Quốc chủ Càn quốc phải chết!

Đây là thái độ của Diệp Huyền!

Càn quốc và Sở quốc phát động chiến tranh với Khương quốc, vô số binh sĩ Khương quốc chết trận, vì thế hai nước nhất định phải trả giá đắt!

Sau khi rời khỏi đại điện, Diệp Huyền đi thẳng đến quốc khố Càn quốc.

Mà trong đại điện, một mảnh kêu rên.

Sau nửa canh giờ, Diệp Huyền rời khỏi Hoàng cung Càn quốc.

Lần này, Diệp Huyền không lựa chọn cưỡi Hắc Lang rời đi, mà là ngồi vân thuyền Túy Tiên Lâu, bởi vì trên vân thuyền, hắn có thể kiểm lại bảo vật thu được một hồi!

Về phần Thương Mộc học viện Trung Thổ Thần Châu và Đại Vân đế quốc, hiện tại, đương nhiên hắn sẽ không đến đó chịu chết, đừng nhìn Khương quốc thắng lợi! Thế nhưng, Thương Mộc học viện cùng với Ám giới vẫn chưa phải tổn thương nguyên khí nặng nề, đặc biệt là Đại Vân đế quốc, toàn bộ quốc lực còn đó!

Cứ chậm rãi!

Hiện tại, việc cấp bách là hắn cần phải tăng lên thực lực của bản thân, tăng lên thực lực của người bên cạnh, còn có, chính là tạo dựng đạo binh của Thương Lan học viện!

Cả vân thuyền cũng chỉ có một khách nhân là Diệp Huyền, đây là một tiện nghi Túy Tiên Lâu dành cho hắn.

Trong một gian phòng xa hoa, Diệp Huyền ngồi dưới đất, lúc này, hắn đang kiểm kê bảo vật.

Cướp sạch Sở quốc và Càn quốc, hắn tự nhiên là lấy được không ít đồ vật!

Trong đó, chỉ tính kim tệ, đã có hơn 1,4 tỷ, tăng thêm bản thân hắn vốn có, hiện tại hắn có 1,6 tỷ kim tệ không sai biệt lắm! Ngoại trừ kim tệ, càng có gần hai trăm vạn cực phẩm linh thạch, ngọc phẩm linh thạch cũng có mười hai miếng. Trong đó, công pháp, võ kỹ, thân pháp kỹ địa giai, tổng cộng có chừng 25 môn, tăng thêm hắn đã từng tích lũy, có khoảng ba mươi lăm môn không sai biệt lắm!

Mà Cực phẩm Linh khí, lần này hắn thu hoạch được tất cả ba mươi sáu món, tăng thêm hắn tích lũy lúc trước, chỉ tính Cực phẩm Linh khí, hắn đã có hơn 85 món!

Ngoài ra, cũng có linh khí Minh giai, nhưng không nhiều, chỉ có khoảng sáu món, mà lần này, hắn tương đối may mắn, trong đó có hai thanh kiếm!

Kiếm!

Diệp Huyền giơ hai thanh kiếm ra trước mặt mình, hai thanh kiếm khác biệt với Tật Ảnh, một thanh kiếm trong đó, thân kiếm tương đối rộng, trên thân kiếm có một đạo hoa văn uyển như thiểm điện, chuôi kiếm đen kịt, sờ lên băng hàn triệt cốt. Mà một thanh kiếm khác, thân kiếm khá mỏng, kiếm hơi dài, hai phía lưỡi kiếm tản ra hàn mang lạnh lẽo.

Hai thanh kiếm Minh giai hạ phẩm!

Thôn phệ? Diệp Huyền không chút do dự, trực tiếp thôn phệ.

Hai thanh kiếm đâm vào cơ thể, trực tiếp hóa thành vô số năng lượng tán đi trong khắp cơ thể Diệp Huyền...

Thông U cảnh!

Với thực lực của hắn bây giờ, vẫn chưa đủ để liều mạng với Vạn Pháp cảnh, nhưng nếu đạt đến Thần Hợp cảnh, đó là hoàn toàn có năng lực liều mạng với Vạn Pháp cảnh, cho dù không đánh lại, cũng không đến mức không có sức đánh trả. Nhưng nếu đối đầu cường giả Vạn Pháp cảnh lúc này, hắn tuyệt đối sẽ bị treo lên đánh!

Nhất định phải đạt đến Thần Hợp cảnh!

Về phần hai thanh kiếm Tật Ảnh, hắn không thôn phệ, bởi vì hiện tại, hai thanh kiếm có tác dụng cực lớn với hắn, tuyệt không kém Linh Tú kiếm!

Hiện tại, khi hắn đối địch với người, hai thanh phi kiếm có lực sát thương phi thường lớn!

Có thể giữ lại hai thanh kiếm, hơn nữa, với tài lực hiện tại của hắn, ngày sau hoàn toàn có thể nhờ Túy Tiên Lâu tìm tới nhiều kiếm hơn!

Trong vân thuyền, Diệp Huyền điên cuồng thôn phệ năng lượng bên trong kiếm Minh giai, khí tức của hắn cũng đang tăng trưởng, Linh Tú kiếm trong cơ thể cũng đang khẽ rung động, không ngừng hấp thu những năng lượng kia.

Bên ngoài.

Sự tình Diệp Huyền làm ra ở Sở quốc và Càn quốc, cũng nhanh chóng truyền khắp khu vực Thanh Châu.

Danh tiếng của Diệp Huyền hiện tại, ở toàn bộ khu vực Thanh Châu, có thể nói là như mặt trời ban trưa!

Mà ở Khương quốc, danh vọng của Diệp Huyền, đã đạt đến đỉnh phong, mỗi một ngày, đều có vô số người tới dưới núi Thương Lan học viện, có chút muốn cầu vào Thương Lan học viện, cũng có một chút muốn tới nhìn Diệp Huyền...

Về phần Ám giới và Thương Mộc học viện, còn có Đại Vân đế quốc, từ sau một trận chiến ở Khai Dương thành, ba phương thế lực này vẫn không có bất cứ động tĩnh gì!

Một ngày sau, vân thuyền đến Khương quốc, sau khi vân thuyền dừng lại, Diệp Huyền cũng không rời thuyền.

Boong vân thuyền, hai nữ tử thanh tú lặng lẽ nói nhỏ.

- Hôm qua ta đã nhìn thấy vị kiếm tu kia!

- Bộ dáng như thế nào?

- Vô cùng anh tuấn! Chỉ là sau khi tiến vào bao sương, vẫn chưa hề đi ra, chúng ta cũng không thể đi vào, ai...

- Oa nga, nhìn ngươi hoa si dạng này, người ta là Kiếm Chủ a, ngươi nha, chớ có suy nghĩ nhiều.

- Kiếm Chủ lại thế nào? Nếu không, chúng ta hạ dược với hắn a?

- Ai nha, ngươi, tiểu ny tử chết dầm này, ngươi thật không biết xấu hổ...

- Khục!

Một tiếng ho nhẹ truyền đến từ sau lưng hai nữ.

Hai nữ quay người, nhìn người tới, hai nữ kinh ngạc một chớp mắt, thoáng qua, khuôn mặt nhỏ của hai nữ lập tức đỏ bừng, tựa như ánh bình minh chân trời, vô cùng thẹn thùng.

Người tới, đúng là Diệp Huyền.

Diệp Huyền đi đến phía dưới thuyền, ngay lúc hắn muốn xuống thuyền, hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, cả khuôn mặt là vẻ buồn rầu:

- Quá tuấn tú, cũng là một loại phiền não a!

Nói xong, hắn thả người nhảy xuống vân thuyền.

Boong thuyền, hai nữ tử xấu hổ che kín mặt.

...

Sau khi xuống thuyền, Diệp Huyền đi thẳng đến Thương Lan học viện.

Hắn vẫn là Thông U cảnh!

Thôn phệ hai thanh kiếm, cũng không đủ để hắn đạt đến Thần Hợp cảnh, cũng không khiến Linh Tú kiếm tăng lên, điều này làm hắn có chút thất vọng.

Đồng thời, hắn cũng phát hiện, sau khi đạt đến Thông U cảnh, nhu cầu của hắn đối với kiếm cũng ngày càng cao. Đặc biệt là Linh Tú kiếm, muốn đạt tới chân giai trung phẩm, không biết phải thôn phệ bao nhiêu kiếm Minh giai... Ngay từ đầu, hắn cho rằng nhiều nhất chỉ bốn năm thanh, thế nhưng hiện tại, xem ra hắn đã nghĩ quá đơn giản!

Hắn và Linh Tú kiếm muốn tiến thêm một bước, sợ là cần phải có ít nhất mười chuôi kiếm Minh giai, hoặc nhiều hơn!

Vừa nghĩ tới đó, Diệp Huyền đột nhiên cảm thấy bản thân thật nghèo!

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền tiến vào trong thành, mà giờ khắc này, đế đô một mảnh vui mừng.

Khương quốc đánh thắng!

Lúc đại quân Sở quốc, Càn quốc, Thương Mộc học viện và Đại Vân đế quốc xâm lấn, bách tính Khương quốc tự nhiên cũng là hoảng sợ. Bởi vì nếu Khương quốc vong, bọn hắn chính là nô lệ vong quốc, vận mệnh sẽ phi thường bi thảm!

Mà Khương quốc đánh thắng!

Nhìn bách tính trong thành vui mừng, trên mặt Diệp Huyền lộ ra một nụ cười.

- -----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện