Dạ Phàm chống cằm bình tĩnh nghe giảng, hệ thống cảm thấy kì quái không khỏi sốt ruột lên tiếng
"Này, ngày mai là đến thời hạn rồi đấy, tôi thấy cậu hai hôm nay chỉ ăn và ngủ có vẻ hoàn toàn không lo lắng gì mấy?"
"Thì tôi đang thực hiện nhiệm vụ đây, phải bồi bổ sức khỏe mới có thể cải thiện trí nhớ. Như vậy mới có thể thực hiện nhiệm vụ một cách hiệu quả được"
Dạ Phàm trả lời rất ngang nhiên, bịa chuyện cũng không ngượng miệng. À, không là ngượng suy nghĩ mới đúng. Vì cậu với hệ thống đều là trao đổi với nhau thông qua suy nghĩ.
"Được rồi, tôi không thèm lo cho cậu nữa, để xem sau khi nhận hình phạt cậu còn vui vẻ như vậy không. Hứ!" Hệ thống để lại câu này xong liền lặn mất.
Thực ra, không phải Dạ Phàm muốn ngồi không mà là kế hoạch của cậu đến hôm nay mới thực hiện được.
Tiết tiếp theo là Ngoại Ngữ, mà Dạ Phàm đời trước lại là giáo viên Tiếng anh đấy. Hôm nay sinh viên phải lên trình bày một đoạn văn mà bản thân đã chuẩn bị sẵn. Dạ Phàm tự tin mình có thể làm cả lớp phải công nhận khả năng của mình.
My mom died in a traffic accident when I was 14 years old.
And it has reduced my dad to a vegetable existence too. After that I had to live based on a meager allowance.
which is basically not enough to pay for the hospital and school fees.
I was thinking of dropping out of school..But very fortunate that I received a scholarship for the whole semester. after that i studied harder and after much effort i got accepted into a prestigious university.
.....
(Văn bản không chắc chắn là chính xác 100%. Mọi người thông cảm!)
Bản dịch
Mẹ tôi mất do tai nạn giao thông vào năm tôi 14 tuổi. Và tai nạn đó cũng đã khiến bố tôi trở thành người thực vật. Sau đó tôi đã phải sông nhờ vào số tiền trợ cấp ít ỏi. Mà nó không thể nào đủ khả năng để chi trả tiền viện phí và học phí. Nên tôi đã từng suy nghĩ đến việc bỏ học và đi làm.
May mắn hơn là sau đó tôi nhận được học bổng....
Giọng đọc êm tai, nhấn nhá đúng chỗ lại không làm người khác cảm thấy quá máy móc, lại giống như một lời tự sự hơn. Lại thêm ngữ âm Anh- Anh rất chau chuốt của người Anh làm giọng nói của cậu rất giống người bản xứ.
Sau khi đọc xong Dạ Phàm khẽ cúi đầu, đôi vai nhỏ bé khẽ run lên.
Có bạn nữ phía dưới đã không nhịn được mà khóc nấc lên. Vài người khác cũng đỏ cả khoé mắt, những nam sinh bình thường thích đùa giỡn hiện tại mặt ai đấy đều trầm xuống không khí lớp học nhất thời cũng bị kéo xuống, hoàn toàn tĩnh lặng.
Giáo viên tiếng anh là nữ thế nên cũng dễ cảm xúc thế nhưng cô lại tập trung đánh giá phần ngữ pháp nhiều hơn. Thế nên Dạ Phàm được cô chấm 10 điểm, hoàn hảo không chút sai sót.
Dạ Phàm cảm ơn giáo viên, giọng nói run lên khàn khàn cũng không ngẩng mặt mà đi thẳng xuống chỗ ngồi của mình, bộ dáng đích thực làm người ta thương tiếc.
Nếu không có cặp mắt kính dày kia thì hẳn mọi người sẽ nhìn thấy được đôi mắt Dạ Phàm không hề có chút đau buồn nào thậm chí là mang theo ý cười mà hơi cong lên. Bởi vì hệ thống vừa mới thông báo rằng cậu đã hoàn thành nhiệm vụ.
Đinh nhiệm vụ đạt được công nhận của cả lớp hoàn thành thưởng 3 chỉ số bất kì, 20 tích phân. Mời phân bổ chỉ số.
"Nha, vậy phân hết vào khuôn mặt đi"
" Lựa chọn chính xác đấy kí chủ!"
Hiển nhiên Dạ Phàm và hệ thống có chung ý nghĩ với nhau. Dù là bất cứ đâu thứ mọi người để ý đến đầu tiên chính là vẻ bề ngoài. Huống chi Dạ Phàm nếu muốn theo đuổi con đường nổi tiếng liền phải có nền tảng cơ bản là khuôn mặt và vóc dáng trước tiên.
Chỉ số hiện tại đã ++
Tên: DẠ PHÀM
Khuôn mặt: 38
Dáng người: 25
Làn da: 20
Mị lực: 0
Khí chất: 0
Thể lực: 15
Trí lực:50
Kỹ năng: chưa mở
Tích phân: 20
Thanh lưu lượng: 32
Số lượng fan tăng đúng là nhiều hơn dự liệu của cậu. Lớp học có 52 người. Về cơ bản thì đã nhiều hơn một nửa rồi.
"Mà này, quên không hỏi ngươi tích phân có tác dụng như thế nào vậy?"
"Tích Phân dùng để mua vật phẩm bên trong thương thành, ở đó có rất nhiều đồ vật của hệ thống và những người khác gửi lên để giao dịch"
"Nghe có vẻ thú vị đấy, tôi muôn xem thử nó ra sao" Dạ Phàm nghe xong liền cảm thấy hứng thú muốn xem thử.
"Xin lỗi kí chủ, để mở thương thành cần 100 tích phân, cậu chưa đủ điều kiện!"
Cậu đen mặt muốn chửi thề, ha ha... Số tích phân hiện tại của cậu chỉ bằng 1/10 thôi sao. Ngay cả tư cách mở cửa còn chưa có nói gì đến mua vật phẩm đây.
Ngày hôm đó Dạ Phàm còn chưa kịp có thời gian để thở thì nhiệm vụ tiếp theo đã đến.
"Đinh... Nhiệm vụ phó tuyến nâng cao độ nhận diện, ít nhất một nửa khối phải biết đến tên cậu. Thời hạn 7 ngày. Phần thưởng Hoàn thành: 3 điểm chỉ số bất kì, 20 tích phân. Hình phạt: Táo bón 2 ngày"
"Nhà ngươi có thù oán ba đời gì đó với dạ dày à. Tại sao phần thưởng không tăng mà hình phạt lại nhiều thêm rồi?" Dạ Phàm kịch liệt kháng nghị, hiển nhiên là không có chút hiệu quả nào, hệ thống cũng lười đáp lời cậu.
Sau một hồi cảm thấy hoài nghi nhân sinh Dạ Phàm bắt tay vào làm việc. Cậu mở máy tính, hôm nay có người thuê cậu bôi đen Tần ảnh đế, cậu cảm thấy người nọ có lẽ là không muốn sống rồi.
Tần Viễn vốn đi theo con đường người đàn ông trưởng thành khiêm tốn, hiện tại mọi người vẫn chưa rõ gia cảnh phía sau của hắn. Trong truyện cũng miêu tả rất mơ hồ nhưng có một điều rất chắc chắn Tần Viễn là người duy nhất có thể đấu lại với Công chính_ Lâm Hạc Hiên.
Dù sao cũng là nhận tiền làm việc, Dạ Phàm rất tích cực chạy tới weibo Tần Viễn làm càn. Cùng fan của vị ảnh đế này chửi lộn, càng mắng càng hăng. Cậu vận dụng vốn từ vốn có của mình, tất cả đều Đem ra hết.
[Tôi thấy họ Tần này diễn xuất cũng bình thường thôi, vậy mà fan hắn cứ một mực tôn thờ, ha ha... Quả là mèo tự khen mèo dài đuôi]
[Xét về nhân khí anh ta đúng là có thể đầu bảng nhưng còn về diễn xuất thì... Ahahaha.... Thực không dám khen tặng]
[Ngoại hình của bạn có thể giúp bạn bình yên mà vào tiến giới, nhưng IQ của bạn không cho phép bạn được giải Ảnh đế, thế nên mới bỏ tiền ra để mua giải à! (⌒‿⌒)]
....
[Kẻ nào dám chê bai thực lực của anh Tần, kẻ đó chắc bị mù rồi]
....
Đương nhiên là rất nhiều fan nhỏ của Tần Viễn chạy ra đôi co với cậu. Nhưng hiển nhiên người muốn bôi đen hắn đã có chuẩn bị sẵn, Dạ Phàm cũng không phải là bên duy nhất được thuê. Rất nhiều thủy quân dùng lời lẽ càng ác ý và khó nghe hơn. Kết quả bọn họ mắng nhau đến leo lên hotsearch với tiêu đề:
#Nghi ngờ diễn xuất Tần ảnh đế
# Tần Viễn mua giải
Dạ Phàm nghi ngờ đây là tag # mà bên kia đã mua sẵn chỉ chờ đúng thời cơ liền tung ra.
"Cậu gây thù chuốn oán như vậy không sợ bị Nam phụ trả thù à" hệ thống thấy cậu cười đắc ý như thế, không thể không ngoi lên nhắc nhở đôi lời.
Dạ Phàm thì không nghĩ như vậy
"Nghệ sĩ bị vài lời mắng không phải là chuyện quá bình thường rồi sao! Mọi người vẫn thường nói càng bị mắng thì càng nổi đấy thôi? Huống hồ với thân phận của hắn chỉ sợ hotsearch này rất nhanh sẽ bị đẩy xuống!"
Cùng Dạ Phàm đoán quả thật không sai biệt lắm, một tiếng sau đứng đầu bảng nhiệt độ là phốt của một nghệ sĩ nam ngoại tình. Cư dân mạng bị dẫn dắt đến vấn đề khác. Còn tiêu đề liên quan đến Tần Viễn bị đẩy xuống những hạng cuối, một lát sau liền biến mất trên hotsearch.
~~~'
Dạ Phàm thực sự vốn không có bạn bè, điều này cũng thuận lợi cho cậu tự do phát huy mà không bị nghi ngờ. Cậu vẫn chưa có kế hoạch cụ thể về nhiệm vụ mới của hệ thống nên chạy tới bảng thông báo xem xét đến việc gia nhập câu lạc bộ. Mặc dù thời điểm này của năm thường tất cả câu lạc bộ đều đã tuyển đủ người.
Vốn chỉ định xem thử một chút thế nhưng xem ra ông trời còn có lưong tâm, thương xót cậu. Câu lạc Bộ Tiếng Anh đang tuyển thành viên phối hợp với câu lạc bộ Phát Thanh.
"Này, ngày mai là đến thời hạn rồi đấy, tôi thấy cậu hai hôm nay chỉ ăn và ngủ có vẻ hoàn toàn không lo lắng gì mấy?"
"Thì tôi đang thực hiện nhiệm vụ đây, phải bồi bổ sức khỏe mới có thể cải thiện trí nhớ. Như vậy mới có thể thực hiện nhiệm vụ một cách hiệu quả được"
Dạ Phàm trả lời rất ngang nhiên, bịa chuyện cũng không ngượng miệng. À, không là ngượng suy nghĩ mới đúng. Vì cậu với hệ thống đều là trao đổi với nhau thông qua suy nghĩ.
"Được rồi, tôi không thèm lo cho cậu nữa, để xem sau khi nhận hình phạt cậu còn vui vẻ như vậy không. Hứ!" Hệ thống để lại câu này xong liền lặn mất.
Thực ra, không phải Dạ Phàm muốn ngồi không mà là kế hoạch của cậu đến hôm nay mới thực hiện được.
Tiết tiếp theo là Ngoại Ngữ, mà Dạ Phàm đời trước lại là giáo viên Tiếng anh đấy. Hôm nay sinh viên phải lên trình bày một đoạn văn mà bản thân đã chuẩn bị sẵn. Dạ Phàm tự tin mình có thể làm cả lớp phải công nhận khả năng của mình.
My mom died in a traffic accident when I was 14 years old.
And it has reduced my dad to a vegetable existence too. After that I had to live based on a meager allowance.
which is basically not enough to pay for the hospital and school fees.
I was thinking of dropping out of school..But very fortunate that I received a scholarship for the whole semester. after that i studied harder and after much effort i got accepted into a prestigious university.
.....
(Văn bản không chắc chắn là chính xác 100%. Mọi người thông cảm!)
Bản dịch
Mẹ tôi mất do tai nạn giao thông vào năm tôi 14 tuổi. Và tai nạn đó cũng đã khiến bố tôi trở thành người thực vật. Sau đó tôi đã phải sông nhờ vào số tiền trợ cấp ít ỏi. Mà nó không thể nào đủ khả năng để chi trả tiền viện phí và học phí. Nên tôi đã từng suy nghĩ đến việc bỏ học và đi làm.
May mắn hơn là sau đó tôi nhận được học bổng....
Giọng đọc êm tai, nhấn nhá đúng chỗ lại không làm người khác cảm thấy quá máy móc, lại giống như một lời tự sự hơn. Lại thêm ngữ âm Anh- Anh rất chau chuốt của người Anh làm giọng nói của cậu rất giống người bản xứ.
Sau khi đọc xong Dạ Phàm khẽ cúi đầu, đôi vai nhỏ bé khẽ run lên.
Có bạn nữ phía dưới đã không nhịn được mà khóc nấc lên. Vài người khác cũng đỏ cả khoé mắt, những nam sinh bình thường thích đùa giỡn hiện tại mặt ai đấy đều trầm xuống không khí lớp học nhất thời cũng bị kéo xuống, hoàn toàn tĩnh lặng.
Giáo viên tiếng anh là nữ thế nên cũng dễ cảm xúc thế nhưng cô lại tập trung đánh giá phần ngữ pháp nhiều hơn. Thế nên Dạ Phàm được cô chấm 10 điểm, hoàn hảo không chút sai sót.
Dạ Phàm cảm ơn giáo viên, giọng nói run lên khàn khàn cũng không ngẩng mặt mà đi thẳng xuống chỗ ngồi của mình, bộ dáng đích thực làm người ta thương tiếc.
Nếu không có cặp mắt kính dày kia thì hẳn mọi người sẽ nhìn thấy được đôi mắt Dạ Phàm không hề có chút đau buồn nào thậm chí là mang theo ý cười mà hơi cong lên. Bởi vì hệ thống vừa mới thông báo rằng cậu đã hoàn thành nhiệm vụ.
Đinh nhiệm vụ đạt được công nhận của cả lớp hoàn thành thưởng 3 chỉ số bất kì, 20 tích phân. Mời phân bổ chỉ số.
"Nha, vậy phân hết vào khuôn mặt đi"
" Lựa chọn chính xác đấy kí chủ!"
Hiển nhiên Dạ Phàm và hệ thống có chung ý nghĩ với nhau. Dù là bất cứ đâu thứ mọi người để ý đến đầu tiên chính là vẻ bề ngoài. Huống chi Dạ Phàm nếu muốn theo đuổi con đường nổi tiếng liền phải có nền tảng cơ bản là khuôn mặt và vóc dáng trước tiên.
Chỉ số hiện tại đã ++
Tên: DẠ PHÀM
Khuôn mặt: 38
Dáng người: 25
Làn da: 20
Mị lực: 0
Khí chất: 0
Thể lực: 15
Trí lực:50
Kỹ năng: chưa mở
Tích phân: 20
Thanh lưu lượng: 32
Số lượng fan tăng đúng là nhiều hơn dự liệu của cậu. Lớp học có 52 người. Về cơ bản thì đã nhiều hơn một nửa rồi.
"Mà này, quên không hỏi ngươi tích phân có tác dụng như thế nào vậy?"
"Tích Phân dùng để mua vật phẩm bên trong thương thành, ở đó có rất nhiều đồ vật của hệ thống và những người khác gửi lên để giao dịch"
"Nghe có vẻ thú vị đấy, tôi muôn xem thử nó ra sao" Dạ Phàm nghe xong liền cảm thấy hứng thú muốn xem thử.
"Xin lỗi kí chủ, để mở thương thành cần 100 tích phân, cậu chưa đủ điều kiện!"
Cậu đen mặt muốn chửi thề, ha ha... Số tích phân hiện tại của cậu chỉ bằng 1/10 thôi sao. Ngay cả tư cách mở cửa còn chưa có nói gì đến mua vật phẩm đây.
Ngày hôm đó Dạ Phàm còn chưa kịp có thời gian để thở thì nhiệm vụ tiếp theo đã đến.
"Đinh... Nhiệm vụ phó tuyến nâng cao độ nhận diện, ít nhất một nửa khối phải biết đến tên cậu. Thời hạn 7 ngày. Phần thưởng Hoàn thành: 3 điểm chỉ số bất kì, 20 tích phân. Hình phạt: Táo bón 2 ngày"
"Nhà ngươi có thù oán ba đời gì đó với dạ dày à. Tại sao phần thưởng không tăng mà hình phạt lại nhiều thêm rồi?" Dạ Phàm kịch liệt kháng nghị, hiển nhiên là không có chút hiệu quả nào, hệ thống cũng lười đáp lời cậu.
Sau một hồi cảm thấy hoài nghi nhân sinh Dạ Phàm bắt tay vào làm việc. Cậu mở máy tính, hôm nay có người thuê cậu bôi đen Tần ảnh đế, cậu cảm thấy người nọ có lẽ là không muốn sống rồi.
Tần Viễn vốn đi theo con đường người đàn ông trưởng thành khiêm tốn, hiện tại mọi người vẫn chưa rõ gia cảnh phía sau của hắn. Trong truyện cũng miêu tả rất mơ hồ nhưng có một điều rất chắc chắn Tần Viễn là người duy nhất có thể đấu lại với Công chính_ Lâm Hạc Hiên.
Dù sao cũng là nhận tiền làm việc, Dạ Phàm rất tích cực chạy tới weibo Tần Viễn làm càn. Cùng fan của vị ảnh đế này chửi lộn, càng mắng càng hăng. Cậu vận dụng vốn từ vốn có của mình, tất cả đều Đem ra hết.
[Tôi thấy họ Tần này diễn xuất cũng bình thường thôi, vậy mà fan hắn cứ một mực tôn thờ, ha ha... Quả là mèo tự khen mèo dài đuôi]
[Xét về nhân khí anh ta đúng là có thể đầu bảng nhưng còn về diễn xuất thì... Ahahaha.... Thực không dám khen tặng]
[Ngoại hình của bạn có thể giúp bạn bình yên mà vào tiến giới, nhưng IQ của bạn không cho phép bạn được giải Ảnh đế, thế nên mới bỏ tiền ra để mua giải à! (⌒‿⌒)]
....
[Kẻ nào dám chê bai thực lực của anh Tần, kẻ đó chắc bị mù rồi]
....
Đương nhiên là rất nhiều fan nhỏ của Tần Viễn chạy ra đôi co với cậu. Nhưng hiển nhiên người muốn bôi đen hắn đã có chuẩn bị sẵn, Dạ Phàm cũng không phải là bên duy nhất được thuê. Rất nhiều thủy quân dùng lời lẽ càng ác ý và khó nghe hơn. Kết quả bọn họ mắng nhau đến leo lên hotsearch với tiêu đề:
#Nghi ngờ diễn xuất Tần ảnh đế
# Tần Viễn mua giải
Dạ Phàm nghi ngờ đây là tag # mà bên kia đã mua sẵn chỉ chờ đúng thời cơ liền tung ra.
"Cậu gây thù chuốn oán như vậy không sợ bị Nam phụ trả thù à" hệ thống thấy cậu cười đắc ý như thế, không thể không ngoi lên nhắc nhở đôi lời.
Dạ Phàm thì không nghĩ như vậy
"Nghệ sĩ bị vài lời mắng không phải là chuyện quá bình thường rồi sao! Mọi người vẫn thường nói càng bị mắng thì càng nổi đấy thôi? Huống hồ với thân phận của hắn chỉ sợ hotsearch này rất nhanh sẽ bị đẩy xuống!"
Cùng Dạ Phàm đoán quả thật không sai biệt lắm, một tiếng sau đứng đầu bảng nhiệt độ là phốt của một nghệ sĩ nam ngoại tình. Cư dân mạng bị dẫn dắt đến vấn đề khác. Còn tiêu đề liên quan đến Tần Viễn bị đẩy xuống những hạng cuối, một lát sau liền biến mất trên hotsearch.
~~~'
Dạ Phàm thực sự vốn không có bạn bè, điều này cũng thuận lợi cho cậu tự do phát huy mà không bị nghi ngờ. Cậu vẫn chưa có kế hoạch cụ thể về nhiệm vụ mới của hệ thống nên chạy tới bảng thông báo xem xét đến việc gia nhập câu lạc bộ. Mặc dù thời điểm này của năm thường tất cả câu lạc bộ đều đã tuyển đủ người.
Vốn chỉ định xem thử một chút thế nhưng xem ra ông trời còn có lưong tâm, thương xót cậu. Câu lạc Bộ Tiếng Anh đang tuyển thành viên phối hợp với câu lạc bộ Phát Thanh.
Danh sách chương