Trong cuộc chiến với Tòng Dạ, Lăng Vân vẫn chưa hoàn thành đột phá tiên thiên đại thừa từ trên người vị viện trưởng này, chẳng qua lý giải về các mặt của Áo Nghĩa kiếm kỹ cùng những điều cần chú ý, cũng không phải xem như toàn bộ không hề có thu hoạch.
Ra khỏi Quang Ngọc học viện, Lăng Vân trực tiếp đi tới tửu điếm mình cư trú, mang theo hai bộ y phục đã giặt sạch cùng thân phận tạp, một tay cầm kiếm, lên xe ngựa tiến về Ngân Diệp trấn, ly khai Tử Vân đế quốc đế đô.
Mà sau khi Lăng Vân ly khai Tử Vân đế đô, không đến nửa canh giờ, hoàng đế bệ hạ của Tử Vân đế quốc, đại thần khắp nơi, Lâm gia tộc trưởng, cùng với Quang Ngọc học viện viện trưởng, Kiếm Sư công hội La Mạn Kiếm Sư, đều vì các loại nguyên nhân mà đi tới tửu điếm này. Đội ngũ sang trọng, lão bản của tửu điếm vừa nhìn thấy đã biết là có thần tới.
Mục đích đến của bọn họ không ai mà không phải là vì Lăng Vân vị Kiếm Sư chính thức không đến hai mươi tuổi. Nhất là Lâm gia tộc trưởng Lâm Dương, lúc biết được nhi tử Lâm Thành của mình lại đã tấn chức thành cao thủ cấp Kiếm Sư, nội tâm hắn vui sướng quả thực giống như lũ bất ngờ cuộn trào bạo phát mãnh liệt, gần như hoàn toàn bao phủ cả người hắn.
Nhất mạch bọn họ bị Hải Sâm đế quốc Lâm gia lạnh nhạt đã gần ba trăm năm, nhất là sắp tới, năm sau càng không bằng năm trước. Thật sự nếu không lập được thành tích gì, sợ là trực tiếp bị loại bỏ khỏi cái thế lực siêu nhiên này. Đến lúc đó, gia tộc bọn họ từ đó suy tàn, trở thành một tiểu quý tộc phải phụ thuộc vào Tử Vân đế quốc để sinh tồn, sẽ khó có ngày cất đầu lên được.
Chẳng qua lúc này, tất cả gian khổ cũng đã là quá khứ.
Nhi tử của mình mười tám tuổi vậy mà đã tấn chức làm Kiếm Sư chính thức.
Trước mười tám tuổi đạt được cảnh giới Kiếm Sư, việc này trên lịch sử toàn bộ Hải Sâm đế quốc Lâm gia, cũng vẻn vẹn mới xuất hiện qua năm người. Mà năm người này, đều không có ngoại lệ, toàn bộ trở thành tứ giai đại Kiếm Sư siêu cấp cấp bậc tồn tại, trong đó một vị, chính là cao thủ đệ nhất Lâm gia hiện tại- ngũ giai đại Kiếm Sư Lâm Thiên Uy!
Nhìn chung toàn bộ lịch sử thế giới, bất luận ai có thể ở trước hai mươi tuổi chính thức tấn chức làm cường giả Kiếm Sư chính thức, chỉ cần tiến hành bồi dưỡng đào tạo đồng thời người đó tự thân khắc khổ tu luyện, ngày sau trở thành Đại Kiếm Sư gần như đã là chuyện như đinh đóng cột.
Đại Kiếm Sư!
Nghĩ đến từ có tính kích động này, Lâm Dương đang làm tộc trưởng ở địa vị cao ấy đã nhiều năm như vậy kích động suýt chút nữa hôn mê.
Đi vào trong tửu điếm, mọi người bởi vì không nhìn thấy vị Kiếm Sư tuổi trẻ này mà tiếc hận. Chẳng qua điều này cũng không ảnh hưởng bọn họ biểu thị nhiệt tình đối với Lâm gia, gia tộc này như minh nhật chi tinh (sao sáng giữa ban ngày). Mọi người gần như đã có thể tính được, sau khi Lâm Dương đem tin tức này bẩm báo đến Hải Sâm đế quốc Lâm gia, nhất mạch bọn họ sẽ được coi trọng xiết bao. Chỉ cần có thể nhân cơ hội này quan hệ tốt cùng Lâm Dương, nói không chừng có thể theo đường này bám víu quyền thế gia tộc của Hải Sâm đế quốc lục cấp văn minh này.
Phải biết rằng, chỉ cần dựa vào thực lực của Lâm gia nhất gia, cho dù muốn tiêu diệt một cái ngũ văn minh cũng không phải vấn đề khó khăn gì, càng đừng nói Hải Sâm đế quốc sau lưng Lâm gia. Một ngày Tử Vân đế quốc bọn họ có thể đạt được sự che chở của Lâm gia, tuyệt đối có khả năng trong gần trăm năm, bình yên tấn chức đến tứ cấp văn minh!
Hết thẩy mọi chuyện đã phát sinh ở Tử Vân đế đô, Lăng Vân căn bản hoàn toàn không biết gì cả.
...
Kỹ thuật của thế giới này đã được thần linh âm thầm thúc đẩy, có một số phương diện phát triển thậm chí vượt quá văn minh khoa học kỹ thuật ở địa cầu.
Ví dụ như mã xa (xe ngựa), kéo xe là một loại so với liệp báo còn lớn hơn gấp đôi, chí ít có thể đạt được vận tốc lên tới tám mươi km. Vận tốc như vậy, nhân viên bên trong xe ngựa lại không hề cảm nhận thấy sự xóc nảy của mã xa, quả thực giống như ô tô chạy trên đường xi măng bằng phẳng, không khỏi khiến người ta âm thầm lấy làm kỳ. >
Mã xa lấy tốc độ tám mươi km sau khi chạy một ngày lẻ mười ba tiếng, rốt cục tại lúc màn đêm buông xuống cũng đã tiếp cận biên giới đế quốc Ngân Diệp trấn.
Ngân Diệp trấn có vị trí địa lý kỳ lạ, bên trái chính là thiên đường của toàn bộ các dong binh mạo hiểm- Mậu Mật sâm lâm, mà Khâu Khổng Sơn ở bên phải cũng là mỏ quặng sắt lớn nhất của đế quốc, gần một phần tư lượng sắt của đế quốc đều phải trải qua Ngân Diệp trấn vận chuyển ra.
Nếu tiếp tục đi về phía trước, nơi đó còn lại là Hôi Sắc chi sâm diện tích rộng lớn đạt hơn mười vạn ki-lô-mét vuông.
Hôi Sắc chi sâm nối liền biên giới bốn quốc gia bao gồm cả Tử Vân đế quốc, nhưng mà, bất luận thực lực của một nước trong bốn quốc gia ra sao, nắm giữ bao nhiêu Kiếm Sư tọa trấn, tất cả đều ngấm ngầm đem Hôi Sắc sâm lâm trở thành cấm địa, không có bất luận một đế quốc nào trong lòng có can đảm sinh ra ý niệm đưa Hôi Sắc chi sâm vào bản đồ đế quốc.
Nguyên nhân?
Hôi sắc chi sâm có đại lượng ma thú cư trú chỉ có cường giả giai đoạn Kiếm Sư mới có thể nắm chắc đem ma thú cầm diệt (bắt giết)!
Ma thú khác với dã thú, mãnh thú! Chúng nó đã tiến hóa tới trạng thái cực cao, trong cơ thể đản sinh ra một loại lực lượng thần bí, dưới sự phụ trợ của cỗ lực lượng này, sức chiến đấu của chúng nó gần như bằng với Kiếm Sư của thế giới nhân loại. Cho dù là một con ma thú nhất giai, đều có thể đủ để đánh tan tác hai, ba cửu cấp Kiếm Sĩ, vì vậy những Kiếm Sư chính thức vừa mới tiến giai chưa nắm giữ kiếm kỹ của Kiếm Sư chính thức, cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc cho dù là một đầu nhất giai ma thú.
Ba bốn đầu nhất giai ma thú, thì có thực lực diệt sát Kiếm Sư chính thức, mà theo thống kê không chính thức, toàn bộ bên trong Hôi Sắc chi sâm cư trú ước chừng cả nghìn ma thú, trong đó thậm chí bao gồm cả siêu cấp tam, tứ giai tồn tại.
Tại đây dưới uy hiếp của lực lượng kinh khủng, ba đế quốc xung quanh cho dù muốn đem hơn mười vạn km đất đai đưa vào bản đồ, cũng không thể không suy nghĩ cân nhắc bản thân có hay không có khả năng thừa nhận phong cuồng nộ hỏa của hơn một nghìn ma thú.
Khi Lăng Vân tới Ngân Diệp trấn thì phát hiện ở chỗ này lại đã tụ tập không ít cường giả đến từ Tử Vân đế quốc.
Những cường giả này, cũng không phải những vị cường giả lục, thất cấp, mà là bát, cửu cấp Kiếm Sĩ chân chính. Đến nay ở Tử Vân đế quốc hiếm thấy Kiếm Sư, bát, cửu cấp Kiếm Sĩ, gần như tồn tại vô địch.
Chẳng qua cũng chỉ mới là gần như, Lăng Vân thân là Kiếm Sư còn chưa để bọn họ vào trong mắt.
Nghỉ ngơi một ngày, sau khi khôi phục tinh lực, Lăng Vân ly khai Ngân Diệp trấn, đi về phía Hôi Sắc chi sâm.
Lúc hắn ly khai thời gian không tới một ngày đêm, Ngân Diệp trấn thỉnh thoảng chạy đến ba, bốn mươi cỗ mã xa. Hơn nữa, lần này từ trên mã xa xuống đích xác chất lượng cao thủ so với lúc trước cao hơn không chỉ mấy lần, đám người này không là bát cấp, thì là cửu cấp cường giả, thậm chí ngay cả thân ảnh Kiếm Sư cũng lần lượt xuất hiện.
Khi màn đêm tới là lúc, lại có bốn cỗ mã xa xa hoa chạy qua tiểu trấn này, chưa dừng một khắc nào chạy đến Hôi Sắc chi sâm. Mà đang ngồi ở bên trong xe ngựa chính là viện trưởng của Quang Ngọc học viện mà Lăng Vân từng có một lần gặp mặt và Kiếm Sư công hội La Mạn Kiếm Sư.
Lúc này viện trưởng Tòng Dạ, La Mạn Kiếm Sư, cùng với ba vị trung niên nam tử đồng dạng mang theo huy chương Kiếm Sư vẻ mặt nghiêm túc đang vây quanh tấm bản đồ mà thương nghị. Tại một nơi trên bản đồ có một ký hiệu rất bắt mắt, rõ ràng là đánh dấu phương vị Long Đảm Thảo tồn tại.
La Mạn Kiếm Sư một tay vẽ ra một cái lộ tuyến tại trên bản đồ, nghiêm mặt nói:
- Ngân Diệp trấn cách chỗ Long Đảm Thảo có hơn ba trăm sáu mươi dặm, dọc đường ở đây, chúng ta sẽ gặp phải sự tập kích của ma thú. Đến lúc đó, hy vọng Vương Viễn các hạ, Phong Vi các hạ, Tòng Dạ các hạ đem những ma thú này xử lý. Để ta cùng với Lạc Hà các hạ có thể bảo đảm trạng thái tốt nhất, đối phó với Song Đầu Ma Xà thủ hộ thiên niên Long Đảm Thảo. (Long Đảm Thảo nghìn năm).
Tòng Dạ gật đầu:
- La Mạn các hạ, Lạc Hà các hạ xin yên tâm, an toàn dọc đường hãy giao cho chúng ta đi.
- Việc này quan hệ trọng đại, bệ hạ đối với việc này vô cùng xem trọng. Tử Vân đế quốc chúng ta có thể hay không trong khoảng thời gian ngắn tấn chức tứ cấp văn minh, thì phải trông cậy vào mọi người, ba vị khổ cực một chuyến, đế quốc nhất định sẽ ghi nhớ cống hiến của các ngươi vì nước nhà.
Kiếm Sư được xưng là Vương Viễn vẻ mặt ngưng trọng nói:
- La Mạn các hạ, Lạc Hà các hạ, các ngươi muốn đối mặt, chính là một đầu tứ giai ma thú, đó là tồn tại có khả năng đối kháng với cấp bậc Đại Kiếm Sư. So với sứ mệnh hai người các ngươi gánh vác, chúng ta chẳng qua chỉ là thanh lý một ít ma thú dọc đường, chút việc này tính là gì chứ?
La Mạn Kiếm Sư vỗ vỗ bả vai Vương Viễn trong lòng một trận thổn thức.
Lạc Hà tự nhiên hiểu hắn cảm khái cái gì, cũng có chút sợ hãi than:
- Ai có thể nghĩ đến, một cái tứ tinh nhiệm vụ phổ thông, lại trong một cái chớp mắt, đã đề thăng tới lục tinh. Hơn nữa khen thưởng của nhiệm vụ đó càng phong phú đến cực điểm. Đấu khí chi nguyên a, bảo vật thần kỳ có thể trợ giúp tam giai Kiếm Sư đột phá bình cảnh, tấn chức làm tứ giai Đại Kiếm Sư. Nếu như là một người bình thường sử dụng, thậm chí có thể trong khoảng thời gian rất ngắn, bồi dưỡng ra một Kiếm Sư...
- Đúng vậy, đã bao nhiêu năm qua, thần điện của đế quốc chúng ta, ít nhất đã hơn mười năm không xuất hiện qua nhiệm vụ lục tinh trở lên.
- Nhiệm vụ lục tinh xuất hiện tại tam giai thần điện, đích xác vô cùng ít ỏi. Có điều đây làm sao thường không phải là một cơ hội của đế quốc chúng ta? Chỉ cần chúng ta có thể hoàn thành cái nhiệm vụ lục tinh này, làm cho thần điện nhận thức ra Tử Vân đế quốc chúng ta có thực lực ẩn hàm, tin tưởng đến lúc đó sẽ có càng nhiều lục tinh nhiệm vụ xuất hiện.
Mấy người gật đầu. Lục tinh nhiệm vụ, cùng ngũ tinh nhiệm vụ thuộc về hai đẳng cấp khác nhau, giống như chênh lệch thật lớn giữa sơ cấp đế quốc cùng trung cấp đế quốc. Khen thưởng dành được so với ngũ tinh nhiệm vụ, cũng không chỉ cao hơn tí tẹo, những khen thưởng ấy, thường ngay cả tam, tứ giai Kiếm Sư đều có chút động dung. Chẳng qua tương ứng, lục tinh nhiệm vụ không có đủ thực lực, căn bản không có khả năng hoàn thành. Giống như lục tinh nhiệm vụ trước mặt, tuy rằng nói bọn họ đối phó chính là đường đường tứ giai ma thú, nhưng trong các lục tinh nhiệm vụ độ khó tuyệt đối là thấp nhất của cấp bậc.
- Được rồi, Long Đảm Thảo trở thành thiên niên Long Đảm Thảo, đồng thời tin tức phát đi không có tứ giai ma thú thủ hộ? Nhưng nhất thiết không thể khiến những người trước đó tiếp nhiệm vụ đi chịu chết.
- A, ngoại trừ mấy người chúng ta, cả quốc gia các thế lực có khả năng coi trọng nhiệm vụ này, đồng thời có năng lực đem nó hoàn thành, cũng chỉ có vài cái như vậy, bệ hạ đã phái người đi thông tri. Tin tưởng Thần Thoại dong binh đoàn những thế lực này sẽ không đến Hôi Sắc chi sâm nữa.
La Mạn Kiếm Sư lúc này mới yên tâm gật đầu:
- Chúng ta nhất định phải tăng nhanh tốc độ, tin tưởng gián điệp ẩn dấu bên trong đế quốc sẽ lập tức đem lục tinh nhiệm vụ này truyền lại cho các quốc gia khác, khiến các quốc gia khác biết được. Lục tinh nhiệm vụ độ khó nhỏ như vậy, những quốc gia đó khẳng định sẽ không tiếc tiêu hao công huân để nó tại thần điện nhiệm vụ lan truyền ra. Sau khi xuất hiện ra, chúng ta không chỉ phải đối mặt truy sát của một đầu tứ giai ma thú, khả năng còn có thể gặp phải sự ngăn chặn của cao thủ Kiếm Sư các quốc gia khác.
Ma thú, chung quy chỉ là ma thú, làm sao uy hiếp được so với nhân loại chứ?
Nghĩ đến thái độ có thể phát sinh của các tam cấp văn minh xung quanh, sắc mặt của mọi người không khỏi có chút khó coi, bầu không khí cũng càng thêm ngưng trọng.