Ngu Thanh Thiển cúi đầu xuống xem bản đồ, trong lòng có suy xét.
“Đường đi của ba con đường này nhìn có vẻ khác biệt rất lớn. Hai con đường khác khá ngắn, chỉ có con đường này lòng vòng chút.” Tiêu Tử Khôn chỉ một con đường trên bản đồ.
Mộ Dung Thanh trầm tư một chút rồi nói: “Ta thấy chắc chắn phải có một con đường thu hoạch sẽ nhiều hơn. Nếu không bản đồ của học viện sẽ không cố ý biểu thị ba con đường như vậy.”
Hỏa Ly Nhã gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy, tình huống huấn luyện sẽ chỉ ngày càng khó thôi.”
“Chúng ta đi con đường khá lòng vòng kia đi.” Ngu Thanh Thiển vẫn luôn trầm ngâm bắt đầu nói.
Bởi vì hai ngày trước Ngu Thanh Thiển có biểu hiện tốt. Nên không có ai chỉ trích ý kiến của nàng. Đồng thời rất tò mò vì sao nàng lại nói như vậy.
“Nói thử xem vì sao nàng chọn con đường này.” Hỏa Ly Nhã có chút hứng thú nhìn nàng.
Nữ nhân này hiếm khi có ý kiến. Vậy chứng tỏ con đường này chắc là có điểm đặc biệt.
“Trên đoạn đường khá lòng vòng này, có thể sẽ xuất hiện thảo dược mà chúng ta có nhiệm vụ tìm kiếm. Yêu thực cũng khá nhiều, nếu như đi chắc chắn sẽ có thu hoạch lớn hơn so với hai con đường kia.” Nàng không có lòng vòng mà nói thẳng luôn.
“Nàng bằng cách nào mà đoán ra trên đoạn đường này có thảo dược mà chúng ta cần tìm?” Tiêu Tử Khôn nghi ngờ hỏi.
Ngu Thanh Thiển mỉm cười: “Dựa vào giác quan thứ sáu. Đó chỉ là ý kiến của ta, quyền lựa chọn vẫn nằm trong tay các ngươi.”
Nàng tất nhiên sẽ không thể nói với những người này, mình biết những tin tức này là kết quả của việc dùng dị năng đặc biệt Mộc hệ để điều tra.
Nghe lời nàng nói, những người ở đó đều đấu tranh tâm lý cân nhắc, chỉ có Hỏa Ly Nhã, Tạ Thư và Doãn Minh là trong lòng tin vào giác quan thứ sáu của nàng.
“Như vậy đi, chúng ta cùng nhau biểu quyết. Thiểu số phục tùng đa số.” Hỏa Lý Nhã nhìn đoàn người đang rối rắm đề nghị.
“Được!”
Hỏa Ly Nhã chỉ vào con đường lòng vòng nhất nói: “Ta chọn con đường này. Ta tin vào phán đoán của giác quan thứ sáu của Ngu Thanh Thiển.”
Mộ Dung Thanh cũng không lưỡng lự: “Ta chọn con đường này, có thể thu hoạch nhiều hạt nhân tinh thể của yêu thực cũng là điều tốt.”
Lần rèn luyện săn bắt hạt nhân tinh thể này, ngoài dùng để tự tu luyện ra, còn cần dùng để tính thành tích xếp hạng.
Sau khi huấn luyện trở về, thành tích được tạo thành bởi ba hạng mục. Một là tổng hợp cho điểm thể hiện giữa những thành viên mỗi nhóm; hai là tình hình hoàn thành nhiệm vụ; ba là xem xét số lượng cuối cùng của hạt nhân tinh thể thu được từ ma thú và yêu thực.
Hơn nữa sở dĩ hắn phụ họa Hỏa Ly Nhã chọn con đường này, cũng là vì Ngu Thanh Thiển đưa ra ý kiến này.
Từ khi gia nhập vào tiểu đội này, hắn không ngừng quan sát những người trong đội, duy chỉ có ba người khiến hắn phải xem trọng, đó là Hỏa Ly Nhã, Ngu Thanh Thiển và Tạ Thư.
Những người khác hắn có thể đánh giá thực lực thực sự, chỉ có ba người này chàng không đánh giá được chút nào.
Ngu Thanh Thiển là người khác thường. Trên người nàng giống như luôn có một lớp màng sương trắng, hắn không thể điều tra được bất cứ điều gì.
Cộng với quan sát khi ở cùng nhau mấy ngày này, hắn phát hiện Ngu Thanh Thiển không những giống như trong lời đồn, nàng luôn che giấu rất kỹ, khiến hắn có một cảm giác rất thần bí.
Tạ Thư và Doãn Minh không chút do dự chọn con đường này.
Bảy người còn lại chọn con đường Ngu Thanh Thiển phán đoán, tám người khác thì chọn con đường ngắn hơn.
“Được rồi, bây giờ là tỉ lệ mười hai và tám, vậy chúng ta chọn con đường này.”
Hỏa Ly Nhã cười gian xảo quyết định chọn đường.
“Đường đi của ba con đường này nhìn có vẻ khác biệt rất lớn. Hai con đường khác khá ngắn, chỉ có con đường này lòng vòng chút.” Tiêu Tử Khôn chỉ một con đường trên bản đồ.
Mộ Dung Thanh trầm tư một chút rồi nói: “Ta thấy chắc chắn phải có một con đường thu hoạch sẽ nhiều hơn. Nếu không bản đồ của học viện sẽ không cố ý biểu thị ba con đường như vậy.”
Hỏa Ly Nhã gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy, tình huống huấn luyện sẽ chỉ ngày càng khó thôi.”
“Chúng ta đi con đường khá lòng vòng kia đi.” Ngu Thanh Thiển vẫn luôn trầm ngâm bắt đầu nói.
Bởi vì hai ngày trước Ngu Thanh Thiển có biểu hiện tốt. Nên không có ai chỉ trích ý kiến của nàng. Đồng thời rất tò mò vì sao nàng lại nói như vậy.
“Nói thử xem vì sao nàng chọn con đường này.” Hỏa Ly Nhã có chút hứng thú nhìn nàng.
Nữ nhân này hiếm khi có ý kiến. Vậy chứng tỏ con đường này chắc là có điểm đặc biệt.
“Trên đoạn đường khá lòng vòng này, có thể sẽ xuất hiện thảo dược mà chúng ta có nhiệm vụ tìm kiếm. Yêu thực cũng khá nhiều, nếu như đi chắc chắn sẽ có thu hoạch lớn hơn so với hai con đường kia.” Nàng không có lòng vòng mà nói thẳng luôn.
“Nàng bằng cách nào mà đoán ra trên đoạn đường này có thảo dược mà chúng ta cần tìm?” Tiêu Tử Khôn nghi ngờ hỏi.
Ngu Thanh Thiển mỉm cười: “Dựa vào giác quan thứ sáu. Đó chỉ là ý kiến của ta, quyền lựa chọn vẫn nằm trong tay các ngươi.”
Nàng tất nhiên sẽ không thể nói với những người này, mình biết những tin tức này là kết quả của việc dùng dị năng đặc biệt Mộc hệ để điều tra.
Nghe lời nàng nói, những người ở đó đều đấu tranh tâm lý cân nhắc, chỉ có Hỏa Ly Nhã, Tạ Thư và Doãn Minh là trong lòng tin vào giác quan thứ sáu của nàng.
“Như vậy đi, chúng ta cùng nhau biểu quyết. Thiểu số phục tùng đa số.” Hỏa Lý Nhã nhìn đoàn người đang rối rắm đề nghị.
“Được!”
Hỏa Ly Nhã chỉ vào con đường lòng vòng nhất nói: “Ta chọn con đường này. Ta tin vào phán đoán của giác quan thứ sáu của Ngu Thanh Thiển.”
Mộ Dung Thanh cũng không lưỡng lự: “Ta chọn con đường này, có thể thu hoạch nhiều hạt nhân tinh thể của yêu thực cũng là điều tốt.”
Lần rèn luyện săn bắt hạt nhân tinh thể này, ngoài dùng để tự tu luyện ra, còn cần dùng để tính thành tích xếp hạng.
Sau khi huấn luyện trở về, thành tích được tạo thành bởi ba hạng mục. Một là tổng hợp cho điểm thể hiện giữa những thành viên mỗi nhóm; hai là tình hình hoàn thành nhiệm vụ; ba là xem xét số lượng cuối cùng của hạt nhân tinh thể thu được từ ma thú và yêu thực.
Hơn nữa sở dĩ hắn phụ họa Hỏa Ly Nhã chọn con đường này, cũng là vì Ngu Thanh Thiển đưa ra ý kiến này.
Từ khi gia nhập vào tiểu đội này, hắn không ngừng quan sát những người trong đội, duy chỉ có ba người khiến hắn phải xem trọng, đó là Hỏa Ly Nhã, Ngu Thanh Thiển và Tạ Thư.
Những người khác hắn có thể đánh giá thực lực thực sự, chỉ có ba người này chàng không đánh giá được chút nào.
Ngu Thanh Thiển là người khác thường. Trên người nàng giống như luôn có một lớp màng sương trắng, hắn không thể điều tra được bất cứ điều gì.
Cộng với quan sát khi ở cùng nhau mấy ngày này, hắn phát hiện Ngu Thanh Thiển không những giống như trong lời đồn, nàng luôn che giấu rất kỹ, khiến hắn có một cảm giác rất thần bí.
Tạ Thư và Doãn Minh không chút do dự chọn con đường này.
Bảy người còn lại chọn con đường Ngu Thanh Thiển phán đoán, tám người khác thì chọn con đường ngắn hơn.
“Được rồi, bây giờ là tỉ lệ mười hai và tám, vậy chúng ta chọn con đường này.”
Hỏa Ly Nhã cười gian xảo quyết định chọn đường.
Danh sách chương