Sau khi Ngu Thanh Thiển rời đi, Chiêm Uyển Đồng khoanh tay, tựa ở trước bàn.
"Tỷ, chuyện Ngu Thanh Thiển tinh chế đạt đến độ tinh khiết cấp năm, phải báo cáo làm sao với các hội viên cấp cao khác của học viện?" Lúc này giọng nói của nàng tương đối uể oải.
Chiêm Uyển Nguyệt cong môi cười cười, vẻ mặt dịu dàng đã biến mất, ngược lại vẻ mặt lại càng diễm lệ hơn: "Không cần, những hội viên cấp cao khác của học viện mà biết được, e rằng học viện khác cũng sẽ biết, chúng ta không thể không đề phòng."
Tính cách lúc này và tính cách ôn hòa vừa rồi của bà rất khác biệt nhau, quả thực không giống như là của cùng một người.
"Ta cũng cho là như vậy, cuộc thi đấu dược lần sau, có lẽ chúng ta cũng sẽ không thua nữa." Con mắt của Chiêm Uyển Đồng ẩn hiện ra vài phần nghiêm nghị.
Chiêm Uyển Nguyệt tự tay vuốt nhẹ ly dược tễ của Ngu Thanh Thiển đã tinh chế kia, vẻ khó hiểu: "Nàng ta đừng để cho chúng ta thất vọng."
Lúc Ngu Thanh Thiển bước ra khỏi nơi khảo nghiệm, có không ít người đứng ở bên ngoài, lúc này mọi ánh mắt đều nhìn nhưng giả bộ như không nhìn nàng, đặc biệt là người đàn ông trung niên ở khoa dược tễ, hướng thẳng ánh mắt dò xét không hề giấu giếm chút nào.
"A Thư, chúng ta đi thôi." Ngu Thanh Thiển không hề quan tâm đến những ánh mắt thăm dò xem xét kia, bước tới trước mặt Tạ Thư.
Khuôn mặt Tạ Thư hiện lên nụ cười vui vẻ: "Thanh Thiển, chúc mừng ngươi nha!"
Ngu Thanh Thiển biểu hiện khác thường khiến cho một đám ánh mắt của học viên mới và học viên cũ đều kinh ngạc, nàng là người bạn vui vẻ tốt bụng.
"Cám ơn!"
Tiếp đó hai người ngồi xe ngựa thẳng đến khoa thực văn.
Về phần khoa rèn, Ngu Thanh Thiển chưa từng nghĩ qua muốn đi thử nghiệm.
Thứ nhất là Linh Thực khế ước nàng đã ký cũng không có công năng tinh chế phân giải, thứ hai chủ yếu là không có hứng thú gì nhiều.
Huống hồ bệnh mỹ nhân là thiên tài tuyệt thế nổi danh của khoa rèn, chuyện nàng cần vũ khí, đi tìm hắn ăn vạ là được rồi.
Lúc đến khoa thực văn, nhìn thấy bên ngoài chỗ khảo nghiệm không ít người đã tụ tập.
Điều quan trọng nhất của khoa thực văn là khảo nghiệm tinh thần lực và kiên trì, cho nên người được chọn tới tham gia khảo hạch cũng không ít.
Lúc Ngu Thanh Thiển và Tạ Thư đến đó, đợt khảo nghiệm thứ nhất đã xong, các nàng vừa lúc bắt kịp đợt thứ hai.
"Các ngươi khảo nghiệm xong chưa?" Ngu Thanh Thiển nhìn hai người hỏi.Lúc này Hỏa Ly Nhã và Mộ Dung Thanh đứng cách đó không xa, nhìn thấy hai người liền vẫy vẫy tay.
"Vẫn chưa, lúc chúng ta đến, đợt khảo nghiệm thứ nhất vẫn đang còn tiếp diễn." Mộ Dung Thanh cười nói.
Ánh mắt Hỏa Ly Nhã nhìn thẳng vào người Ngu Thanh Thiển, nhíu nhíu mi: "Ngươi bây giờ có thể thành người nổi tiếng nhất của khoa dược tễ."
Dược Tễ Sư, Đoán Tạo Sư và Thực Văn Sư, cũng là nghề nghiệp khan hiếm và tôn quý nhất ở đại lục, cho nên ngoài sự quan tâm của những hội viên cấp cao trong học viện, giữa các học viên cũng hết sức quan tâm.
Kỳ thực, hiện tại đối với các học viên mà nói thì học viện chính là nơi để giao tiếp xã giao và là nơi để mở rộng các mối quan hệ, tương lai sau khi ra ngoài, quan hệ tốt với người nào đó sẽ đạt được nhiều lợi ích lớn.
Đặc biệt giao hảo tốt với những học viên học ba nghề nghiệp cao quý này, lợi ích tuyệt đối còn lớn hơn nữa.
Khoa dược tễ xuất hiện một thiên tài tinh chế dược tễ thành công ngay trong lần đầu tiên, sự việc như vậy, lúc mấy người Ngu Thanh Thiển ở lại trong chỗ khảo nghiệm, cũng đã được truyền bá ra ngoài.
Hiện tại chỉ cần là học viên quan tâm đến cuộc khảo nghiệm của ba khoa, bây giờ không có ai là không biết đến Ngu Thanh Thiển.
Sau khi nhóm bạn của Tần Phượng Nghi và Cổ Mộng Trúc nghe kể, đều đố kị thầm hận không nguôi. Nhưng có lẽ phần nhiều là hối hận, trước đây không nên cố ý xa cách với Ngu Thanh Thiển.
Có người còn dự định âm thầm cải thiện quan hệ với Ngu Thanh Thiển, gỡ bỏ mâu thuẫn đã từng có, muốn hai người gặp mặt nhau.
"Ngươi cũng không tệ nhỉ! Đúng là trưởng khoa rèn cố ý mở lời, ngươi có thể một mình lén lút đi xin ông ấy chỉ dẫn." Ngu Thanh Thiển đầy thâm ý nhìn Hỏa Ly Nhã.
Biểu hiện của Hỏa Ly Nhã ở khoa rèn cũng rất xuất chúng, vì vậy lúc này nhờ trưởng khoa của Phong Thần một mình chỉ bảo cũng đã mở lời rồi, tương lai triển vọng trong nghề rèn không thể đoán trước được.
Tin tức này với tin tức thiên tài dược tễ Ngu Thanh Thiển, truyền khắp Học viện Hoàng gia. Ngu Thanh Thiển và Tạ Thư đang lúc ngồi trên xe ngựa đã thoáng nghe thấy rất nhiều người bàn tán thảo luận.
"Tỷ, chuyện Ngu Thanh Thiển tinh chế đạt đến độ tinh khiết cấp năm, phải báo cáo làm sao với các hội viên cấp cao khác của học viện?" Lúc này giọng nói của nàng tương đối uể oải.
Chiêm Uyển Nguyệt cong môi cười cười, vẻ mặt dịu dàng đã biến mất, ngược lại vẻ mặt lại càng diễm lệ hơn: "Không cần, những hội viên cấp cao khác của học viện mà biết được, e rằng học viện khác cũng sẽ biết, chúng ta không thể không đề phòng."
Tính cách lúc này và tính cách ôn hòa vừa rồi của bà rất khác biệt nhau, quả thực không giống như là của cùng một người.
"Ta cũng cho là như vậy, cuộc thi đấu dược lần sau, có lẽ chúng ta cũng sẽ không thua nữa." Con mắt của Chiêm Uyển Đồng ẩn hiện ra vài phần nghiêm nghị.
Chiêm Uyển Nguyệt tự tay vuốt nhẹ ly dược tễ của Ngu Thanh Thiển đã tinh chế kia, vẻ khó hiểu: "Nàng ta đừng để cho chúng ta thất vọng."
Lúc Ngu Thanh Thiển bước ra khỏi nơi khảo nghiệm, có không ít người đứng ở bên ngoài, lúc này mọi ánh mắt đều nhìn nhưng giả bộ như không nhìn nàng, đặc biệt là người đàn ông trung niên ở khoa dược tễ, hướng thẳng ánh mắt dò xét không hề giấu giếm chút nào.
"A Thư, chúng ta đi thôi." Ngu Thanh Thiển không hề quan tâm đến những ánh mắt thăm dò xem xét kia, bước tới trước mặt Tạ Thư.
Khuôn mặt Tạ Thư hiện lên nụ cười vui vẻ: "Thanh Thiển, chúc mừng ngươi nha!"
Ngu Thanh Thiển biểu hiện khác thường khiến cho một đám ánh mắt của học viên mới và học viên cũ đều kinh ngạc, nàng là người bạn vui vẻ tốt bụng.
"Cám ơn!"
Tiếp đó hai người ngồi xe ngựa thẳng đến khoa thực văn.
Về phần khoa rèn, Ngu Thanh Thiển chưa từng nghĩ qua muốn đi thử nghiệm.
Thứ nhất là Linh Thực khế ước nàng đã ký cũng không có công năng tinh chế phân giải, thứ hai chủ yếu là không có hứng thú gì nhiều.
Huống hồ bệnh mỹ nhân là thiên tài tuyệt thế nổi danh của khoa rèn, chuyện nàng cần vũ khí, đi tìm hắn ăn vạ là được rồi.
Lúc đến khoa thực văn, nhìn thấy bên ngoài chỗ khảo nghiệm không ít người đã tụ tập.
Điều quan trọng nhất của khoa thực văn là khảo nghiệm tinh thần lực và kiên trì, cho nên người được chọn tới tham gia khảo hạch cũng không ít.
Lúc Ngu Thanh Thiển và Tạ Thư đến đó, đợt khảo nghiệm thứ nhất đã xong, các nàng vừa lúc bắt kịp đợt thứ hai.
"Các ngươi khảo nghiệm xong chưa?" Ngu Thanh Thiển nhìn hai người hỏi.Lúc này Hỏa Ly Nhã và Mộ Dung Thanh đứng cách đó không xa, nhìn thấy hai người liền vẫy vẫy tay.
"Vẫn chưa, lúc chúng ta đến, đợt khảo nghiệm thứ nhất vẫn đang còn tiếp diễn." Mộ Dung Thanh cười nói.
Ánh mắt Hỏa Ly Nhã nhìn thẳng vào người Ngu Thanh Thiển, nhíu nhíu mi: "Ngươi bây giờ có thể thành người nổi tiếng nhất của khoa dược tễ."
Dược Tễ Sư, Đoán Tạo Sư và Thực Văn Sư, cũng là nghề nghiệp khan hiếm và tôn quý nhất ở đại lục, cho nên ngoài sự quan tâm của những hội viên cấp cao trong học viện, giữa các học viên cũng hết sức quan tâm.
Kỳ thực, hiện tại đối với các học viên mà nói thì học viện chính là nơi để giao tiếp xã giao và là nơi để mở rộng các mối quan hệ, tương lai sau khi ra ngoài, quan hệ tốt với người nào đó sẽ đạt được nhiều lợi ích lớn.
Đặc biệt giao hảo tốt với những học viên học ba nghề nghiệp cao quý này, lợi ích tuyệt đối còn lớn hơn nữa.
Khoa dược tễ xuất hiện một thiên tài tinh chế dược tễ thành công ngay trong lần đầu tiên, sự việc như vậy, lúc mấy người Ngu Thanh Thiển ở lại trong chỗ khảo nghiệm, cũng đã được truyền bá ra ngoài.
Hiện tại chỉ cần là học viên quan tâm đến cuộc khảo nghiệm của ba khoa, bây giờ không có ai là không biết đến Ngu Thanh Thiển.
Sau khi nhóm bạn của Tần Phượng Nghi và Cổ Mộng Trúc nghe kể, đều đố kị thầm hận không nguôi. Nhưng có lẽ phần nhiều là hối hận, trước đây không nên cố ý xa cách với Ngu Thanh Thiển.
Có người còn dự định âm thầm cải thiện quan hệ với Ngu Thanh Thiển, gỡ bỏ mâu thuẫn đã từng có, muốn hai người gặp mặt nhau.
"Ngươi cũng không tệ nhỉ! Đúng là trưởng khoa rèn cố ý mở lời, ngươi có thể một mình lén lút đi xin ông ấy chỉ dẫn." Ngu Thanh Thiển đầy thâm ý nhìn Hỏa Ly Nhã.
Biểu hiện của Hỏa Ly Nhã ở khoa rèn cũng rất xuất chúng, vì vậy lúc này nhờ trưởng khoa của Phong Thần một mình chỉ bảo cũng đã mở lời rồi, tương lai triển vọng trong nghề rèn không thể đoán trước được.
Tin tức này với tin tức thiên tài dược tễ Ngu Thanh Thiển, truyền khắp Học viện Hoàng gia. Ngu Thanh Thiển và Tạ Thư đang lúc ngồi trên xe ngựa đã thoáng nghe thấy rất nhiều người bàn tán thảo luận.
Danh sách chương