Không ngờ không bị Huyền Ma Diệu Pháp của ta mê hoặc tâm thần!
Khang Mẫn vô cùng khiếp sợ, nàng còn nghĩ, toàn trường hẳn là không ai có thể địch nổi công pháp của nàng!
Chiếm được gần như toàn bộ tu vi Độc Thủ, cảnh giới của nàng tạm thời tăng lên tới Tụ Linh tam trọng thiên, trên lý thuyết cho dù tồn tại Tụ Linh tam trọng thiên cũng rất khó chống nổi Huyền Ma Diệu Pháp của nàng.
Chu Hằng quả thật có được lực lượng cấp bậc Tụ Linh tam trọng thiên, nhưng cảnh giới lại chỉ là Tụ Linh nhất trọng thiên, tiểu tử này bất quá không gian đan điền lớn hơn người khác chút thôi, chỉ có thể nói là tiềm lực đáng sợ.
Vì sao tiểu tử này không bị ảnh hưởng? Huyền Ma Diệu Pháp chỉ cần là người làm phép cảnh giới cao hơn, toàn bộ sẽ khó thoát khỏi bị mê hoặc!
Nguyên nhân rất đơn giản, thần thức Chu Hằng xa xa cao hơn cảnh giới!
Trên lý thuyết, thần thức cùng luôn cùng tương xứng với cảnh giới, Tụ Linh Cảnh không có khả năng có được thần thức Sơ Phân Cảnh, đồng dạng phải bị cảnh giới ảnh hưởng. Mà chỉ sau khi đạt tới Sơ Phân Cảnh, mới có thể lớn mạnh thần thức, tăng lên trình độ tương ứng.
Trừ phi đạt tới Sơ Phân Cảnh, bởi vì tình huống đặc thù mà cảnh giới rớt xuống, như vậy mới có thể có thể xuất hiện hiện tượng thần thức cao hơn cảnh giới. Đương nhiên, cũng có một ít đan dược, linh quả có thể đề cao thần thức, nhưng mà nó rất hiếm thấy!
Trong quá trình Chu Hằng tu tập Lăng Thiên Cửu Thức, thần thức đã sớm nhất phi trùng thiên, độ cao hắn đạt tới hắn cũng không biết phỏng đoán, như vậy cho nên hắn hộc bất kỳ võ kỹ, công pháp nào đều một lần đều xong.
Huyền Ma Diệu Pháp quyết là võ kỹ mê hoặc thần trí, nhiều nhất chỉ có thể ảnh hưởng đối thủ cùng cảnh giới, mà cái gọi là cùng cảnh giới, kỳ thật chỉ là cảnh giới thần thức. Nhưng đối với người bình thường mà nói, thần thức và cảnh giới tương xứng, bởi vậy Khang Mẫn mới nghĩ Chu Hằng chỉ có thực lực lớn mà thôi, còn thần thức cũng không phải là đối thủ của nàng!
Đá phải thiết bản!
Chu Hằng nổi giận, đây chính là đại bổ hoàn Tụ Linh nhị trọng thiên a, quản ngươi là hồ ly tinh hay là thủy xà tinh, đám đoạt ưu đãi của ta, chém.
Hắc kiếm phun ra từng đạo kiếm khí, hắn đã hoàn toàn nắm giữ Phi Bộc Kiếm Pháp, sóng nước ầm ầm nổ vang, điên cuồng vây về phía Khang Mẫn.
- Chết tiệt!
Khang Mẫn biến sắc, nếu hiện tại nàng vẫn không thể khẳng định Chu Hằng căn bản không bị nàng ảnh hưởng thì đúng là ngu như lợn! Đối mặt với lực lượng đáng sợ kia của Chu Hằng, nhất là hắc kiếm sắc bén, không có vũ khí nàng căn bản không dám đón đỡ, vội vàng triển khai thân pháp, liên tiếp thối lui.
- Giết hắn cho ta
Nàng hét lên một tiếng, đám người Đào Hàn không tự chủ được đuổi theo Chu Hằng, vũ khí vung lên.
Tà pháp thật là lợi hạii, lại có thể mê hoặc lòng người!
Chu Hằng gào to một tiếng, Tấn Vân Lưu Quang Bộ triển khai nhanh chóng đuổi theo.
Khang Mẫn tâm hồn táng đảm, nàng tuy rằng toàn lực chạy trốn, nhưng mà không ngờ không bỏ xa được Chu Hằng, ngược lại bị hắn nhanh chóng tới gần!
Đây là quái thai gì, nên biết rằng hiện tại nàng chính là Tụ Linh tam trọng thiên a, tuy rằng chỉ vẻn vẹn duy trì được trong một hồi, nhưng mà trong khoảng thời gian này, nàng chính là Tụ Linh tam trọng thiên thứ thiệt.
- Đại gia, ngài tha cho nô đi!
Nàng đột nhiên dừng lại, khuôn mặt trở nên vô cùng quyến rũ, hai mắt ướt át mê người, trong khoảng thời gian ngắn, hoa đào bốn phía dường như cũng mờ đi.
Đám người Đào Hàn ai cũng dừng lại, khuôn mặt đỏ lên, hô hấp đều trở nên dồn dập.
Chu Hằng chống kiếm đứng, hắn phát hiện từ bụng hạ dâng lên một cổ nhiệt lưu, thân thể đúng lúc nổi lên biến hóa!
Là tác dụng của quả cây Kim Dương Thảo Vương!
Kim Dương Thảo vốn là vật tráng dương cực phẩm, dược hiệu Kim Dương Thảo vương tự nhiên càng mạnh, mà quả cây này lại hội tụ tinh hoa mạnh nhất, quả thật có thể làm cho người chết cũng phản ứng!
Đây không phải là xuân dược, sẽ không mê loạn thần trí, mà chỉ làm cho phương diện kia trở nên mãnh liệt gấp trăm lần!
Khang Mẫn thấy thế, trong lòng lập tức cười lạnh, thầm nghĩ mao đầu tiểu tử này không ngờ vẫn trúng chiêu!
Huyền Ma Diệu Pháp của nàng vốn cần phải phối hợp với tư thế thân thể mới có thể phát huy ra công hiệu cường đại nhất, chỉ là nàng vốn còn tưởng rằng bằng vào tu vi Tụ Linh tam trọng thiên là có thể nghiền ép mọi người, lúc này mới bỏ qua một bước này, bây giờ Huyền Ma Diệu Pháp mới chính thức phát huy ra toàn bộ uy lực!
- Đến... Đến đây... Đến đây!
Nàng vừa vẫy vừa nói, cái lưỡi thơm không ngừng liếm môi đỏ mọng, mị nhãn mê ly, tràn đầy phong tình câu người. Hai tay đưa tới ngực, liên tiếp mở ra từng cái nút áo, tốc độ rất chậm, lại tràn đầy mỹ cảm.
Bộ ngực của nàng vô cùng đầy đặn, sau khi cởi ba cái nút áo, trang phục tự nhiên tách ra hai bên, lộ ra hai quả cầu bằng ngọc, tiếp đó từ từ tuột xuống, đáng tiếc còn chưa lộ tới chỗ nụ hoa đã ngừng lại, dục lộ còn che.
Chu Hằng thân hình tái động, chạy như bay về phía Khang Mẫn, chỉ cần giết nàng, tự nhiên tất cả đều không phục.
- Làm sao có thể!
Khang Mẫn kinh hãi, mặc dù Chu Hằng chạy tới phía nàng, nhưng mà bộ dáng không bị một chút mê hoặc, ngược lại càng đằng đằng sát khí!
Vì sao ngay cả Huyền Ma Diệu Pháp hoàn toàn cũng không thể ảnh hưởng đến hắn? - Chết!
Chu Hằng bay vọt tới, một kiếm đảo qua.
Khang Mẫn không dám đón đỡ, cấp tốc lui lại, muốn tránh đi mũi nhọn, nhưng so thân pháp với Chu Hằng, đây không phải là tự tìm đường chết sao?
Cà, một kiếm gọt qua, một cánh tay Khang Mẫn bay lên không trung, máu tươi bắn ra bốn phía.
- A!
Khang Mẫn hét thảm một tiếng, nhưng vẻ mặt lại không chút giận dữ, ngược lại tràn đầy sợ hãi, vội vàng kêu lên:
- Đừng giết ta, ta nguyện ý làm nô tỳ của ngươi, vĩnh viễn, tuyệt không phản bội!
- Không cần!
Chu Hằng đạp bước tiếp tục tấn công, đối phương là Tụ Linh tam trọng thiên, hắn cũng không thể một kiếm giết chết được.
- Không nên ép người quá đáng!
Khang Mẫn vội tránh né tránh, lại lần nữa khống chế đám người Đào Hàn phát động công kích với Chu Hằng:
- Ta là đệ tử Âm Ma Tông, nếu ngươi giết ta, chính là tử địch của Âm Ma Tông!
- Âm Ma Tông gì? Chưa nghe nói qua!
Chu Hằng hắc kiếm liên tục chém ra. Hắn nếu như sử xuất Lăng Thiên Cửu Thức, tự nhiên đã sớm giải quyết chiến đấu rồi, nhưng kiếm pháp này là con bài chưa lật bảo mệnh của hắn, bình thường tuyệt không dễ dàng vận dụng.
Ba chiêu giải quyết cùng mười chiêu giải quyết, kỳ thật cũng không khác nhau nhiều lắm, chỉ là hao phí thời gian một chút thôi.
- Cho dù Thiên Tinh Tông cũng không dám là địch với Âm Ma Tông ta!
Khang Mẫn thét to, nàng bị Chu Hằng áp chế đã sắp không còn không gian tránh né, mà những người Đào Hàn làm sao có thể theo kịp tốc độ hai người bọn họ, hoàn toàn không có tác dụng, không có một chút tác dụng.
- Chê cười, Âm Ma Tông nếu thật cường đại như thế, ngươi cần gì phải cấu kết với cường đạo giả vờ giả vịt mê hoặc người.
Khang Mẫn liên tục nhảy lên, hai banh bao lớn trên ngực cũng theo động tác của nàng không ngừng nhảy lên, quả thực có thể khiến người ta hoa mắt, đáng tiếc, không hề tác dụng với Chu Hằng. Sắc mặt nàng tái nhợt, quát lên:
- Ta tư chất kém, đã sớm bị đuổi ra khỏi Âm Ma Tông! Tuy nhiên, một ngày làm đồ đệ, cả đời làm đồ đệ, Âm Ma Tông tuyệt không cho phép có người xúc phạm thiên uy!
- Huyền Ma Diệu Pháp của ta là minh chứng tốt nhất, ta là đệ tử Âm Ma Tông, ngươi không thể giết ta!
- Thì tính sao!
Chu Hằng đột tiến, trong ánh mắt sát khí chợt hiện, hắn không thích gây chuyện, nhưng một khi chọc tới hắn, vậy chỉ có một con đường chết!
- Giết!
- Không......
Một kiếm xẹt qua, như tinh quang lóng lánh rực rỡ, trong màn mưa máu, đầu Khang Mẫn cũng bay khỏi cổ, gương mặt vặn vẹo, hai mắt vẫn còn tràn ngập oán độc nhìn chằm chằm Chu Hằng.
Không còn người làm phép, đám người Đào Hàn lập tức tỉnh táo lại.
Chu Hằng cúi đầu nhìn nhìn, cũng không lên tiếng gọi, lập tức bắn người chạy đi, trong nháy mắt biến mất ở trong rừng rậm.
Mặc dù đám người Đào Hàn tràn đầy cảm kích Chu Hằng, nhưng cũng không bốc nguy hiểm tính mạng chạy loạn trong Thanh Thương Sâm Lâm tìm người, lại nói bọn họ cũng không theo kịp Chu Hằng, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn biến mất.
Bọn họ chỉ nghĩ Chu Hằng là hiệp khách chân chánh, gặp bất bình rút đao trợ, sau phất áo rời đi, một chút ưu đãi cũng không muốn.
Điều này làm cho ba người Bàng Hào rất kính nể, nửa ngày sau ra khỏi Thanh Thương Sâm Lâm cũng không thu tiền thuê của Đào Hàn, đều là muốn học tập Chu Hằng, để Đào Hàn không khỏi ngạc nhiên vui mừng, như vậy có thể tiết kiệm được cho hắn 4 khối linh thạch a!
Bọn họ đâu biết rằng, Chu Hằng căn bản không phải thanh cao trượng nghĩa gì, mà căn bản ngượng ngùng gặp mặt mọi người!
Hạ thân hắn còn đang phản ứng mãnh liệt!
- Kim Dương Thảo chết tiệt!
Sau khi chạy sâu trăm dặm, Chu Hằng nhảy lên một cây đại thụ ngồi xuống, không biết nói gì với cái bộ vị nửa ngày còn chưa tiêu nhiệt kia, trời đất chứng giám, hắn căn bản không có ý tưởng phương diện này.
Hắc kiếm hấp thu lượng lớn tinh khí sinh mệnh, Chu Hằng lại không dám luyện hóa ở nơi này, bởi vì một bộ vị thân thể còn đang dựng đứng lên, lúc này hành công rất dễ dàng phân tâm, khó tránh khỏi gây đại họa tẩu hỏa nhập ma.
Trong lòng hắn cũng không chút nghĩ bậy, bởi vậy cũng không cần phân tâm suy nghĩ chuyện không liên quan gì, chỉ có thể chậm rãi chờ tiểu huynh đệ hạ nhiệt.
Cho tới khi qua gần hai giờ, rốt cục hắn mới khôi phục nguyên dạng.
Chu Hằng vội vàng vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết, bắt đầu luyện hóa chỗ tốt to lớn vừa mới hút được.
Một ngày sau, hắn gào to một tiếng từ trên đại thụ nhảy xuống, một quyền đánh ra, kình phong như rồng, gió lớn nổi lên.
Tụ Linh nhất trọng thiên đỉnh phong!
- Lực lượng của ta lúc này đã vượt qua Tụ Linh tam trọng thiên trung kỳ!
Chu Hằng hết sức hài lòng, không gian đan điền gấp tám lần người thường tuy rằng hắn cũng cần thời gian tám lần tu vi tích lũy, nhưng đối với tốc độ gia tăng thực lực của hắn vừa xem hiểu ngay.
- Tuy nhiên, ta cũng không thể tự mãn, trên đời này cũng không phải chỉ có một mình ta có thể mở rộng đan điền, nói không chừng có thể có tồn tại càng nghịch thiên hơn ta!
Chu Hằng rất nhanh liền tỉnh táo lại, cảnh báo mình không thể tự mãn.
- Để đối kháng Liễu Thánh Kiệt, ít nhất ta phải có được tu vi Tụ Linh tam trọng thiên, như vậy mới có sức đánh một trận!
- Cách thời gian nửa năm còn rất lâu, tiếp tục ở trong Thanh Thương Sâm Lâm săn giết yêu thú, đây là một con đường tăng trưởng thật nhanh.
Trên người Chu Hằng có 5 khối linh thạch Đào Hàn đổi cho, mỗi ngày, ban ngày săn giết yêu thú, buổi tối lại dùng linh thạch tu luyện, sau khi đạt tới Tụ Linh Cảnh, tu luyện bước đầu đã có thể thay thế giấc ngủ, một tháng ngủ một lần là đủ rồi.
Cách đột phá Tụ Linh nhị trọng thiên cũng càng ngày càng gần, một mình cô đơn, có đôi khi Chu Hằng khó tránh khỏi nhớ tới bốn người Chư Chí Hòa, Khổng Ngạo Côn, con lừa đen, phụ thân còn có Lâm Phức Hương.
Ngày thứ bốn mươi bảy tiến vào Thanh Thương Sâm Lâm, sáng sớm, Chu Hằng rời khỏi sơn động ngủ qua đem, lần trước hắn ngủ cách nay nửa tháng, lúc này tinh khí thần đều trạng thái tột cùng.
Hắn tới một dòng suối nhỏ lấy nước, trong lòng lại cảnh giác, hắc kiếm tế xuất, lạnh lùng nhìn chằm chằm bụi cỏ cách đó nửa trượng, quát:
- Đi ra!
Khang Mẫn vô cùng khiếp sợ, nàng còn nghĩ, toàn trường hẳn là không ai có thể địch nổi công pháp của nàng!
Chiếm được gần như toàn bộ tu vi Độc Thủ, cảnh giới của nàng tạm thời tăng lên tới Tụ Linh tam trọng thiên, trên lý thuyết cho dù tồn tại Tụ Linh tam trọng thiên cũng rất khó chống nổi Huyền Ma Diệu Pháp của nàng.
Chu Hằng quả thật có được lực lượng cấp bậc Tụ Linh tam trọng thiên, nhưng cảnh giới lại chỉ là Tụ Linh nhất trọng thiên, tiểu tử này bất quá không gian đan điền lớn hơn người khác chút thôi, chỉ có thể nói là tiềm lực đáng sợ.
Vì sao tiểu tử này không bị ảnh hưởng? Huyền Ma Diệu Pháp chỉ cần là người làm phép cảnh giới cao hơn, toàn bộ sẽ khó thoát khỏi bị mê hoặc!
Nguyên nhân rất đơn giản, thần thức Chu Hằng xa xa cao hơn cảnh giới!
Trên lý thuyết, thần thức cùng luôn cùng tương xứng với cảnh giới, Tụ Linh Cảnh không có khả năng có được thần thức Sơ Phân Cảnh, đồng dạng phải bị cảnh giới ảnh hưởng. Mà chỉ sau khi đạt tới Sơ Phân Cảnh, mới có thể lớn mạnh thần thức, tăng lên trình độ tương ứng.
Trừ phi đạt tới Sơ Phân Cảnh, bởi vì tình huống đặc thù mà cảnh giới rớt xuống, như vậy mới có thể có thể xuất hiện hiện tượng thần thức cao hơn cảnh giới. Đương nhiên, cũng có một ít đan dược, linh quả có thể đề cao thần thức, nhưng mà nó rất hiếm thấy!
Trong quá trình Chu Hằng tu tập Lăng Thiên Cửu Thức, thần thức đã sớm nhất phi trùng thiên, độ cao hắn đạt tới hắn cũng không biết phỏng đoán, như vậy cho nên hắn hộc bất kỳ võ kỹ, công pháp nào đều một lần đều xong.
Huyền Ma Diệu Pháp quyết là võ kỹ mê hoặc thần trí, nhiều nhất chỉ có thể ảnh hưởng đối thủ cùng cảnh giới, mà cái gọi là cùng cảnh giới, kỳ thật chỉ là cảnh giới thần thức. Nhưng đối với người bình thường mà nói, thần thức và cảnh giới tương xứng, bởi vậy Khang Mẫn mới nghĩ Chu Hằng chỉ có thực lực lớn mà thôi, còn thần thức cũng không phải là đối thủ của nàng!
Đá phải thiết bản!
Chu Hằng nổi giận, đây chính là đại bổ hoàn Tụ Linh nhị trọng thiên a, quản ngươi là hồ ly tinh hay là thủy xà tinh, đám đoạt ưu đãi của ta, chém.
Hắc kiếm phun ra từng đạo kiếm khí, hắn đã hoàn toàn nắm giữ Phi Bộc Kiếm Pháp, sóng nước ầm ầm nổ vang, điên cuồng vây về phía Khang Mẫn.
- Chết tiệt!
Khang Mẫn biến sắc, nếu hiện tại nàng vẫn không thể khẳng định Chu Hằng căn bản không bị nàng ảnh hưởng thì đúng là ngu như lợn! Đối mặt với lực lượng đáng sợ kia của Chu Hằng, nhất là hắc kiếm sắc bén, không có vũ khí nàng căn bản không dám đón đỡ, vội vàng triển khai thân pháp, liên tiếp thối lui.
- Giết hắn cho ta
Nàng hét lên một tiếng, đám người Đào Hàn không tự chủ được đuổi theo Chu Hằng, vũ khí vung lên.
Tà pháp thật là lợi hạii, lại có thể mê hoặc lòng người!
Chu Hằng gào to một tiếng, Tấn Vân Lưu Quang Bộ triển khai nhanh chóng đuổi theo.
Khang Mẫn tâm hồn táng đảm, nàng tuy rằng toàn lực chạy trốn, nhưng mà không ngờ không bỏ xa được Chu Hằng, ngược lại bị hắn nhanh chóng tới gần!
Đây là quái thai gì, nên biết rằng hiện tại nàng chính là Tụ Linh tam trọng thiên a, tuy rằng chỉ vẻn vẹn duy trì được trong một hồi, nhưng mà trong khoảng thời gian này, nàng chính là Tụ Linh tam trọng thiên thứ thiệt.
- Đại gia, ngài tha cho nô đi!
Nàng đột nhiên dừng lại, khuôn mặt trở nên vô cùng quyến rũ, hai mắt ướt át mê người, trong khoảng thời gian ngắn, hoa đào bốn phía dường như cũng mờ đi.
Đám người Đào Hàn ai cũng dừng lại, khuôn mặt đỏ lên, hô hấp đều trở nên dồn dập.
Chu Hằng chống kiếm đứng, hắn phát hiện từ bụng hạ dâng lên một cổ nhiệt lưu, thân thể đúng lúc nổi lên biến hóa!
Là tác dụng của quả cây Kim Dương Thảo Vương!
Kim Dương Thảo vốn là vật tráng dương cực phẩm, dược hiệu Kim Dương Thảo vương tự nhiên càng mạnh, mà quả cây này lại hội tụ tinh hoa mạnh nhất, quả thật có thể làm cho người chết cũng phản ứng!
Đây không phải là xuân dược, sẽ không mê loạn thần trí, mà chỉ làm cho phương diện kia trở nên mãnh liệt gấp trăm lần!
Khang Mẫn thấy thế, trong lòng lập tức cười lạnh, thầm nghĩ mao đầu tiểu tử này không ngờ vẫn trúng chiêu!
Huyền Ma Diệu Pháp của nàng vốn cần phải phối hợp với tư thế thân thể mới có thể phát huy ra công hiệu cường đại nhất, chỉ là nàng vốn còn tưởng rằng bằng vào tu vi Tụ Linh tam trọng thiên là có thể nghiền ép mọi người, lúc này mới bỏ qua một bước này, bây giờ Huyền Ma Diệu Pháp mới chính thức phát huy ra toàn bộ uy lực!
- Đến... Đến đây... Đến đây!
Nàng vừa vẫy vừa nói, cái lưỡi thơm không ngừng liếm môi đỏ mọng, mị nhãn mê ly, tràn đầy phong tình câu người. Hai tay đưa tới ngực, liên tiếp mở ra từng cái nút áo, tốc độ rất chậm, lại tràn đầy mỹ cảm.
Bộ ngực của nàng vô cùng đầy đặn, sau khi cởi ba cái nút áo, trang phục tự nhiên tách ra hai bên, lộ ra hai quả cầu bằng ngọc, tiếp đó từ từ tuột xuống, đáng tiếc còn chưa lộ tới chỗ nụ hoa đã ngừng lại, dục lộ còn che.
Chu Hằng thân hình tái động, chạy như bay về phía Khang Mẫn, chỉ cần giết nàng, tự nhiên tất cả đều không phục.
- Làm sao có thể!
Khang Mẫn kinh hãi, mặc dù Chu Hằng chạy tới phía nàng, nhưng mà bộ dáng không bị một chút mê hoặc, ngược lại càng đằng đằng sát khí!
Vì sao ngay cả Huyền Ma Diệu Pháp hoàn toàn cũng không thể ảnh hưởng đến hắn? - Chết!
Chu Hằng bay vọt tới, một kiếm đảo qua.
Khang Mẫn không dám đón đỡ, cấp tốc lui lại, muốn tránh đi mũi nhọn, nhưng so thân pháp với Chu Hằng, đây không phải là tự tìm đường chết sao?
Cà, một kiếm gọt qua, một cánh tay Khang Mẫn bay lên không trung, máu tươi bắn ra bốn phía.
- A!
Khang Mẫn hét thảm một tiếng, nhưng vẻ mặt lại không chút giận dữ, ngược lại tràn đầy sợ hãi, vội vàng kêu lên:
- Đừng giết ta, ta nguyện ý làm nô tỳ của ngươi, vĩnh viễn, tuyệt không phản bội!
- Không cần!
Chu Hằng đạp bước tiếp tục tấn công, đối phương là Tụ Linh tam trọng thiên, hắn cũng không thể một kiếm giết chết được.
- Không nên ép người quá đáng!
Khang Mẫn vội tránh né tránh, lại lần nữa khống chế đám người Đào Hàn phát động công kích với Chu Hằng:
- Ta là đệ tử Âm Ma Tông, nếu ngươi giết ta, chính là tử địch của Âm Ma Tông!
- Âm Ma Tông gì? Chưa nghe nói qua!
Chu Hằng hắc kiếm liên tục chém ra. Hắn nếu như sử xuất Lăng Thiên Cửu Thức, tự nhiên đã sớm giải quyết chiến đấu rồi, nhưng kiếm pháp này là con bài chưa lật bảo mệnh của hắn, bình thường tuyệt không dễ dàng vận dụng.
Ba chiêu giải quyết cùng mười chiêu giải quyết, kỳ thật cũng không khác nhau nhiều lắm, chỉ là hao phí thời gian một chút thôi.
- Cho dù Thiên Tinh Tông cũng không dám là địch với Âm Ma Tông ta!
Khang Mẫn thét to, nàng bị Chu Hằng áp chế đã sắp không còn không gian tránh né, mà những người Đào Hàn làm sao có thể theo kịp tốc độ hai người bọn họ, hoàn toàn không có tác dụng, không có một chút tác dụng.
- Chê cười, Âm Ma Tông nếu thật cường đại như thế, ngươi cần gì phải cấu kết với cường đạo giả vờ giả vịt mê hoặc người.
Khang Mẫn liên tục nhảy lên, hai banh bao lớn trên ngực cũng theo động tác của nàng không ngừng nhảy lên, quả thực có thể khiến người ta hoa mắt, đáng tiếc, không hề tác dụng với Chu Hằng. Sắc mặt nàng tái nhợt, quát lên:
- Ta tư chất kém, đã sớm bị đuổi ra khỏi Âm Ma Tông! Tuy nhiên, một ngày làm đồ đệ, cả đời làm đồ đệ, Âm Ma Tông tuyệt không cho phép có người xúc phạm thiên uy!
- Huyền Ma Diệu Pháp của ta là minh chứng tốt nhất, ta là đệ tử Âm Ma Tông, ngươi không thể giết ta!
- Thì tính sao!
Chu Hằng đột tiến, trong ánh mắt sát khí chợt hiện, hắn không thích gây chuyện, nhưng một khi chọc tới hắn, vậy chỉ có một con đường chết!
- Giết!
- Không......
Một kiếm xẹt qua, như tinh quang lóng lánh rực rỡ, trong màn mưa máu, đầu Khang Mẫn cũng bay khỏi cổ, gương mặt vặn vẹo, hai mắt vẫn còn tràn ngập oán độc nhìn chằm chằm Chu Hằng.
Không còn người làm phép, đám người Đào Hàn lập tức tỉnh táo lại.
Chu Hằng cúi đầu nhìn nhìn, cũng không lên tiếng gọi, lập tức bắn người chạy đi, trong nháy mắt biến mất ở trong rừng rậm.
Mặc dù đám người Đào Hàn tràn đầy cảm kích Chu Hằng, nhưng cũng không bốc nguy hiểm tính mạng chạy loạn trong Thanh Thương Sâm Lâm tìm người, lại nói bọn họ cũng không theo kịp Chu Hằng, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn biến mất.
Bọn họ chỉ nghĩ Chu Hằng là hiệp khách chân chánh, gặp bất bình rút đao trợ, sau phất áo rời đi, một chút ưu đãi cũng không muốn.
Điều này làm cho ba người Bàng Hào rất kính nể, nửa ngày sau ra khỏi Thanh Thương Sâm Lâm cũng không thu tiền thuê của Đào Hàn, đều là muốn học tập Chu Hằng, để Đào Hàn không khỏi ngạc nhiên vui mừng, như vậy có thể tiết kiệm được cho hắn 4 khối linh thạch a!
Bọn họ đâu biết rằng, Chu Hằng căn bản không phải thanh cao trượng nghĩa gì, mà căn bản ngượng ngùng gặp mặt mọi người!
Hạ thân hắn còn đang phản ứng mãnh liệt!
- Kim Dương Thảo chết tiệt!
Sau khi chạy sâu trăm dặm, Chu Hằng nhảy lên một cây đại thụ ngồi xuống, không biết nói gì với cái bộ vị nửa ngày còn chưa tiêu nhiệt kia, trời đất chứng giám, hắn căn bản không có ý tưởng phương diện này.
Hắc kiếm hấp thu lượng lớn tinh khí sinh mệnh, Chu Hằng lại không dám luyện hóa ở nơi này, bởi vì một bộ vị thân thể còn đang dựng đứng lên, lúc này hành công rất dễ dàng phân tâm, khó tránh khỏi gây đại họa tẩu hỏa nhập ma.
Trong lòng hắn cũng không chút nghĩ bậy, bởi vậy cũng không cần phân tâm suy nghĩ chuyện không liên quan gì, chỉ có thể chậm rãi chờ tiểu huynh đệ hạ nhiệt.
Cho tới khi qua gần hai giờ, rốt cục hắn mới khôi phục nguyên dạng.
Chu Hằng vội vàng vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết, bắt đầu luyện hóa chỗ tốt to lớn vừa mới hút được.
Một ngày sau, hắn gào to một tiếng từ trên đại thụ nhảy xuống, một quyền đánh ra, kình phong như rồng, gió lớn nổi lên.
Tụ Linh nhất trọng thiên đỉnh phong!
- Lực lượng của ta lúc này đã vượt qua Tụ Linh tam trọng thiên trung kỳ!
Chu Hằng hết sức hài lòng, không gian đan điền gấp tám lần người thường tuy rằng hắn cũng cần thời gian tám lần tu vi tích lũy, nhưng đối với tốc độ gia tăng thực lực của hắn vừa xem hiểu ngay.
- Tuy nhiên, ta cũng không thể tự mãn, trên đời này cũng không phải chỉ có một mình ta có thể mở rộng đan điền, nói không chừng có thể có tồn tại càng nghịch thiên hơn ta!
Chu Hằng rất nhanh liền tỉnh táo lại, cảnh báo mình không thể tự mãn.
- Để đối kháng Liễu Thánh Kiệt, ít nhất ta phải có được tu vi Tụ Linh tam trọng thiên, như vậy mới có sức đánh một trận!
- Cách thời gian nửa năm còn rất lâu, tiếp tục ở trong Thanh Thương Sâm Lâm săn giết yêu thú, đây là một con đường tăng trưởng thật nhanh.
Trên người Chu Hằng có 5 khối linh thạch Đào Hàn đổi cho, mỗi ngày, ban ngày săn giết yêu thú, buổi tối lại dùng linh thạch tu luyện, sau khi đạt tới Tụ Linh Cảnh, tu luyện bước đầu đã có thể thay thế giấc ngủ, một tháng ngủ một lần là đủ rồi.
Cách đột phá Tụ Linh nhị trọng thiên cũng càng ngày càng gần, một mình cô đơn, có đôi khi Chu Hằng khó tránh khỏi nhớ tới bốn người Chư Chí Hòa, Khổng Ngạo Côn, con lừa đen, phụ thân còn có Lâm Phức Hương.
Ngày thứ bốn mươi bảy tiến vào Thanh Thương Sâm Lâm, sáng sớm, Chu Hằng rời khỏi sơn động ngủ qua đem, lần trước hắn ngủ cách nay nửa tháng, lúc này tinh khí thần đều trạng thái tột cùng.
Hắn tới một dòng suối nhỏ lấy nước, trong lòng lại cảnh giác, hắc kiếm tế xuất, lạnh lùng nhìn chằm chằm bụi cỏ cách đó nửa trượng, quát:
- Đi ra!
Danh sách chương