Biểu hiện thai nghén của cô ngày càng dữ dội, hầu như ăn gì cũng nôn ra, đã mang thai một thời gian nhưng lại không tăng cân mà còn bị gầy đi.

Mọi người trong gia đình ai cũng lo lắng.
Ban đầu Quý Thừa An giảm bớt công việc, tranh thủ về nhà sớm chăm sóc cô.

Sau đó tình trạng nghén của cô ngày càng nghiêm trọng, anh dứt khoát để công việc cho em trai lo liệu.

Dừng hẳn công việc, chỉ để ở nhà chăm sóc cô.
Quý Thừa An xoa bóp chân giúp cô, còn cô ung dung ngồi ăn quả óc chó.

Thai nhi càng lớn, Lý Mộng Nghiên càng thường xuyên bị chuột rút hơn.
Đêm đang ngủ cũng vùng dậy vì chuột rút chân quá đau, cô lại ngồi khóc thút thít.

Anh thì căng thẳng ngồi xoa bóp chân cho cô.
Hàng ngày Quý Thừa An ở nhà cũng sẽ không rảnh rỗi.

Anh nghiên cứu làm những món ăn dĩnh dưỡng cho cô.


Sau đó lại cùng cô đi bộ nhẹ nhàng.

Buổi chiều sẽ tham gia lớp yoga cho bà bầu và lớp học cho những người sắp làm cha mẹ.
Ba mẹ Quý và ba mẹ Lý muốn tới chăm sóc cô nhưng Quý Thừa An đều từ chối.

Có anh chăm cô là đủ rồi, nhiều người đến đây sẽ tranh mất cô với anh.
Tình trạng nghén của cô đến tháng thứ bảy mới tốt lên, đã có thể ăn uống bình thường, cũng đã tăng được chục cân, da dẻ láng mịn, tinh thần vui vẻ hơn.
Anh đã nghĩ được tên cho con chưa
Chưa biết là trai hay gái mà, đợi lúc sinh ra rồi nghĩ cũng được.

Thật ra trong đầu anh đã có mấy chục cái tên để đặt cho con gái bảo bối
Vậy thì muộn quá, anh cứ nghĩ ra hai tên con trai với hai tên con gái là được mà.
Hay em đặt tên cho con đi, anh sợ tên anh đặt không hay.
Chắc chắn hay hơn em đặt, em chẳng nghĩ được cái tên nào hẳn hoi hết.

Không muốn nghĩ nữa đâu, đau đầu lắm.
Được rồi để anh, em đừng suy nghĩ nữa, nghỉ ngơi đi, nhé.
Gần đến ngày sinh, cơ thể cô đã nặng nề nhiều.


Dù Quý Thừa An đã tìm kiếm khắp nơi các biện pháp giúp cô dưỡng da, nhưng trên bụng vẫn có vài vết rạn.

Đoạn thời gian này cô đã rất nhạy cảm, giờ nhìn thấy vết rạn trên bụng, lần nào cô cũng tủi thân khóc, có những hôm vừa ăn cơm vừa khóc.

Anh nhìn cũng đau đầu theo.
Quá trình mang thai cô nghén quá nặng, sức khoẻ cũng giảm sút, bác sĩ đề nghị mổ lấy thai, khuyên cô nên nhập viện trước mấy ngày.
Vào bu.ổi tối, sau khi thai giáo xong, anh lại ôm cô đi ngủ, vừa chím vào giâc ngủ sâu, anh đã bị đạp một cái mạnh đến mức tỉnh ngủ
Sao vậy
Chồng ơi bụng em đau.
Sắp sinh rồi sao, theo lịch còn hai tuần nữa mà, là sinh sớm à.
Quý Thừa An bật dậy, thay vội quần áo, rồi đỡ cô xuống dứoi nhà.

Tự mình lái xe đưa cô đến viện.

Quản gia nghe tiếng động cũng tỉnh lại, thấy cô ôm bụng đau đớn liền thông báo cho ba mẹ Quý biết tin.
Mọi người lập tức chạy đến bệnh viện, gần một giờ đêm, cổng bệnh viện ngênh đón mấy chiếc xe siêu sang chạy tới.
Lý Mộng Nghiên đã được đưa vào phòng phẫu thuật, trước cửa Quý Thừa An đứng im bất động mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng kín.
Lý Chí Dương tiếnh đến đỡ lấy Quý Thừa An, biết rằng giờ này anh đứng vững được ở đây là đã rất cố gắng.
Anh giờ đã chẳng để ý được có những ai đã đến, ai nói gì bên cạnh anh cũng không nghe được.

Toàn bộ tâm trí đều chạy đến qua cánh cửa kia rồi.
Mỗi giây phút qua đi đều là sự giày vò đối với anh.

Hẳn là cô đã rất sợ hãi khi nằm trong đó, nhưng anh lại chẳng thể cơ bên cạnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện