Ngày đầu tiên mỗi tháng trước giờ luôn là ngày náo nhiệt nhất Cửu Linh Tông, bởi vì chỉ có ngày này, các đệ tử ngoại môn hùng tâm bừng bừng mới có thể phát động khiêu chiến 10 người mạnh nhất, phấn đấu vì tiền đồ của mình.
Địa điểm khiêu chiến đặt ở Luyện Võ Trường trong tông môn, quy mô khá là lớn, đủ cho võ giả phát huy toàn bộ chiến lực.
Võ giả tôn trọng cường giả, khiêu chiến như vậy tự nhiên sẽ thu hút vô số người tới xem, quan sát cũng sẽ có chỗ tốt để tăng lên thực lực của mình.
Từ mờ sáng Chu Hằng đã sớm đến, ánh mắt quét qua, chỉ thấy bốn người Khổng Tường cộng thêm 6 khuôn mặt xa lạ xếp thành một hàng ngang, ngồi ở bên cạnh Luyện Võ Trường, trên mặt mỗi người đều mang theo biểu tình tràn đầy ngạo khí.
- Nghe nói Mã Vân Long vừa mới bế quan đi ra, thực lực lại tăng lên một đoạn, lần này có thể sẽ trực tiếp khiêu chiến Tỉnh Thiên!
- Dường như Quách Cương cũng luyện Đại Vô Ý Quyền Pháp đến tầng thứ năm, mục tiêu thẳng ngay đứng đầu ngoại môn!
- Xì, Tỉnh Thiên đã ngồi vững vàng đứng đầu ngoại môn suốt một năm, ai có thể đẩy hắn rời khỏi ghế? - Không sai, ta thấy chỉ có chờ đến sau khi Tỉnh Thiên tiến vào Luyện Huyết Cảnh, Mã Vân Long cùng Quách Cương mới có tư cách tranh giành vị trí thứ nhất!
- Này, đừng quên Chu Hằng, tên này ngày đầu vào tông đã dạy cho đám người Khổng Tường một trận, mấy ngày trước lại có được kỳ ngộ, tăng lên đến Luyện Thể tầng chín!
- Tiểu tử kia chỉ là ỷ vào thân pháp huyền diệu, nói chiến lực chân thật còn chưa chắc là đối thủ của Khổng Tường!
Xung quanh một mảnh xì xào ầm ĩ, nói lên quan điểm của mình, nhưng cùng thống nhất, là mọi người cũng không coi trọng lần này Chu Hằng có thể trở thành con tốt đen đột phá.
Chu Hằng nhìn về phía 10 người Khổng Tường, Khổng Tường xếp hạng dưới chót ngồi ở ngoài cùng bên phải, như vậy người đầu tiên bên trái sẽ chính là đứng đầu ngoại môn Tỉnh Thiên!
Đây là một thanh niên khoảng 18 tuổi, bộ dáng rất là bình thường, cặp mắt luôn híp lại, có vẻ rất không tinh thần. Nhưng Chu Hằng chỉ nhìn hắn chưa quá 1 giây, hắn lập tức có cảm ứng, ngẩng đầu liếc nhìn Chu Hằng một cái, sau đó lại lười biếng cúi đầu, không chút để ý.
Ngoại môn đệ nhất nhân, quả nhiên bất phàm.
Trong mắt của Chu Hằng chỉ có một mình Tỉnh Thiên, nếu muốn khiêu chiến, vậy chọn mạnh nhất! Làm một võ giả thì phải có tấm lòng vô địch cùng cấp, hiện tại hắn cùng là Luyện Thể tầng chín, tự nhiên hoàn toàn không có gì phải sợ.
Không bao lâu sau, chỉ thấy một lão già áo xanh bước ra, nói:
- Lão phu Ngả Tùng Đào, là trọng tài ngày khiêu chiến lần này, dựa theo quy củ, trước khi mặt trời lặn, tất cả đệ tử ngoại môn đều có thể phát ra khiêu chiến, bắt đầu đi!
Dứt khoát như vậy.
Ánh mắt Chu Hằng căng thẳng, hắn biết chỉ có cường giả Tụ Linh Cảnh mới có thể đảm nhiệm trọng tài, bởi vậy Ngả Tùng Đào này đương nhiên là tồn tại Tụ Linh Cảnh! Nhưng nhìn từ bề ngoài, lại không có chỗ nào khác lạ, bình thường như lão già bình thường.
Tụ Linh Cảnh cùng Luyện Thể Cảnh là khác biệt về chất, còn dùng ánh mắt thường là không được.
Đây là cường giả Tụ Linh Cảnh đầu tiên mà Chu Hằng gặp được, đáng tiếc không nhìn ra được đối phương có chỗ nào khác lạ.
- Ta tới!
Bỗng nghe một tiếng quát to, Thạch Thanh Phong nhảy xuống khán đài.
- Ta muốn khiêu chiến Khổng Tường!
Tên này bị Khổng Tường một quyền đánh bại, trong lòng uất nghẹn, không đợi được muốn đánh bại Khổng Tường để bù đắp thể diện.
Khổng Tường dựng người lên, toát ra một tia cười châm chọc, nói:
- Ngươi tu luyện 10 năm nữa cũng không phải đối thủ của ta, rác rưởi chính là rác rưởi!
- Khốn kiếp!
Thạch Thanh Phong giận dữ gầm lên, lập tức phát động tiến công.
Bùm bùm bùm, hai bên đại chiến. Không thể phủ nhận, trong 20 ngày này Thạch Thanh Phong có được tiến bộ nhảy vọt, nhưng như thế vẫn còn xa mới đủ, đánh đến hơn 50 chiêu hắn liền bị Khổng Tường đánh ra khỏi Luyện Võ Trường.
Thất bại!
Dựa theo quy củ, mặc kệ khiêu chiến thành công hay là thất bại, đương sự đều có được thời gian nghỉ ngơi 20 phút, tránh cho bất công xa luân đại chiến. Cho nên, nếu còn ai muốn khiêu chiến Khổng Tường, vậy người đó phải đợi thêm 20 phút nữa.
Thực lực 10 người mạnh nhất ngoại môn theo xếp hạng mà tăng lên, muốn khiêu chiến, tự nhiên phải bóp "quả thị mềm". Đa số ánh mắt mọi người đều nhắm vào người Khổng Tường, sẽ không đi khiêu chiến người khác, bởi vậy xuất hiện im lặng ngắn ngủi.
- Ta muốn khiêu chiến Cổ U!
Một bóng người tung bay lên sân, mắt hạnh mũi ngọc, vô cùng xinh đẹp, đó là Trầm Tâm Kỳ.
- Không phải chứ, vừa lên liền khiêu chiến Cổ U, đó là xếp hạng sáu mà
- Nghe nói Trầm sư muội là cháu gái của Trầm Lạc Hà trưởng lão, người ta có nắm chắc này!
- Khè, vậy không phải là dòng chính nhất mạch Thiên Trụ trưởng lão?
- Xem tiếp đi!
Cổ U bị điểm danh đáp lời xuống sân, chiến đấu với Trầm Tâm Kỳ. Thực lực hai người không chênh lệch bao nhiêu, đánh chừng nửa tiếng mới phân ra thắng thua, Trầm Tâm Kỳ thắng một chiêu nhỏ mà kết thúc.
Như vậy, Trầm Tâm Kỳ thành công chiếm cứ vị trí thứ sáu, còn Cổ U lọt khỏi nhóm 10, phải đánh trở lại lần nữa.
Bên này, Khổng Tường cũng nghỉ ngơi xong, lại tiếp nhận khiêu chiến của người khác, vẫn thành công giữ được vị trí dưới mông. Tuy nhiên, Cổ U tự nhiên sẽ không cam lòng, hắn không thể tái chiến Trầm Tâm Kỳ trong cùng ngày, nhưng có thể khiêu chiến mấy người Khổng Tường, có nghĩa là ít nhất người trong bảy hạng đầu sẽ phải thay đổi.
Chu Hằng chờ đến phiền, nhắm ngay một lúc trống nhảy xuống, hô:
- Ta muốn khiêu chiến Tỉnh Thiên!
Vừa lên tiếng, toàn trường một mảnh im lặng, sau đó là một trận tiếng cười.
- Người này, ngay cả quy củ khiêu chiến cũng không biết rõ!
- Ba hạng đầu chỉ có người trong nhóm 10 mới được khiêu chiến!
Chu Hằng thế mới biết mình phạm phải trò cười, nhưng hắn cũng không để ý, ánh mắt quét qua, nói:
- Vậy trước tiên đánh hạng bốn!
Hạng bốn?
Tên này ngay cả ai xếp hạng bốn cũng không biết, trong mắt chỉ có hạng nhất thôi!
Cuồng, đủ cuồng!
- Hắc, mấy ngày qua ta cũng mãi nghe nói tới tên của ngươi, vừa lúc muốn xem rốt cuộc ngươi có năng lực gì!
Trong tiếng cười lạnh, một thiếu niên cao to đạp bước đi ra, một chân đạp xuống, cả Luyện Võ Trường cũng rung chuyển.
Đương nhiên đây là hắn cố ý, nhưng có thể làm được như vậy cũng đủ chứng tỏ hắn không tầm thường.
- Tên ta là Phí Thanh, nhớ kỹ!
Thiếu niên kia đi ra liền tung một quyền mạnh, hung hăng đánh về phía Chu Hằng.
Ở ở Luyện Võ Trường có thể ra tay toàn lực, trọng tài sẽ ngăn cản vào lúc nguy cấp, cường giả Tụ Linh Cảnh tự nhiên có năng lực đó!
- Trước nay ta không có thói quen nhớ tên bại tướng dưới tay!
Chu Hằng không có dùng binh khí, chỉ thi triển Phi Vân Bộ, trực tiếp lách ra bên dưới đối phương, tay phải co lại, đánh ra!
Bùm!
Thân thể cao lớn của Phí Thanh lập tức bị đánh bay vụt lên, lăn đùng ra đất, ụa một cái phun máu, chống người muốn bò dậy, lại lập tức ngã xuống, mất tri giác.
Một quyền!
Chỉ vẻn vẹn một quyền liền đánh gục Phí Thanh!
Khè, thực lực này quả thật đủ để khiêu chiến Tỉnh Thiên!
Luyện Thể tầng chín không có thần kỳ, trong ngoại môn đạt tới tầng thứ này cũng chừng hơn 40 người, nhưng một chiêu có thể đánh ngã võ giả cùng cấp, vậy chỉ có 10 người mạnh nhất mới làm được!
Nhưng bây giờ ngay cả người xếp hạng 4 trong 10 người mạnh nhất cũng bị một quyền đánh gục, suy ra thực lực Chu Hằng đạt đến trình độ đáng sợ cỡ nào?
Mọi người hồi tưởng lại quá trình chiến đấu vừa rồi, Chu Hằng không dùng chiêu thuật hoa hòe gì, càng không dùng võ kỹ gì, chỉ là dứt khoát gọn gàng tới gần người, ra đòn, hóa phức tạp thành đơn giản, lưu loát như mây bay.
Bọn họ càng hồi tưởng, càng cảm thấy động tác này vô cùng động tác đơn giản ảo diệu, từ đó có thể thu được vô số dẫn dắt.
Chu Hằng liếc nhìn Tỉnh Thiên, giành được chỗ ngồi của Phí Thanh - dựa theo quy củ, hắn nhất định phải đợi thêm 20 phút nữa mới có thể chiến đấu tiếp.
- Không coi ai ra gì!
Quách Cương hừ lạnh một tiếng.
- Chẳng qua là thắng một tên rác rưởi xếp hạng bốn mà thôi
- Tiểu tử, vị trí thứ nhất là của ta, đừng có si tâm mộng tưởng, ngoan ngoãn ngồi ở chỗ của ngươi đi!
Mã Vân Long cũng lạnh lùng nói.
Hai người bọn họ đều bị Chu Hằng hoa lệ không nhìn, trong lòng tự nhiên cực kỳ khó chịu.
Chu Hằng ngay cả đầu cũng không nhấc lên, mắt nhìn mũi, mũi hướng tim, thầm nghĩ nếu như có con lừa tiện kia ở đây, không biết sẽ làm hai người này tức giận đến cỡ nào.
Bên này, Cổ U cũng phát động khiêu chiến Vi Kim Bình xếp hạng 7, thành công thay thế vị trí của đối phương. Còn Vi Kim Bình tự nhiên không cam lòng bị loại, nếu Phí Thanh tỉnh lại, cũng sẽ không bỏ qua xếp hạng nhóm 10, cho nên sẽ có náo nhiệt rồi.
20 phút, Chu Hằng nhẹ nhàng xuống sân, chắp tay với Tỉnh Thiên, hô:
- Tỉnh sư huynh, ta muốn khiêu chiến ngươi!
Toàn trường lập tức một mảnh tĩnh lặng, tràn đầy mong chờ.
Tỉnh Thiên là một truyền thuyết ở Cửu Linh Tông!
Có thể nói hắn là đại tài trưởng thành trễ, trước 14 tuổi còn lưu lạc, được một lão nhân tông môn thu nhận, khi đó không coi là đệ tử chính thức. Nhưng ngắn ngủi 3 năm sau, hắn liền tiến vào Luyện Cốt Cảnh, được tông môn chính thức thu làm đệ tử.
18 tuổi đạt đến Luyện Thể tầng chín, sau đó đột nhiên phát lực đánh vào 10 người mạnh nhất ngoại môn, hơn nữa trực tiếp chiếm ghế hạng nhất, vẫn bảo trì cho đến giờ!
Một năm sau, Chu Hằng cũng dùng tư thế tương tự đánh vào nhóm 10 người mạnh nhất, đồng thời chỉ kiếm vào hạng nhất, đây cũng là soạn ra một truyền kỳ mới, hay là Tỉnh Thiên tiếp tục duy trì truyền thuyết bất bại của hắn?
Làm sao không khiến người ta mong chờ!
Tỉnh Thiên đứng lên, mỉm cười với Chu Hằng, chỉ vào chỗ ngồi, nói:
- Đây là của ngươi!
Toàn trường ồ lên!
Cái này là xảy ra chuyện gì, không chiến mà lui, đây là Tỉnh Thiên ư?
Chu Hằng đầu tiên là sửng sốt, sau đó chắp tay cười nói:
- Chúc mừng Tỉnh sư huynh!
Chúc mừng? Chúc mừng cái đầu ngươi đó!
Tiểu tử này được tiện nghi còn khoe mẽ, lại bắt đầu nói mát châm chọc nữa!
- Ta đột phá Luyện Huyết Cảnh, còn chưa kịp báo cho tông môn đã bị kéo đến đây!
Tỉnh Thiên chủ động giải thích:
- Hôm nay mặc kệ là ai khiêu chiến, ta đều không thể ứng chiến!
Luyện Huyết Cảnh!
Khè, 19 tuổi Luyện Huyết Cảnh đó, đúng thật là đáng sợ!
Quét khắp cả Cửu Linh Tông, cho dù là những cường giả Tụ Linh Cảnh cao cao tại thượng, nhưng có mấy người đột phá được Luyện Huyết Cảnh lúc mới 19 tuổi?
Chu Định Hải được coi là thiên tài mạnh nhất trăm năm lịch sử Chu gia, nhưng tiến vào Luyện Huyết Cảnh cũng đã quá 30!
Luyện Huyết, Luyện Cốt, cánh cửa này xưa nay chặn đứng không biết bao nhiêu người!
Tiền đồ mênh mông!
- Chúc mừng Tỉnh sư huynh!
Mọi người đều lớn tiếng hô lên, 19 tuổi Luyện Huyết Cảnh đó, đặt tới chỗ nào cũng là thiên tài trong thiên tài, ngay cả Hắc Thủy Điện biết được cũng sẽ không để ý thể diện tới cướp đi?
Tỉnh Thiên mỉm cười, xoay mình hành lễ chào Ngả Tùng Đào, nói:
- Ngả trưởng lão, Tỉnh Thiên cáo lui trước!
- Đi đi!
Ngả Tùng Đào vuốt râu dài, vẻ mặt mỉm cười hài lòng.
Địa điểm khiêu chiến đặt ở Luyện Võ Trường trong tông môn, quy mô khá là lớn, đủ cho võ giả phát huy toàn bộ chiến lực.
Võ giả tôn trọng cường giả, khiêu chiến như vậy tự nhiên sẽ thu hút vô số người tới xem, quan sát cũng sẽ có chỗ tốt để tăng lên thực lực của mình.
Từ mờ sáng Chu Hằng đã sớm đến, ánh mắt quét qua, chỉ thấy bốn người Khổng Tường cộng thêm 6 khuôn mặt xa lạ xếp thành một hàng ngang, ngồi ở bên cạnh Luyện Võ Trường, trên mặt mỗi người đều mang theo biểu tình tràn đầy ngạo khí.
- Nghe nói Mã Vân Long vừa mới bế quan đi ra, thực lực lại tăng lên một đoạn, lần này có thể sẽ trực tiếp khiêu chiến Tỉnh Thiên!
- Dường như Quách Cương cũng luyện Đại Vô Ý Quyền Pháp đến tầng thứ năm, mục tiêu thẳng ngay đứng đầu ngoại môn!
- Xì, Tỉnh Thiên đã ngồi vững vàng đứng đầu ngoại môn suốt một năm, ai có thể đẩy hắn rời khỏi ghế? - Không sai, ta thấy chỉ có chờ đến sau khi Tỉnh Thiên tiến vào Luyện Huyết Cảnh, Mã Vân Long cùng Quách Cương mới có tư cách tranh giành vị trí thứ nhất!
- Này, đừng quên Chu Hằng, tên này ngày đầu vào tông đã dạy cho đám người Khổng Tường một trận, mấy ngày trước lại có được kỳ ngộ, tăng lên đến Luyện Thể tầng chín!
- Tiểu tử kia chỉ là ỷ vào thân pháp huyền diệu, nói chiến lực chân thật còn chưa chắc là đối thủ của Khổng Tường!
Xung quanh một mảnh xì xào ầm ĩ, nói lên quan điểm của mình, nhưng cùng thống nhất, là mọi người cũng không coi trọng lần này Chu Hằng có thể trở thành con tốt đen đột phá.
Chu Hằng nhìn về phía 10 người Khổng Tường, Khổng Tường xếp hạng dưới chót ngồi ở ngoài cùng bên phải, như vậy người đầu tiên bên trái sẽ chính là đứng đầu ngoại môn Tỉnh Thiên!
Đây là một thanh niên khoảng 18 tuổi, bộ dáng rất là bình thường, cặp mắt luôn híp lại, có vẻ rất không tinh thần. Nhưng Chu Hằng chỉ nhìn hắn chưa quá 1 giây, hắn lập tức có cảm ứng, ngẩng đầu liếc nhìn Chu Hằng một cái, sau đó lại lười biếng cúi đầu, không chút để ý.
Ngoại môn đệ nhất nhân, quả nhiên bất phàm.
Trong mắt của Chu Hằng chỉ có một mình Tỉnh Thiên, nếu muốn khiêu chiến, vậy chọn mạnh nhất! Làm một võ giả thì phải có tấm lòng vô địch cùng cấp, hiện tại hắn cùng là Luyện Thể tầng chín, tự nhiên hoàn toàn không có gì phải sợ.
Không bao lâu sau, chỉ thấy một lão già áo xanh bước ra, nói:
- Lão phu Ngả Tùng Đào, là trọng tài ngày khiêu chiến lần này, dựa theo quy củ, trước khi mặt trời lặn, tất cả đệ tử ngoại môn đều có thể phát ra khiêu chiến, bắt đầu đi!
Dứt khoát như vậy.
Ánh mắt Chu Hằng căng thẳng, hắn biết chỉ có cường giả Tụ Linh Cảnh mới có thể đảm nhiệm trọng tài, bởi vậy Ngả Tùng Đào này đương nhiên là tồn tại Tụ Linh Cảnh! Nhưng nhìn từ bề ngoài, lại không có chỗ nào khác lạ, bình thường như lão già bình thường.
Tụ Linh Cảnh cùng Luyện Thể Cảnh là khác biệt về chất, còn dùng ánh mắt thường là không được.
Đây là cường giả Tụ Linh Cảnh đầu tiên mà Chu Hằng gặp được, đáng tiếc không nhìn ra được đối phương có chỗ nào khác lạ.
- Ta tới!
Bỗng nghe một tiếng quát to, Thạch Thanh Phong nhảy xuống khán đài.
- Ta muốn khiêu chiến Khổng Tường!
Tên này bị Khổng Tường một quyền đánh bại, trong lòng uất nghẹn, không đợi được muốn đánh bại Khổng Tường để bù đắp thể diện.
Khổng Tường dựng người lên, toát ra một tia cười châm chọc, nói:
- Ngươi tu luyện 10 năm nữa cũng không phải đối thủ của ta, rác rưởi chính là rác rưởi!
- Khốn kiếp!
Thạch Thanh Phong giận dữ gầm lên, lập tức phát động tiến công.
Bùm bùm bùm, hai bên đại chiến. Không thể phủ nhận, trong 20 ngày này Thạch Thanh Phong có được tiến bộ nhảy vọt, nhưng như thế vẫn còn xa mới đủ, đánh đến hơn 50 chiêu hắn liền bị Khổng Tường đánh ra khỏi Luyện Võ Trường.
Thất bại!
Dựa theo quy củ, mặc kệ khiêu chiến thành công hay là thất bại, đương sự đều có được thời gian nghỉ ngơi 20 phút, tránh cho bất công xa luân đại chiến. Cho nên, nếu còn ai muốn khiêu chiến Khổng Tường, vậy người đó phải đợi thêm 20 phút nữa.
Thực lực 10 người mạnh nhất ngoại môn theo xếp hạng mà tăng lên, muốn khiêu chiến, tự nhiên phải bóp "quả thị mềm". Đa số ánh mắt mọi người đều nhắm vào người Khổng Tường, sẽ không đi khiêu chiến người khác, bởi vậy xuất hiện im lặng ngắn ngủi.
- Ta muốn khiêu chiến Cổ U!
Một bóng người tung bay lên sân, mắt hạnh mũi ngọc, vô cùng xinh đẹp, đó là Trầm Tâm Kỳ.
- Không phải chứ, vừa lên liền khiêu chiến Cổ U, đó là xếp hạng sáu mà
- Nghe nói Trầm sư muội là cháu gái của Trầm Lạc Hà trưởng lão, người ta có nắm chắc này!
- Khè, vậy không phải là dòng chính nhất mạch Thiên Trụ trưởng lão?
- Xem tiếp đi!
Cổ U bị điểm danh đáp lời xuống sân, chiến đấu với Trầm Tâm Kỳ. Thực lực hai người không chênh lệch bao nhiêu, đánh chừng nửa tiếng mới phân ra thắng thua, Trầm Tâm Kỳ thắng một chiêu nhỏ mà kết thúc.
Như vậy, Trầm Tâm Kỳ thành công chiếm cứ vị trí thứ sáu, còn Cổ U lọt khỏi nhóm 10, phải đánh trở lại lần nữa.
Bên này, Khổng Tường cũng nghỉ ngơi xong, lại tiếp nhận khiêu chiến của người khác, vẫn thành công giữ được vị trí dưới mông. Tuy nhiên, Cổ U tự nhiên sẽ không cam lòng, hắn không thể tái chiến Trầm Tâm Kỳ trong cùng ngày, nhưng có thể khiêu chiến mấy người Khổng Tường, có nghĩa là ít nhất người trong bảy hạng đầu sẽ phải thay đổi.
Chu Hằng chờ đến phiền, nhắm ngay một lúc trống nhảy xuống, hô:
- Ta muốn khiêu chiến Tỉnh Thiên!
Vừa lên tiếng, toàn trường một mảnh im lặng, sau đó là một trận tiếng cười.
- Người này, ngay cả quy củ khiêu chiến cũng không biết rõ!
- Ba hạng đầu chỉ có người trong nhóm 10 mới được khiêu chiến!
Chu Hằng thế mới biết mình phạm phải trò cười, nhưng hắn cũng không để ý, ánh mắt quét qua, nói:
- Vậy trước tiên đánh hạng bốn!
Hạng bốn?
Tên này ngay cả ai xếp hạng bốn cũng không biết, trong mắt chỉ có hạng nhất thôi!
Cuồng, đủ cuồng!
- Hắc, mấy ngày qua ta cũng mãi nghe nói tới tên của ngươi, vừa lúc muốn xem rốt cuộc ngươi có năng lực gì!
Trong tiếng cười lạnh, một thiếu niên cao to đạp bước đi ra, một chân đạp xuống, cả Luyện Võ Trường cũng rung chuyển.
Đương nhiên đây là hắn cố ý, nhưng có thể làm được như vậy cũng đủ chứng tỏ hắn không tầm thường.
- Tên ta là Phí Thanh, nhớ kỹ!
Thiếu niên kia đi ra liền tung một quyền mạnh, hung hăng đánh về phía Chu Hằng.
Ở ở Luyện Võ Trường có thể ra tay toàn lực, trọng tài sẽ ngăn cản vào lúc nguy cấp, cường giả Tụ Linh Cảnh tự nhiên có năng lực đó!
- Trước nay ta không có thói quen nhớ tên bại tướng dưới tay!
Chu Hằng không có dùng binh khí, chỉ thi triển Phi Vân Bộ, trực tiếp lách ra bên dưới đối phương, tay phải co lại, đánh ra!
Bùm!
Thân thể cao lớn của Phí Thanh lập tức bị đánh bay vụt lên, lăn đùng ra đất, ụa một cái phun máu, chống người muốn bò dậy, lại lập tức ngã xuống, mất tri giác.
Một quyền!
Chỉ vẻn vẹn một quyền liền đánh gục Phí Thanh!
Khè, thực lực này quả thật đủ để khiêu chiến Tỉnh Thiên!
Luyện Thể tầng chín không có thần kỳ, trong ngoại môn đạt tới tầng thứ này cũng chừng hơn 40 người, nhưng một chiêu có thể đánh ngã võ giả cùng cấp, vậy chỉ có 10 người mạnh nhất mới làm được!
Nhưng bây giờ ngay cả người xếp hạng 4 trong 10 người mạnh nhất cũng bị một quyền đánh gục, suy ra thực lực Chu Hằng đạt đến trình độ đáng sợ cỡ nào?
Mọi người hồi tưởng lại quá trình chiến đấu vừa rồi, Chu Hằng không dùng chiêu thuật hoa hòe gì, càng không dùng võ kỹ gì, chỉ là dứt khoát gọn gàng tới gần người, ra đòn, hóa phức tạp thành đơn giản, lưu loát như mây bay.
Bọn họ càng hồi tưởng, càng cảm thấy động tác này vô cùng động tác đơn giản ảo diệu, từ đó có thể thu được vô số dẫn dắt.
Chu Hằng liếc nhìn Tỉnh Thiên, giành được chỗ ngồi của Phí Thanh - dựa theo quy củ, hắn nhất định phải đợi thêm 20 phút nữa mới có thể chiến đấu tiếp.
- Không coi ai ra gì!
Quách Cương hừ lạnh một tiếng.
- Chẳng qua là thắng một tên rác rưởi xếp hạng bốn mà thôi
- Tiểu tử, vị trí thứ nhất là của ta, đừng có si tâm mộng tưởng, ngoan ngoãn ngồi ở chỗ của ngươi đi!
Mã Vân Long cũng lạnh lùng nói.
Hai người bọn họ đều bị Chu Hằng hoa lệ không nhìn, trong lòng tự nhiên cực kỳ khó chịu.
Chu Hằng ngay cả đầu cũng không nhấc lên, mắt nhìn mũi, mũi hướng tim, thầm nghĩ nếu như có con lừa tiện kia ở đây, không biết sẽ làm hai người này tức giận đến cỡ nào.
Bên này, Cổ U cũng phát động khiêu chiến Vi Kim Bình xếp hạng 7, thành công thay thế vị trí của đối phương. Còn Vi Kim Bình tự nhiên không cam lòng bị loại, nếu Phí Thanh tỉnh lại, cũng sẽ không bỏ qua xếp hạng nhóm 10, cho nên sẽ có náo nhiệt rồi.
20 phút, Chu Hằng nhẹ nhàng xuống sân, chắp tay với Tỉnh Thiên, hô:
- Tỉnh sư huynh, ta muốn khiêu chiến ngươi!
Toàn trường lập tức một mảnh tĩnh lặng, tràn đầy mong chờ.
Tỉnh Thiên là một truyền thuyết ở Cửu Linh Tông!
Có thể nói hắn là đại tài trưởng thành trễ, trước 14 tuổi còn lưu lạc, được một lão nhân tông môn thu nhận, khi đó không coi là đệ tử chính thức. Nhưng ngắn ngủi 3 năm sau, hắn liền tiến vào Luyện Cốt Cảnh, được tông môn chính thức thu làm đệ tử.
18 tuổi đạt đến Luyện Thể tầng chín, sau đó đột nhiên phát lực đánh vào 10 người mạnh nhất ngoại môn, hơn nữa trực tiếp chiếm ghế hạng nhất, vẫn bảo trì cho đến giờ!
Một năm sau, Chu Hằng cũng dùng tư thế tương tự đánh vào nhóm 10 người mạnh nhất, đồng thời chỉ kiếm vào hạng nhất, đây cũng là soạn ra một truyền kỳ mới, hay là Tỉnh Thiên tiếp tục duy trì truyền thuyết bất bại của hắn?
Làm sao không khiến người ta mong chờ!
Tỉnh Thiên đứng lên, mỉm cười với Chu Hằng, chỉ vào chỗ ngồi, nói:
- Đây là của ngươi!
Toàn trường ồ lên!
Cái này là xảy ra chuyện gì, không chiến mà lui, đây là Tỉnh Thiên ư?
Chu Hằng đầu tiên là sửng sốt, sau đó chắp tay cười nói:
- Chúc mừng Tỉnh sư huynh!
Chúc mừng? Chúc mừng cái đầu ngươi đó!
Tiểu tử này được tiện nghi còn khoe mẽ, lại bắt đầu nói mát châm chọc nữa!
- Ta đột phá Luyện Huyết Cảnh, còn chưa kịp báo cho tông môn đã bị kéo đến đây!
Tỉnh Thiên chủ động giải thích:
- Hôm nay mặc kệ là ai khiêu chiến, ta đều không thể ứng chiến!
Luyện Huyết Cảnh!
Khè, 19 tuổi Luyện Huyết Cảnh đó, đúng thật là đáng sợ!
Quét khắp cả Cửu Linh Tông, cho dù là những cường giả Tụ Linh Cảnh cao cao tại thượng, nhưng có mấy người đột phá được Luyện Huyết Cảnh lúc mới 19 tuổi?
Chu Định Hải được coi là thiên tài mạnh nhất trăm năm lịch sử Chu gia, nhưng tiến vào Luyện Huyết Cảnh cũng đã quá 30!
Luyện Huyết, Luyện Cốt, cánh cửa này xưa nay chặn đứng không biết bao nhiêu người!
Tiền đồ mênh mông!
- Chúc mừng Tỉnh sư huynh!
Mọi người đều lớn tiếng hô lên, 19 tuổi Luyện Huyết Cảnh đó, đặt tới chỗ nào cũng là thiên tài trong thiên tài, ngay cả Hắc Thủy Điện biết được cũng sẽ không để ý thể diện tới cướp đi?
Tỉnh Thiên mỉm cười, xoay mình hành lễ chào Ngả Tùng Đào, nói:
- Ngả trưởng lão, Tỉnh Thiên cáo lui trước!
- Đi đi!
Ngả Tùng Đào vuốt râu dài, vẻ mặt mỉm cười hài lòng.
Danh sách chương