Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt Khương Cửu, Khương Cửu nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt có phần lạnh:
- Làm sao? Diệp Huyền nói khẽ:
- Tức giận?
Khương Cửu gật đầu:
- Trong lòng khó chịu.
Khó chịu này, không phải vì Khương quốc không thể nhúng chàm chi đạo binh này, mà bởi vì nàng cảm thấy Diệp Huyền không tín nhiệm nàng.
Diệp Huyền khẽ cười nói:
- Ngày sau, ta hi vọng ngươi sẽ dẫn dắt chi kỵ binh này!
Khương Cửu sửng sốt.
Diệp Huyền nói khẽ:
- Tiểu Cửu, ta không muốn để cho hoàng thất ngươi nhúng chàm chi kỵ binh này, là bởi vì, nếu để bọn hắn nhúng chàm, mục đích tồn tại của chi kỵ binh này rất có thể sẽ biến đổi. Nói câu không dễ nghe, dù đến một ngày ta không còn nữa, Thương Lan học viện cũng phải có sức tự vệ! Mà ngươi, ta tín nhiệm ngươi.
Khương Cửu trầm mặc một lát, sau đó nói:
- Yên tâm, chi kỵ binh này chỉ thuộc về Thương Lan học viện, sẽ không thuộc về hoàng thất Khương quốc. Hoàng thất Khương quốc cũng không có tư cách nhúng chàm chi kỵ binh này. Chỉ là, nếu ngày sau Khương quốc gặp nguy, ta hi vọng chi kỵ binh này có thể đi ra thủ vệ Khương quốc.
Diệp Huyền gật đầu:
- Tự nhiên. Chỉ là, nếu hoàng thất Khương quốc nội loạn, bọn hắn tuyệt đối sẽ không tham dự.
Khương Cửu nhìn về phía Diệp Huyền:
- Có ta và ngươi, không loạn được!
Diệp Huyền cười nói:
- Cũng phải!
Khương Cửu trầm giọng nói:
- Tiếp theo, ta sẽ huấn luyện chung với chi kỵ binh này, ngươi chuẩn bị cho ai huấn luyện bọn hắn?
Diệp Huyền cười nói:
- Đã có ứng cử viên.
Trong một gian đại điện, Diệp Huyền và Khương Cửu ngồi trên ghế, trước mặt bọn hắn, là Phong Lam và Mặc Nguyên, còn có Lục Cửu Ca!
Không biết qua bao lâu, Mặc Nguyên đột nhiên nói:
- Ngươi muốn để ba người chúng ta giúp ngươi huấn luyện chi đạo binh này?
Diệp Huyền gật đầu.
Mặc Nguyên trầm giọng nói:
- Ngươi có biết, huấn luyện một chi đạo binh, cần tiêu rất nhiều tiền!
Diệp Huyền nói:
- Biết, phương diện tiền, để ta giải quyết.
Mặc Nguyên và Phong Lam nhìn về phía Lục Cửu Ca, bởi vì Lục Cửu Ca là binh gia.
Lục Cửu Ca hơi trầm ngâm, một lát sau, nàng nhìn về phía Diệp Huyền:
- Ta sẽ để bọn hắn tu luyện một môn công pháp: Sát Khí quyết. Công pháp này, thích hợp cho binh sĩ tu luyện, thế nhưng, lại cực kỳ hao tiền, một binh sĩ, chỉ riêng phí tổn cần thiết để tu luyện môn công pháp này, ít nhất là năm ngàn vạn kim tệ, đó là chưa tính thêm gì khác!
Diệp Huyền nghe xong kém chút đã té xỉu!
Năm ngàn vạn...
Lúc này, Lục Cửu Ca lại nói:
- Có điều, ngày sau bọn hắn sẽ là một trong những đạo binh kinh khủng nhất khu vực Thanh Châu này, không đúng, sẽ là Thanh Thương giới này. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi chịu chi tiền!
Nghe vậy, Diệp Huyền yên lặng một lát, khẽ cắn răng:
- Làm đi!
Làm đi!
Diệp Huyền rất rõ ràng, thực lực của Thương Lan học viện hiện tại là chưa đủ, nhất định phải tăng lên!
Mà chậm rãi phát triển, đó căn bản là chuyện không thể nào, bởi vì Thương Mộc học viện và Đại Vân đế quốc, còn có Ám giới sẽ không cho bọn hắn cơ hội chậm rãi phát triển!
Muốn phát triển, chỉ có thể cấp tốc phát triển!
Mà cấp tốc phát triển, cần có tiền!
Rất nhiều tiền!
Cũng còn tốt, hắn đã chuẩn bị kỹ càng trang bị cho chi đạo binh này, nếu không, hắn căn bản không thể thành lập chi đạo binh này, cho dù tạo dựng được, cũng chỉ bất nhập lưu!
Ngay cả như vậy, bây giờ hắn cũng có chút hoảng a!
Bởi vì chi đạo binh này, sẽ vô cùng tiêu tiền, không đúng, là đốt tiền!
Khương Cửu cũng một mặt ngưng trọng, chi kỵ binh này, cho dù là lực lượng của cả Khương quốc, cũng sợ là chưa chắc cung cấp nổi!
Mà Diệp Huyền, còn phải nuôi một đám học viên Thương Lan học viện...
Cũng không thể ngày ngày đi ăn cướp a?
Lục Cửu Ca nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Thương Lan học viện nhất định phải tự kiếm tiền!
Diệp Huyền nhìn qua Lục Cửu Ca, Lục Cửu Ca lãnh đạm nói:
- Một mình ngươi nuôi một học viện? Đó căn bản là không thực tế, cũng không thể làm như thế. Thương Lan học viện bây giờ cũng là một thế lực lớn ở Khương quốc, có thể kiếm tiền.
Diệp Huyền vội hỏi:
- Kiếm thế nào?
Lục Cửu Ca suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Tự nghĩ.
Diệp Huyền: "..."
Kiếm tiền!
Sau khi tan họp, Diệp Huyền dẫn theo Khương Cửu đi vào trong Thương Lan điện, mấy người Mặc Vân Khởi đều có mặt.
Mà vấn đề mấy người thảo luận, chính là kiếm tiền thế nào!
Nếu để Diệp Huyền gánh vác toàn bộ Thương Lan học viện, chắc chắn là không được, nhất định phải kiếm tiền.
Sau một hồi thảo luận, Kiếm Sở Sở đột nhiên nói:
- Chẳng phải đây là sự tình rất đơn giản sao?
Mọi người nhìn về phía Kiếm Sở Sở, Kiếm Sở Sở trừng mắt nhìn:
- Thứ nhất, có thể thu học phí, thu học phí của học viên, phí tổn sinh hoạt hàng ngày của bọn hắn, đều phải thu, dĩ nhiên, đối với những người đặc biệt nghèo khó, có thể giảm miễn thích hợp, hoặc trực tiếp miễn đi, thế nhưng, đối với những tên trong nhà có mỏ, không thể giảm miễn!
Nói xong, nàng dựng thẳng hai ngón tay:
- Thứ hai, mở cửa Thương Lan học viện, người Khương quốc, chỉ cần trả tiền, là có thể tiến vào tham quan học viện, thậm chí quan sát học viên tu luyện, dĩ nhiên, nên nắm chắc ở một mức độ. Ngoài ra, hậu sơn của Thương Lan học viện lớn như vậy, hoàn toàn có thể khai phá thật tốt một phen, nhìn xem có thể phát hiện loại hình Linh khoáng gì hay không, nếu có, vậy Thương Lan học viện đã có thể phát tài to rồi!
Nói xong, nàng lại dựng thẳng thêm một ngón tay:
- Thứ ba, cho dù hậu sơn không có, cũng có thể để học viên Thương Lan học viện đi bốn phía tìm kiếm, đi tìm kiếm bên trong dãy núi mịt mờ vô chủ, tìm được một chỗ, lập tức chiếm lĩnh, sau đó phái người khai thác.
Nói đến đây, nàng ngừng lại.
Mà Diệp Huyền lại vội vàng nói:
- Nói tiếp, nói tiếp!
Kiếm Sở Sở nhìn thoáng qua Diệp Huyền, cười nói:
- Để đám học viên tổ đội xuống núi lịch luyện, đi nhận một vài nhiệm vụ dong binh, để bọn hắn tự kiếm một chút tài nguyên tu luyện, thứ nhất có thể rèn luyện, thứ hai có thể đề cao danh tiếng của Thương Lan học viện.
Diệp Huyền gật đầu:
- Có thể có thể, nói tiếp!
Khóe miệng Kiếm Sở Sở hơi nhấc lên:
- Thế gia và các thế lực lớn kiếm lợi nhiều nhất là cái gì, các ngươi biết không?
Mọi người lắc đầu.
Mấy người giữa sân đều vô cùng tiểu bạch, mặc dù Khương Cửu là công chúa Khương quốc, nhưng phần lớn thời gian đều ở quân doanh, rất ít khi đi tìm hiểu những thứ này.
Kiếm Sở Sở liếc mắt nhìn mấy người, nghiêm mặt nói:
- Là thu phí bảo hộ!
Mọi người: "..."
Kiếm Sở Sở nói:
- Có thể thu một khoản phí bảo hộ nhất định đối với những thế gia và các thế lực lớn kia!
Khương Cửu cau lại chân mày:
- Không tốt a?
Diệp Huyền cũng gật đầu:
- Dường như không tốt!
Kiếm Sở Sở nói:
- Các ngươi cảm thấy là lấy mạnh hiếp yếu?
Mấy người Diệp Huyền gật đầu.
Kiếm Sở Sở trợn trắng mắt:
- Được a. Vậy đổi một phương thức khác, các ngươi hợp tác với bọn hắn, mỗi một năm, chỉ cần bọn hắn giao tiền, là có thể để tử đệ của bọn hắn tới Thương Lan học viện học tập, dĩ nhiên, không phải học viên chính thức, chỉ là tới học tập, nếu có biểu hiện tốt, hết sức ưu tú, Thương Lan học viện có thể nhận bọn hắn làm chính thức! Nếu các ngươi làm như thế, những thế gia và các thế lực lớn kia sẽ phi thường nguyện ý!
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh
- Làm sao? Diệp Huyền nói khẽ:
- Tức giận?
Khương Cửu gật đầu:
- Trong lòng khó chịu.
Khó chịu này, không phải vì Khương quốc không thể nhúng chàm chi đạo binh này, mà bởi vì nàng cảm thấy Diệp Huyền không tín nhiệm nàng.
Diệp Huyền khẽ cười nói:
- Ngày sau, ta hi vọng ngươi sẽ dẫn dắt chi kỵ binh này!
Khương Cửu sửng sốt.
Diệp Huyền nói khẽ:
- Tiểu Cửu, ta không muốn để cho hoàng thất ngươi nhúng chàm chi kỵ binh này, là bởi vì, nếu để bọn hắn nhúng chàm, mục đích tồn tại của chi kỵ binh này rất có thể sẽ biến đổi. Nói câu không dễ nghe, dù đến một ngày ta không còn nữa, Thương Lan học viện cũng phải có sức tự vệ! Mà ngươi, ta tín nhiệm ngươi.
Khương Cửu trầm mặc một lát, sau đó nói:
- Yên tâm, chi kỵ binh này chỉ thuộc về Thương Lan học viện, sẽ không thuộc về hoàng thất Khương quốc. Hoàng thất Khương quốc cũng không có tư cách nhúng chàm chi kỵ binh này. Chỉ là, nếu ngày sau Khương quốc gặp nguy, ta hi vọng chi kỵ binh này có thể đi ra thủ vệ Khương quốc.
Diệp Huyền gật đầu:
- Tự nhiên. Chỉ là, nếu hoàng thất Khương quốc nội loạn, bọn hắn tuyệt đối sẽ không tham dự.
Khương Cửu nhìn về phía Diệp Huyền:
- Có ta và ngươi, không loạn được!
Diệp Huyền cười nói:
- Cũng phải!
Khương Cửu trầm giọng nói:
- Tiếp theo, ta sẽ huấn luyện chung với chi kỵ binh này, ngươi chuẩn bị cho ai huấn luyện bọn hắn?
Diệp Huyền cười nói:
- Đã có ứng cử viên.
Trong một gian đại điện, Diệp Huyền và Khương Cửu ngồi trên ghế, trước mặt bọn hắn, là Phong Lam và Mặc Nguyên, còn có Lục Cửu Ca!
Không biết qua bao lâu, Mặc Nguyên đột nhiên nói:
- Ngươi muốn để ba người chúng ta giúp ngươi huấn luyện chi đạo binh này?
Diệp Huyền gật đầu.
Mặc Nguyên trầm giọng nói:
- Ngươi có biết, huấn luyện một chi đạo binh, cần tiêu rất nhiều tiền!
Diệp Huyền nói:
- Biết, phương diện tiền, để ta giải quyết.
Mặc Nguyên và Phong Lam nhìn về phía Lục Cửu Ca, bởi vì Lục Cửu Ca là binh gia.
Lục Cửu Ca hơi trầm ngâm, một lát sau, nàng nhìn về phía Diệp Huyền:
- Ta sẽ để bọn hắn tu luyện một môn công pháp: Sát Khí quyết. Công pháp này, thích hợp cho binh sĩ tu luyện, thế nhưng, lại cực kỳ hao tiền, một binh sĩ, chỉ riêng phí tổn cần thiết để tu luyện môn công pháp này, ít nhất là năm ngàn vạn kim tệ, đó là chưa tính thêm gì khác!
Diệp Huyền nghe xong kém chút đã té xỉu!
Năm ngàn vạn...
Lúc này, Lục Cửu Ca lại nói:
- Có điều, ngày sau bọn hắn sẽ là một trong những đạo binh kinh khủng nhất khu vực Thanh Châu này, không đúng, sẽ là Thanh Thương giới này. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi chịu chi tiền!
Nghe vậy, Diệp Huyền yên lặng một lát, khẽ cắn răng:
- Làm đi!
Làm đi!
Diệp Huyền rất rõ ràng, thực lực của Thương Lan học viện hiện tại là chưa đủ, nhất định phải tăng lên!
Mà chậm rãi phát triển, đó căn bản là chuyện không thể nào, bởi vì Thương Mộc học viện và Đại Vân đế quốc, còn có Ám giới sẽ không cho bọn hắn cơ hội chậm rãi phát triển!
Muốn phát triển, chỉ có thể cấp tốc phát triển!
Mà cấp tốc phát triển, cần có tiền!
Rất nhiều tiền!
Cũng còn tốt, hắn đã chuẩn bị kỹ càng trang bị cho chi đạo binh này, nếu không, hắn căn bản không thể thành lập chi đạo binh này, cho dù tạo dựng được, cũng chỉ bất nhập lưu!
Ngay cả như vậy, bây giờ hắn cũng có chút hoảng a!
Bởi vì chi đạo binh này, sẽ vô cùng tiêu tiền, không đúng, là đốt tiền!
Khương Cửu cũng một mặt ngưng trọng, chi kỵ binh này, cho dù là lực lượng của cả Khương quốc, cũng sợ là chưa chắc cung cấp nổi!
Mà Diệp Huyền, còn phải nuôi một đám học viên Thương Lan học viện...
Cũng không thể ngày ngày đi ăn cướp a?
Lục Cửu Ca nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Thương Lan học viện nhất định phải tự kiếm tiền!
Diệp Huyền nhìn qua Lục Cửu Ca, Lục Cửu Ca lãnh đạm nói:
- Một mình ngươi nuôi một học viện? Đó căn bản là không thực tế, cũng không thể làm như thế. Thương Lan học viện bây giờ cũng là một thế lực lớn ở Khương quốc, có thể kiếm tiền.
Diệp Huyền vội hỏi:
- Kiếm thế nào?
Lục Cửu Ca suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Tự nghĩ.
Diệp Huyền: "..."
Kiếm tiền!
Sau khi tan họp, Diệp Huyền dẫn theo Khương Cửu đi vào trong Thương Lan điện, mấy người Mặc Vân Khởi đều có mặt.
Mà vấn đề mấy người thảo luận, chính là kiếm tiền thế nào!
Nếu để Diệp Huyền gánh vác toàn bộ Thương Lan học viện, chắc chắn là không được, nhất định phải kiếm tiền.
Sau một hồi thảo luận, Kiếm Sở Sở đột nhiên nói:
- Chẳng phải đây là sự tình rất đơn giản sao?
Mọi người nhìn về phía Kiếm Sở Sở, Kiếm Sở Sở trừng mắt nhìn:
- Thứ nhất, có thể thu học phí, thu học phí của học viên, phí tổn sinh hoạt hàng ngày của bọn hắn, đều phải thu, dĩ nhiên, đối với những người đặc biệt nghèo khó, có thể giảm miễn thích hợp, hoặc trực tiếp miễn đi, thế nhưng, đối với những tên trong nhà có mỏ, không thể giảm miễn!
Nói xong, nàng dựng thẳng hai ngón tay:
- Thứ hai, mở cửa Thương Lan học viện, người Khương quốc, chỉ cần trả tiền, là có thể tiến vào tham quan học viện, thậm chí quan sát học viên tu luyện, dĩ nhiên, nên nắm chắc ở một mức độ. Ngoài ra, hậu sơn của Thương Lan học viện lớn như vậy, hoàn toàn có thể khai phá thật tốt một phen, nhìn xem có thể phát hiện loại hình Linh khoáng gì hay không, nếu có, vậy Thương Lan học viện đã có thể phát tài to rồi!
Nói xong, nàng lại dựng thẳng thêm một ngón tay:
- Thứ ba, cho dù hậu sơn không có, cũng có thể để học viên Thương Lan học viện đi bốn phía tìm kiếm, đi tìm kiếm bên trong dãy núi mịt mờ vô chủ, tìm được một chỗ, lập tức chiếm lĩnh, sau đó phái người khai thác.
Nói đến đây, nàng ngừng lại.
Mà Diệp Huyền lại vội vàng nói:
- Nói tiếp, nói tiếp!
Kiếm Sở Sở nhìn thoáng qua Diệp Huyền, cười nói:
- Để đám học viên tổ đội xuống núi lịch luyện, đi nhận một vài nhiệm vụ dong binh, để bọn hắn tự kiếm một chút tài nguyên tu luyện, thứ nhất có thể rèn luyện, thứ hai có thể đề cao danh tiếng của Thương Lan học viện.
Diệp Huyền gật đầu:
- Có thể có thể, nói tiếp!
Khóe miệng Kiếm Sở Sở hơi nhấc lên:
- Thế gia và các thế lực lớn kiếm lợi nhiều nhất là cái gì, các ngươi biết không?
Mọi người lắc đầu.
Mấy người giữa sân đều vô cùng tiểu bạch, mặc dù Khương Cửu là công chúa Khương quốc, nhưng phần lớn thời gian đều ở quân doanh, rất ít khi đi tìm hiểu những thứ này.
Kiếm Sở Sở liếc mắt nhìn mấy người, nghiêm mặt nói:
- Là thu phí bảo hộ!
Mọi người: "..."
Kiếm Sở Sở nói:
- Có thể thu một khoản phí bảo hộ nhất định đối với những thế gia và các thế lực lớn kia!
Khương Cửu cau lại chân mày:
- Không tốt a?
Diệp Huyền cũng gật đầu:
- Dường như không tốt!
Kiếm Sở Sở nói:
- Các ngươi cảm thấy là lấy mạnh hiếp yếu?
Mấy người Diệp Huyền gật đầu.
Kiếm Sở Sở trợn trắng mắt:
- Được a. Vậy đổi một phương thức khác, các ngươi hợp tác với bọn hắn, mỗi một năm, chỉ cần bọn hắn giao tiền, là có thể để tử đệ của bọn hắn tới Thương Lan học viện học tập, dĩ nhiên, không phải học viên chính thức, chỉ là tới học tập, nếu có biểu hiện tốt, hết sức ưu tú, Thương Lan học viện có thể nhận bọn hắn làm chính thức! Nếu các ngươi làm như thế, những thế gia và các thế lực lớn kia sẽ phi thường nguyện ý!
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh
Danh sách chương