Vậy nhưng Quý Thừa An cũng phải đợi đến ba tuần sau, lúc này chẳng những đã qua tết âm lịch, mà ngay cả tết nguyên tiêu cũng đã qua.
Quý Thừa An đã gần hồi phục hoàn toàn, lại tiếp tục bận rộn với việc công ty.

Ba mẹ Quý muốn anh nghỉ ngơi dưỡng sức thêm nhưng anh không chịu.
Lý Mộng Nghiên vẫn chưa về, anh chỉ đành lấy công việc bận rộn để quên đi nỗi nhớ về cô.
Đầu năm mới công việc không quá nhiều nên ba mẹ Quý cũng không đến nỗi quá lo lắng sợ anh mệt mỏi.
Sân bay lúc ba giờ chiều, người người qua lại tấp lập.

Một bóng dáng cai gầy xinh đẹp đẩy chiếc vali trắng ra khỏi cửa sân bay, leo lên một chiếc taxi phóng đi.
Lý Mộng Nghiên trở về nhưng không báo với ai, lặng lẽ trở về, cô cho tài xế lái xe đến địa chỉ của Lý gia.

Giờ này tại biệt thự chỉ có người làm, ba mẹ và Lý Chí Dương ăn tết xong lại vội bay ra nước ngoài xử lý công việc rồi.
Mấy người làm thấy cô trở lại thì rất ngạc nhiên, nhưng cũng vui mừng vì cô đã trở lại.

Họ đều là những người đã làm ở đây lâu lắm, kính trọng cô chủ hiền lành xinh đẹp này.

Họ chỉ lo cô sẽ lại không trở về như một năm trước.

Tết âm lịch năm nay Lý Mộng Nghiên cũng không trở về, cả căn biệt thự chìm trong yên lặng, bọn họ đều rất lo lắng.
Nhưng giờ thì tốt rồi, cô chủ đã trở về.

Biệt thự này sẽ không còn lạnh lẽo nữa.
Quản gia đi nhanh đến đỡ lấy hành lý giúp cô, kích động đỏ cả mắt, tay vội gạt đi nước mắt.
Mang đồ của cô chủ lên đến trên phòng, ông vội xuống dặn dò nhà bếp chuẩn bị cơm tối, làm những món chủ củ thích ăn.
Lại nhớ ra chưa thông báo lại cho ông bà chủ và cậu chủ.

Liền lấy điện thoại gọi báo cho từng người.
Quý Thừa An vẫn đang bận rộn việc công ty, hiển nhiên nay anh cũng không định sẽ tan làm sớm.

Điện thoại di động cá nhân để trên bàn bất ngờ rung lên, anh liếc qua tên người gọi, thấy là cuộc gọi của Lý Chí Dương liền cầm lên nghe máy.
Nghe được thông tin bên kia Lý Chí Dươnh thông báo, anh lập tức đứng dậy, cầm lấy áo khoác.

Cũng không trả lời lại một câu, trực tiếp tắt máy.
Trợ lý thấy lâu lắm sếp của mình mới tan làm sớm như vậy, trên mặt còn thoáng ý cười vui vẻ.


Trợ lý tiến đến hỏi anh có sắp xếp gì không.
Quý Thừa An trực tiếp cho bọn họ nay tan ca sớm, hôm nay không cần theo anh, anh sẽ tự lái xe về.
Vợ anh về rồi, anh phải về sớm gặp vợ mình.

Cô vẫn đang ở biệt thự của Lý gia, vậy thì anh sẽ lại sang đó mặt dày mà đòi ở lại.
Anh lái thẳng xe vào gara của biệt thự, quản gia nhìn thấy anh cũng có chút ngạc nhiên, sau đó lấy lại tinh thần, chào hỏi lại anh.

Biết anh sẽ ở lại biệt thự, ông quay sang dặn dò nhà bếp làm thêm đồ ăn.
Quý Thừa An đi một mạch lên tới cửa phòng của Lý Mộng Nghiên.

Anh kiềm chế lại tậm trạng kích động hiện tại, đưa tay gõ cửa phòng cô.
Cô đồng ý trở lại, chính là đã ngầm thừa nhận sẽ cho anh cơ hội bắt đầu lại.

Mấy tuần nay không ai biết anh đã bất an bao nhiêu.

Từng giây từng phút anh mong cô nhanh chóng trở về.
Lý Mộng Nghiên vừa mới tắm xong, đang sấy tóc trong nhà tắm, tiếng máy khá ồn nên không nghe thấy tiếng gọi cửa.
Quý Thừa An nóng lòng muốn gặp cô, đã gõ cửa một lúc lâu nhưng cô vẫn chưa trả lời, bắt đầu lo lắng liệu cô có sảy ra chuyện gì.
Đang trong lúc quyết định sẽ phá cửa thì từ bên trong, cánh cửa được mở ra.

Lý Mộng Nghiên đứng đó sững sờ, không kịp phản ứng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện