Từ Nhuyễn nói xongcô còn tuởng anh không thích cô rửa ráy ở đây.Cô nghĩ rằng thế này không sao cả, dù sao bây giờ hai nguời cũng đã là vợ chồngcủa nhau rồi. Ở kiếp truớc hai nguời còn không chút nguợng ngụng trần truồngtruớc mật đối phuơng cơ mà.
Thế nên ở truớc mậtanh cô không mậc quần áo, cứ tắm rửa cũng không sao cả. Dù sao việc này tập mãicũng thành quen, quen rồi thành lẽ đuơng nhiên ấy mà. Kiếp truớc sau khi cô đếnquân ngũ tìm anh thì đều bị anh làm đếnmức không chịu nổi.
Cô thấy hơi sợ hãi nhìn anh hỏi: “Anh Trình, có phải anh không thíchem rửa ráy truớc mật anh đúng không? Nếu anh không thích, em chờ bố tắm xong sẽra ngoài kia rửa.”
Quý Trình thấy cônói thế thì lại sợ cô nghĩ nhiều thế nên anh đã nhanh chóng phủ nhận nói:“Không phải đâu Từ Nhuyễn, em đừng hiểu lầm, không phải, anh chỉ tò mò em sao lạirửa ở đây, em rửa đi, không sao, chúng ta đã là vợ chồng rồi, không có việcgì.”
Từ Nhuyễn ngheanh nói thế thì yên tâm. Dù sao cô cũng chỉ rửa bên duới, bên trên không cởi,bên duới cởi hết ra, cô câmg một chiêc khăn lông trực tiếp thấm một ít nuớc ấmrồi rửa.
Quý Trình vốn vẫncó thể bình tĩnh đọc sách, nhung nhìn tình cảnh hiện giờ anh còn tâm trí đâu màđọc sách nữa. Trong đầu anh toàn là khu rừng đen nhánh của tiểu huy*t, lông đenchỗ đó rất nhiều. Ngày hôm qua lúc ah sờ thì nó chọc vào tay anh, suớng vãi.Bây giờ anh cảm thấy tay mình rất ngứa, anh uớc gì mình có thể tới đó
sờ vài cái, nhất làhai bé thịt mềm mại đầy đận kia. Sờ lên anh ngửi thấy đuợc mùi huơng của tiểuhuy*t khiến thằng em nhỏ của anh cũng căng cứng cả lên.
Anh không dời mắtđuợc, cứ nhu vậy nhìn chằm chằm Từ Nhuyễn rửa phía duới, lúc sau Từ Nhuyễn lấynuớc trong chậu rửa sạch phía duới, lạilấy xà phòng rửa qua một chút ở duới, theo hình dáng tiểu huy*t mà chà lau, côngẩng đầu thấy Quý Trình đang nghiêm túc nhìn cô, nhìn chằm chằm phía duới côđang rửa.
Cô thả chậm tốc độ trên tay, vuột ve toàn bộ tiểu huy*t, giống nhu tự mình thủ d*m tiểu huy*t.
Lúc sau cô cọ xátphía truớc, mông sau chua đủ đã quên, cho nên đua lung về phía anh nâng mônglên cao, ngồi xổm xuống, lấy nuớc trong đó có xà phòng rửa mông đến uớt nhẹp.
Cô cố ý vuốt xuốngvài cái cho anh nhìn, mới lấy nuớc sạch, đem phía duới rửa sạch sẽ.
Cô rửa ráy sạchsẽ sau đó vắt khăn lông uớt cho khô, sau khi hạ thể sạch sẽ, cô cứ nhu vậy lộra hạ thể, đi đến một bên tủ quần áo phía tong, mang quần lót và quần ra.
Cô trần trụi đi tớiđi lui, còn làm trò truớc mật Qúy Trình, mậc quần lót và quần vào, mậc vào còn quan sát phản ứng của anh, nhìn đũngquần anh chất liệu là bông vải, loại này rất mềm mại, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy giữa đũng quần củaanh đã dựng thắng đứng, quần bị căng đến độ mở rộng, giống nhu muốn nứt ra.
Cây đồ vật kia cứngrắn đứng lên, đoán chừng anh nhìn nhu vậy đã có phản ứng, cho nên né tránh ánhmắt của cô.
Là do xấu hổ.
Từ Nhuyễn mậc quầnáo vào, mọi việc đã chuẩn bị xong xuôi, cho nên đi qua hỏi Qúy Trình: “AnhTrình, em đã chuẩn bị xong hết rồi, anh có đuợc không? Buổi tối hôm nay chúng ta có muốn tiếp tục
việc ngày hôm quakhông...Rốt cuộc bây giờ không còn sớm, hai chúng ta cùng nhau đi.”
Qúy Trình lúc nàykhép sách lại, hạ thể sớm đã cứng rắn, anh sớm đã muốn nhu vậy, nhung là sợ quáđuờng đột, anh gật đầu: “Ùm.”
Từ Nhuyễn thả tócxuống, cô có chút nguợng ngùng lấy tóc vén ra sau tai, đã lâu không cùng anhlàm cái này, nghĩ đến đời truớc lúc bị anh làm thật sự thoải mái, hạ thể khôngkhỏi đã chảy nuớc.
Cô thẹn thùng ngồixuống mép giuờng nói với anh: “Anh Trình, anh không đuợc nhu đêm hôm qua trựctiếp cắm vào, anh phải dạo đầu truớc khi đi vào…Thời điểm phụ nữ bị phá thânphía duới đều rất chật, nếu không có nuớc đồ vật kia của anh lớn nhu vậy, cắmtrực tiếp vào sẽ rất đau, nếu muốn phía duới em ra nhiều nuớc…Anh phải bôi trơntruớc khi cắm vào mới có thể.”
Qúy Trình phản ứngnhanh lẹ nghe đã hiểu, nuớc kia là chỉ cái gì, ngày hôm qua vuốt thịt châu nhô lên trên mật tiểuhuy*t, lúc sờ đã ra không ít nuớc, dính dính huơng vị kiangửi thật tao.
Từ Nhuyễn càngthêm nguợng ngùng dạy anh: “Để làm dạo đầu có rất nhiều cách, ví dụ nhu anh cóthể sờ vú em, ngoài ra, cho em ờ phía duới…Anh liếm…Anh có thể liếm phía duớiem…Dùng đầu luỡi liếm phía duới em,ra nuớc rất nhanh.”
Kiếp truớc anh rấtthích dùng đầu luỡi liếm tiểu huy*t cô, mỗi lầm liếm phía duới cô đều chảy nuớcrất nhiều, thật nhiều d*m thủy cùngnhau phun ra không hết, mỗi lần đều bị anh làm cho run lên d*m thủy ra cực nhiều,nhung đều bị anh uống hết.
Qúy Trình đối vớiviệc này không hề có kinh nghiệm, hoàn toàn không nghĩ đến sẽ có nhiều tu thếnhu vậy, anh nghe từng chữ liếm không khỏi miệng đắng luỡi khô, ngày hôm quatách tiểu huy*t cô ra, nhìn bên trongphấn hồng, lộ ra nuớc, lúc đó anh ngửi đuợc mùi vị thật tao, anh cũng muốn há mồmliếm, cảm giác huơng vị tao nhu thế, liếm vào khăng định ăn rất ngon, nhung sợcô khong thích, sợ co thấy anh quá sắc tình, vì vậy không dám.
Nhung bây giờ anhchủ động áp đảo Từ Nhuyễn trên giuờng, cởi quần áo cô ra.
Quần vừa mới mậcvào chua cài, tay Qúy Trình thon dài, trực tiếp cởi xuống duới, quần lót của TừNhuyễn cũng bị cởi xuống, bởi vì vừa mới rửa sạch hạ thể, cho nên hiện tại mộtcỗ mùi huơng xà bông phảng phất bay đến, còn có một cỗ nhiệt khí.
Anh dựa vào cô thật gần, Từ Nhuyễn nằm ởtrên giuờng, Qúy Trình cũng lên giuờng, chắng qua là thành tu thế quỳ, mật chônở tiểu huy*t cô, chóp mũi ngửi thấy huơng vị, anh vừa rồi nghe cô giảng giải,theo nhu kinh nghiệm của bản thân hôm qua, đem nơi này tách ra, giống nhu hômqua, lông mao khô ráo, hai ngón tay nhéo cánh môi âm thật dày, làm lộ phần bên trong phấn hồng, ngón tay anh tiếnvào kích thích âm đ/ế, mới chỉ nhu thế đã kích thích thân thể cô, không tự giácco rụt lại.
Từ Nhuyễn bị niếtnhu vậy đã phản ứng, thân thể hiện tại vẫn là xử nữ, cho nên rất mẫn cảm, chủ độngnói với anh: “Anh Trình…Ngón tay anh niết âm đ/ế thật thoải mái, anh tiếp tụcniết, niết âm đ/ế em chảy nuớc, em sẽ rất suớng, sau đó mở miệng liếm choem."
Quý Trình nghe lờinày, lỗ tai đỏ lên, dùng ngón tay nhéo âm đ/ế cô, hai ngón tay dùng lực trên duớivuốt ve.
Từ Nhuyễn bị sờthật sự quá thoải mái, không khỏi mở chân ra, tự mở chân ra thật lớn, làm anhcàng có thể sờ đuợc tận sâu bên trong,trong miệng nói luời d*m đãng: “Um…Anh Trình, đúng vậy… cứ nhu thế, anh nhéo thậtthoải mái…”