Edit: Yuuki Titan

Đường Tự dễ dàng đồng ý cho Tiểu Trúc Tử cáo lui sao? Đừng tưởng rằng hắn là một chủ tử tốt , hắn là có mục đích.

Tiểu Trúc Tử bụng không thoải mái, nhưng là lại không biết là cái gì? Chỉ cảm thấy trong bụng có cái gì đó, ngồi xổm cái bô thượng thấy có một chút tơ máu chảy ra.

Sau vài lần vẫn có cảm giác có gì đó bên trong.

Tiểu Trúc Tử ở nơi đó đứng lên, đứng lên rồi lại ngồi xổm xuống, cuối cùng cũng biết như vậy không phải là biện pháp, vì thế lặp lại vài lần, thứ trong bụng vẫn không ra được, cảm thấy thật không thoải mái, nhưng tổng thể vẫn là không thể lấy tay cho vào được.

Hiện tại Tiểu Trúc Tử đang ngẩn người, Đường Tự đi vòng từ phía sau ôm lấy.

“Không làm việc mà nhàn hạ đứng ở chỗ này a?”

“Nô tài không dám, nô tài chuẩn bị hầu hạ chủ tử thay quần áo.”

“Đợi đã, trước khi thay quần áo cần phải làm cái gì?”

“Tắm rửa? Để nô tài đi gọi người đi nấu nước.”

“Quá chậm, vào trong viện bưng một chậu nước tới đi.”

Chỉ chốc lát sau, Tiểu Trúc Tử bưng một chậu nước lạnh đi vào, Đường Tự cầm lấy khăn bố ( khăn được làm từ vải bố) trên ghế.

“Đem quần áo cởi ra.”

Tiểu Trúc Tử biết cùng chủ tử giảng đạo lý là vô dụng, vì thế đành phải giữa ban ngày lộ ra làn da màu mật ong của mình.

Đường Tự bảo Tiểu Trúc Tử xoay người sang chỗ khác, đem khăn bố thấm ướt đem lau trên lưng Tiểu Trúc Tử những dịch thể của tối hôm qua lau sạch sẽ.

Tiểu Trúc Tử mặt cảm động mới nghĩ rằng chủ tử ngày hôm qua là đang sinh khí, vì thế mà nổi giận, bình thường chắc là không như vậy.

Tiểu Trúc Tử vừa mới nghĩ như vậy liền nghe Đường Tự nói.

“Nằm sấp đến trên bàn đi, đem hai chân tách hướng.”

“Chủ tử….”

“Không nghe lời? Có phải hay không?”

Vừa nghe lời này, Tiểu Trúc Tử nhớ tới những từ nhân trong cấm cung, trong lòng liền run run, hai chân run rẩy đi đến bên cạnh bàn nằm sấp xuống.

Ngón tay ấm áp bọc lấy khăn bố lạnh lẽo thâm nhập vào thân thể của mình, cũng lại trong đó mà quấy lên. Khăn bố ấm áp vừa mới lôi ra, thấm một chút nước lanh lại tiến vào.

“Ân. A.”

Tiểu Trúc Tử không nhịn được kích thích mà rên rỉ.

Đường Tự ban đầu thầm nghĩ đem những thứ tối qua lưu lại trong người Tiểu Trúc Tử đem ra nhưng khi hắn nhìn đến hậu đình kia, bị nước lạnh kích thích mà chậm rãi biến từ màu tím nhạt sang màu hồng sắc, vật thể ở khố hạ của chính mình lại có phản ứng, lại nghe được Tiểu Trúc Tử rên rỉ lại không thể khống chế được.

Đường Tự từ lúc rời giường cũng chỉ mặc một kiện áo lót, hắn đem vạt áo phía trước thoáng vén lên một chút liền lộ ra “hung khí” tại khố hạ.

Mà hậu đình của Tiểu Trúc Tử vừa bị qua ngón tay trừu sáp, hiện tại lại giống như phun trào.

Đường Tự cầm “hung khí” của chính mình kẹp vào mông Tiểu Trúc Tử, ép buộc đem hai phiến mông chà xát nó,liền có tinh thần, chỉ chốc lát sau liền bắn ra dịch thể.

Đường Tự đem dịch thể sát tại hậu đình Tiểu Trúc ra ngoài.

“Đem cũ lộng điệu (ai hiểu chỗ này chỉ Yuuki với), cho ngươi một ít mới mẻ.”

Vừa nói, một bên dùng nam vật chính mình dao động trên đùi Tiểu Trúc Tử. Trên đùi Tiểu Trúc Tử lưu lại từng sợi chỉ bạc.

Tiểu Trúc Tử liền tưởng rằng Đường Tự như vậy mà kết thúc, đột nhiên Đường Tự lấy hai tay đem bờ vai của Tiểu Trúc Tử áp xuống, đem vật kia cắm vào bên trong cơ thể Tiểu Trúc Tử.

____________________________

Không hiểu sao Yuuki lại cảm thấy diễn biến truyện này khá nhanh a!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện