Nhược Băng lùi dần về phía cửa, miệng lắp bắp:
“ Mạc tổng, Mạc tổng, anh bình tĩnh đi, bình tĩnh tạo lên sự quý tộc ha, haha.”
Mạc Tu Nghiêu khẽ chau mày, ý cô nàng là hắn không đủ sự quý tộc?
Phải cho cô nàng này một bài học mới được, hổ không tỏ uy thì mèo nhờn mà, hắn đã quá dung túng cho cô rồi đúng không?
Thấy Mạc Tu Nghiêu vẫn tiếp tục tiến về phía mình, Nhược Băng phát hoảng. Cô cũng muốn đánh ngất anh ta rồi đào tẩu lắm chứ! Nhưng người ta là đại boss nha, cô sẽ bị xử lăng trì mất, còn ước mơ của cô nữa... Chỉ cần bị Mạc thị phong sát sẽ không có công ty nào dám nhận cô đâu!
Mạc Tu Nghiêu muốn làm gì? Đánh cô hả? Một loạt suy nghĩ lướt qua trong đầu Nhược Băng.
“ A, Mạc tổng à, đừng đánh tôi mà, tôi không cố ý, tôi không cố ý lấy ngài ra chặn hoa đào đâu mà. Chỉ khoảng hơn mười lần thôi hihi Mạc...”
Chữ “tổng” chưa kịp nói ra đã bị cô nuốt trở lại.
Khả năng cô không dám suy nghĩ đến lại xảy ra...Đại boss cư nhiên hôn cô. Nụ hôn bá đạo chiếm lấy, không cho cô thở dù chỉ một giây.
Khác hẳn với kiểu ôn hoà của tên khốn kia. Đầu Nhược Băng sắp nổ tung mất rồi, mặt cô đỏ ửng như trái cà chua chín...
Hơi thở nam tính của người đàn ông bao phủ lấy chóp mũi. Quá tối cô không nhìn rõ khuôn mặt hắn- chỉ thấy đôi mắt sáng quắc trong đêm tối.
Thật ra Mạc tổng bên kia của chúng ta cũng không khá khẩm hơn. Mấy ngày nay anh đã lên mạng tìm học hỏi các kiểu hôn. Đừng hỏi tại sao Mạc tổng nhà chúng ta không hỏi em trai yêu quý kinh nghiệm dồi dào.
Có ngu mới hỏi thằng nhóc đó! Nó sẽ cười anh vỡ bụng mất.
Mạc Tu Nghiêu mỗi lần hôn là vành tai sẽ đỏ ưng, chết tiệt anh đã sửa nhiều lần rồi mà không được. Không thể để cô ấy biết được.
Hạ thân của anh đã nóng rực lên... Nếu cứ tiếp túc như này anh sẽ không kìm được lòng mà đem cô ăn sạch mất. Nhược Băng, em sẽ không trách anh đâu nhỉ?
Động tác Mạc Tu Nghiêu dứt khoát cởi cúc áo cổ của cô ra. Phải từ từ để cô ấy thích nghi...
Rồi hôn dần dần tới cổ, tới xương quai xanh của cô.
Đầu óc Nhược Băng lúc nãy đã sắp vỡ tung. Lượng thông tin truy cập vào não cũng quá phong phú đi.
Đại boss đây là đang dụ tình cô sao? Đại boss à, anh dù có cấm dục lâu ngày cũng đừng bụng đói ăn quàng, ăn luôn cỏ dại như tôi chứ!
Không được, dù có phải đắc tội anh ta cô cũng phải làm.
Tay phải của cô vừa bị anh ta giữ chặt lấy, cơ mà cô vẫn còn tay trái nha. Dù lực không bằng tay phải nhưng cô từng được huấn luyện kĩ rồi a~
Tập trung hết lực vào bàn tay trái, Nhược Băng nhắm gáy anh ta mà anh, nếu chệch một chút có thể khiến người ta tử vong, cô đã học kĩ về các điểm huyệt trên người nên việc này không gây khó khăn gì cả.
Bàn tay to lớn giữ chặt lấy cổ tay cô. Đôi mắt người đối diện loé lên tia tức giận. Được lắm, còn muốn ám sát chồng em, đủ ác, tôi cho em ngày mai không lết khỏi giường được.
Mạc Tu Nghiêu đã hạ quyết tâm, nụ hôn càng lúc càng nhanh- càng bá đạo chiếm lấy. Nhược Băng chửi rủa trong lòng, mẹ kiếp, ai biết được thân thủ anh ta tốt thế chứ! Thân thể cô đã nóng dần lên...
_________
Hôm qua khuya quá nên không đăng tiếp, đủ 5 chương nha các tềnh yêu ^^
#Uyenca
“ Mạc tổng, Mạc tổng, anh bình tĩnh đi, bình tĩnh tạo lên sự quý tộc ha, haha.”
Mạc Tu Nghiêu khẽ chau mày, ý cô nàng là hắn không đủ sự quý tộc?
Phải cho cô nàng này một bài học mới được, hổ không tỏ uy thì mèo nhờn mà, hắn đã quá dung túng cho cô rồi đúng không?
Thấy Mạc Tu Nghiêu vẫn tiếp tục tiến về phía mình, Nhược Băng phát hoảng. Cô cũng muốn đánh ngất anh ta rồi đào tẩu lắm chứ! Nhưng người ta là đại boss nha, cô sẽ bị xử lăng trì mất, còn ước mơ của cô nữa... Chỉ cần bị Mạc thị phong sát sẽ không có công ty nào dám nhận cô đâu!
Mạc Tu Nghiêu muốn làm gì? Đánh cô hả? Một loạt suy nghĩ lướt qua trong đầu Nhược Băng.
“ A, Mạc tổng à, đừng đánh tôi mà, tôi không cố ý, tôi không cố ý lấy ngài ra chặn hoa đào đâu mà. Chỉ khoảng hơn mười lần thôi hihi Mạc...”
Chữ “tổng” chưa kịp nói ra đã bị cô nuốt trở lại.
Khả năng cô không dám suy nghĩ đến lại xảy ra...Đại boss cư nhiên hôn cô. Nụ hôn bá đạo chiếm lấy, không cho cô thở dù chỉ một giây.
Khác hẳn với kiểu ôn hoà của tên khốn kia. Đầu Nhược Băng sắp nổ tung mất rồi, mặt cô đỏ ửng như trái cà chua chín...
Hơi thở nam tính của người đàn ông bao phủ lấy chóp mũi. Quá tối cô không nhìn rõ khuôn mặt hắn- chỉ thấy đôi mắt sáng quắc trong đêm tối.
Thật ra Mạc tổng bên kia của chúng ta cũng không khá khẩm hơn. Mấy ngày nay anh đã lên mạng tìm học hỏi các kiểu hôn. Đừng hỏi tại sao Mạc tổng nhà chúng ta không hỏi em trai yêu quý kinh nghiệm dồi dào.
Có ngu mới hỏi thằng nhóc đó! Nó sẽ cười anh vỡ bụng mất.
Mạc Tu Nghiêu mỗi lần hôn là vành tai sẽ đỏ ưng, chết tiệt anh đã sửa nhiều lần rồi mà không được. Không thể để cô ấy biết được.
Hạ thân của anh đã nóng rực lên... Nếu cứ tiếp túc như này anh sẽ không kìm được lòng mà đem cô ăn sạch mất. Nhược Băng, em sẽ không trách anh đâu nhỉ?
Động tác Mạc Tu Nghiêu dứt khoát cởi cúc áo cổ của cô ra. Phải từ từ để cô ấy thích nghi...
Rồi hôn dần dần tới cổ, tới xương quai xanh của cô.
Đầu óc Nhược Băng lúc nãy đã sắp vỡ tung. Lượng thông tin truy cập vào não cũng quá phong phú đi.
Đại boss đây là đang dụ tình cô sao? Đại boss à, anh dù có cấm dục lâu ngày cũng đừng bụng đói ăn quàng, ăn luôn cỏ dại như tôi chứ!
Không được, dù có phải đắc tội anh ta cô cũng phải làm.
Tay phải của cô vừa bị anh ta giữ chặt lấy, cơ mà cô vẫn còn tay trái nha. Dù lực không bằng tay phải nhưng cô từng được huấn luyện kĩ rồi a~
Tập trung hết lực vào bàn tay trái, Nhược Băng nhắm gáy anh ta mà anh, nếu chệch một chút có thể khiến người ta tử vong, cô đã học kĩ về các điểm huyệt trên người nên việc này không gây khó khăn gì cả.
Bàn tay to lớn giữ chặt lấy cổ tay cô. Đôi mắt người đối diện loé lên tia tức giận. Được lắm, còn muốn ám sát chồng em, đủ ác, tôi cho em ngày mai không lết khỏi giường được.
Mạc Tu Nghiêu đã hạ quyết tâm, nụ hôn càng lúc càng nhanh- càng bá đạo chiếm lấy. Nhược Băng chửi rủa trong lòng, mẹ kiếp, ai biết được thân thủ anh ta tốt thế chứ! Thân thể cô đã nóng dần lên...
_________
Hôm qua khuya quá nên không đăng tiếp, đủ 5 chương nha các tềnh yêu ^^
#Uyenca
Danh sách chương