Mẫu thân của mình cũng chưa chết!
Chu Hằng sửng sốt một hồi lâu mới tiếp nhận sự thật này, bởi vì hắn biết phụ thân tuyệt đối không thể lừa hắn.
- Cữu cữu tại sao muốn mang mẫu thân đi? Chu Hằng nhướng mày, nếu như nói chỉ là huynh muội đoàn tụ, như thế nào chia rẽ vợ chồng Chu Định Hải, làm hại vợ chồng bọn họ chia lìa, mà mình cũng từ nhỏ thành đứa nhỏ không nơi nương tựa.
- Cữu cữu ngươi... rất ngạo, hắn cho là ta không xứng với mẫu thân của ngươi!
Chu Định Hải lộ ra một tia chua xót:
- Hắn nói, chỉ cần ta có thể chống đỡ được một ngón tay hắn, sẽ cho nương ngươi trở về.
- Cha ngươi vô dụng!
Chu Định Hải cầm lấy tóc của mình, lộ ra vẻ thống khổ.
Chu Hằng lập tức giận dữ, cái đại cữu này sao bá đạo như vậy a!
Nhiều nhất xuống tay có điểm đúng mực, đừng nên làm tai nạn chết người.
- Cha, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ mang nương về!
Chu Hằng nghiêm nghị nói.
- Cha tin tưởng ngươi!
Chu Định Hải gật đầu, nói:
- Tu vi của ngươi tiến cảnh quả thật rất nhanh, tuy nhiên, trên đời này nhiều cao thủ lắm, cữu cữu ngươi đúng là bất thế kỳ tài, tuy rằng cha cũng có danh thiên tài, nhưng so sánh cùng hắn... A, vi phụ nói cho ngươi thiên hạ đại thế!
Trong trình tự giới hạn, Chu Hằng chỉ biết trên Nguyên Thạch Trấn là Phong Vũ Thành, trên Phong Vũ Thành là Thiên Hàng Thành, sau đó chính là Hàn Thương Quốc, về phần thế giới bên ngoài, hắn hoàn toàn không biết gì cả.
- Nghe nói, ở thời điểm sớm nhất toàn bộ Huyền Càn đại lục cũng chỉ có một quốc gia cường đại, về phần gọi là gì, đã chôn vùi vào trong bụi bậm của lịch sử.
Chu Định Hải bắt đầu giảng cho Chu Hằng.
- Sau đó, đại lục tách rời, quần hùng tranh giành, tạo thành 4 đại Đế triều. Vi phụ chỉ biết là một người trong đó, chính là Thiên Long Đế triều, thống trị bốn đại Hoàng triều, theo thứ tự là Nguyên Kiền hoàng triều, Đông Thịnh hoàng triều, Sương Nguyệt hoàng triều cùng Lãng Nguyệt hoàng triều!
- Đúng vậy, mẹ ngươi đến từ Lãng Nguyệt hoàng triều!
- Dưới Lãng Nguyệt hoàng triều, lại thống trị mười mấy Vương triều nhỏ, Hàn Thương Quốc chúng ta chỉ là một cái trong mười mấy Vương triều nhỏ kia!
Nguyên lai, thế giới không ngờ to lớn như thế! Nguyên lai, Hàn Thương Quốc lại nhỏ như thế!
Trách không được Triệu Đoạt Thiên không chịu thừa nhận phụ tử Chu Định Hải, thân là người Lãng Nguyệt hoàng triều, Triệu gia quả thật có ngạo khí Triệu gia!
Nhưng Chu Hằng tuyệt sẽ không tiếp nhận!
- Hàn Thương Quốc mặc dù với họ Nam Cung xưng vương, nhưng bọn hắn cũng chỉ là nhất mạch Thiên Tinh Tông, chỉ là thực lực họ Nam Cung mạnh nhất, lúc này mới có thể xưng vương ở trong thế tục. Nhất mạch này có cường giả siêu cấp Khai Thiên Cảnh tọa trấn!
- Đúng rồi, ngươi còn không biết cảnh giới võ đạo trên Tụ Linh Cảnh đi? Tụ Linh tam trọng thiên lên trên, chính là Sơ Phân Cảnh, sau đó là Ích Địa Cảnh, Khai Thiên Cảnh, Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh, Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh, Hóa Thần Cảnh, mỗi kém một cái cảnh giới lớn, thực lực sai biệt chính là trời cùng đất!
Kỳ thật Chu Hằng sớm đã biết, nhưng hắn cũng không cắt đứt Chu Định Hải, chỉ là ở một bên lẳng lặng nghe.
- Nhưng cho dù là Khai Thiên Cảnh cũng chỉ có thể xưng tôn ở Vương triều, bốn đại Hoàng triều có tồn tại Kết Thai Cảnh!
- Cữu cữu ngươi ở mười mấy năm trước chính là Khai Thiên Cảnh, bây giờ nói... nói không chừng đã là Linh Hải Cảnh !
Chu Định Hải lộ ra một tia chua xót, cường giả như vậy há hắn có thể địch nổi ? Mười mấy năm qua, đừng nói đuổi theo, ngược lại bị ném càng thêm xa.
Linh Hải Cảnh sao?
Chu Hằng nắm chặt hai tay, ý chí chiến đấu trong ánh mắt sục sôi, hắn nhất định có thể vượt qua!
- Cha, ta nhất định sẽ mang mẫu thân trở về!
Chu Hằng nói năng có khí phách:
- Tuy nhiên, tốt nhất cha dời đến Cửu Linh Tông trước đi!
- Ngươi sợ Bạch Ngọc Cốc trả thù vi phụ sao?
- Không sai, còn có Lữ Tố Nga Hắc Thủy Điện!
Chu Định Hải suy nghĩ một chút, gật gật đầu, nói:
- Vi phụ sẽ không cản trở cho ngươi, ngày mai theo ngươi cùng đi Cửu Linh Tông!
...
Chỉ là đợi một đêm ở Chu gia, Chu Hằng cùng Chu Định Hải, Lâm Phức Hương ly khai Nguyên Thạch Trấn, chạy về Cửu Linh Tông.
Trên đường, Chu Hằng muốn truyền cho phụ thân Tấn Vân Lưu Quang Bộ, để Chu Định Hải có thêm một môn bổn sự bảo mệnh, lại không dự liệu Chu Định Hải như thế nào cũng không học được, vẻn vẹn chỉ là bắt chước bước chân một chút đã bị chính mình vướng chân té lăn trên đất.
Chu Hằng không tin tà, để Lâm Phức Hương cũng luyện theo, kết quả lại giống nhau, khiến Lâm Phức Hương ăn vài cái bổ nhào,
Nghĩ đến Tấn Vân Lưu Quang Bộ chân chính có thể có tốc độ như lưu quang, Chu Hằng xác định cấp bậc thân pháp này rất cao, người bình thường ngay cả mô phỏng theo cũng không có tư cách! Hắn có thể học được, tất nhiên là bởi vì quan hệ hắc kiếm! Ngẫm lại con lừa đen kia cũng đồng dạng không học được!
Thật giống như Lăng Thiên Cửu Thức, đây tuyệt đối là cấp bậc thần kỹ xa xa vượt qua Tụ Linh Cảnh!
Hắn cũng đành bỏ qua, lại 3 ngày sau, bọn họ về tới Cửu Linh Tông.
Đối với Chu Hằng yêu cầu nói muốn cho Chu Định Hải ở Cửu Linh Tông, Lâm Kiếm Trần tự nhiên không có dị nghị gì, đây đúng là cơ hội tốt để quan hệ với Chu Hằng, chỉ cần Chu Định Hải ở Cửu Linh Tông, còn sợ gặp được nguy hiểm Chu Hằng không ra tay sao?
Sau khi giải quyết mọi việc, Chu Hằng cùng Tỉnh Thiên theo người Hắc Thủy Điện rời đi, lên đường chạy tới Thiên Hàng Thành. Đệ tử Cửu Linh Tông nhao nhao ra đưa tiễn, bọn người Trầm Tâm Kỳ, Hàn Vũ Liên, Thạch Thanh Phong biểu tình khác nhau, Chu Hằng đã là tồn tại bọn họ chỉ có thể ngưỡng vọng, cách một cái hào rộng.
Trong đó buồn nhất chính là Trầm Tâm Kỳ , lúc trước nếu nàng tích cực một chút, xem sâu xa một chút, với mị lực của nàng có thể để cho Chu Hằng bái ở dưới váy của nàng! Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của riêng nàng mà thôi.
- Di, ngươi thật đúng là âm hồn không tiêu tan, như thế nào theo chân ta!
Chu Hằng thở dài.
- Miệng chó không mọc được ngà voi, ngươi cho là bổn tiểu thư muốn đi theo ngươi sao? Nói cho ngươi biết, bổn tiểu thư cũng phải đi Hắc Thủy Điện bái sư, ra vẻ cái gì vậy!
Lâm Phức Hương nói, trong đôi mắt đẹp đảo mắt phong tình vạn chủng, khiến Chu Hằng không khỏi rung động trong lòng.
Nói thật, thiên tư Lâm Phức Hương ở Cửu Linh Tông tuy rằng có thể xếp vào top trên, nhưng vô luận là so sánh cùng Chu Hằng hay là Tỉnh Thiên với kém một đoạn khoảng cách, theo đạo lý không có tư cách tiến vào Hắc Thủy Điện - ít nhất ở trước khi nàng tiến vào Tụ Linh Cảnh.
Tựa như vài người Chư Chí Hòa, tuổi gần cùng Lâm Phức Hương, thậm chí còn không bước qua Luyện Huyết Cảnh, địa vị ở Hắc Thủy Điện lại không thấp. Cho nên nói, sanh ở một nhà tốt có thể bớt phấn đấu mấy đời!
Chu Hằng cũng không muốn đời sau của mình cũng phát ra cảm khái như vậy, chính hắn muốn đi đến đỉnh phong thế giới.
Một đường thật ra không gặp được mảy may trở ngại, chạy hai mươi ngày sau, mấy người Chu Hằng rốt cục đi tới phụ cận Thiên Hàng Thành.
Hắc Thủy Điện đồng dạng không thiết lập tại Thiên Hàng Thành, mà ở ngọn núi thứ chín ngoài thành.
Thiên Hàng Thành bị chín tòa cự phong bảo vệ xung quanh , mà chín tòa đỉnh núi này nghe nói linh khí dồi dào, chính là Thánh địa tu luyện, bởi vậy tự nhiên là mục tiêu mỗi thứ thế lực lớn đỏ mắt. Trải qua rất nhiều lần gió tanh mưa máu liền tạo thành một cái quy định bất thành văn.
Chỉ có 9 thế lực lớn mạnh nhất mới có thể chiếm cứ chín tòa đỉnh núi này, là thống trị Thiên Hàng Thành!
Hắc Thủy Điện có thể chiếm cứ một ngọn núi, đủ để chứng minh thực lực của hắn cường đại, tuy nhiên 9 ngọn núi có xếp hạng, từ ngọn núi thứ nhất đến ngọn núi thứ chín, cũng là xếp hạng thực lực 9 thế lực lớn, Hắc Thủy Điện chỉ có thể chiếm ngọn núi thứ chín, nói rõ ở Thiên Hàng Thành còn có tám thế lực lớn cường đại hơn.
Bọn Chu Hằng cũng không đi Thiên Hàng Thành, mà đi tới ngọn núi Thiên Hàng thứ chín.
Ở ngọn núi thứ chín có thể nhìn thấy toàn cảnh tám ngọn núi khác, mỗi một ngọn núi đều cao ít nhất 2000 trượng, sau đó một ngọn núi lại cao hơn một ngọn núi, trung gian có một tòa thành lớn.
Chu Hằng đã đạt đến Tụ Linh Cảnh, vừa tới dưới chân núi ngọn núi thứ chín cũng cảm giác được thiên địa linh khí nơi này bỗng nhiên trở nên thập phần nồng đậm, khiến tinh thần hắn đại chấn, có một loại kỳ diệu vũ cực đăng tiên.
Trách không được mỗi thế lực đều muốn cướp đánh 9 ngọn núi, tu luyện ở trong này, ít nhất có thể nhanh hơn năm thành so với địa phương khác!
Nghe nói xếp hạng đỉnh núi càng tốt, linh khí cũng càng thêm nồng đậm, ngọn núi thứ chín đã như thế, thật không biết ngọn núi thứ nhất sẽ như thế nào?
Toàn bộ ngọn núi dốc đứng dị thường, nhưng ngạnh sinh bị mở ra một đường núi chừng ba trượng, với tảng đá làm nền, một đường nối thẳng đỉnh núi, làm cho người ta có một loại cảm giác đại khí bàng bạc.
Từ dưới chân núi đi lên, tùy ý có thể nhìn thấy từng người đi lại ngồi bên tảng đá hai bên đường, tuổi khác nhau, nữ có nam có, đều đang nhắm mắt tu luyện.
Thiệt nhiều tồn tại Tụ Linh Cảnh!
Chu Hằng không khỏi âm thầm kinh ngạc, Cửu Linh Tông cũng chỉ có mười mấy võ giả Tụ Linh Cảnh, nhưng hắn chỉ một đường đi tới đã thấy được không dưới trăm cái tồn tại như vậy, còn lại đủ Tụ Linh tam trọng thiên .
Thật giống như thiên tài Nguyên Thạch Trấn phóng tới Cửu Linh Tông không đáng bao nhiêu tiền, thiên tài Cửu Linh Tông ném tới đây cũng như hạt mưa rơi vào hồ nước, nhiều lắm chỉ tạo nên một chút gợn sóng.
Chu Hằng đi tới đi tới, đột nhiên bước chân dừng, quay đầu hướng về bên trái nhìn lại, chỉ thấy một mỹ phụ ba mươi tuổi đang theo dõi hắn, tuy rằng nhìn thấy hắn nhìn lại, lại mảy may cũng không có ý tứ thu hồi ánh mắt, ánh mắt cực kỳ linh hoạt, sắc bén.
Lâm Phức Hương luôn luôn theo dõi Chu Hằng, lập tức theo ánh mắt của hắn nhìn sang, lập tức mất hứng, cấu Chu Hằng một cái:
- Không được nhìn nàng chằm chằm!
Chu Hằng phất tay áo, quay đầu nói:
- Ngưu sư huynh, người nọ là ai?
Ngưu sư huynh chính là sứ giả Hắc Thủy Điện phái đến Cửu Linh Tông tiếp dẫn ba người Chu Hằng, tên chỉ một chữ Lập, tu vi Tụ Linh tam trọng thiên, Tỉnh Thiên cùng Lâm Phức Hương đối với hắn đều tương đối kính sợ. Nhưng Chu Hằng ngay cả Kim Đằng Dật đều làm thịt, tự nhiên sẽ không sợ hắn, tuy rằng khách khí, lại hoàn toàn luận xử ngang hàng.
- Nga, nàng là Lữ Tố Nga, danh khí ở bổn điện rất lớn!
Chu Hằng sửng sốt một hồi lâu mới tiếp nhận sự thật này, bởi vì hắn biết phụ thân tuyệt đối không thể lừa hắn.
- Cữu cữu tại sao muốn mang mẫu thân đi? Chu Hằng nhướng mày, nếu như nói chỉ là huynh muội đoàn tụ, như thế nào chia rẽ vợ chồng Chu Định Hải, làm hại vợ chồng bọn họ chia lìa, mà mình cũng từ nhỏ thành đứa nhỏ không nơi nương tựa.
- Cữu cữu ngươi... rất ngạo, hắn cho là ta không xứng với mẫu thân của ngươi!
Chu Định Hải lộ ra một tia chua xót:
- Hắn nói, chỉ cần ta có thể chống đỡ được một ngón tay hắn, sẽ cho nương ngươi trở về.
- Cha ngươi vô dụng!
Chu Định Hải cầm lấy tóc của mình, lộ ra vẻ thống khổ.
Chu Hằng lập tức giận dữ, cái đại cữu này sao bá đạo như vậy a!
Nhiều nhất xuống tay có điểm đúng mực, đừng nên làm tai nạn chết người.
- Cha, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ mang nương về!
Chu Hằng nghiêm nghị nói.
- Cha tin tưởng ngươi!
Chu Định Hải gật đầu, nói:
- Tu vi của ngươi tiến cảnh quả thật rất nhanh, tuy nhiên, trên đời này nhiều cao thủ lắm, cữu cữu ngươi đúng là bất thế kỳ tài, tuy rằng cha cũng có danh thiên tài, nhưng so sánh cùng hắn... A, vi phụ nói cho ngươi thiên hạ đại thế!
Trong trình tự giới hạn, Chu Hằng chỉ biết trên Nguyên Thạch Trấn là Phong Vũ Thành, trên Phong Vũ Thành là Thiên Hàng Thành, sau đó chính là Hàn Thương Quốc, về phần thế giới bên ngoài, hắn hoàn toàn không biết gì cả.
- Nghe nói, ở thời điểm sớm nhất toàn bộ Huyền Càn đại lục cũng chỉ có một quốc gia cường đại, về phần gọi là gì, đã chôn vùi vào trong bụi bậm của lịch sử.
Chu Định Hải bắt đầu giảng cho Chu Hằng.
- Sau đó, đại lục tách rời, quần hùng tranh giành, tạo thành 4 đại Đế triều. Vi phụ chỉ biết là một người trong đó, chính là Thiên Long Đế triều, thống trị bốn đại Hoàng triều, theo thứ tự là Nguyên Kiền hoàng triều, Đông Thịnh hoàng triều, Sương Nguyệt hoàng triều cùng Lãng Nguyệt hoàng triều!
- Đúng vậy, mẹ ngươi đến từ Lãng Nguyệt hoàng triều!
- Dưới Lãng Nguyệt hoàng triều, lại thống trị mười mấy Vương triều nhỏ, Hàn Thương Quốc chúng ta chỉ là một cái trong mười mấy Vương triều nhỏ kia!
Nguyên lai, thế giới không ngờ to lớn như thế! Nguyên lai, Hàn Thương Quốc lại nhỏ như thế!
Trách không được Triệu Đoạt Thiên không chịu thừa nhận phụ tử Chu Định Hải, thân là người Lãng Nguyệt hoàng triều, Triệu gia quả thật có ngạo khí Triệu gia!
Nhưng Chu Hằng tuyệt sẽ không tiếp nhận!
- Hàn Thương Quốc mặc dù với họ Nam Cung xưng vương, nhưng bọn hắn cũng chỉ là nhất mạch Thiên Tinh Tông, chỉ là thực lực họ Nam Cung mạnh nhất, lúc này mới có thể xưng vương ở trong thế tục. Nhất mạch này có cường giả siêu cấp Khai Thiên Cảnh tọa trấn!
- Đúng rồi, ngươi còn không biết cảnh giới võ đạo trên Tụ Linh Cảnh đi? Tụ Linh tam trọng thiên lên trên, chính là Sơ Phân Cảnh, sau đó là Ích Địa Cảnh, Khai Thiên Cảnh, Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh, Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh, Hóa Thần Cảnh, mỗi kém một cái cảnh giới lớn, thực lực sai biệt chính là trời cùng đất!
Kỳ thật Chu Hằng sớm đã biết, nhưng hắn cũng không cắt đứt Chu Định Hải, chỉ là ở một bên lẳng lặng nghe.
- Nhưng cho dù là Khai Thiên Cảnh cũng chỉ có thể xưng tôn ở Vương triều, bốn đại Hoàng triều có tồn tại Kết Thai Cảnh!
- Cữu cữu ngươi ở mười mấy năm trước chính là Khai Thiên Cảnh, bây giờ nói... nói không chừng đã là Linh Hải Cảnh !
Chu Định Hải lộ ra một tia chua xót, cường giả như vậy há hắn có thể địch nổi ? Mười mấy năm qua, đừng nói đuổi theo, ngược lại bị ném càng thêm xa.
Linh Hải Cảnh sao?
Chu Hằng nắm chặt hai tay, ý chí chiến đấu trong ánh mắt sục sôi, hắn nhất định có thể vượt qua!
- Cha, ta nhất định sẽ mang mẫu thân trở về!
Chu Hằng nói năng có khí phách:
- Tuy nhiên, tốt nhất cha dời đến Cửu Linh Tông trước đi!
- Ngươi sợ Bạch Ngọc Cốc trả thù vi phụ sao?
- Không sai, còn có Lữ Tố Nga Hắc Thủy Điện!
Chu Định Hải suy nghĩ một chút, gật gật đầu, nói:
- Vi phụ sẽ không cản trở cho ngươi, ngày mai theo ngươi cùng đi Cửu Linh Tông!
...
Chỉ là đợi một đêm ở Chu gia, Chu Hằng cùng Chu Định Hải, Lâm Phức Hương ly khai Nguyên Thạch Trấn, chạy về Cửu Linh Tông.
Trên đường, Chu Hằng muốn truyền cho phụ thân Tấn Vân Lưu Quang Bộ, để Chu Định Hải có thêm một môn bổn sự bảo mệnh, lại không dự liệu Chu Định Hải như thế nào cũng không học được, vẻn vẹn chỉ là bắt chước bước chân một chút đã bị chính mình vướng chân té lăn trên đất.
Chu Hằng không tin tà, để Lâm Phức Hương cũng luyện theo, kết quả lại giống nhau, khiến Lâm Phức Hương ăn vài cái bổ nhào,
Nghĩ đến Tấn Vân Lưu Quang Bộ chân chính có thể có tốc độ như lưu quang, Chu Hằng xác định cấp bậc thân pháp này rất cao, người bình thường ngay cả mô phỏng theo cũng không có tư cách! Hắn có thể học được, tất nhiên là bởi vì quan hệ hắc kiếm! Ngẫm lại con lừa đen kia cũng đồng dạng không học được!
Thật giống như Lăng Thiên Cửu Thức, đây tuyệt đối là cấp bậc thần kỹ xa xa vượt qua Tụ Linh Cảnh!
Hắn cũng đành bỏ qua, lại 3 ngày sau, bọn họ về tới Cửu Linh Tông.
Đối với Chu Hằng yêu cầu nói muốn cho Chu Định Hải ở Cửu Linh Tông, Lâm Kiếm Trần tự nhiên không có dị nghị gì, đây đúng là cơ hội tốt để quan hệ với Chu Hằng, chỉ cần Chu Định Hải ở Cửu Linh Tông, còn sợ gặp được nguy hiểm Chu Hằng không ra tay sao?
Sau khi giải quyết mọi việc, Chu Hằng cùng Tỉnh Thiên theo người Hắc Thủy Điện rời đi, lên đường chạy tới Thiên Hàng Thành. Đệ tử Cửu Linh Tông nhao nhao ra đưa tiễn, bọn người Trầm Tâm Kỳ, Hàn Vũ Liên, Thạch Thanh Phong biểu tình khác nhau, Chu Hằng đã là tồn tại bọn họ chỉ có thể ngưỡng vọng, cách một cái hào rộng.
Trong đó buồn nhất chính là Trầm Tâm Kỳ , lúc trước nếu nàng tích cực một chút, xem sâu xa một chút, với mị lực của nàng có thể để cho Chu Hằng bái ở dưới váy của nàng! Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của riêng nàng mà thôi.
- Di, ngươi thật đúng là âm hồn không tiêu tan, như thế nào theo chân ta!
Chu Hằng thở dài.
- Miệng chó không mọc được ngà voi, ngươi cho là bổn tiểu thư muốn đi theo ngươi sao? Nói cho ngươi biết, bổn tiểu thư cũng phải đi Hắc Thủy Điện bái sư, ra vẻ cái gì vậy!
Lâm Phức Hương nói, trong đôi mắt đẹp đảo mắt phong tình vạn chủng, khiến Chu Hằng không khỏi rung động trong lòng.
Nói thật, thiên tư Lâm Phức Hương ở Cửu Linh Tông tuy rằng có thể xếp vào top trên, nhưng vô luận là so sánh cùng Chu Hằng hay là Tỉnh Thiên với kém một đoạn khoảng cách, theo đạo lý không có tư cách tiến vào Hắc Thủy Điện - ít nhất ở trước khi nàng tiến vào Tụ Linh Cảnh.
Tựa như vài người Chư Chí Hòa, tuổi gần cùng Lâm Phức Hương, thậm chí còn không bước qua Luyện Huyết Cảnh, địa vị ở Hắc Thủy Điện lại không thấp. Cho nên nói, sanh ở một nhà tốt có thể bớt phấn đấu mấy đời!
Chu Hằng cũng không muốn đời sau của mình cũng phát ra cảm khái như vậy, chính hắn muốn đi đến đỉnh phong thế giới.
Một đường thật ra không gặp được mảy may trở ngại, chạy hai mươi ngày sau, mấy người Chu Hằng rốt cục đi tới phụ cận Thiên Hàng Thành.
Hắc Thủy Điện đồng dạng không thiết lập tại Thiên Hàng Thành, mà ở ngọn núi thứ chín ngoài thành.
Thiên Hàng Thành bị chín tòa cự phong bảo vệ xung quanh , mà chín tòa đỉnh núi này nghe nói linh khí dồi dào, chính là Thánh địa tu luyện, bởi vậy tự nhiên là mục tiêu mỗi thứ thế lực lớn đỏ mắt. Trải qua rất nhiều lần gió tanh mưa máu liền tạo thành một cái quy định bất thành văn.
Chỉ có 9 thế lực lớn mạnh nhất mới có thể chiếm cứ chín tòa đỉnh núi này, là thống trị Thiên Hàng Thành!
Hắc Thủy Điện có thể chiếm cứ một ngọn núi, đủ để chứng minh thực lực của hắn cường đại, tuy nhiên 9 ngọn núi có xếp hạng, từ ngọn núi thứ nhất đến ngọn núi thứ chín, cũng là xếp hạng thực lực 9 thế lực lớn, Hắc Thủy Điện chỉ có thể chiếm ngọn núi thứ chín, nói rõ ở Thiên Hàng Thành còn có tám thế lực lớn cường đại hơn.
Bọn Chu Hằng cũng không đi Thiên Hàng Thành, mà đi tới ngọn núi Thiên Hàng thứ chín.
Ở ngọn núi thứ chín có thể nhìn thấy toàn cảnh tám ngọn núi khác, mỗi một ngọn núi đều cao ít nhất 2000 trượng, sau đó một ngọn núi lại cao hơn một ngọn núi, trung gian có một tòa thành lớn.
Chu Hằng đã đạt đến Tụ Linh Cảnh, vừa tới dưới chân núi ngọn núi thứ chín cũng cảm giác được thiên địa linh khí nơi này bỗng nhiên trở nên thập phần nồng đậm, khiến tinh thần hắn đại chấn, có một loại kỳ diệu vũ cực đăng tiên.
Trách không được mỗi thế lực đều muốn cướp đánh 9 ngọn núi, tu luyện ở trong này, ít nhất có thể nhanh hơn năm thành so với địa phương khác!
Nghe nói xếp hạng đỉnh núi càng tốt, linh khí cũng càng thêm nồng đậm, ngọn núi thứ chín đã như thế, thật không biết ngọn núi thứ nhất sẽ như thế nào?
Toàn bộ ngọn núi dốc đứng dị thường, nhưng ngạnh sinh bị mở ra một đường núi chừng ba trượng, với tảng đá làm nền, một đường nối thẳng đỉnh núi, làm cho người ta có một loại cảm giác đại khí bàng bạc.
Từ dưới chân núi đi lên, tùy ý có thể nhìn thấy từng người đi lại ngồi bên tảng đá hai bên đường, tuổi khác nhau, nữ có nam có, đều đang nhắm mắt tu luyện.
Thiệt nhiều tồn tại Tụ Linh Cảnh!
Chu Hằng không khỏi âm thầm kinh ngạc, Cửu Linh Tông cũng chỉ có mười mấy võ giả Tụ Linh Cảnh, nhưng hắn chỉ một đường đi tới đã thấy được không dưới trăm cái tồn tại như vậy, còn lại đủ Tụ Linh tam trọng thiên .
Thật giống như thiên tài Nguyên Thạch Trấn phóng tới Cửu Linh Tông không đáng bao nhiêu tiền, thiên tài Cửu Linh Tông ném tới đây cũng như hạt mưa rơi vào hồ nước, nhiều lắm chỉ tạo nên một chút gợn sóng.
Chu Hằng đi tới đi tới, đột nhiên bước chân dừng, quay đầu hướng về bên trái nhìn lại, chỉ thấy một mỹ phụ ba mươi tuổi đang theo dõi hắn, tuy rằng nhìn thấy hắn nhìn lại, lại mảy may cũng không có ý tứ thu hồi ánh mắt, ánh mắt cực kỳ linh hoạt, sắc bén.
Lâm Phức Hương luôn luôn theo dõi Chu Hằng, lập tức theo ánh mắt của hắn nhìn sang, lập tức mất hứng, cấu Chu Hằng một cái:
- Không được nhìn nàng chằm chằm!
Chu Hằng phất tay áo, quay đầu nói:
- Ngưu sư huynh, người nọ là ai?
Ngưu sư huynh chính là sứ giả Hắc Thủy Điện phái đến Cửu Linh Tông tiếp dẫn ba người Chu Hằng, tên chỉ một chữ Lập, tu vi Tụ Linh tam trọng thiên, Tỉnh Thiên cùng Lâm Phức Hương đối với hắn đều tương đối kính sợ. Nhưng Chu Hằng ngay cả Kim Đằng Dật đều làm thịt, tự nhiên sẽ không sợ hắn, tuy rằng khách khí, lại hoàn toàn luận xử ngang hàng.
- Nga, nàng là Lữ Tố Nga, danh khí ở bổn điện rất lớn!
Danh sách chương