Tại Tào Bang đại đường, Chu Chấn đứng đầu khẩn khoản tiếp đãi Lăng Phong cùng sư nương Bạch Quân Nghi.

Tào Bang chúng môn nhân lại đem Lăng Phong coi là thiên nhân, toàn bộ đại đường trở thành một biển chúc mừng! Tiếng hoan hô, cụng ly, vung quyền không ngừng đan xen vào nhau vang lên!

Chu Chấn vợ đầu chỉ sinh duy nhất có một nữ nhi, con trai Chu Vinh Cận mới có mười tuổi. Tiểu gia hỏa này bộ dạng ngang bướng không sai, rất có trí tuệ. Nữ nhi còn lại là kế thừa từ phong vận mẫu thân nàng, cực kỳ giống với tiểu thư nữ nhi nhà khuê các, một chút cũng không có phong phạm võ thuật của hiệp nữ thế gia.

Trong tiệc chúc mừng, Chu Chấn cùng Hứa Phượng Phượng liên tiếp hướng Lăng Phong kính rượu. Hứa Phượng Phượng lại mang bộ dáng thẹn thùng mê người, nàng sau khi bỏ sa che mặt đi, liền kinh hãi chúng nhân. Vẻ xinh đẹp của nàng tự nhiên không có siêu phàm thoát tục như sư nương, nhưng là vẻ thành thục thuỳ mị của một thiếu nữ, trên người sư nương lại không có. Trong vẻ xinh đẹp của nàng lại lộ ra một chút yêu mị, Lăng Phong kinh nghiệm thầm nói cho bản thân mình. Hứa Phượng Phượng một khi làm vợ, khi biểu hiện, tuyệt đúng là yêu diễm mê người .

Trên bàn rượu, Hứa Phượng Phượng chủ động hướng Lăng Phong giải thích, nói lúc trước là hiểu lầm Lăng Phong, lại nghĩ Lăng Phong là người tâm địa hẹp hòi, sẽ không đến cứu Tào Bang, hy vọng Lăng Phong không cần để ý. Lăng Phong tự nhiên khó mà nói ra quan điểm của bản thân. Nói ra kỳ thật chính là các ngươi phải cảm tạ sư nương, là vì nàng, chính hắn phút cuối mới thay đổi quyết định.

Hứa Phượng Phượng tự nhiên nghĩ đến Lăng Phong là một mực ăn nói khiêm tốn như vậy, vẫn như trước liên tiếp hướng Lăng Phong tỏ vẻ cảm kích. Khó nhất là hưởng thụ ân huệ của mỹ nhân a, Lăng Phong trong lòng cảm thán không thôi!

Hứa Phượng Phượng nhìn vào trong ánh mắt Lăng Phong, tràn ngập ái mộ, hướng tới thần sắc. Lăng Phong lại há có thể không biết suy nghĩ trong lòng của nàng, liền bất chấp ngay cả sư nương bên người, Lăng Phong cũng khẽ cùng Hứa Phượng Phượng kia ánh mắt đưa tình.

Tàn tiệc, Chu Chấn y như sở liệu của Lăng Phong, một mực khẩn cầu Lăng Phong ở lại trên đảo chơi chút thời gian. Thuận tiện huấn luyện Tào Bang đệ tử một chút vũ kỹ cùng việc thu nhận nhi tử hắn làm đồ đệ! Kể từ đó, cho dù Lăng Phong rời đi, Tào Bang cũng không đến mức lưu lạc để bị người ta đánh cho không còn lực mà hoàn thủ.

Lăng Phong tất nhiên là cự tuyệt, nói có chuyện quan trọng trong người, nhiều nhất chỉ có thể dừng lại một ngày.

Ngẫm nghĩ một chút, việc Lăng Phong dạy cho Chu Vinh một ít võ công còn có thể. Bởi vì Lăng Phong cảm thấy tư chất hắn không tồi, chỉ giáo một phen, nói không chừng hắn còn có một tương lai sáng lạn a!

Chu Chấn hiển nhiên là vui mừng quá đỗi, nghĩ rằng chỉ cần chính con mình học được một chiêu nửa thức của Lăng Phong, liền đủ để xưng bá Thái Hồ. Vì thế liên tục cảm ơn rối rít, lại kêu Chu Vinh hướng Lăng Phong dập đầu bái sư!

Lăng Phong mỉm cười nhìn Chu Chấn, tò mò hỏi:

- Chu chưởng môn, theo lý thuyết ngươi đường đường là Tào Bang chưởng môn, như thế nào lại để Thái Hồ bang Ngô Khôn khi dễ đến mức này? Chu Chấn thành khẩn trả lời, trong lời nói tựa hồ có chút chua xót:

- Lăng thiếu hiệp, đều tại ta không tốt, luyện võ tẩu hỏa nhập ma, bằng không chỉ bằng hắn chính là Thái Hồ bang, Chu mỗ ta vẫn còn có thể ứng phó được..."

Lăng Phong vừa nghe, nói:

- Tẩu hỏa nhập ma!? Không biết Chu chưởng môn sở luyện là loại võ công nào?

Chu Chấn nói:

- Ta xuất thân Thiên Sơn phái, tự nhiên là luyện tập võ công Thiên Sơn phái rồi.

Lăng Phong xem Chu Chấn thần sắc có điểm u ám, nhưng thật ra cảm thấy có chút trì trệ, vì thế nói:

- Nếu Chu chưởng môn không chê, ta nghĩ có thể giúp ngươi chẩn đoán một chút, không biết ý các hạ như thế nào?

Chu Chấn vừa nghe, vui mừng quá đỗi nói:

- Lăng thiếu hiệp ngươi biết y thuật?

Lăng Phong mỉm cười nói:

- Có biết một hai phần, nhất là bệnh trạng có liên quan tới luyện võ.

Nói xong, thân thủ bắt đầu bắt mạch cho Chu Chấn, hắn cảm giác được trong cơ thể Chu Chấn có hai cỗ chân khí bất đồng đang lưu chuyển, cũng chính là bởi vì dạng này, khiến cho đan điền không thể tụ tập chân khí, không thể phát huy ra công lực. Người bình thường nếu tập cùng một loại tâm pháp, không có khả năng sinh hai loại chân khí ở trong cơ thể như vậy. Chu Chấn này nhất định là luyện tập võ công tâm pháp không giống nhau.

Chu Chấn bắt gặp Lăng Phong thoáng cau mày, không khỏi có chút nói:

- Lăng thiếu hiệp, ta, bệnh tình của ta thế nào? Ngươi đừng ngại, cứ nói thẳng.

Lăng Phong dừng bắt mạch, nói:

- Chu chưởng môn ngươi thân thể thật không có dấu vết bị thương, chính là trong cơ thể chân khí hỗn loạn, hoàn toàn không phải một tình huống bình thường xuất hiện ở người tập võ.

- Thật sao!?"
Chu Chấn kinh ngạc nói:

- Khó trách ta mấy ngày nay đều không có cách nào dụng công tụ tập chân khí, nguyên lai là như vậy. Cái kia... cái kia rốt cuộc có biện pháp nào chữa khỏi không?

Lăng Phong nói:

- Muốn trị tận gốc cũng không phải là không thể được, mấu chốt là ta muốn xem ngươi luyện tập rốt cuộc là cái dạng võ công gì...Không biết Chu chưởng môn có ngại không, có thể triển lãm cho ta xem một chút.

Phải biết rằng trong chốn võ lâm rình coi võ công người khác chính là tội ác tày trời, cũng là chuyện tình không thể làm trong chốn võ lâm, việc này so với tội danh hạng nhất gì đều nghiêm trọng như nhau. Bất quá Chu Chấn võ công nguyên từ Thiên Sơn phái, không phải tự nghĩ ra, hơn nữa gần đây Thiên Sơn phái đã rất khẩn trương, chính mình việc gì vì giữ nghiêm võ công Thiên Sơn phái mà làm cho chính mình chịu khổ. Hơn nữa, Lăng Phong võ công cao cường như thế, cũng sẽ không ti bỉ đến mức rình coi tham khảo võ công Thiên Sơn phái a.

- Lăng thiếu hiệp, mời ngài qua bên này." Chu Chấn đứng lên dẫn Lăng Phong đến võ thất của mình. Sau khi đóng cửa lại, Chu Chấn liền đem võ công chính mình sở luyện bao gồm tâm pháp nhất nhất trình bày cho Lăng Phong.

Lăng Phong nghe xong thầm giật mình, tuy rằng hắn không có tu luyện qua tâm pháp cùng kiếm pháp Thiên Sơn phái, nhưng hắn ở trong Tiêu Dao Vương điển tịch ghi lại võ học các phái vẫn là rõ ràng, nhớ rõ võ công tâm pháp cùng chiêu thức chỗ tinh hoa Thiên Sơn phái. Chu Chấn tâm pháp thời điểm nhập môn vẫn là chính xác, nhưng là khi luyện đến lúc sau, hoàn toàn là một mảng hỗn độn, nhất là hắn tự xưng gần đây luyện tập Thiên Sơn Truy Tuyết kiếm, hoàn toàn biến dạng.

- Chu chưởng môn, ta không biết ngươi từ đâu có tâm pháp cùng bí tịch này, nhưng là ta cảm thấy chúng nó hoàn toàn khác biệt với lẽ thường, căn bản không phải phương pháp chính thống võ lâm. Nhất là bộ phận luyện tập gần đây nhất, cùng nguyên bản tâm pháp Thiên Sơn phái hoàn toàn xung đột!"
Lăng Phong nói:

- Nếu Chu chưởng môn tin ta, mau mau lập tức đình chỉ việc luyện tập lại.

Chu Chấn vuốt vuốt một chút mồ hôi lạnh trên trán, nói:

- Không nói gạt ngươi, sở học lúc trước đa số là ta ở môn phái tu luyện, gần đây nhất là từ dân gian thu thập trở về võ học bí tịch Thiên Sơn phái, còn có một bộ phận là Hoa Sơn chưởng môn tìm được. Vừa mới bắt đầu thời điểm tu luyện, mọi chuyện đều phi thường thuận buồm xuôi gió, không biết là vì cái gì mà gần đây mới bị tẩu hỏa nhập ma.

- Sư phụ ta!?" Lăng Phong cả kinh, lờ mờ cảm thấy sự tình không giống như là trong tưởng tượng của chính mình đơn giản như vậy, vì thế nói:

- Cái kia có thể là do phần ngươi tìm được cùng phần nguyên bản không có liền nhau.

Hắn thật sự khó mà nói ra được cái Lục Thanh phong cho hắn căn bản không phải võ công tâm pháp Thiên Sơn phái, nhưng là Lăng Phong có thể khẳng định, trong đó nhất định là do Lục Thanh Phong phá rối, chính là khó mà nói cho rõ được. Hơn nữa, Lăng Phong thật suy nghĩ không ra sư phụ Lục Thanh Phong mình vì cái gì mà phải làm như vậy?

Chu Chấn lo lắng nói:

- Ta cũng hiểu được là như vậy, có cảm giác đứt quãng không liền mạch. Lăng thiếu hiệp, theo ngươi nói như vậy, ta về sau chẳng phải là không thể luyện tập võ công nữa ư?

Lăng Phong nhìn Chu Chấn một chút, nguyên bản không nghĩ sẽ giúp hắn, nhưng là thật sự không đành lòng để hắn bị Lục Thanh Phong lừa gạt, vì thế thở dài nói:

- Chu chưởng môn, ngươi tin tưởng ta sao?

- Soạt soạt..."
một tiếng, chỉ thấy Chu Chấn trước Lăng Phong quỳ xuống, nói:

- Lăng thiếu hiệp, ngươi chẳng những là ân nhân cứu mạng Chu Chấn ta, mà còn là ân nhân của toàn bộ Tào Bang ta từ cao tới thấp, không có ngươi, ta hiện tại chỉ sợ đã phải gặp Diêm La vương rồi. Ta Chu Chấn có thể thề với trời, cuộc đời này, cái mạng này của ta đều là của Lăng thiếu hiệp ngươi..."

- Chu chưởng môn, làm gì phải như thế, xin ngươi đứng lên!" Lăng Phong mang Chu Chấn nâng dậy, an ủi nói:

- Chu chưởng môn, ngươi thật sự không nên làm như vậy!

Chu Chấn trong hốc mắt nhiệt lệ đã muốn chảy ra, nói:

- Lăng thiếu hiệp có điều không biết, ta Chu Chấn cả đời hành hiệp trượng nghĩa, giang hồ bằng hữu kết giao vô số, nhưng là hôm nay tai vạ đến nơi, lại không có một bằng hữu nào tiến đến hỗ trợ. Thế gian nóng lạnh như vậy, ta rốt cuộc đã nhìn thấu rồi. Lăng thiếu hiệp, ngươi đối với Chu Chấn ta cùng gia nhân của ta, còn có Tào Bang đều là ân nhân tái thế, không có ngươi...

- Tốt lắm, Chu chưởng môn, ngươi không cần phải nói." Lăng Phong cũng vì lời hắn nói mà động lòng, đáp:

- Một khi đã như vậy, ta đem tâm pháp bản đầy đủ cho ngươi sở luyện, hy vọng có thể với ngươi có chút ích lợi. Nhưng là ngươi phải nhớ kỹ một điều, trăm ngàn lần không được cùng người khác nhắc tới, bằng không đối với ngươi và ta, đều là tai nạn vạn kiếp bất phục.

- Chu Chấn hiểu được!" Chu Chấn nói xong, cả người lại một lần nữa hướng Lăng Phong quỳ xuống. Bởi vì hắn hoàn toàn hiểu được võ công Lăng Phong truyền thụ cho mình chính là chuyện tình phạm vào môn quy Hoa Sơn.

Lăng Phong kỳ thật cũng không phải muốn truyền hắn Hoa Sơn cùng Tiêu Dao phái võ công, chính là đem Thiên Sơn phái võ công tinh hoa ở Tiêu Dao Vương một lần nữa viết cho Chu Chấn, đương nhiên trong đó cũng phải bỏ thêm vào một ít lý giải võ học của chính mình, có thể nói so với nguyên bản Thiên Sơn phái võ công càng tiến bộ thêm một bước.

Chu Chấn được Lăng Phong chân truyền tinh túy võ công Thiên Sơn, ngày sau khổ luyện, không quá một năm, quả nhiên tiến bộ vượt bậc, rất có sở thành, hắn hoàn toàn theo ý tứ Lăng Phong, đem sở luyện chính mình viết thành một bộ võ công bên ngoài, là dựa trên võ công Thiên Sơn phái mà nghĩ ra, nhưng Chu Chấn cũng không có quên ân sư của mình là Lăng Phong, bởi vậy đem một bộ kiếm pháp này gọi là " Lăng tiên kiếm pháp ", đương nhiên đây đều là chuyện tình của ngày sau........

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện