Hai giờ chiều ngày 23 tháng10, Trương Anh Hào đến phòng thi để y tá tiến hành lấy máu.

Ba giờ chiều, Trương Anh Hào đến bệnh viện nhân dân số 3 để bác sĩ lấy mẫu tủy.

Học sinh lớp 12 của thành phố Bôn Mộc Lâm được phân đều đến các bệnh viện trong thành phố để lấy mẫu tủy, cho nên thực tế Trương Anh Hào không phải chờ đợi gì quá lâu. Khoảng bốn giờ, khi bác sĩ lấy xong mẫu tủy của Trương Anh Hào, hắn được một nữ điều dưỡng đẩy tới một giường bệnh. Hắn nằm nghỉ trên giường bệnh, chờ gần một tiếng, mãi đến tận năm giờ, các bác sĩ mới cho phép hắn xuất viện.

Liên bang dẫu đang là thời đại của Võ giả, khoa học công nghệ vẫn không có lạc hậu, mà cực kỳ phát triển. Bởi vậy, việc kiểm tra thân thể, cũng như kiểm tra loại thuộc tính của học sinh khá là đơn giản, không hề có chút phức tạp, cũng không cần dùng những viên ngọc phân loại thuộc tính - cái kiểu hệ Hỏa thì viên ngọc tỏa ra ánh sáng đỏ gì gì - như trong các cuốn tiểu thuyết, tất cả đều được xét nghiệm và trả kết quả về với độ chính xác tới hơn 95%.

Hoàn thành một ngày thi khá vất vả, khi được phép xuất viện, Trương Anh Hào trở về nhà nghỉ ngơi và đi ngủ sớm.

...

Ngày 24 tháng 10 là thời điểm trở lại trường, chủ yếu là công bố đáp án đề thi cấp Liên bang, để cho học sinh biết được điểm thi đại khái của mình, sau đó cho học sinh điền vào giấy báo nguyện vọng.

Bảy giờ sáng, học sinh 12A5 đã ngồi kín phòng học, không có ai vắng mặt trong ngày hôm nay.

Tấm bảng đen được thầy chủ nhiệm chia làm ba khu vực, sau đó người thầy đưa giấy đáp án chính xác cho lớp trưởng, để cho lớp trưởng ghi đáp án lên bảng đen.

Trong phòng học chỉ có tiếng ma sát giữa phấn viết và bảng đen, không một người học sinh nào nói chuyện. Học sinh đã mang đáp án của mình ra khỏi phòng thi thì cẩn thận so sánh kết quả, người không mang được đáp án thì vò đầu bứt tai cố gắng nhớ lại, hoặc là hờ hững nhìn tấm bảng đen.

Sau khi lớp trưởng ghi xong, nam sinh này giao giấy đáp án lại cho thầy chủ nhiệm, thầy chủ nhiệm so sánh đáp án trên bảng đen với giấy đáp án một lần, nói: “Một lát giao giấy ghi nguyện vọng, các em có thể ghi vào luôn, hoặc đợi tối có điểm và kết quả kiểm tra thân thể, ngày mai quay lại trường học để ghi vào.”

Nói xong, thầy chủ nhiệm rời đi.

Người thầy vừa đi, trong phòng học bỗng chốc trở nên ồn ào.

“Thế nào, thế nào, cậu được bao nhiêu điểm? Đạt không?”

“Con mẹ nó, 50 câu trắc nghiệm Toán lại chỉ đúng được 35 câu...”

“Xong đời, trả lời sai một câu đúng sai…”

“Ôi, bài luận sao lại là Hoa Thần Sứ Giả Bạch YY thắng? Tớ nghĩ và phân tích rất rõ là Triệu XX có lợi thế cực lớn mà, sao lại sai rồi?”

Trương Anh Hào so sánh hai môn Ngữ Văn và Kiến thức cơ bản về Võ giả trước, sau đó mới hồi hộp nhìn chằm chằm về đáp án của môn Toán.

B C A A D A C A B C D D…

2090…



21/3…

2n.(n-1)…

Phần trắc nghiệm đúng được khoảng ba mươi câu, 60 điểm. Phần tự luận đúng được một câu, thêm 10 điểm.

Toán đoán chừng chỉ khoảng 70 điểm, không chêch lệch gì nhiều.

Ngữ Văn khoảng 60 điểm.

Còn với môn Kiến thức cơ bản về Võ giả, bài luận của Trương Anh Hào ngã nhào, năm câu đúng sai thì đúng được hai câu, 300 câu trắc nghiệm thì đúng được 250 câu, tổng điểm là 290.

Tổng kết lại, điểm thi của Trương Anh Hào là 420/630, trên mốc trung bình 105 điểm. Nhìn chung, điểm số của Trương Anh Hào chỉ ở mức Trung bình Khá, còn chưa lết lên Khá được.

Trương Anh Hào khá hài lòng với kết quả này, vì khi thi hắn cũng đã phát huy hết mình.

Thi ba môn cơ bản không phải là yếu tố quyết định, nhưng nếu như không thi trên mốc trung bình, khó mà có thể gia nhập Thập Đại Môn Phái. Kết quả của Trương Anh Hào đã thỏa mãn điều kiện đầu tiên, hắn chỉ còn cần chờ kết quả xét nghiệm ra nữa là được.

Về phần nguyện vọng, vì chưa rõ thuộc tính của bản thân, học sinh được quyền ghi năm môn phái thuộc năm hệ khác nhau trong Thập Đại Môn Phái vào giấy nguyện vọng, hoặc chờ đợi đến tối, khi đã có kết quả xét nghiệm của Liên bang, sáng mai lại lên trường điền vào.

Trương Anh Hào cảm thấy mình không có gì phải vội vã, dù sao hiện nay hắn chưa biết bản thân có vượt qua bài kiểm tra thân thể không. Nếu như hắn thuộc thuộc tính Không, hắn đành chào từ biệt Thập Đại Môn Phái.

Trong nhóm năm người, Triệu Lệ Nguyên được 490 điểm, Phu Tân là 480 điểm, Lạc Mộc Vận là 570 điểm, Lưu Ân Tĩnh là 550 điểm. Cả bốn người trong nhóm đều có điểm số vượt trội hơn Trương Anh Hào.

Sau khi cả nhóm dò điểm xong xuôi, nhóm năm người lại tụ tập cùng nhau. Trương Anh Hào đi cùng bốn người bạn ra khỏi trường, họ quyết tâm đi chúc mừng một phen.

Năm người họ tìm một quán ăn vỉa hè, cười đùa vui vẻ.

Có lẽ lần say rượu trước khiến Lạc Mộc Vận có ám ảnh trong lòng, lần này cô nàng không còn rót rượu nữa. Mọi người thấy hôm nay Lạc Mộc Vận “hiền” như vậy, liền trêu chọc vài câu, rồi bắt đầu nhập tiệc và nói chuyện linh tinh. Có nói về tương lai, có nói về ước mơ, có nói về môn phái mình sẽ chọn...

Mãi cho đến tận mười một giờ trưa, mọi người lần lượt về nhà.

...

Tối đến, Trương Anh Hào ghé qua một tiệm net quen đường, mở website của Bộ Giáo dục Liên bang lên, kích chuột vào đường dẫn tra kết quả kiểm tra, rồi nhập mã số học sinh của mình vào.

Một cái chớp mắt đi qua, kết quả kiểm tra thân thể hiện lên màn hình.

[Họ tên: Trương Anh Hào

Số căn cước công dân: 180310253715

Số thẻ học sinh: BML3156

Ngày sinh: 18 - 03 - 1025

Nguyên quán: Thiên Lại Tâm

Nơi thường trú: Bôn Mộc Lâm

Điểm thi cơ bản: 410

Kết quả kiểm tra thân thể:

* Độ mạnh: Ưu tú

* Độ dẻo dai: Đạt +

* Độ bền bỉ: Đạt

* Thuộc tính: Nhân Hỏa

* Đánh giá: Đạt +

Xếp hạng chung: 153.574

Xếp hạng Phi Long Môn (dự kiến): 1051

Xếp hạng Tát Mãn Lâu (dự kiến): 826]

Nhìn kết quả, Trương Anh Hào nhẹ nhõm thở ra. Kết quả này không phải là đứng đầu, cũng chẳng phải đứng hạng 100 trở lại, nhưng có thể gia nhập Thập Đại Môn Phái, thì Trương Anh Hào đã đủ hài lòng.

Trương Anh Hào hắn không phải thiên tài, tuấn kiệt, chẳng phải thiếu gia, tiểu thư sinh ra trong gia tộc quyền thế, hắn chỉ là một con tép giữa cái đại dương bao la vô bờ. Tuy có chút thất vọng về xếp hạng của mình, nhưng Trương Anh Hào không đến nỗi mất đi ý chí phấn đấu.

Người mà, luôn phải nỗ lực để vươn lên, để càng hoàn thiện hơn. Người mà, phải luôn luôn phấn đấu vì mục tiêu, vì ước mơ của bản thân. Người khác sinh ra đã ở đích, còn Trương Anh Hào hắn chỉ ở vạch xuất phát, đó không là vấn đề gì, chỉ cần hắn cố gắng hơn nữa, về sau hắn nhất định sẽ tới đích. Trương Anh Hào biết hắn không nên phiền lòng bởi vì những khó khăn trước mắt.

Kết quả kiểm tra thân thể giúp Trương Anh Hào nhận ra thân thể của hắn thật sự chưa đạt yêu cầu. Phải biết độ mạnh, độ dẻo dai, độ bền bỉ của cơ thể có tất cả năm mốc: Không đạt, Đạt, Ưu tú, Chuẩn, Cực hạn. Con em thế gia kém nhất thì ắt hẳn cũng ở mốc Chuẩn. So ra thì thân thể giữa hắn và họ có một khoảng chênh lệch rất to lớn. Để bù đắp khoảng chênh lệch này, Trương Anh Hào biết trong tương lai hắn chắc chắn phải trả một cái giá cực lớn.

Còn thuộc tính, Nhân là đứng giữa Phàm và Thượng, mà ở giữa thì đồng nghĩa với không có ưu thế gì. Phàm có tốc độ tu luyện nhanh, vì thế ưu thế của Phàm là dùng cấp độ cao đè người. Thượng có sức sát thương, độ phá hoại của kỹ năng tấn công to lớn, cho nên Thượng có thể dùng võ công đánh phục người khác. Nhân đứng giữa, tốc độ tu luyện trung bình, sức sát thương và độ phá hoại của kỹ năng tấn công cũng trung bình nốt, một đường trung bình, không hề có ưu thế gì nổi trội so với hai loại Phàm và Thượng. Đây sẽ là một trong những khó khăn lớn nhất mà Trương Anh Hào hắn phải đối mặt.

Từ tiệm net trở về nhà, Trương Anh Hào bắt đầu suy nghĩ xem hắn nên chọn Phi Long Môn hay Tát Mãn Lâu. Để có thể có lựa chọn đúng đắn nhất, Trương Anh Hào bắt đầu so sánh giữa hai môn phái, rồi chọn cái phù hợp nhất với hắn.

Thứ nhất, khoảng cách di chuyển. Phi Long Môn ở phía bắc, khá gần thành Tiểu Tự Tại - thành lớn ở phía đông bắc thành Bôn Mộc Lâm, Tát Mãn Lâu ở phía tây bắc Phi Long Môn, phía tây tây bắc thành Tiểu Tự Tại. Vì vị trí địa lý đặc thù của hai môn phái lớn này, Trương Anh Hào bắt buộc phải đi từ thành Bôn Mộc Lâm đến thành Tiểu Tự Tại, rồi lại từ Tiểu Tự Tại đi về một trong hai môn phái kia. Có thể dễ dàng thấy được gia nhập Phi Long Môn thì Trương Anh Hào sẽ tiết kiệm được một khoản tiền.

Thứ hai, đặc thù môn phái. Đặc thù nổi bật nhất là ở chỗ Tát Mãn Lâu là tổ chức sát thủ, dù nó là một môn phái lớn trong Thập Đại Môn Phái, và vị trí môn phái không có che giấu. Vì đặc thù này, đệ tử Tát Mãn Lâu thường thường trầm tính và khá âm u, ít được mọi người chào đón, cũng như đa phần họ là những kẻ độc hành.

Phi Long Môn chỉ là một môn phái đơn thuần, chỉ chú tâm phát triển và trợ giúp Liên bang. Đệ tử Phi Long Môn nổi tiếng thẳng tính và nóng tính, nhưng so với đệ tử Tát Mãn Lâu, đệ tử Phi Long Môn có thể xem là được mọi người chào đón nồng nhiệt hơn rất nhiều. Cho nên, gia nhập Phi Long Môn tất nhiên sẽ có lợi cho việc xông xáo giang hồ.

Thứ ba, về con đường võ công. Tát Mãn Lâu có Thương Pháp và Đao Pháp, Phi Long Môn có Chưởng Pháp và Bổng Pháp. Với một kẻ nghèo như Trương Anh Hào, khi cái ăn còn phải vất vả kiếm từng miếng, Chưởng Pháp là lựa chọn hàng đầu, vũ khí sẽ không phải là phương án tốt.

Mặt khác, Chưởng Pháp là hệ Nội công, thân thể của Trương Anh Hào không tốt bằng nhiều người khác, vì vậy hệ Nội công sẽ thích hợp với hắn hơn.

Biết rõ là vậy, Trương Anh Hào vẫn đắn đo suy nghĩ một đêm. Đến cuối cùng Trương Anh Hào quyết định gia nhập Phi Long Môn, quyết định đi theo hệ Nội công, sẽ học Chưởng Pháp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện