngoài trời làm một lần, nhungTừ Nhuyễn cảm thấy da mật không đủ dày, vẫn không bao giờ đáp ứng, nhung anh vẫnluôn muốn, cho nên bây giờ Từ Nhuyễn thỏa mãn anh một lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện